Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương :
Nhìn thấy hai người cực kỳ cường hãn, vẻ mặt Dương Hi tái nhợt sợ hãi, lập tức xua tay: “Đừng có thô bạo với tôi, các người muốn biết chuyện gì? Tôi sẽ nói hết cho các người.”
Sau khi nghe Dương Hi nói xong, Mặc Đình cong môi lạnh lùng: “Thủ đoạn này của cô, hồi máy tuổi tôi đã dùng rồi.
Cô nghĩ câu trả lời nửa thật nửa giả này có thể lừa được tôi, sau đó thoát khỏi tay tôi?”
“Tôi chỉ tin rằng nỗi đau có thể khiến người ta nhận ra…”
“Chủ tịch Mặc, tôi cầu xin anh, cứ hỏi đi, tôi có thể trả lời bất cứ thứ gì.” Dương Hi lo lắng, bởi vì cô ta biết Mặc Đình nhât định là người thuộc phái hành động.
Cô biết Đường Ninh mang thai sao?” Mặc Đình trực tiếp hỏi câu hỏi cốt lõi.
“Biết… biết.”
Tin tức từ đâu?” Mặc Đình ngồi xuống ghế sô pha, lạnh run hỏi Dương Hi.
“Diệp Lam nói cho tôi biết.”
“Tại sao Diệp Lam lại biết?” Mặc Đình tiếp tục hỏi.
“Tôi nghe Diệp Lam nói, tin tức này là từ người nhà của Đường tiểu thư rò rỉ ra.” Nói xong, Dương Hi nhìn Mặc Đình một cái.
Tuy nhiên, Mặc Đình hoàn toàn không nhìn cô ta, tất nhiên, đôi mắt anh cũng bị bao phủ bởi một ngọn lửa đen cực kỳ nguy hiểm mà không hè hay biết.
Dương Hi!
Diệp Lam!
Giờ phút này, đầu óc Dương Hi trở nên trống rỗng, bởi vì cô sợ hãi ánh mắt của Mặc Đình, lại càng sợ Mặc Đình trả thù.
Người đàn ông có vẻ ngoài cao quý như một vị hoàng đề này, trên người anh ta có đầy những luồng khí nguy hiểm chết người.
“Buông… buông tha cho tôi…”
Chỉ bốn chữ này thôi, đây là lời xin tha của Dương Hi, nhưng giọng nói của cô ta trầm đến mức không nghe được cô ta nói gì.
Cầu xin buông tha!
Nếu nói rằng những tính toán khác nhau của thế giới bên ngoài đối với Đường Ninh vẫn nằm trong tầm kiểm soát của anh, thì… lần này, Mặc Đình đã hoàn toàn hiểu ra một điều, đó là anh không biết thế giới bên ngoài có nghĩ rằng anh sau khi kết hôn có trở nên tốt bụng hay không, anh chỉ biết rằng mình càng mạnh mẽ thì Đường Ninh càng an toàn.
Thử hỏi, một người đàn ông không ai dám dây dưa, thì ai dám quấy rầy người phụ nữ của mình? Vì vậy, từ hôm nay, chỉ cần có người đối phó Đường Ninh, anh sẽ chỉ dùng những biện pháp tàn nhẫn hơn để đánh trả, cũng không cần biểu hiện tình cảm gì nữa, trước khi Đường Ninh không có mang thai, anh đã tính toán đích thân xử lý như vậy, nhưng hiện tại, cô ấy có thừa tắm lòng nhưng mà lực chưa đủ, vì vậy chồng cô ấy chỉ có thể làm điều đó cho cô ấy.
Nửa đêm, Mặc Đình trở về phòng khách sạn, nhưng lúc này Đường Ninh còn chưa ngủ, một mực chờ anh trở về.
“Đi gặp Dương Hi rồi hả?”
Ừ.” Mặc Đình vừa trả lời vừa cởi áo khoác.
“Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?” Đường Ninh tiến vào giường lớn, hơn nữa vỗ vỗ nơi bên cạnh, ra hiệu cho Mặc Đình nhanh chóng đi tới đó.
Mặc Đình mặc lại áo ngủ trước khi bước đến giường lớn, ôm Đường Ninh vào lòng, nói với Đường Ninh kết quả thẩm vấn của buổi tối: “Mặc dù lần này có liên luy không ít người, nhưng anh sẽ không buông tha cho bắt kỳ ai trong số họ.”
Vợ chồng hai người tới giờ luôn tâm đầu ý hợp, Mặc Đình có suy nghĩ gì, lẽ nào Đường Ninh không biết?
Hơn nữa, cả hai có sự nhất quán cao trong việc xử lý vấn đề này, cho tới bây giờ luôn có sự thấu hiểu ngầm.
Giới hạn của Đường Ninh vẫn luôn là Mặc Đình và đứa bé, nhưng lần này, ba người phụ nữ này đều đã chạm đến.