Chương :
Có lẽ là Mặc Đình mặc dù bình thường rất lạnh nhạt, nhưng ở nơi đông người, chưa bao giờ nói câu nào tàn nhẫn như vậy, nhưng lần này, anh trực tiếp trả lời câu hỏi gài của phóng viên một cách kín kẽ vô cùng, điều đó cũng giúp mọi người hiểu rõ hơn về tính khí của Mặc Đình và khả năng ứng phó của anh ấy như thế nào khi lần đầu công khai trước quần chúng và báo giới của Hải Thụy .
Phóng viên không hỏi đến nữa, trái lại……….
Họ quay lại công ty của riêng mình.
Sau đó, ông cụ Mặc cũng gọi điện thoại cho Mặc Đình: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với Dương Hi? Cháu có biết không? Bây giờ ban giám khảo giải Phi Thiên cuối cùng lại muốn loại bỏ nha đầu Ninh ra khỏi danh sách đề cử trong khi lúc đầu con bé là người được đề cử?”
“Người mới được đề cuối cùng là ai?”
Ông cụ hắng giọng: “Ông chỉ có thể đoán, trước mắt cơ: hội lớn nhất đương nhiên thuộc về một nghệ sĩ nào đó đang dính tin đồn bị bắt cóc, đe doạ rồi. Con bé này bày ra bao nhiêu trò như thế không phải vì chỉ chờ kết quả ngày.
hôm nay sao?”
“Được rồi, không cần biết thế nào, cháu nhanh chóng nghĩ cách giải quyết vụ bê bối này đi, thật không thể chấp nhận được.”
“Ban giám khảo đã ra quyết định rồi sao ạ?”
“Còn sai được nữa à?” Ông cụ Mặc tức giận cúp điện thoại, trái lại Mặc Đình lại cười nhạt rồi mới đặt điện thoại xuống.
“Ông cụ tính tình thật là nóng nảy.”
Lựa chọn cuối cùng cho giải Phi Thiên xem ra muốn loại bỏ Đường Ninh đến cùng rồi……
Trước mắt là tin Đường Ninh tuyên bó về ở ẩn, và hiện tại lại thêm thông tin đàn áp Dương Hi, hai đòn trí mạng, chắc cũng quá đủ cho anh rồi?
Nhưng, giờ vẫn chưa phải là lúc thích hợp để chống li: vì phản ứng trên mạng chưa đủ mạnh.
“Dương Hi rốt cuộc thế nào rồi? Cũng phải cho người ta thông tin phản hồi chứ!”
“Nóng ruột chét đi được, không lẽ bị Mặc Đình giam lỏng thật?”
“Nghe nói thương tích đầy mình.”
Nhìn thấy những bình luận trên mạng, cuối cùng cũng có một người bình luận một cách lý trí: “Bộ não là một thứ tốt, và tôi hy vọng tất cả các bạn đều có nó.”
“Mặc Đình không thể giam lỏng ai được, dù gì anh ta không phải xã hội đen, nhưng có người là xã hội đen.”
“Này, hãy xem khả năng của cảnh sát chúng tôi. Bạn thực sự nghĩ rằng luật pháp của đất nước đề ra là đùa sao?
Chuyện lớn như vậy, nếu như Mặc Đình của Hải Thụy thực sự quản thúc người nào đó thì người đầu tiên anh ta sẽ gặp là tôi – một cảnh sát chứ không phải là đám người không có não như các người.”
Tất nhiên, ngay khi thuyết âm mưu được đưa ra, mọi người sẽ không thể dừng lại, chỉ cần sự việc tiến triển không đúng ý của một số cư dân mạng, cô liền cảm thấy.
người khác sai, người khác là giả……
Trên mạng liên tục xuất hiện một số hình ảnh đẫm máu, còn có thi thể mang khuôn mặt của Dương Hi.
Những người trưởng thành và có kinh nghiệm sẽ biết bức ảnh này quá giả và dấu vết PS quá rõ, nhưng …… vẫn luôn có những người dù biết rõ đây là ảnh giả nhưng vẫn muốn tiếp tục đứng ngoài xem xét, bình luận.
Phương Dục – Văn phòng Hải Thuy tra hỏi Mặc Đình: “Mặc Tổng bao giờ mới công khai với quần chúng? Mặc dù sự: việc kiểu này, cậu và Đường Ninh đã quá quen rồi, nhưng vẫn phải xử lý kịp thời.”
Mặc Đình ngắng đầu lên khỏi bàn làm việc, nghiêm nghị nhìn Phương Dục: “Đến bây giờ tôi vẫn chưa xử lý là có lý do cả, đối phương vẫn đang trong giai đoạn thăm dò, muốn biết điểm yếu của tôi rốt cuộc ở đâu! Hơn nữa, lần này, tôi muốn xử lý không phải là một người……”
Từng người, từng người một!
Nghe hết lời Mặc Đình nói, Phương Dục bỗng nhiên nghĩ đến những người phụ nữ xui xẻo tiếp theo……
Không, đó là do cô ta tự chuốc lấy thôi, rốt cuộc kết cục sẽ như thế nào.
“Buổi họp báo của Hải Thuy sẽ được tổ chức vào ngày kia, nhưng tôi vẫn có một số sắp xếp khác.”
Việc giải Phi Thiên, anh cũng sẽ giải quyết hét!