Chương :
“Nhân vật Trần Phong, tự đích thân ra tay, có lẽ cũng không gỡ xuống được, phu nhân… em lại làm được rồi.”
Mặc Đình cười bên tai Đường Ninh: “Em không cảm ơn lão tiên sinh sao?”
Đường Ninh không nói chuyện, thái độ hòa nhã và khiêm tốn, cô chỉ đứng dậy cúi đầu chào lão tiên sinh để tỏ lòng cảm ơn chân thành.
Những người khác ở đây để giành giải thưởng, nhưng hết lần này đến lần khác bị Đường Ninh lấy đi, còn có cả sự ưu ái của các đạo diễn giỏi, còn có vô số nhân vật tốt bị đập đầu.
Còn Trương Thanh Bình, có vị trí rất cao trong giới này, nhưng từ khi có được vinh quang của một đạo diễn kiêm diễn viên cấp một, anh cũng không còn tác phẩm nào nữa, nhưng Trần Phong vẫn thu thập…
Vì vậy, mọi người càng mua dưới trướng của Trần Phong.
Bây giờ Trần Phong cũng đã ra tay châm biếm Trương Thanh Bình, có thẻ thấy rằng … trò đùa của ông ta thật sự: là làm to chuyện.
Hậu thế kinh hãi, đây là chủ đề của toàn bộ lễ trao giải, đương nhiên để không làm mắt thêm thời gian của người khác, Đường Ninh trực tiếp đề nghị Cố Tinh Viên tiếp tục trao giải…
Vào lúc này, cả trong và ngoài khán đài đều nói về Đường Ninh, nhưng… là với tư cách trung tâm của cuộc thảo luận, cô ấy bình tĩnh hơn bắt cứ ai khác, và… cẩn thận từng li từng tý.
Cả khuôn mặt chỉ có bón chữ viết, tôi muốn ít xuất hiện!
“Cậu xem chị ba cậu quyết đoán như nào?”
Sân khấu trao giải cũng được dỡ bỏ rồi, kịch cũng diễn rồi.
Toàn bộ Giải thưởng Phi Thiên giống như ngày hội gặp mặt cá nhân được mở riêng để phục vụ Đường Ninh vậy.
Đi đến đâu cũng có thể nghe thấy tên cô ấy.
Sau đó, giải nam và nữ diễn viên chính xuất sắc nhát giải Phi Thiên đã được trao, khi hai người này lên sân khấu phát biểu nhận giải, họ đã bị Cố Tinh Viên chế giễu: “Anh chị có cảm thấy khó chịu khi bị Đường Ninh chiếm sóng như vậy không?
“Không hề!” Người đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tươi cười cầm cúp, “Bởi vì tôi ngưỡng mộ sự dũng cảm của cô ấy, cô ấy đã nói điều mà hầu hết chúng tôi không dám nói ra.”
“Vì vậy, tôi ủng hộ cô ấy!”
Còn nam diễn viên chính tươi cười nói: “Tôi muốn trực tiếp trao chiếc cúp trên tay cho cô ấy, nhưng tôi nghĩ rằng bản thân cô ấy có thừa khả năng để đoạt giải.”
Trên thực tế, có một sự phân biệt rất rõ ràng giữa những người thích Đường Ninh và những người ghét Đường Ninh. Những người thích cô ấy đương nhiên có thể nhìn thấy sự khiêm tốn của cô ấy, làm việc chăm chỉ và chỉ số EQ cao, còn những người không thích cô ấy, giống như một bộ phim dù tuyệt vời đến đâu thì cũng sẽ không thể chiều lòng được hết tất cả khán giả và họ luôn tìm ra những điều không ổn ở bạn, những cái được cho là khuyết điểm.
Thực ra cư dân mạng đã bị Đường Ninh dạy dỗ quá nhiều lần, cho nên dù là phẩm chất hay kỹ năng diễn xuất của Đường Ninh, trong lòng họ đều có câu trả lời cho riêng mình.
Nhưng các tác phẩm của Đường Ninh không nhiều, cô ấy chỉ có thể dựa vào thực lực để thuyết phục ngày càng nhiều khán giả hơn.
Sau lễ trao giải, tất cả các nghệ sĩ lần lượt rời khỏi hội trường khách sạn, lúc này, An Tử Hạo – người đang cầm cúp và Bắc Thần Đông với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn đang đứng trước chỗ ngồi của mình, lần lượt nhìn Đường Ninh.
“Chúc mừng em, Đường Ninh!”
“Em cũng chúc mừng anh.” Đường Ninh nâng chiếc cúp trong tay An Tử Hạo lên.
“Chị Ninh… ” Hàn Hinh Nhi đã lâu không gặp Đường Ninh nên đã nhảy qua hàng ghế đỏ muốn lao vào lòng của Đường Ninh, nhưng cô còn chưa kịp chạm vào váy của Đường Ninh, một cánh tay dài đã kéo cô lại.
“Bây giờ cô ấy là phụ nữ có thai, nếu em lao vào quá mạnh và làm đứa bé trong bụng bị thương, người đàn ông đối diện em lại không ăn thịt em chắc?” Bắc Thần Đông cảnh báo Hàn Hinh Nhi.
Hàn Hinh Nhi liếc nhìn Đường Ninh, lại liếc nhìn Mặc Đình.
Kể từ khi Đường Ninh mang thai, mặc dù Mặc Đình đã luôn ở bên cạnh chăm sóc Đường Ninh, nhưng anh vẫn không yên tâm.
“Không sao đâu.” Đường Ninh vội vàng nói.
Còn Mặc Đình thì lạnh lùng nhìn Bắc Thần Đông, rõ ràng là bị cả hai người của mình ghen mà vẫn phải dựa vào.
đứa bé trong bụng Đường Ninh …
“Chị Ninh, chị thật là giỏi! Nhưng mà tiếc là “Đồ nhi ngốc”
không đạt giải……Mặc Tổng lợi hại như vậy mà.”