Chương :
“Vâng.”
Hoa Văn Phụng có thể hiểu rằng, có được sự tin tưởng tuyệt đối của Cha Mặc, cộng thêm sự ủng hộ của ông Mặc, bà ta sẽ không phải chịu thiệt khi tới Khải Duyệt Đề Cảnh như mọi khi nữa.
Lần này, bà ta muốn thấy cảnh Đường Ninh khó chịu.
Khi ông Mặc nhận được điện thoại của cha Mặc, biểu cảm và phản ứng của ông hét sức bình thường: “Đó là kết quả giám định à?”
“Cha, sao cha lại không quan tâm chút nào vậy?”
Việc này vốn dĩ không đáng phải để tâm, chỉ là vì sự nghi ngờ của Đường Ninh mới nhất định phải đi làm giám định ADN, việc này thì bà mẹ nào lại muốn làm như vậy chứ?
Bởi vì mâu thuẫn không nằm ở đây, cho nên, ông Mặc coi kết quả giám định này rất bình thường.
Cha Mặc nghe vậy lập tức đưa Hoa Văn Phụng và ông Mặc, ba người họ hùng hùng hỗ hỗổ đi đến Khải Duyệt Đề Cảnh.
Trên thực tế, Đường Ninh đã đợi lâu tới mức mắt kiên nhẫn rồi, Hoa Văn Phụng làm việc này thật chả ra làm Chỉ là Đường Ninh không ngờ rằng, ông Mặc cũng tới.
Cổng chính vẫn do dì Bạch mở, vệ sĩ canh gác cho Đường Ninh vẫn ở đó, mấy người bước vào phòng khách, Đường Ninh lập tức đứng dậy nhường ghế cho ông Mặc: “Ông nội……
Ông Mặc khịt mũi, ngồi xuống bên cạnh Đường Ninh, không có ý định lên tiếng trước. Còn Hoa Văn Phụng đã ném trực tiếp báo cáo thẩm định vào mặt Đường Ninh……
“Cô tự xem đi.”
Báo cáo kiểm định không đập lên mặt Đường Ninh, bởi vì đã bị ông cụ Mặc chặn lại: “Văn Phụng, có chuyện gì thì nói, đừng động tay động chân.”
“Cha… Đó là bởi vì cha không biết cô diễn viên này rốt cuộc quá đáng đến mức nào.” Hoa Văn Phụng lập tức nhoài người về phía chân ông cụ Mặc nói.
“Con nói ai là diễn viên?” Ông cụ Mặc lạnh lùng nhướng mày.
“Cha, người phụ nữ này còn nói con không phải mẹ của Mặc Đình, con bực tức quá mới đi làm báo cáo kết quả giám định ADN này, con cũng không nhịn được khẩu khí này, cha!” Hoa Văn Phụng nói xong kích động đứng lên, chỉ vào Đường Ninh giọng nói cũng trở nên sắc bén: “Nhân dịp có đầy đủ mọi người ở đây chúng ta cũng nên làm cho kết thúc đi, Đường Ninh, cô ức hiếp tôi, bôi nhọ tôi, tôi sẽ không tính toán với cô, nhưng …. Cô nói tôi không phải mẹ của Mặc Đình, thực sự trái tim tôi quá tổn thương rồi.”
“Theo ý con, con muốn như thế nào?” Ông cụ Mặc dò hỏi.
“Cha, người phụ nữ này không thể tiếp tục ở lại nhà họ Mặc nữa. cô ta chỉ làm cho mâu thuẫn của chúng ta ngày càng sâu đậm thôi, cha nghĩ xem, trước khi cô ta gả đến, gia đình chúng ta hòa thuận vui vẻ, chưa bao giờ ngại ngần lẫn nhau, tất cả đều là do cô ta, con muốn đuổi cô ta đi.
Ông cụ Mặc không nói gì, đáy mắt nghiêm túc đem theo một chút kiên nhẫn.
Còn Đường Ninh, đứng bên cạnh ông cụ Mặc, cầm tờ báo cáo kiểm định, cần thận xem dường như là đọc từng câu từng chữ.
“Cô Hoa, cô có chút chuyện bé xé to rồi phải không?
“Có điều, lúc trước cô chưa làm báo cáo kiểm định DNA, con chỉ là tùy miệng nói, nếu không phải là thực sự cảm thấy cô không phải là mẹ của Mặc Đình, nhưng sau khi cô đi làm giám định, con đã sang bắt đầu nghi ngờ rồi.”
Đường Ninh cầm bản quan hệ huyết thống, đạt tới .% đặt lên bà, ngước mắt nhìn Hoa Văn Phụng: “Nếu không, cô hà tắt phải đi làm giả?”
Cô có ý gì?” Hoa Văn Phụng nhìn chằm chằm vào mắt Đường Ninh, “Cô muốn nói gì?”
“Con nghĩ ý của con biểu đạt vô cùng rõ ràng rồi, bản báo cáo này, cô làm giả.”
Hoa Văn Phụng tức giận đến mức lồng ngực không ngừng nhấp nhô lên xuống: “Tôi là mẹ của Mặc Đình, tôi có gì mà phải làm giả? Đồ hèn hạ này, đừng ăn nói lung tung.”
“Cô có dám giám chắc với tất cả mọi người ở đây, bản báo cáo này, là thật sự hiệu quả không?” Đường Ninh nghiêm túc hỏi lại đối phương.
“Đương nhiên, cho dù kiểm tra lại lần, kết quả này cũng không thay đổi, cô nghĩ tôi giống như cô sao? Thích dùng thủ đoạn như vậy sao?”
“Cô Hoa, con hỏi lại cô một lần nữa, cô khẳng định bản kiểm định DNA này là thật?”
“Đồ hèn hạ này quả nhiên khó đối phó, trước đây nói Văn Phụng không phải là mẹ ruột của Mặc Đình, làm tình cảm mẹ con xa cách, bây giờ Văn Phụng cầm ra báo cáo kiểm định này, cô lại nói báo cáo này là giả, tôi nói cho cô biết, báo cáo này chúng tôi vừa cầm đến tay cơ bản không thể giở thủ đoạn trên đó được.” Cha Mặc nhìn Đường Ninh nhất đinh không nhân sai, cũng chỉ tay vào mũi Đường Ninh mắng lớn.