Chương :
Tiểu tử kia giống như là cố ý đối nghịch không đi tiểu trên người khác, lại chỉ có làm như vậy ở trên người Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành đi đổi quần, Cao Thanh Thu đi ra cửa, nhìn thấy Bóng Đèn Nhỏ bị Lý Sơn bế lấy, sửng sốt một chút.
“Mẹ.” Nó nhìn thấy Cao Thanh Thu, chủ động la lên.
Cao Thanh Thu nhìn Lý Sơn, đưa tay muốn bế Bóng Đèn Nhỏ vào lòng, “Đưa nó cho em đi!”
Lý Sơn nói: “Nó lại đi tiểu trên người ông chủ, ông chủ sắp tức giận chết mất rồi.”
Nếu không phải là Lý Sơn tại chỗ, Hoa Ngọc Thành khả năng muốn đánh con trai rồi!
Cao Thanh Thu có chút không dám tin tưởng nhìn Bóng Đèn Nhỏ một cái, “Nó thật đi tiểu?”
Lý Sơn gật đầu.
Cao Thanh Thu sờ tới ướt át trên quần của Bóng Đèn Nhỏ, bế nó tiến vào phòng ngủ, tìm quần thay cho nó.
Hoa Ngọc Thành thay xong quần đi ra, nhìn thấy Cao Thanh Thu bế Bóng Đèn Nhỏ trong ngực, đang giúp Bóng Đèn Nhỏ đổi quần.
Biết Bóng Đèn Nhỏ đi tiểu trong quần, cô ta chẳng những không có tức giận, còn rất có kiên nhẫn, “Làm sao đi tiểu trong quần rồi hả? Không là bảo cho con biết lúc muốn đi tiểu phải nói ra ư?”
Bóng Đèn Nhỏ nhìn về Cao Thanh Thu, hôn một cái vào mặt cô ta
Sợ Cao Thanh Thu tức giận, nên lấy lòng cô ta trước lại nói!
Cao Thanh Thu nhìn nó như vậy, đã lười đến không nói nó gì rồi.
Bế nó đi vào phòng tắm giặt sạch mông , mới trở về giúp cho nó mặc vào quần.
Hoa Ngọc Thành nói: “Em chỉ biết nuông chiều nó.”
Tiểu tử thúi làm ác, cô ta chẳng những không giáo huấn, còn nuông chiều.
Cao Thanh Thu cười nhìn về phía Hoa Ngọc Thành, “Con còn nhỏ, hơn nữa nó đã biết sai lầm rồi, anh còn muốn ta thế nào à?”
Chỉ một đứa con trai này, không nuông chiều còn có thể làm gì?
Cô ta thì thích nuông chiều, Hừ!
Hoa Ngọc Thành ngồi xuống bên cạnh, trợn mắt nhìn Bóng Đèn Nhỏ, rất là u oán, không ngừngnới với mình trong lòng: đây là con ruột mình, con ruột mình…
Nếu không con trai mình, sớm đã bị anh ta ném bỏ ra đi rồi.
Cao Thanh Thu nhìn Bóng Đèn Nhỏ, nói: “Sau đó không cho phép đi tiểu trong quẩn rồi, có nghe thấy chưa? Nếu có mẹ sẽ nổi giận nha.”
“Dạ.” Nó vâng lời thật tốt với cô ta.
Ba người tắm xong, lên giường.
Cao Thanh Thu ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ, mấy ngày không gặp, không đành lòng buông tay ra.
Hôm nay vẫn là thứ năm, vốn nên để cho Hoa Châu Du đưa nó về nơi mẹ Hoa đó, nhưng Cao Thanh Thu quả thực quá nhớ nó, liền kêu chị Châu Du đưa Bóng Đèn Nhỏ tới nơi này.
Giờ phút này, ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ, Cao Thanh Thu kiên nhẫn đọc truyện cho nó nghe.
Hoa Ngọc Thành xem sách, nhìn sự chú ý của Cao Thanh Thu đều để ở trên người con trai, nói: “Để nó ngủ ở phòng bên kia.”
“Thỉnh thoảng để cho nó theo chúng ta ngủ một đêm không sao.” Cao Thanh Thu ôm lấy tiểu bảo bối, cầu xin nói: “Thật lâu không có ngủ cùng con rồi, nhớ con lắm.”
“ồn chết rồi.” Hoa Ngọc Thành nói.
Mới vừa nói xong, chân trắng nhỏ hơi mập đã đá trên mặt anh ta.
Nghĩ đuổi mình đi, không thể nào được!
Hoa Ngọc Thành: “…”
Cao Thanh Thu: “…”
Không có sự hoài nghi, Bóng Đèn Nhỏ chính là người đầu tiên dám dùng chân mình đá vào mặt của Hoa Ngọc Thành.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành mặt đã đen xanh lại, không thể không nhịn được cười, kéo chân Bóng Đèn Nhỏ về, giả làm vẻ nghiêm túc nhìn nó, “Làm sao có thể đá người ba đây?”
Con trai a, con như vậy, mẹ cũng sẽ không bảo vệ được con rồi?
Cao Thanh Thu cảm thấy hai cha con này, quả thực là oan gia a!
“Mẹ là của con.” Bóng Đèn Nhỏ bá đạo ôm Cao Thanh Thu, nhìn Hoa Ngọc Thành một cái.
Anh ta mặc dù nhỏ, nhưng trong lòng đã biết rất rõ, mỗi lần đều là Hoa Ngọc Thành không cho nó ngủ cùng Cao Thanh Thu.
Hoa Ngọc Thành nói: “Mày tới đây cho ta!”
Tuổi không lớn lắm, lá gan không nhỏ, muốn cướp bà xã anh ta?
Hoa Ngọc Thành cảm thấy tên tiểu khốn khiếp này thiếu giáo huấn cực kì.
Bóng Đèn Nhỏ trừng mắt Hoa Ngọc Thành một cái, “Không muốn.”
“…”
Cao Thanh Thu nói: “Ba con tức giận rồi, nhanh đi dỗ dành ba con đi.”