Anh ta cũng thật là đủ rồi, mọi người đều ở đây mà!
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành một cái, phát hiện ánh mắt của anh ta chính nghiêm túc đang xem phim.
Phim thật không tệ, nam chính với nữ chính đều là diễn viên mới. Nhất là nam chính, Cao Thanh Thu thật hài lòng, cô ta tiến tới bên cạnh Hoa Ngọc Thành, nhỏ giọng nói: “Làm sao bây giờ, em thấy anh ta hình như đẹp trai hơn anh.”
“…” Hoa Ngọc Thành trừng Cao Thanh Thu một cái, ánh mắt rất là bất mãn, người đàn ông kia sao đẹp trai so với anh ta rồi hả?
Cao Thanh Thu bị anh ta nhìn, không chịu mà nói: “Làm sao? Người ta vốn là đẹp trai hơn anh nha!”
Vừa mới dứt lời, anh ta liền cắn một cái trên môi cô ta, coi như trừng phạt, “Lần sau khi nói chuyện hy vọng em có thể chịu trách nhiệm lời nói của mình.”
Anh ta là đẹp trai nhất, không chấp nhận phản bác.
Cao Thanh Thu cười một tiếng, nói với Hoa Ngọc Thành: “Anh nói cô gái kia đẹp mắt hơn em thì anh đã thắng rồi chẳng phải sao?”
Cao Thanh Thu cũng cảm thấy nữ chính đó ký xảo biểu diễn tốt vô cùng, ban đầu chẳng qua là thuận tay viết một chút chuyện nhỏ, bây giờ được người khác tỉ mỉ cải biên, đóng phim, vẫn để cho nội tâm Cao Thanh Thu tràn đầy cảm giác tự hào rồi.
Hoa Ngọc Thành cắn lỗ tai của cô ta nói: “Anh thì không thích giống như em mê muội lương tâm nói chuyện.”
Trong lòng anh ta, Cao Thanh Thu là độc nhất vô nhị, anh ta mới sẽ không so sánh cô ta cùng người phụ nữ khác.
Cao Thanh Thu khóe miệng nhếch lên, dựa vào bên vai anh ta, tiếp tục ăn bắp rang.
Bóng Đèn Nhỏ không chịu nổi môi trường tối đen, cũng không lâu lắm, liền bắt đầu làm ra ầm ĩ.
Cố Đinh Cẩn sợ nó sẽ ảnh hưởng đến trật tự, ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ từ rạp chiếu phim đi ra bên ngoài.
Đến bên ngoài, tiểu tử cũng không lộn xộn rồi, nhìn Cố Đinh Cẩn, “Anh.”
“Làm sao?” Anh ta nhìn tên tiểu tử này, “Xem phim thôi mà mày cũng gây sự sao? Thật không ngoan ngoãn.”
“Bảo Bảo rất ngoan ngoãn.” Nó chính là không thích môi trường om tối thôi.
Cố Đinh Cẩn ở một bên ngồi xuống, buông Bóng Đèn Nhỏ xuống, để nó ngồi ở bên người mình.
Đừng nói, nghiêm túc nhìn lại, hai người thật đúng là y như đúc.
Cố Đinh Cẩn ngồi xuống, bộ phim anh ta chỉ nhìn xong phần , vốn cho là mình có thể xem tiếp, sau đó phát hiện là bản thân mình suy nghĩ nhiều quá.
Chứ không phải phim đóng không được khá, là bởi vì phim quá tốt rồi, nên anh ta chỉ cần nghĩ đến người ở bên trong phim thì nghĩ đến là Hoa Ngọc Thành cùng Cao Thanh Thu, mà không phải mình, liền cảm thấy khó chịu trong lòng thật.
Lâm Vi cùng Tả Dục hôm nay cũng tới xem phim rồi, cô ta từ nhà vệ sinh đi ra bên ngoài, thấy được Cố Đinh Cẩn ngồi ở chỗ đó, không nhịn được đi tới, “Anh cũng có ở đây à!”
Cố Đinh Cẩn nhìn Lâm Vi một cái, “Cùng người nhà đến.”
Lâm Vi là fan cuồng của Nhất Thế Trường An, theo đuổi khi Nhất Thế Trường An từ khi cô ta mới nổi tiếng đến bây giờ, phim được lên chiếu rồi, cô ta cũng lập tức chạy đến xem.
Loại tình yêu yêu đương với nhau, khiến cô ta rất là hâm mộ.
Lâm Vi ngồi xuống tại chỗ bên cạnh lên, nhìn Bóng Đèn Nhỏ, “Dương Dương, không nhớ được dìhả?”
“Chị” Lâm Vi thường xuyên sẽ qua nhà chơi, Bóng Đèn Nhỏ cũng đã gặp cô ta, mặc dù không nhớ lắm, nhưng… Chỉ cần là cô gái xinh đẹp, kêu chị chung quy không sai.
Lâm Vi nở nụ cười, rất vui vẻ, “Miệng nhỏ thật ngọt.”
Lâm Vi hướng về phía Cố Đinh Cẩn hỏi: “Anhi làm sao đi ra? Không xem phim? Em cảm thấy phim không tệ. Anh không biết, quyển sách này lúc trước em có thích biết bao.”
Cao Thanh Thu cũng chưa từng nghĩ, cô ta chỉ muốn kiếm công việc làm thêm thôi, kết quả lại trở thành tác giả sách bán chạy.
Cố Đinh Cẩn không lên tiếng.
Chuyện Cao Thanh Thu là Nhất Thế Trường An, nhìn dáng Lâm Vi là không biết.
Anh ta cũng không nói.
Bên cạnh có khu giải trí, có thể chơi game, Cố Đinh Cẩn mang Bóng Đèn Nhỏ đi qua bắt búp bê, Lâm Vi cũng đi theo.