CHƯƠNG :
Cao Thanh Thu cầm điện thoại ngồi xuống vào ghế sa lon, “Trước đã có hẹn rồi mà, Làm sao sư phụ lại đổi ý à? Lúc trước em nói nếu sư phụ có con gái, khi lớn lên sẽ làm con dâu cho em, sư phụ anh đã đáp ứng. Hiện tại làm sao có thể giở quẻ?”
Cố Sâm nhức đầu nói: “Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ.”
“Đây không phải là giống nhau sao?”
“Lúc trước còn chưa có bầu, hiện tại có bầu rồi.” Dù sao cũng là lời hứa suông, nói thế nào cũng được.
Nhưng bây giờ thật có bầu rồi, hắc hắc,thật ngại rồi, Cố tổng không chịu được.
Cao Thanh Thu cười một tiếng, “Sư phụ, không làm như thế đâu! Em mặc kệ, ngược lại em muốn, chờ em, buổi chiều này em qua thăm An An.”
“Không cần rồi, em đừng tới rồi.” Cố Sâm đã bắt đầu ghét bỏ tên đồ đệ này rồi.
Cao Thanh Thu còn muốn nói điều gì, đột nhiên một đôi tay, từ phía sau ôm mình.
Mùi hương đàn ông trên người Hoa Ngọc Thành độc có truyền tới, cô ta nắm bàn tay của anh ta, tiếp tục cùng Cố Sâm nói chuyện phiếm.
Hoa Ngọc Thành nhìn bộ dáng cười của cô đang dựa sấp vào trong lòng mình, rõ ràng là An An mang thai, nhưng hình như cô ta lại vui sướng hơn mình mang thai.
Cao Thanh Thu thật không dễ mới kết thúc cuộc gọi, Hoa Ngọc Thành trầm giọng hỏi: “Nói cái gì, vui vẻ như vậy?”
“An An mang thai rồi, trước em nói với sư phụ, nếu anh ta có con gái, thìlàm con dâu cho con trai mình, anh ta đáp ứng thật nhanh, hiện tại không chịu rồi, anh nói, sư phụ có phải không nói lý hay không?”
“…” Hoa Ngọc Thành nhìn xem tiểu bảo bối nhà mình, “Em có phải đã nghĩ quá xa rồi?”
Giờ là lúc nào, cô ta đã lo giúp Bóng Đèn Nhỏ về chuyện lấy vợ rồi.
“Không xa đâu.” Cao Thanh Thu nói, “Một ngày lại một ngày nữa, con mình thì lớn lên dần dần rồi, hiện tại con dâu khó tìm như vậy, nếu vạn nhất về sau cậu bé độc thân mãi thì phải làm sao, vẫn là phải sớm kế hoạch cho nó mới được.”
“…” Hoa Ngọc Thành quả thật là chịu thua với cô ta rồi, bất đắc dĩ nói cho cô ta biết, “Nếu đến ngày đó, em cũng già rồi.”
“…” Cao Thanh Thu hừ một tiếng, “Nếu em già đi rồi, cũng muốn làm bà xinh đẹp nhất trên thế giới này. Em bây giờ vẫn trẻ, nhưng anh đã bắt đầu ghét bỏ em rồi sao?”
“Không.” Không chọc nổi cô ta được, Hoa tổng nịnh hót nói: “Ở trong mắt anh, em xinh đẹp nhất.”
“Không nói nữa, em đi xử lý công tác cho xong, đợi lát nữa chúng ta đi thăm An An một chút.”
Hoa Ngọc Thành nhìn về người phụ nữ bận rộn trước mặt mình, biểu thị rất bất đắc dĩ.
Thứ hai, buổi tối, Cố Đinh Cẩn đi tham gia một buổi tiệc trong ngành nghề, anh ta tự đi, không có mang bạn gái.
Cùng Cố Sâm trò chuyện một hồi, An An mang thai, Cố Sâm tâm trạng không tệ, ngay cả khi đàm phán công việc cũng không chịu được muốn sớm quay về chăm sóc An An.
Vũ Minh Hân mặc một bộ lễ phục màu trắng, đi tới, nhìn về phía Cố Sâm, “Cố tổng.”
Đây làlần đầu tiên Cố Đinh Cẩn nhìn thấy Vũ Minh Hân sau khi anh ta trở về nước, trước Vũ Minh Hân tham gia trận đấu, Cố Đinh Cẩn từng thấy cô ta trên mạng, vốn là cho là cô ta đã không xuất đầu lộ diện, lại không nghĩ rằng, cô ta vẫn còn ra mặt các trường hợp thương mại, hơn nữa, sống được tốt hơn so với lúc trước rồi.
Cố Sâm nhìn về Vũ Minh Hân, gật đầu một cái.
Vũ Minh Hân bây giờ đang ở công ty bọn họ, là ông Tô cử tiến vào.
ông Tô dù sao cũng làthành viên hội đồng quản trị Hoa Ngữ quốc tế, muốn sắp xếp một người vào đây, vẫn dễ lắm.
Cố Đinh Cẩn nhìn về Vũ Minh Hân, hướng về phía Cố Sâm hỏi: “Chú có quen cô ta?”
Vũ Minh Hân cười một tiếng, “Tôi bây giờ đang làm ở công ty Hoa Ngữ quốc tế, đây là danh thiếp của ta.”
Cô ta nói vậy, từ trong cặp mình lấy ra môt danh thiếp, đưa cho Cố Đinh Cẩn.
Cố Đinh Cẩn nhìn Vũ Minh Hân một cái, luôn cảm thấy cô ta thật đã thay đổi rất nhiều so vớI trước kia.
Anh ta đưa tay ra nhận danh thiếp, nhìn Vũ Minh Hân, “Cô xác định vị trí này, không phải là cô đã nhờ quan hệ mời lấy được?”