CHƯƠNG :
Nằm trên giường lớn, người Lâm Vi đã uống say, sau khi cúp máy, cô ta ôm lấy gối bông, đột nhiên khóc lên.
Bạn học nhìn về Tả Dục đang sững sờ lại, nói: “Tả Dục, cậu làm gì đấy? Đột nhiên đờ ra làm gì thế! Gật mình mà.”
Tả Dục cười một tiếng, để điện thoại vào trong túi, tiếp tục chơi game.
–
Buổi sáng, Cao Thanh Thu mới vừa thức dậy, nhận được tin nhắn bên Tả Dục nhắn tới, “Lâm Vi gần đây như thế nào?”
Cao Thanh Thu nhìn thấy tin tức, có chút ngoài ý muốn, sau khi hai người chia tay, Tả Dục đã không quan tâm đến chuyện của Lâm Vi rồi.
Tin nhắn của anh ta, khiến Cao Thanh Thu nhớ tới chuyện ngày hôm qua Lâm Vi đến tìm mình giúp dỡ cô ta.
Cô ta hỏi: “Sao rồi?”
“Cô ta tối hôm qua uống say, nửa đêm gọi điện thoại cho ta. Anh đang nhớ cô ta có phải tâm trạng không tốt hay sao, em giúp anh đi xem cô ta một chút. Người cô ta rất tuỳ hứng, bản thân mình cũng không biết lo cho mình. Mẹ cô ta thân thể không khỏe lắm, nếu biết sẽ lo chuyện cô ta.”
Khi cô ta gọi điện cho anh ta, lúc đó đã là hơn hai giờ đêm rồi.
Giữa đêm uống rượu ở bên ngoài, một người cô gái, thất sự khiến người khác lo lắng..
Cao Thanh Thu cười một tiếng, có chút không biết nói cái gì nữa.
Lâm Vi nói chính mình thích Cố Đinh Cẩn, kết quả, sớm đã quen Tả Dục rồi, liền khi uống say, cũng là đi tìm anh ta..
Cao Thanh Thu nói: “Được, lát nữa em đi thăm cô ta một chút.”
“Ừm.” Tả Dục nói xong, “Thế không quấy rầy em rồi.”
–
Cao Thanh Thu bước vào công ty, vốn là đang suy nghĩ Lâm Vi hôm nay sẽ đến trễ không, kết quả thấy cô ta đã tới rồi, trang điểm rất đẹp, đứng ở đó, hoàn toàn không nhìn ra được bộ dáng tối qua cô ta đã uống say.
Cô ta nhìn thấy Cao Thanh Thu, ánh mắt rơi vào trên người Cao Thanh Thu, nhưng cũng không chủ động nói chuyện với Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu đi tới, hỏi: “Tối hôm qua đi ra ngoài uống rượu rồi?”
“Làm saocậu biết?” Lâm Vi cúi đầu xuống, cô ta là một mình đi uống rượu.
Làm cho người xấu hổ nhất chính là, buổi sáng lúc cô tỉnh lại, phát hiện trên điện thoại của mình lại có cuộc gọi với Tả Dục vào tối qua. Còn là do cô gọi cho anh ta..
Cao Thanh Thu nói: “Có người nói với tôi. Mặc dù đã chia tay, nhưng vẫn có người còn rất quan tâm đến cậu, vừa có gió thổi cỏ lay gì, liền nhắn tin hỏi tôi có chuyền gì sao. Tất nhiên rồi, dù tận tâm tận sức như vậy, người khác còn không được ánh mắt của cậu.”
Lâm Vi nghe thấy lời của Cao Thanh Thu, không có phản bác, hốc mắt hơi đỏ lên, nhìn thấy hơi ẩm ướt.
Cô ta rất sợ bị nước mắt hủy đi trang điểm, cố gắng nhịn lại. Nói với Cao Thanh Thu: “Tôi đi làm việc rồi.”
Cao Thanh Thu nhìn thấy bóng ảnh của cô ta, hơi bất đắc dĩ.
Trước khi đượcTả Dục cưng chiều tận xương, cô ta là thực sự hạnh phúc, hạnh phúc đến làm cho tất cả mọi người cũng không nhịn được hâm mộ.
Nhưng bây giờ…
Lại hèn mọn mà thích Cố Đinh Cẩn một người không thích cô ta, cũng không biết cô ta nghĩ như thế nào.
Rạng sáng Tả Dục trở về nhà, lần trước ở trong nhà Cao Thanh Thu, chúc mừng sinh nhật cho Bóng Đèn Nhỏ, mẹ anh ta nhìn thấy anh ta, liền kêu anh ta trở về nhà.
Hôm nay lúc anh ta về đến nhà, mẹ anh ta còn chưa có đi làm, đang ăn sáng, anh ta đi tới bên bàn ăn ngồi xuống, mẹ Tả Dục nhìn về anh ta, “Tối hôm qua con không có về nhà?”
“Ừm.” Tả Dục cầm lấy ly sữa bò uống một chút, “Cùng bạn học đi chơi game.”
“Người bạn học nào?”
“Đinh Dương.” Bạn học thời cấp bac, cùng Tả Dục quan hệ khá tốt, sau đó đi thành phố khác đi học đại học, sau khi tốt nghiệp thì làm việc ngay bên đó rồi.
Mẹ Tả cười nói: “Cậu ấy trở lại rồi à! Con xem xem con,nên liên hệ nhiều hơn với bạn của con mà.”
Vì một người phụ nữ, ngay cả cuộc sống của mình cũng bỏ đi rồi.
Tả Dục không có lên tiếng, tâm trạng hơi trầm trọng.
Mẹ Tả nhìn về anh ta, nói với Tả Dục: “Tôi với ba con thương lượng lại một chút, con hãy đi công ty làm việc, con cảm thấy thế nào?”