CHƯƠNG :
Cao Thanh Thu tò mò nhìn anh ta, “Là nam thì sao? Nữ lại sao? Lãnh đạo là nữ, nhưng người muốn gặp là nam.”
“… Anh không vui.” Hoa Ngọc Thành một mặt nghiêm túc nói.
Cao Thanh Thu: “… Anh tại sao lại không vui?”
“Nếu sớm biết ban đầu thì để công ty bên em hợp tác với bên chúng ta, để cho em ngày nào cũng tới gặp anh.” Anh ta nói một cách nghiêm túc.
Giống như bây giờ, mặc dù tại công ty nhà mình, nhưng bình thường làm việc bận rộn căn bản không có cơ hội gặp nhau, Hoa Ngọc Thành còn rất buồn bực.
Cao Thanh Thu trừng mắt liếc anh ta một cái, “Anh có ấu trĩ hay không?”
Hoa Ngọc Thành cau mày, anh ta ấu trĩ sao?
Không đợi Hoa Ngọc Thành hỏi cô ta, Cao Thanh Thu đẩy anh ta một cái, “Nhanh đi làm việc đi, đừng để ý em, quay đầu cấp trên em trở về tới rồi, nhìn thấy em cùng với anh ở chung một chỗ, lại trách em lấy danh nghĩa làm công việc để làm chuyện riêng rồi.”
Hoa Ngọc Thành nhìn về Cao Thanh Thu trước mắt, người phụ nữ này gấp gáp muốn đuổi mình đi, “Cô ta có thể nói cái gì?”
Anh ta lại là những gì không thể cho người ta nhìn đến sao?
Còn phải che giấu mình như vậy?
“Cấp trên của em rất hung dữ, nhìn em đặc biệt không vừa mắt, lát nữa biết chừng cả anh cũng bị cô ta mắng thì không hay rồi.” Cao Thanh Thu vừa bị Phương Tình phê bình vào sáng nay, đã bắt đầu cảm thấy trên người mình cái gì cũng sai rồi.
Không muốn gây phiền rồi.
Hoa Ngọc Thành nói: “Thế anh đi đây.”
Anh ta quay đầu lại, có chút không chịu bỏ cô ta ở đây.
Cao Thanh Thu gật đầu, “Ừm.”
Hoa Ngọc Thành mới vừa đi, Phương Tình thì trở về, nhìn Cao Thanh Thu, “Người đấy là ai?”
“Híc, một đàn ông hỏi đường.”
Trên mặt Phương Tình tràn đầy hoài nghi, nhìn xem Cao Thanh Thu, Cao Thanh Thu bị cô ta nhìn chằm chằm đến có chút chột dạ, nói: “Phương tổng, chúng ta nhanh đi đi, nếu không sẽ đến trễ.”
Phương Tình bây giờ mới thu tầm mắt lại, mang theo Cao Thanh Thu tiến vào bên trong.
Cao Thanh Thu đi theo sau lưng cô ta, rất nhanh liền gặp được người phụ trách của công ty M bọn họ đã hẹn trước .
Lần trước nhân viên của bên điện tử Đông Hằng cùng người này có đàm phán, nhưng sau đó bị Vũ Minh Hân chặn rồi.
Hiện tại đổi thành Phương Tình tới thương lượng.
Phương Tình tại bộ phận vật tư đã làm rất lâu rồi, người quen biết cũng không ít, cùng người này cũng quen biết.
Cao Thanh Thu đứng ở một bên, nghe bọn họ ở nơi đó nói chuyện, mặc dù đối phương rất khách khí, nhưng cũng tỏ ra ý từ chốit rất rõ ràng.
Cao Thanh Thu im lặng nghe, phát hiện Vũ Minh Hân bây giờ thật sự biến lợi hại rồi. Thảo nào lần trước lúc mình nhìn thấy cô ta, cô ta kiêu ngạo muốn lên trời.
“Bên chúng tôi đã quyết định muốn hợp tác cùng bên Hoa ngữ quốc tế rồi, các phương diện của bọn họ đều không thấp hơn bên cô, chào giá cũng không tệ.”
“Nếu như là vấn đề giá cả , chúng ta có thể thương lượng nữa.” Phương Tình nhìn về đối phương, “Thực lực của Đồng Hằng chúng tôi, đều là rất rõ ràng, sau lưng chúng tôi là tập đoàn Hoa thị .”
Đối phương cười cười, nói: “Xin lỗi, chuyện này chúng tôi thật sự không giúp được cô.”
Bọn họ trò chuyện thật lâu, người phụ trách bên kia cũng không có muốn thay đổi ý tứ, Phương Tình hình như cũng có chút bất đắc dĩ.
Nhân viên phục vụ đưa nước qua tới, Cao Thanh Thu chủ động tiếp nhận, “Để tôi đi.”
Cô ta bưng nước đưa qua, để ở trước mặt Phương Tình cùng người phụ trách bên kia.
Phương Tình bưng nước, nhìn Cao Thanh Thu một cái, cô ta vốn đã thấy buồn phiền, bây giờ thấy Cao Thanh Thu, càng cảm thấy phiền nữa.
Cô ta hướng về phía người phụ trách bên kia nói: “Đã như vậy, thế chúng tôi đi về trước.”
Người phụ trách cười nói: “Thật là ngượng ngùng, xin lỗi hai vị.”
Cao Thanh Thu đi theo Phương Tình đi ra cửa, “Phương tổng.”
“Làm cái gì?” Trong lòng Phương Tình có chút buồn phiền, ngữ khí rất không thân thiện.
Cao Thanh Thu hỏi: “Tôi có thể trò chuyện với bọn họ một chút không?”
Phương Tình nhìn về Cao Thanh Thu, “Cô?”
Cao Thanh Thu nói: “Ngược lại chuyện đều như vậy rồi, trở về công ty, nói không chừng còn có thể bị mắng, hãy để cho tôi đi thử xem? Cũng không có tổn thất gì, có đúng hay không?”
“Cô còn thật sự đáng giá chính mình rất lợi hại hả?” Phương Tình nói: “Giống như loại người mới như cô, luôn cho là làm việc rất dễ dàng.”