CHƯƠNG : CỐ ĐÌNH CẨN NÓI CHUYỆN QUÁ KHÓ NGHE
Trợ lý Phạm đi vào: “Tổng giám đốc Cố, cô Cao đã về.”
Cố Đinh Cẩn sửng sốt một chút, sửa sang lại quần áo, ngồi xuống ghế, bày ra dáng vẻ nghiêm túc mới nói với trợ lý Phạm: “Nói cô ta vào đi.”
Cao Thanh Thu cầm hợp đồng đi vào nhìn thấy Cố Đinh Cẩn thì đưa hợp đồng cho anh ta: “Tổng giám đốc Cố.”
Cố Đinh Cẩn cầm lấy hợp đồng, mở ra nhìn thoáng qua chỗ ký tên thì cười lạnh một tiếng: “Tôi đoán không sai, tôi đoán em sẽ chọn cậu ta.”
Cao Thanh Thu nói: “Tiền hợp đồng với cậu ta không cao như Đồng Dương, cũng rất thích hợp với sản phẩm của chúng ta, đôi khi thích hợp người khác lại chưa chắc thích hợp với chúng ta, trước khi làm việc thì tôi đã suy nghĩ kỹ.”
Không phải chỉ có Cố Đinh Cẩn cố gắng vì công ty, mấy tháng nay Cao Thanh Thu cũng bỏ không ít công sức vào công ty.
Đương nhiên không phải vì Cố Đinh Cẩn, mà là vì Hoa Ngọc Thành đã từng vẽ cho cô cái bánh nướng kia.
Cô thật sự hy vọng một ngày nào đó trong ngành điện tử, tập đoàn Hoa Thị cũng có một vị trí nhỏ.
Tuy rằng hiện tại tập đoàn Hoa Thị vốn rất xuất sắc, nhưng xuất sắc hơn một chút thì có sao?
Quan trọng là trong sự xuất sắc này có cả phần cố gắng của cô.
Cố Đinh Cẩn không đồng ý nói: “Thật sao? Em xác định không phải là vì cậu ta đã diễn tác phẩm chuyển thể của em chứ?”
“…”
Trong giọng nói của anh ta mang theo sự châm chọc, dường như Cao Thanh Thu chọn một người mới chỉ vì thỏa mãn lợi ích riêng của mình vậy.
Không sai, đúng là Phong Ngôn là nam chính trong tác phẩm chuyển thể thành phim của Cao Thanh Thu, diễn nhân vật Y.
Nhưng Cố Đinh Cẩn nói cô vì lợi ích riêng thì Cao Thanh Thu vẫn vô cùng tức giận: “Anh cảm thấy tôi vì lợi ích riêng?”
Mặc dù Phong Ngôn là người mới, nhưng hiện tại anh ta thật sự rất hot!
Ngoại hình anh ta không tệ, người khác nói anh ta diễn nhân vật Y này rất tốt.
Kỹ thuật diễn cũng tốt nhất trong những người mới.
Lúc đóng phim anh ta mới mười chín tuổi, kỹ thuật diễn lại vô cùng tốt.
Hơn nữa bộ phim này bán vé rất chạy, hiện tại anh ta vô cùng hot, vì sao anh ta không thể so với Đồng Dương chứ?
Cố Đinh Cẩn nghiêm túc nói: “Không phải sao? Đồng Dương đại diện phát ngôn cho sản phẩm thì đảm bảo về chất lượng, anh ta có sức ảnh hưởng lớn, sao lại không tốt hơn Phong Ngôn chứ? Em còn nói mình không vì lợi ích riêng?”
“…” Cao Thanh Thu thật sự không biết nói gì.
Bởi vì chuyện này mà nói cô vì lợi ích riêng thì sao người này lại đáng ghét như thế chứ?
Anh ta không tin mình làm cho Cao Thanh Thu cảm thấy rất buồn cười.
Cũng phải, người đàn ông này đã tin tưởng cô lúc nào chứ?
Cô nhìn Cố Đinh Cẩn: “Nếu anh cảm thấy quyết định của tôi không đúng thì vì sao lại muốn tôi giúp đỡ lựa chọn chứ? Anh nói chúng tôi đi tìm Đồng Dương là được?”
Vì anh ta trả lời như thế nên người đồng nghiệp kia rất khó chịu với cô.
Tự dưng kéo thù hận cho Cao Thanh Thu, hiện tại cô còn bị Cố Đinh Cẩn mắng ở đây.
Cao Thanh Thu cũng có cảm xúc mà!
Ngón tay Cố Đinh Cẩn kẹp bút máy, thuần thục xoay vòng, đây là thói quen của anh ta, trước kia lúc đi học đã có. Ánh mắt kiêu ngạo nhìn Cao Thanh Thu: “Đương nhiên là tìm một người gánh tội thay rồi!”
“… Vậy anh cũng không tự tin với mình.” Cao Thanh Thu nhìn Cố Đinh Cẩn, vừa không vui lại tức giận: “Lúc anh suy nghĩ tìm đường lui cho mình thì có khác gì với kẻ hèn nhát chứ? Tôi nói cho anh biết nếu hôm nay tôi quyết định như vậy, tôi đồng ý chịu trách nhiệm cho sự lựa chọn của mình. Nếu sản phẩm mới của chúng ta thật sự có ảnh hưởng không tốt vì người phát ngôn do tôi chọn, tôi sẽ chủ động rời khỏi công ty!”
Cô không phải trẻ con, nếu đã quyết định thì sẽ bằng lòng chịu trách nhiệm.
Quan trọng là cô tin tưởng với bản thân mình!
Cố Đinh Cẩn nhìn Cao Thanh Thu, lời nói của cô làm cho anh ta sửng sốt——sự lạnh nhạt giấu trong ánh mắt của cô giống như dao nhỏ đâm vào trái tim của anh ta.