Sáng sớm Halloween, trong đại sảnh có một đàn dơi bay tới bay lui trên trần nhà, rất nhiều bí đỏ được phù phép chạy tung tăng khắp nơi, hôm nay là người công bố quán quân chân chính đại diện cho từng trường tham gia cuộc thi Tam Pháp thuật. Học sinh năm dưới hưng phấn thảo luận xem học sinh đó là người nhà nào, học sinh năm trên thì canh lúc không có người để ném tấm da dê ghi tên mình vào trong chiếc Cốc lửa.
Harry cầm tấm da dê Voldemort cho cậu nhìn đi nhìn lại vẫn không thể nhìn ra dấu vết mà nghĩa phụ đã động tay chân. Cậu ngẩng đầu nhìn Chiếc cốc lửa, mình thật sự có thể ném tờ giấy này vào? Nói thật, Harry thật sự không hề tin tưởng, nhất là khi vết xe đổ của hai anh em sinh đôi nhà Weasley râu vẫn còn rất dài nằm ở bệnh xá kia.
“Harry, cậu thật sự phải tham gia cuộc thi Tam Pháp thuật sao?” Draco cùng Blaise lo lắng nhìn cậu, vừa rồi hành động ngu xuẩn của Gryffindor, bọn họ đều nhìn thấy.
“Ừ!” Harry gật gật đầu, “Tớ nhất định phải tham gia.”
“Harry, chúng ta còn chưa đủ tuổi, không tham gia được đâu, cậu cũng thấy kết cục của đôi song sinh nhà Weasley rồi còn gì, biết rõ mà còn làm thì có khác gì cố chấp đâu. Slytherin từ trước tới nay không bao giờ làm việc chắc chắn sẽ thất bại như vậy.” Blaise cũng đứng cạnh khuyên nhủ.
“Tớ nhất định sẽ bỏ vào.” Harry cũng khẳng định, “Tớ không những bỏ vào, mà còn bỏ quang minh chính đại, các cậu tin không?”
“Thật sao?” Blaise dù gì cũng không thể tin Harry dám đứng trước mặt mọi người mà bỏ tờ giấy ghi tên cậu vào Chiếc Cốc lửa, lằn Tuổi này do chính tay Dumbledore, Voldemort, Grindelwald cùng bà Maxime cùng nhau làm, dù Harry có giỏi thế nào cũng đâu có thể vượt qua họ.
“Vậy chúng ta cá cược đi, được không Blaise?” Harry rất tin tưởng nghĩa phụ của mình cùng Chúa tể Hắc Ám tiền nhiệm, “Ngay trước tiệc tối hôm nay, Chiếc Cốc lửa sẽ được mang đến đại sảnh, đến lúc đó, tớ sẽ bỏ tờ giấy vào trước mặt tất cả mọi người tham gia buổi tiệc Halloween hôm nay, được không?
“Được, tớ cá với cậu, nếu cậu ném vào mà không bị phản bùa gì thì coi như cậu thắng, ngược lại đương nhiên là tớ thắng.” Blaise rất vui vẻ đồng ý, cuộc cá cược này không phải là Harry đang tặng không chiến thắng cho mình sao, không đồng ý mới là thằng ngu, “Draco, cậu cũng cá đi, cậu cá ai thắng?”
Draco nhìn Blaise, lại nhìn Harry vẻ mặt chắc chắn, vô cùng tự tin, có chút khó khăn. Nghĩ đến trước lúc đi học, ba Lucius nói với cậu, phía sau Harry còn có người mà năng lực thâm sâu có dò, suy nghĩ hồi lâu, Draco quyết định tin tưởng ba mình, nói với Blaise: “Được, tớ cá Harry thắng, Blaise, nếu cậu thắng thì là thắng hai lần, nhưng nếu bọn tớ thắng, cậu thua hai lần đó.” Nói thật, Tiểu Long, kỳ thật cậu yêu ba quá mức đúng không?
Đối với sự bất hợp tác của Draco, Blaise hơi mất hứng, nhưng nghĩ tới tối nay mình có thể thắng đến hai lần, trong lòng liền vui vẻ, cười híp mắt nói: “Cứ như vậy đi, nhưng mà các cậu nghĩ kỹ đã, thua thì đưa tớ cái gì?”
“Cậu mới là người phải nghĩ ấy, cậu có thể chắc chắn mình thắng sao? Tốt hơn là nên nghĩ nếu thua thì đưa tớ với Draco cái gì thì hơn.” Harry khó chịu khi nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Blaise, nghĩ buổi tối nhất định phải khiến cậu ta thua đau, xem sau này cậu ta còn dám đắc ý như vậy nữa không!
“Đi thôi, đừng đứng đây nữa, Harry, giờ cậu đã bỏ tên vào đâu.” Draco thấy những học sinh năm trên đến bỏ tên vào cốc vẫn luôn nhìn chằm chằm ba người, “Về việc tiền đặt cược, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện, dù sao thì cũng phải tìm ba đồ giá trị không cách nhau nhiều lắm, chỉ là chơi đùa thôi mà, đừng nghĩ thật quá.”
“Đi thôi.” Blaise đồng ý, “Tớ có một bộ sách liên lạc, viết chữ ở một quyển thì sẽ hiện lên trên quyển kia, tớ lấy để đặt cược, thế nào?”
“Blaise, cậu không đưa cái này cho Hermione sao? Vừa đẹp cậu một quyển bạn ấy một quyển.” Harry trêu đùa, “Tớ cũng có một cặp kính hai mặt, tớ lấy làm tiền đặt cược, được chưa?”
Ba người bàn luận rồi trở về phòng sinh hoạt chung của Slytherin, đã thỏa thuận xong tiền đặt cược, còn lại chỉ chờ đến tiệc Hallowen xem Harry rốt cuộc có thể bỏ tờ giấy viết tên cậu vào trong Chiếc Cốc lửa không thôi.
Trước tiệc tối Halloween, Chiếc Cốc lửa được dịch chuyển từ cửa vào trong đại sảnh, đặt trên một chiếc ghế bốn chân phía trước bàn giáo sư, kỳ thật đây chính là nơi đặt Nón phân loại hồi đầu năm. Lúc Harry cầm tờ giấy đến gần Chiếc Cốc lửa, tất cả mọi người trong đại sảnh liền nhìn chằm chằm cậu, dù sao cậu cũng không giống cặp song sinh nhà Weasley chỉ thiếu mấy tháng tuổi, cậu kém đến vài tuổi, đương nhiên khi thấy vậy, không thể thiếu Gryffindor nói vài câu trào phúng hay Slytherin tò mò quan sát.
Nhưng khi Harry ném tờ giấy vào Chiếc Cốc lửa rồi lại bình an trở về bàn Slytherin, toàn trường liền im lặng, ngay cả giáo sư cùng quan chức Bộ Pháp thuật cũng đều nhìn chằm chằm hành động ngang nhiên của thiếu niên này nhưng họ lại không làm gì được, sau đó chỉ thấy Ron Weasley của Gryffindor rống lên: “Merlin à, điều này sao có thể, tên độc xà Slytherin kia, sao tên đó dám làm càn!”
“Dừng, có giỏi thì cậu thử làm đi.” Draco khinh thường cãi lại, “Cậu hẳn cũng rất muốn tham gia mà. Dù sao thì cuộc thi Tam Pháp thuật giải thưởng những Galleons, đối với nhà các cậu mà nói, số tiền này hẳn là một khoản khổng lồ nha.”
“Mày…” Ron Weasley nhảy dựng lên lại bị hai anh trai mình kéo xuống trấn áp, mà Draco cũng bị Harry kéo một cái, dù sao ở trong đại sảnh không chỉ có mình Hogwarts, dù muốn để cậu ta mất mặt thì cũng không thể ném hết mặt mũi của trường đi, Draco tự nhủ, không sao, sau này còn có rất nhiều cơ hội.
“Ha ha ha, làm càn cũng không sao.” Dumbledore cười híp mắt nói với mọi người, “Chỉ cần trò ấy có thể vượt qua lằn Tuổi, để Chiếc Cốc lửa tiếp nhận tên của mình là trò ấy đã báo danh thành công.” Một lát sau, cụ nói tiếp, “Được rồi, sắp đến tiệc Halloween rồi, còn trò nào muốn ghi danh không? Nếu muốn thì nên bỏ vào đi, lúc tiệc tối bắt đầu, báo danh sẽ kết thúc, đây chính là cơ hội cuối cùng nha.”
Lúc Dumbledore nói, Harry phía dưới lại không nghe câu nào, cậu còn đang bận đòi tiền đặt cược từ Blaise, đương nhiên không thể thiếu việc Harry và Draco thương lượng với nhau xem nên phân chia thế nào, hoàn toàn không nhìn thấy khuôn mặt đau khổ của Blaise lúc thua cuộc, thậm chí còn rất vui vẻ xát muối lên vết thương, cười nhạo cậu một phen.
Có lẽ tiệc tối Halloween là bữa ăn dài nhất của bọn họ, ngay cả thức ăn mà nhóm gia tinh đã tỉ mỉ chuẩn bị cũng không đủ khiến mọi người hứng thú. Tất cả mọi người thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn Chiếc Cốc lửa trước mặt, trên khuôn mặt đều có chút lo lắng dù ít dù nhiều. Học sinh nào cũng đứng ngồi không yên nhìn chỗ giáo sư ngồi đã ăn xong chưa, đương nhiên cũng nhanh chóng ăn xong thức ăn của mình, ngay cả nhóm rắn nhỏ Slytherin luôn chú ý lễ nghi cũng dùng tốc độ nhanh nhất để kết thúc, bởi vì bọn họ cũng biết rốt cuộc là ai sẽ đại diện Hogwarts tham gia cuộc thi Tam Pháp thuật này.
Rốt cuộc, khi từng chiếc bàn dài lại khôi phục trạng thái sạch bong không nhiễm một hạt bụi, tất cả mọi người im lặng nhìn bàn giáo sư, bàn này lấy Dumbledore làm ranh giới, bên trái cụ là các giáo sư trong trường, bên phải theo thứ tự là Voldemort, Gellert, Lucius, bà Maxime, Karkaroff cùng quan chức Bộ Pháp thuật, còn các vị Thần sáng cùng nhân viên phục vụ cuộc thi không dùng cơm trong đại sảnh.
Yên lặng được một lát, Dumbledore nhanh chóng đứng dậy, tất cả mọi người đều khẩn trương, cõi lòng đầy chờ mong nhìn cụ, chỉ có mình Harry để ý Lucius đang trộm liếc tới phía bọn họ, còn Voldemort lại bày vẻ mặt buồn chán, có lẽ ông đã sớm biết kết quả chọn lựa.
Chẳng lẽ việc mình tham gia cuộc thi Tam Pháp thuật, Lucius cũng biết sao? Nhớ tới mình còn chưa nói với Severus, Harry có chút lo lắng, vừa rồi nhận tiền đặt cược vui vẻ quá mà cậu quên mất Severus rất ghét việc cậu làm chuyện nguy hiểm, chỉ sợ lần này sắc mặt hắn sẽ không dễ nhìn chút nào. Quả nhiên, Harry thật cẩn thận nhìn trộm Severus một chút, mặt đã đen đến độ có thể nhỏ ra mực, giờ thì xong rồi! Harry trong lòng khẽ than, mình phải làm sao bây giờ.
“Được rồi, Chiếc Cốc lửa đã đưa ra quyết định.” Dumbledore quét một vòng, thấy đông đảo ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía mình, “Quán quân được lựa chọn xin mời bước ra phía sau, bước vào phòng kia.” Cụ chỉ chỉ cánh cửa phía sau bàn giáo sư, “Những người đó sẽ nhận được chỉ dẫn ban đầu ở đấy.”
Khi cụ vung đũa phép, cả đại sảnh, trừ bỏ mấy ngọn nến trong bí ngô ra thì đèn đều tắt hết, nhất thời cả đại sảnh rơi vào trạng thái ánh sáng mập mờ, thứ duy nhất tỏa sáng chỉ có mình Chiếc Cốc lửa, mọi người tập trung nhìn chăm chú chiếc cốc lớn chứa ngọn lửa màu xanh đang cháy rừng rực, nín thở, khẩn trương chờ đợi.
Đột nhiên, ngọn lửa chuyển sang màu đỏ, những tia lửa tóe ra vung vãi. Một chốc sau, một lưỡi lửa búng ra một mẩu giấy da đã gần như hóa than. Dumbledore nhanh tay nhanh mắt bắt được tấm da dê, lúc này Chiếc Cốc lửa lại khôi phục ánh lửa màu xanh ban đầu.
“A, là quán quân của Durmstrang, là ai đây nhỉ?” Dumbledore tiếp tục cười hì hì nói, hoàn toàn không quan tâm mọi người đang ra sức trừng cụ, “Là Viktor Krum!”
Trong tiếng vỗ tay hoan hô của mọi người, Viktor Krum vẫn ngồi ở bàn Slytherin đứng lên, phấn chấn đi tới phòng cạnh bàn giáo sư.
Tình huống lặp lại một lần nữa, lần này là quán quân của Beauxbatons, Fleur Delacour, chính là người tóc vàng có dòng máu của Veela. Hiện tại chỉ còn quán quân của Hogwarts chưa công bố, tất cả mọi người kiên nhẫn chờ đợi Chiếc Cốc lửa phun ra tấm da dê thứ ba.
Rốt cuộc, Chiếc Cốc lửa lại đổi màu, lửa tung lên, tấm da dê thứ ba xuất hiện, Dumbledore nhanh chóng bắt tấm da dê còn đang bén lửa, lớn tiếng nói: “Quán quân Hogwarts, Harry Potter!”
Cả đại sảnh yên lặng một lúc liền sôi trào lên, tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, vô số người chạy tới bàn Slytherin, nhóm rắn nhỏ Slytherin lúc này đã sớm không còn giữ được nụ cười tiêu chuẩn, mọi người ai nấy đều toét miệng ra cười tươi hết cỡ, Draco dùng sức ôm Harry, toàn bộ nhóm động vật trong Hogwarts cũng gào lên chói tai, giậm chân hoan hô. Mãi đến khi Harry vào trong phòng, trận hoan hô này vẫn chưa kết thúc.
“Được rồi, hiện tại ba vị quán quân đã chọn xong.” Dumbledore rất vui vẻ nói, “Cho dù quán quân của Hogwarts chúng ta năm nay hơi nhỏ tuổi, nhưng Chiếc Cốc lửa thừa nhận trò ấy chứng tỏ khả năng của trò ấy phải cao hơn những học sinh năm trên, chúng ta có thể hoàn toàn tin cậy trò ấy, kể cả các học sinh còn lại của trường Beauxbatons và trường Durmstrang, hãy vét tặng cho các vị quán quân của mình từng gam ủng hộ mà các trò dành dụm được. Bằng cách khích lệ vị quán quân của mình, các trò sẽ đóng góp vào một…”
Dumbledore còn chưa nói xong, ngọn lửa trong Chiếc Cốc lửa lại một lần nữa chuyển đỏ, một lưỡi lửa thình lình bắn vào không khí, mang trên mình một mẩu giấy da, đây là vị quán quân thứ tư sao?
Dumbledore như đã dự liệu, rất nhanh nhẹn bắt lấy tấm da dê, cụ giơ cao nó, mở to mắt nhìn tên bên trên, một lúc lâu sau, cả đại sảnh cùng nhìn chằm chằm Dumbledore, mà Dumbledore thì nhìn chằm chằm tấm da dê, sau đó, Dumbledore lớn tiếng tuyên bố: “Harry Potter!”