Khánh Dư Niên

quyển 5 chương 46: tiểu dạng vô phương quan lạc diệp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong đoạn thời gian này, Giám Sát Viện dưới sự chỉ dẫn anh minh của Phạm đề ty, dưới sự chỉ huy cụ thể của tiểu Ngôn công tử, đem chính mình trang bị đến tận răng, không chút khách khí cắn xé Nhị hoàng tử nhất phái từ quan viên đến phương diện lợi ích kinh tế, cường hãn chiếm cứ tư thế rất có lợi, lấy chuyện Bão Nguyệt lâu làm dẫn, lấy chuyện ám sát bên ngoài kinh đô phủ làm căn, liên tục chiến đấu ở các chiến trường trên triều đình , trong ngoài đại tác thương hành, đào sâu tới chỗ sâu nhất đối phương linh hồn, âm mưu quỷ kế chợt lóe, từng bước bức tiến.

Đầu tiên là, không ngoài dự đoán của mọi người , một trong Bát gia tướng Tạ Tất An ở trong đại lao kinh đô phủ chết bất đắc kỳ tử, đây tự nhiên là cái cớ vô cùng tốt cho Giám Sát Viện, trong viện lấy hình thức liên tịch hội, hướng trong cung dâng ba phong tấu chương, kinh đô phủ doãn Điền Tĩnh Mục rốt cục bị tạm thời cách chức tra xét.

Nhị hoàng tử vì tự vệ mà dùng chiêu ngu xuẩn, để cho trong viện giảm bớt công việc, trực tiếp trừ đi chỗ dựa lớn nhất của Nhị hoàng tử ở trong kinh. Còn mặt khác, Ngôn Băng Vân bắt đầu vận dụng thủ đoạn, thành công khống chế mấy đoạn điểm Tín Dương trợ giúp kinh đô, ép Thôi gia hoảng sợ không chịu nổi một ngày không biết tổn thất bao nhiêu tiền bạc, không thể làm gì khác đành bị buộc điều động Giang Nam bổn gia tư kim, muốn mạnh mẽ đả thông lộ tuyến phương bắc bởi vì Trầm Trọng chết mà ngăn cách, Nhị hoàng tử phương diện tiền bạc bắt đầu trở nên khó khăn.

Bàn về các phương diện đối với Nhị hoàng tử nhất phái cũng cực kỳ bất lợi, mặc dù trong vương phủ cũng có cao thủ mưu lược, nhưng tiếc là lực hành động cùng tính chuyên nghiệp thủy chung không sánh bằng Giám Sát Viện, cùng nhân viên tuyên truyền trong Bát Xử so sánh, bọn tiểu nhị vương phủ phái đi trà lâu tửu quán, thật sự là không có lực lượng mê hoặc lòng người, mặc dù Giám Sát Viện hạ thủ vô cùng ác độc, nhưng kinh đô dân chúng vẫn mơ hồ đứng về phía Phạm phủ, cảm giác Phạm gia Nhị thiếu gia mất tích là tội ác Nhị hoàng tử gây ra, lúc này mới ra tay phản kích độc ác đối với tiểu Phạm đại nhân.

Về phần Hoằng Thành... vị Tĩnh Vương Thế tử đáng thương này, danh tiếng lại càng thối đến một loại trình độ làm người ta giận sôi, ai kêu hắn cấu kết với Viên Mộng chứ? Kinh đô đều biết, mùa xuân sang năm, Lý Hoằng Thành sẽ cưới Phạm gia đại tiểu thư. Nhưng ngươi sai sử thiếu niên mười bốn tuổi Phạm Tư Triệt chưa biết chuyện đời đi mở kỹ viện, còn dội chậu nước bẩn là các vụ án kỹ nữ lên người hắn —— con mẹ nó , trên thế giới này có tỷ phu vô sỉ đến mức lợi dụng em vợ mình đến vậy hay sao?

Trong lúc nhất thời vô luận ở trên quan trường, hay là phương diện khác, Nhị hoàng tử nhất phái cũng bị đánh cho liên tiếp bại lui, khí thế đê mê, không còn sức đánh trả. Lần phản kích duy nhất bọn họ từng thử tiến hành, là trưởng công chúa khống chế Đô Sát Viện, chẳng qua là các ngự sử uổng phí khí lực mà thôi, toàn bộ hành động của Giám Sát Viện đều dựa vào điều luật Khánh luật mà đi, hẳn là không có một chút nhược điểm bị người nắm lấy, về phần án mạng trong đêm mưa ám sát ba vị chứng nhân của Bão Nguyệt lâu càng là không đầu không cuối, cho dù có người đoán được là Giám Sát Viện làm, nhưng nơi nào có chứng cớ?

Thái độ của Giám Sát Viện đối với sự kiệnám sát lần đó cũng rất đơn giản sáng tỏ —— ba người kia là do người nhà của Phạm đề ty tự mình đưa đến nha môn kinh đô phủ, làm sao có thể chết ở bên ngoài kinh đô phủ? Nếu như nếu nói có vấn đề, kinh đô phủ doãn Điền Tĩnh Mục cùng Nhị hoàng tử giao hảo mới có vấn đề lớn nhất!

Đối với chiến quả trước mắt, Phạm Nhàn cực kỳ hài lòng, dù sao điểm mấu chốt trong cung như vậy, chính mình vốn không thể nào trực tiếp đem Nhị hoàng tử đuổi ra khỏi kinh. Chỉ cần có thể đem lực lượng của lão Nhị tước nhược đến trình độ khó uy hiếp tới mình, đánh lão Nhị đau không dám mở miệng, trả được cục tức của lão Phạm gia, như vậy đủ rồi.

Cho đến lúc này, lực lượng kinh khủng của Giám Sát Viện thật ra cũng mới chỉ có triển hiện một phần mà thôi.

Sở dĩ hành động lần này có thể thuận lợi như thế, một mặt là Trần Bình Bình mượn điều lệnh đem toàn bộ quyền hạn cũng giao cho Phạm Nhàn, mà chủ yếu hơn là, hành động của Phạm Nhàn từ thượng kinh Bắc Tề đã bắt đầu suy tính. Từ hạ vào thu, hắn và Ngôn Băng Vân đã chuẩn bị rất lâu, lúc ấy tấu chương trình lên ngự lãm đã nhắc tới vấn đề quan hệ giữa Nhị hoàng tử cùng trưởng công chúa, chỉ bất quá lần trước Bệ Hạ thu trung không phát, mà nay bởi vì chuyện Bão Nguyệt lâu, Phạm Nhàn mượn cơn tức này mà làm ra chuyện như vậy mà thôi.

Lấy hữu tâm tính vô tâm, lấy cường phong thổi bạc vân, trận đánh này nếu Giám Sát Viện còn đánh không thắng, chỉ sợ Trần Bình Bình sẽ tức nhảy dựng lên khỏi xe lăn, thống mạ đám thỏ nhỏ này làm tổn hại uy phong nhà mình!

...

...

Trong cung vẫn duy trì an tĩnh quỷ bí, tất cả quý nhân bao gồm mẹ đẻ của Nhị hoàng tử là Thục quý phi, Đông Cung Thái tử, Hoàng Hậu đều giống như điếc mù, cẩn thận không phát biểu bất cứ ý kiến gì, tất cả mọi người rõ ràng, đây là đang xem thái độ của Bệ Hạ.

Bệ Hạ đang làm gì?

Trong cung truyền ra tin tức, Bệ Hạ mời Giang Nam đạo chính quy vào cung hát tuồng! Thời gian qua kinh đô đầy mưa gió, Khánh quốc Hoàng Đế Bệ Hạ vẫn rỗi rãi phụng bồi Thái hậu, xem ca hát một ngày, không biết thưởng bao nhiêu đồng tiền, vui vẻ thoải mái khó diễn tả thành lời!

Đại gia hỏa này rốt cục thấy rõ ràng tình huống rồi, nhưng vị vạn tuế gia của chúng ta căn bản không cảm thấy loại chuyện nhỏ nhặt này đáng giá nhìn, mí mắt đều lười nhấc lên một chút, người trẻ tuổi ở trong kinh làm rộn lên thôi, làm sao đẹp mắt bằng gánh hát nổi danh Giang Nam tới ca múa chứ?

Đám triều quan thấy rõ ràng mọi chuyện, vẫn vẫn duy trì trung lập dùng đầu óc nhạy cảm của bọn họ, rõ ràng phát hiện một sự thật, Phạm Nhàn đã được Bệ Hạ sủng ái đến mức kinh người rồi! Đối thủ của Phạm Nhàn là ai? Là Nhị hoàng tử, là con trai ruột của Hoàng Đế Bệ Hạ! Bệ Hạ lại còn có thể bất thiên bất ỷ như thế... chuyện này, chuyện này, chuyện này là ân sủng đến cỡ nào?

Những người này cũng không dám đắc tội với Nhị hoàng tử, cho nên không thể làm gì khác đành đứng vững hơn, vững vàng đứng ở trên tường, đem chân cắm vào trong bùn, rễ cây vững chắc cắm xuống, tuyệt đối không dám lắc lư, cũng không dám nghiêng về bất cứ bên nào.

Sự thật này lại làm cho Nhị hoàng tử liên tục hít vào vô số hơi lạnh, biết mình những năm qua âm thầm phát triển thế lực ở trong triều, thì ra đều đã ở trong mắt của phụ thân, hắn không khỏi đang suy nghĩ, chẳng lẽ... Phạm Nhàn về kinh công kích chính mình, là âm thầm được trong cung đồng ý hay sao? Bất quá Nhị Điện hạ cũng là người âm tàn, biết thế cục lúc này tuyệt đối không thể lui bước, coi như mình chịu mất thể diện, hi vọng cùng Phạm Nhàn lần thứ hai nắm tay, đối phương cũng chưa chắc đã đồng ý, hơn nữa thái độ ám muội của Hoàng Đế để cho Nhị hoàng tử biết, chính mình nếu như không thể đánh ngã Phạm Nhàn, vậy cũng chỉ có chờ Phạm Nhàn đem mình đánh xuống bụi bậm ——giống như cuộc thảo luận ở quán trà lúc trước đã nói.

Dưới tình huống áp lực cường đại như vậy, Nhị hoàng tử lần nữa miễn cưỡng ra tay, Đô Sát Viện ngự sử lần nữa tập thể hạch tội Phạm Nhàn, lần này tội danh cực kỳ xác thực, căn cứ cũng cực kỳ rõ ràng, tóm lại cùng Phạm Tư Triệt gây ra chuyện này không thoát khỏi quan hệ, hơn nữa ngay cả Hộ bộ Thượng thư Phạm Kiến cũng không thoát khỏi dính lứu. Tấu chương như bông tuyết rơi vào trong giếng đưa vào cung, hoàn toàn vượt qua nha môn như Hình bộ, Đại Lý Tự, trực tiếp yêu cầu Phạm thị phụ tử xuống đài xin tội, mạnh mẽ bày ra trận thế cá chết lưới rách.

Một ngày kia, hơn mười vị gián quan bày ra trận chiến so với lần hạch tội Phạm Nhàn còn lớn hơn nữa, thẳng tắp quỳ gối trước cửa cung, hôm nay không mưa, mấy chục món quan phục chử sắc trước quảng trường theo gió thu khiêu vũ chói mắt, để cho các đại lão triều đình lui tới cửa cung không nhịn được rối rít lắc đầu, sau đó trốn vào cửa nách, không dám dính líu đến chuyện này.

Theo Khánh luật, quan viên bị tố cáo phải tự biện. Mà hình tụng như lần hạch tội này, Phạm thị phụ tử phải tự mình vào cung xin tội với Bệ Hạ, sau đó trên triều hội giải thích rõ. Nhưng trên triều hội, Nhị hoàng tử nhất phái vẫn có thực lực vô cùng cường đại, cửa ải biện luận trước điện đối với Phạm thị phụ tử mà nói, thật sự không dễ vượt qua.

Đô Sát Viện ngự sử tràn đầy lòng tin, chờ Phạm Kiến Phạm Nhàn một đôi "tham quan" lớn nhất Khánh quốc đàng hoàng bị chính mình đánh bại, bởi vì ... lần này cùng lần trước bất đồng, lần này bọn họ dưới sự giúp đỡ của Nhị hoàng tử cầm chứng cớ thực, đủ để chứng minh Phạm gia cho tới Liễu thị Trung Nghị quốc phủ, cùng Bão Nguyệt lâu thanh lâu nổi tiếng xú danh kia, căn bản không thoát khỏi liên quan!

Bọn họ quỳ trên mặt đất, có chút hưng phấn đang đợi Phạm Nhàn đến —— cho dù Phạm gia đưa Phạm Tư Triệt đi, đem Bão Nguyệt lâu chuyển sang người khác, cho dù Bệ Hạ thi ân, nhưng chứng cứ phạm tội rõ ràng, Phạm gia ngươi cũng phải trả giá không nhỏ —— bọn họ chờ Giám Sát Viện đề ty ngang ngược xuất hiện tại trước mặt các ngự sử nhận lầm, xin tội, cúi đầu!

Không chỉ ngự sử Đô Sát Viện, thật ra rất nhiều người cũng đang quan sát, ở thời điểm Phạm phủ hoặc là nói Giám Sát Viện đang đại thịnh, làm sao có thể đối phó với trận hạch tội này, các quan viên cũng là muốn thể diện , bị Đô Sát Viện cắn như vậy, thật sự là một việc rất mất thể diện. Mà mọi người đều biết, Phạm Nhàn là một người rất coi trọng danh tiếng, cho nên các quan viên càng cảm thấy hứng thú, thậm chí bao gồm Thư Vu đại học sĩ ở bên trong, cũng có lòng giễu cợt hoặc là nói trả thù, chuẩn bị nhìn Phạm Nhàn chật vật.

...

...

Nhưng không ai ngờ tới, Bệ Hạ tuyên triệu, Phạm Nhàn hẳn là không tới! Không chỉ hắn không tới, ngay cả Phạm Thượng thư cũng không, một đôi phụ tử này rất ăn ý, cực kỳ vô sỉ dùng cùng một chiêu số —— cáo bệnh!

Nghe được tin tức kia, Nhị hoàng tử đầu tiên ngây ra, không nghĩ tới Phạm gia không chỉ về mặt lợi ích như một con sói đói, khẽ chọc vào sẽ cắn lung tung, lại ở trên vấn đề thể diện như này, cũng làm đến mức tuyệt (quyết tuyệt) đến thế, hẳn là cơ hội cho mình kiếm chút ít thể diện cũng không cho... Tuyệt, hai người này thật tuyệt.

Thư Vu đại học sĩ lớn tuổi, thói quen núp ở trong phòng nghị sự ngoài cửa nách uống trà, nghe tin tức kia, cũng phải đem một ngụm trà phun ra ngoài. Hôm đó đi Thái Học cùng Phạm Nhàn đánh một ván cờ, tiểu tử kia vui vẻ đồng ý, kết quả lại ở kinh đô gây ra một trường phong ba lớn như vậy, còn nói mình không nỡ "Ăn quân" ! Thư đại học sĩ bị Phạm Nhàn mặt ngoài cung kính, bên trong một bụng ý nghĩ xấu làm tức suýt nữa hộc máu, vốn trông cậy vào trên triều hội hôm nay, có thể xem bộ dáng kinh ngạc của Phạm Nhàn, không nghĩ tới tiểu tử này lại cáo ốm không đến, điều này làm cho lão học sĩ đang có lòng muốn xem náo nhiệt thấy không vui.

Tin tức Phạm thị phụ tử cáo bệnh truyền đến trên điện, Hoàng Đế Bệ Hạ đang nhìn tấu chương các quận đưa tới cũng ngây ra, sau đó nhíu mày, không nói gì.

Trong hậu cung đám nương nương cũng biết chuyện này, cười mắng Phạm gia hài tử thật là một người nghịch ngợm, cũng không biết để cho Bệ Hạ ít phiền lòng một chút, cũng không biết Y Thần làm sao lại gả cho tướng công như vậy, ban đầu có vẻ là người đầy bụng thi từ, hôm nay nhìn lại lại thấy là một kẻ vô lại.

Thất vọng nhất đương nhiên là các Đô Sát Viện ngự sử quỳ ngoài cửa điện rồi, nếu kẻ đối đầu cáo ốm không đến, trận thế đằng đằng sát khí hơn nữa, không có điểm đích cũng chẳng tác dụng gì, bọn họ trong lòng trống trải, khó chịu, ủ rũ rời đi, ngay cả quan phục chử sắc trên người cũng hữu khí vô lực dán chặt lên thân thể, mặc kệ gió thu trêu chọc.

Mọi người đều ăn ngũ cốc hoa màu lớn lên , cũng không phải là kim cương bất hoại thân, làm sao có thể không có ốm đau, nhưng bệnh đúng lúc như Phạm thị hai người, bệnh mãnh liệt như thế, nghe nói đều không thể xuống giường... Cũng không tránh khỏi quá quái dị, hơn nữa Phạm Nhàn là đệ tử thân truyền của Giám Sát Viện Phí Giới, dù chưa làm nghề y, nhưng ngay cả ngự y trong cung đều biết thủ đoạn của hắn, làm sao có thể bỗng nhiên ngã bệnh?

Không chỉ trong triều đủ loại quan lại không tin, dân chúng kinh đô cũng không tin, thật ra thì ngay cả đám nương nương trong cung, Hoàng Đế Bệ Hạ trên ghế rồng đều không tin, cho nên khi thiên triều hội giải tán, liền có thị vệ dẫn ngự y trong cung, ở dưới sự hướng dẫn của Hồng công công luôn luôn cực ít xuất cung, hạo hạo đãng đãng tới Phạm phủ, truyền dụ an ủi, đồng thời nhìn phụ tử bọn hắn rốt cuộc bị bệnh gì!

Có rất nhiều nhãn tuyến các phủ cũng đi theo đội ngũ này, bởi vì tất cả mọi người cho là Phạm thị phụ tử giả bệnh, cho nên trong vô thức nghĩ tới, hai người này vì không muốn bêu xấu vào triều, hẳn là đắc tội Hoàng Đế Bệ Hạ, nho nhỏ cũng là tội khi quân... Thật là quá ngu xuẩn, cuồng vọng chí cực.

Nhị hoàng tử cũng không rõ chuyện này, hắn là hoàng tử, thuở nhỏ lớn lên trong cung, dĩ nhiên biết thủ đoạn của Hồng công công, giả bệnh kỹ lưỡng đến đâu, tại trước mặt lão thái giám ốm yếu này, cũng không thể gạt được đi.

...

...

Phạm Nhàn thật sự bị bệnh.

Tin tức kia thông qua căn cứ chính xác của Hồng công công, Hoàng Đế Bệ Hạ không có trừng phạt gì, truyền khắp mỗi một góc nhỏ trong kinh đô, không có ai hoài nghi Phạm Nhàn là giả bệnh nữa. Mặc dù Phạm Thượng thư đại nhân chẳng qua là cảm phong hàn, mà tiểu Phạm đại nhân, thật sự là nằm trên giường không dậy nổi, thân thể suy yếu hết sức lợi hại.

Ở trong lúc mấu chốt Giám Sát Viện cùng Nhị hoàng tử đấu tranh, Phạm Nhàn cũng rất không đúng dịp bị bệnh.

Sự thật này để cho rất nhiều người sinh ra một loại cảm xúc thật quái dị, có thể kinh đô thế cục sẽ có chút biến hóa hay không? Dù sao trong lịch sử từng xuất hiện cục diện tương tự, ban đầu Bắc Ngụy Hoàng Đế thanh toán Chiến gia chiến công hiển hách, sở dĩ có thể rất mạo hiểm thành công, cũng là bởi vì lúc ấy, Chiến Thanh Phong đại soái một đời danh tướng rất không đúng dịp đau bụng ba ngày.

Lịch sử mặc dù hoang đường, nhưng cực kỳ chân thật.

...

...

"Đừng lo lắng gì." Phạm Nhàn nhíu mày, nhìn Mộc Thiết trước giường hơi có vẻ bất an "Hết thảy nghe tiểu Ngôn công tử an bài là tốt rồi."

Sau khi trở về từ kinh đô phủ, hắn ngã bệnh, mặc dù không phải nghiêm trọng, nhưng sau khi cùng Tạ Tất An đánh một trận chân khí bắt đầu có chút thoát khỏi khống chế, ở trong cơ thể hắn hỗn loạn , buộc hắn phải tốn hao nhiều thời gian minh tưởng tĩnh tâm, sắc mặt tái nhợt cùng mạch tượng cổ quái, thành công gạt được Hồng công công bí hiểm kia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio