Khế Ước Hào Môn

chương 181-2: thượng quan hạo anh là ma quỷ, đã không thể bị trừng phạt (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong đại sảnh của biệt thự, vô cùng vắng lặng.

Người giúp việc đều đã đi nghỉ ngơi, Giang Dĩnh nắm chặt điện thoại di động, đôi mắt đỏ au nhưng không phải đang đợi Thượng Quan Hạo trở về. Cô không dám gọi điện một lần nữa, chính là nhớ lại những lời Lục Sâm đã nói với cô.

“Những người biết được thân phận của Tần Mộc Ngữ không nhiều, phần hồ sơ đó cũng chỉ có cô và tôi biết cô đã đọc, Thượng Quan Hạo không phải người ngốc, nếu anh ta điều tra, thì sẽ tìm ra chỗ của tôi đầu tiên.” Ánh mắt lạnh lùng của Lục Sâm sau mắt kính liếc sang, giọng nói sạch sẽ thuần tuý, “Giang tiểu thư, mong cô hiểu rõ, là muốn tôi khai cô ra hay là chính bản thân cô tự khai ra?”

Lúc đó cả người Giang Dĩnh lạnh như băng, lại cười lạnh nói: “Anh muốn làm tôi sợ sao? Tôi đã làm cái gì không đúng sao? Cho dù chỉ là một người công dân tốt của thành phố Z, khi tôi nhìn thấy hành động trái pháp luật thì cũng sẽ báo cảnh sát, huống chi là nghi can giết người? Được rồi, cho dù tôi không được sự đồng ý mà đã đọc tập hồ sơ kia, thì cũng có sao đâu? Chỉ là vài năm trước cô ta sinh cho anh ấy một đứa con, anh ấy cũng không quá để ý.”

Lục Sâm cười cười, thản nhiên mở miệng: “Vấn đề này tôi không có tư cách bình luận, không bằng, để anh ta dùng hành động nói cho cô biết, hửm?”

Giang Dĩnh nổi giận: “Lục Sâm, tôi ghét nhất chính là loại người nói chuyện hay cường điệu lên. Chuyện do tôi làm tôi sẽ không phủ nhận! Thời điểm anh đưa hồ sơ cho tôi cũng chỉ trong một ngày, cho nên bây giờ tôi không cần anh lo lắng cho tôi, anh nên tự lo lắng cho bản thân mình đi, chuyện này anh cũng có phần!”

Tiếng cười ở trong buổi tiệc chúc mừng của Tín Viễn lan tràn ra, Lục Sâm đẩy mắt kính, yếu ớt nói: “Vậy cũng tốt, có thể cùng bị trách tội với cô, tôi đây quả là vinh hạnh.”

Giống như có xe đi vào cổng.

Giang Dĩnh đổ người vào ghế sô pha, vốn dĩ đang buồn ngủ cho nên một chút khí lực cũng không có, mí mắt như dính chặt vào, thế nhưng khi nghe thấy tiếng động lại đột nhiên giật mình. Cô cúi đầu thật nhanh nhìn bản thân mình, cô vẫn mặc bộ quần áo lúc sáng, vẫn chưa tắm rửa, bộ dạng cô lúc này chó chút chật vật, nhưng...

Cô cắn môi, cái gì cũng không nói, lặng chờ anh đi vào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio