*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cách đó mấy chục mét, một chiếc xe màu đen xơ xác tiêu điều đến đáng sợ...
Thượng Quan Hạo hung hăng nắm chặt tay, đôi mắt đỏ tươi ướt át.
Giờ phút này anh, rất muốn giết người.
Cô đang liều mạng kháng lại sự xâm phạm của Lam Tử Kỳ, nhưng chỉ phí công, anh nhớ lại tối hôm qua cô dùng giọng nói quyến rũ nói với anh rằng chí ít so anh còn dịu dàng hơn, thương tôi hơn anh, vết thương trong lòng bị xé rách ra, máu chảy ròng ròng.
Môi mỏng tái nhợt khẽ nhếch, môi mím thật chặt!
Anh rốt cuộc không có cách nào nhìn tiếp nữa, xem bọn họ diễn kịch, ở trước mặt mọi người thể hiện tình yêu cùng mâu thuẫn, trái tim của anh bị cô dùng dao đâm đến huyết nhục mơ hồ, nắm chặt tay lái, giống như điên chạy về phía ven đường!!
Xe cô lướt qua rất nhiều, toàn bộ thế giới đều đang rung chuyển, trong đôi mắt của Thượng Quan Hạo hiện lên sự tuyệt vọng như tro tàn và quang mang, lao về phía trước con đường!