Editor: Miliion Roses
“ Ai biết được?" Cao Tử Thuỵ hừ một tiếng, giọng xấu xa: " Dù sao tôi cũng gặp họ mấy lần, đều cậu cậu mình mình, nếu nói không phải một cặp sợ có người không tin." Anh cố ý chọc cho Đại Boss ghen: " Boss đại nhân, cậu nói có đúng hay không?"
Sắc mặt Đại Boss có chút lạnh.
Cao Tử Thuỵ cho rằng đã nắm chúng điểm yếu của Đại Boss, dương dương tự đắc sợ tình hình còn chưa đủ loạn: " Ô Tĩnh, tấm hình của bọn họ chắc cậu đã xem rồi. Nếu như không có nhiều năm tình cảm, nếu như không phải thích nhau, sao lại nhìn nhau đắm đuối như thế? Nhìn bộ dạng kia, đâu có giống bạn bè bình thường?"
Ô Tĩnh một chút lập trường cũng không có, lúc này lại nhảy sang thuyền của Cao Tử Thuỵ, chèn ép Đại Boss: " Đúng vậy, Tử Thuỵ. Cậu càng nói tôi càng cảm thấy giữa bọn họ không đơn giản là bạn bè, có gì đó khác khác."
“ Cậu xem." Tử Thuỵ giống như phát hiện ra châu lục mới: " Bọn họ đứng sát cạnh nhau..”
“ Woa, Tử Thuỵ nhìn xem, cậu ta dắt tay Khinh Ca kìa!” Ô Tĩnh cười xấu xa.
Cao Tử Thuỵ vỗ tay: " Hay lắm, rất có khí phách! Nhìn rất đẹp đôi." Dứt lời, cố ý nhìn Đại Boss, sau đó nói: " So với người nào đó, nhìn đẹp đôi hơn rất nhiều."
“ Tử Thuỵ, cậu nói xem có phải Âu Dương đến đây cướp cô dâu?" Ô Tĩnh nhìn sắc mặt Đại Boss vô cùng khó coi, lúc nói chuyện cố ý nháy mắt với Cao Tử Thuỵ.
“Rất có thể! Trước ngày cử hành hôn lễ, đến cướp cô dâu. Chuyện này Âu Dương làm được!” Cao Tử Thuỵ khoa trương nói: " Đại Boss, có muốn chúng tôi giúp một tay, lôi cậu ta ra bên ngoài không?" Dứt lời, cố ý sắn ống tay áo lên, làm bộ như chuẩn bị đánh lộn.
“ Đợi một chút!” Ô Tĩnh kéo Tử Thuỵ lại, sau đó nhìn Đại Boss: “ Đại Boss, chỉ cần cậu nói một tiếng, hai người anh em này sẽ xông pha, không tiếc cả mạng sống!” Anh cười cười: " Nhưng mà, tiền mừng cười có thể miễn không?"
Nhìn hai người bạn thân cùng hợp xướng, thêm dầu thêm mỡ, bộ dạng khoa trương, Đại Boss cho họ một ánh mắt “tránh xa”. Sau đó, rảo bước về phía đại sảnh.
--
Âu Dương Nghiễm mới đi công tác trở về, biết tin liền đến chúc mừng. Hai người bạn tốt lâu ngày không gặp, đơn giản ôm nhau một cái. Anh nhìn Khinh Ca, cười nói: " Cậu mập lên."
“ Đâu có?" Tống Khinh Ca sờ mặt, mặc dù khẩu vị của cô dạo này không tệ, trừ bụng có hơi nhô ra còn lại cơ thể vẫn vậy.
“ Đùa cậu thôi." Âu Dương Nghiễm cười như nắng sớm.
Nghe Âu Dương trêu đùa như vậy, Tống Khinh Ca không nhịn được cười cười. Cô theo thói quen, khoác lên tay Âu Dương: " Dẫn cậu đi gặp một người."
“ Ai vậy?" Âu Dương Nghiễm hỏi.
Tống Khinh Ca cố làm vẻ thần bí: " Mình không nói đâu.Cậu Gặp rồi sẽ biết."
“ Chồng cậu?"
Tống Khinh Ca lúc này mới nhớ ra, vẫn chưa chính thức giới thiệu Cố Phong Thành cho Âu Dương, cô đảo mắt nhìn quanh, thì thấy Đại Boss đang đi về phía họ.
Nhìn dáng vẻ ngọc thụ lâm phòng của Cố Phong Thành, Âu Dương Nghiễm cúi đầu hỏi Khinh Ca: " Anh ấy dụ dỗ cậu từ bao giờ?" Nói thật, khi nghe tin Cố Phong Thành và Tống Khinh Ca kết hôn, anh vô cùng kinh ngạc. Mặc dù trước đó, khi cùng nhau chơi Tennis anh đã phát hiện Cố Phong Thành “ Tuý ông chi ý bất tại tửu” rồi, nhưng lại không nghĩ ra họ sẽ thật sự về cùng một nhà.
Tống Khinh Ca nhíu mi: " Cái gì mà dụ dỗ, đừng có nói khó nghe như vậy được không?" Là cô dụ dỗ Đại Boss mà.
“ Được, được, được. Đổi lại cách nói." Âu Dương Nghiễm khẽ cười, lập lại: " Hai người ở cùng một chỗ từ bao giờ?"
“ Nói ra hơi dài." Mắt thấy Đại Boss sắp đến gần, Tống Khinh Ca thấp giọng đáp lại, thuận thể buông tay anh ra.
Thấy Tống Khinh Ca và Âu Dương Nghiễm cứ to nhỏ nói chuyện, trong lòng Đại Boss bắt đầu lên men. May sao Động tác buông tay ra của cô cũng cứu vớt phần nào tâm tình đang vô cùng khó chịu của Đại Boss. Sắc mặt Đại Boss tự nhiên, đi đến: " Vợ yêu."
Trước mặt bạn bè mà gọi cô như vậy, Tống Khinh Ca có chút xấu hổ, nhìn anh sau đó giới thiệu: " Phong Thành, đây là Âu Dương."
Đại Boss nhướn mày, nhìn Tống Khinh Ca: " Anh và cậu ấy đã gặp qua." Dứt lời hướng về phía Âu Dương Nghiễm chìa tay ra, khách khí tuyên bố chủ quyền: " Chào cậu, tôi là Cố Phong Thành, là chồng của Khinh Ca."
“ Cố tiên sinh, chào anh. Tôi là Âu Dương Nghiễm." Âu Dương Nghiễm bắt tay Đại Boss, sau đó nghiêm túc quan sát Đại Boss. Chẳng qua, vô luận ở phương diện nào, thì người đàn ông trước mặt tương đối đều có sức quyến rũ, Khinh Ca bị hạ gục không có gì là lạ.
Hai người đàn ông, chiều cao tương đối nhau. Một người trưởng thành, chín chắn, đĩnh đạc, một người anh tuấn đẹp trai. Nhìn ngoại hình, đều rất thu hút. Nhưng xét về phong độ, Âu Dương Nghiễm thua một bậc.
--
Cách đó không xa, Cao Tử Thuỵ hai tay khoanh ở trước ngực, bộ dạng xem kịch vui: " Cậu nói xem hai người đó có đánh nhau không?"
Thân là luật sư, tế bào bát quái trong người Ô Tĩnh vô cùng phong phú. Chẳng qua, vừa rồi chỉ là nói giỡn, nhìn nhận vẫn còn rất khách quan: " Đại Boss sẽ không mất phong độ như vậy đâu."
“ Rất khó nói." Cao Tử Thuỵ dương dương tự đắc mi, chỉ chỉ vào mình: " Cậu biết tại sao tôi lại đi châu phi không?"
“ Nói một chút nghe coi." Ô Tĩnh mới biết qua loa, nên hiếu kỳ hỏi.
Cao Tử Thuỵ liền kể khổ: " Đêm hạ tuyết, đường ống nhà tôi bị hỏng, không có nước tắm. Vì vậy tôi đến khách sạn, vào phòng Đại Boss tắm. Cậu đoán xem thế nào nữa?"
Ô Tĩnh rất hứng thú nhìn anh.
“ Đại Boss mang Khinh Ca đến, vừa vào đến cửa đã hôn gặm." Cao Tử Thuỵ khoa trương nói: " Vì ngăn ngừa bọn họ trình diễn những cảnh H, tôi đành phải lên tiếng cắt đứt.."
Ô Tĩnh cười như không cười: " Nói vậy cậu là con kỳ đà?"
Cao Tử Thụy bất đắc dĩ nói: " Kết quả, sau khi Khinh Ca đi, Đại Boss chưa thỏa mãn dục vọng, liền trút giận lên người tôi.. sau đó tôi được phái đi châu phi."
Nghe xong nguyên nhân hậu quả, Ô Tĩnh âm thầm bật cười, nói giọng trấn an: " Đi châu phi cũng không tồi, không phải cậu làm quen được với bác sĩ Kiều sao?"
Nói đến Kiều Hải Thần, sắc mặt Cao Tử Thụy lại không tốt.
" Haizz." Ô Tĩnh bát quái hỏi: " Đại Boss nói bác sĩ Kiều kia tức giận bỏ đi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Cao Tử Thụy nhíu mày: " Đừng nghe cậu ấy nói càn, tôi và cô ấy không có khả năng."
" Sao lại không có khả năng?" Ô Tĩnh vỗ vai anh: " Nếu đã thích thì cứ mặt dày theo đuổi thôi."
Cao Tử Thụy cau mày.
" Theo đuổi phụ nữ và chuyện làm ăn không khác gì nhau." Ô Tĩnh ra điều là người từng trải, truyền đạt kinh nghiệm: " Đều phải Dùng bản lĩnh của mình để giành lấy, cậu nói có đúng không?" Sau đó, cố ý nói: " Bình thường thấy cậu thao thao bất tuyệt, nhạo báng Đại Boss không ngờ khi vào cuộc lại lúng túng như vậy."
Cao Tử Thụy đầu óc mịt mờ, không vui lườm bạn: " Cậu nói thì hay lắm, nhưng sao chưa thấy cậu theo đuổi cô nàng nào?"
Ô Tĩnh dương dương tự đắc mi, tay xoa xoa huyệt thái dương: " Chuyện này.. Độc thân là tốt nhất, tự do tự tại, muốn làm gì thì làm!"
" Chính cậu còn muốn độc thân, vậy mà còn nói tôi?" Cao Tử Thụy hừ một tiếng.
" Tôi độc thân." Ô Tĩnh cười nói giỡn: " Nhưng tôi không phải là gà giò .. Không giống người nào đó, đến tay phụ nữ còn chưa từng sờ qua."
Anh chàng Ngu ngơ, chưa từng "qua đêm".
" Đi xuống địa ngục đi!" Cao Tử Thụy cho anh một đấm: " Ai nói tôi chưa từng sờ tay phụ nữ? Ai nói tôi là gà giò?"
" Vậy là đã "ngủ" rồi?" Ô Tĩnh thấp giọng cười cợt: " Với ai?" Lòng hiếu kỳ không ngăn được miệng: " Với cô nàng bác sĩ đó?"
Cao Tử Thụy đầu đầy vạch đen, không thèm để ý đến.
" Haizz, Tử Thụy, cậu thật kỳ cục." Ô Tĩnh nói: " Ngủ cũng đã ngủ rồi, còn nói không có khả năng.. Cậu như vậy, xứng làm đàn ông sao? Sao cậu có thể vô trách nhiệm như vậy?"
Cao Tử Thụy vô cùng phiền não, trước đó đối với Kiều Hải Thần có cảm tình, cho nên đêm mưa gió đó mới..
" Cậu có dùng biện pháp an toàn không?"
Cao Tử Thụy nghe xong, nhíu nhíu mày.
" Cao Tử Thụy, cậu không định chịu trách nhiệm hả?" Ô Tĩnh cố ý nói: " Vạn nhất cô ấy mang thai thì sao?" Anh chỉ chỉ về phía Đại Boss: " Giống như Đại Boss và Khinh Ca, vừa mới yêu nhau đã có con.."
Người nói vô tình, người nghe hữu ý. Cao Tử Thụy nghe xong, hơi sững sờ. Sắc mặt trầm xuống. Nghĩ đến Kiều Hải Thần lại bế tắc không biết phải làm sao.
Anh đi đến chỗ vắng vẻ, không chút suy nghĩ liền bấm điện thoại gọi cho Kiều Hải Thần.
Vẫn Không liên lạc được.
Cao Tử Thụy trong lòng rối loạn, không còn cách nào khác là gọi điện thoại cho Zazza. Điện thoại vừa thông, liền trực tiếp nói: " Cậu đến trạm viện trợ hỏi xem bác sĩ Kiều đã trở lại chưa?"
Zazza vừa uống thuốc xong, miệng vẫn còn ngậm nước. Nghe Cao Tử Thụy nói liền bị sặc: " Sao vậy, hiện tại nhớ đến bác sĩ Kiều rồi à?"
" Đừng nói nhảm." Cao Tử Thụy trong lòng bất ổn: " Nhanh đi hỏi đi."
" Tôi vừa ở trạm viện trợ về, mệt chết đi được." Zazza nói.
" Đi một chuyến nữa." Cao Tử Thụy nhíu mày.
" Tôi mệt, không muốn đi." Zazza cố ý chọc giận anh.
" Zazza, cậu.." Cao Tử Thụy nóng lòng, đành phải ngọt nhạt: " Cậu đi hỏi giúp tôi.."
Zazza cười ha ha, không có ý định vòng vèo nữa: " Hỏi cái gì, bác sĩ Kiều đã trở lại, hôm nay còn khám bệnh cho tôi nè."
Cô ấy đã trở lại!
Không hiểu hưng phấn từ đâu đến mà tâm tình Cao Tử Thụy thoáng vui sướng. Nhưng vừa nghĩ đến chuyện cô có thể mang thai, thì đáy lòng lại phiền muộn.
" Hôm nay bác sĩ Kiều hỏi cậu đấy." Zazza không nói dối.
Cao Tử Thụy vội vàng hỏi: " Cô ấy hỏi tôi cái gì?"
" Hỏi vết thương của cậu." Zazza nói: " Còn nói cậu phải kiêng đồ cay, kiêng nước dính vào đó. Còn nói gì đó nhưng tôi chẳng nhớ, lúc nào cậu quay trở lại thì đi mà hỏi cô ấy."
Trong lòng Cao Tử Thụy bỗng thấy ấm áp. Đúng vậy, đợi anh trở lại đó nhất định sẽ đi tìm cô.
" Tôi nói với cô ấy cậu về nước." Zazza nói: " Hình như cô ấy rất thất vọng.." Sau đó, tận tình khuyên bảo: " Tử Thụy, tôi thấy bác sĩ Kiều rất thích cậu." Zazza cảm thấy Cao Tử Thụy và bác sĩ Kiều rất xứng đôi nhưng không hiểu Cao Tử Thụy ăn nhầm cái gì mà lại đối xử với cô như vậy.
Cao Tử Thụy nghe xong, tâm trạng tốt lên rất nhiều.
Có lẽ Ô Tĩnh nói đúng, dù cô ấy có bạn trai rồi thì bằng bản lĩnh của mình phải giành lại! Vừa nghĩ đến chuyện cô có thể mang thai, anh.. Cho nên, nếu như cô thật sự mang thai, anh sẽ cầu hôn với cô, tựa như Đại Boss và Khinh Ca.
Nếu cưới được cô, thì cô sẽ chỉ thuộc về anh rồi.
Lúc này, Cao Tử Thụy thật muốn bay sang châu phi.
--
" Phong Thành." Tống Khinh Ca nói với Đại Boss: " Em và Âu Dương có chút chuyện, em qua bên đó với cậu ấy." Dứt lời, cô khoác tay Âu Dương, kéo đi.
Đại Boss đen mặt, đứng yên tại chỗ. Người phụ nữ này, dám khoác tay một người đàn ông trước mặt anh? Nhìn cô và tên Âu Dương kia, vừa đi vừa nói cười với nhau, ngực anh giống như bị đá đè, ghen tuông ùn ùn kéo đến.
Không biết từ lúc nào Ô Tĩnh bước đến đứng cạnh Đại Boss, nhìn bóng lưng của Tống Khinh Ca và Âu Dương Nghiễm, cố ý nói: " Đừng có nói là đến cướp cô dâu nha!" Dứt lời, làm bộ dạng xem kịch vui.
Đại Boss không vui, cho Ô Tĩnh một ánh mắt "tránh xa xa tôi ra".
Ô Tĩnh nhún vai.
" Cậu tốt nhất cẩn thận một chút! Nói mát ít thôi, tránh.." Cao Tử Thụy nói chuyện điện thoại xong liền trở lại, nhàn nhạt nói: " Rước họa vào thân, bị phái đi châu phi.."
Ô Tĩnh nhíu nhíu mày, nghĩ đến khả năng này vô cùng thấp liền nói: " Tôi không rành về luật pháp Châu phi, sang đó có thể làm gì?"
" Có thể làm rất nhiều việc." Cao Tử Thụy cố tình trả thù: " Ví dụ như, làm đầu bếp, hoặc thông tắc bồn cầu.. Hoặc là tìm một cô nàng bên đó, sinh một đám nhóc da đen."
" Go to hell." Ô Tĩnh vừa cười vừa mắng.
--
" Ai, Khinh Ca." Âu Dương Nghiễm nhìn cánh tay đang bị Tống Khinh Ca kéo, giọng nói hơi lo lắng: " Vị kia nhà cậu vẫn còn nhìn đó, cậu kéo mình như vậy có phải muốn mình bị đánh không?" Đại Boss đen mặt vừa rồi anh cũng đã thấy.
Tống Khinh Ca quay đầu lại nhìn, quả thật sắc mặt Đại Boss vô cùng khó coi. Sau đó, khoác tay Âu Dương Nghiễm chặt hơn: " Không sao." Ai bảo anh cùng Cốc Tâm Lôi ở trên ban công cười cười nói nói? Hừ, cô chính là muốn chọc giận anh.
Âu Dương Nghiễm đoán được ý nghĩ của Khinh Ca: " Hai người giận hờn gì nhau thì cũng chớ làm mình liên lụy." Anh cố ý nói: " Vóc người mình thư sinh, không chịu nổi mấy quyền của vị kia nhà cậu đâu."
" Yên tâm đi!" Tống Khinh Ca khẽ mỉm cười: " Cậu cứ đi theo mình, đảm bảo không có chuyện gì." Cô cười ha ha: " Nếu mà có chuyện, mình sẽ giúp cậu." Cô không tin Đại Boss lại không có phong độ như vậy, trước mặt nhiều người làm khó Âu Dương.
Thật ra thì cô đã quên, lúc trước ở liên hiệp công thương, người đàn ông nào đó lòng dạ vô cùng hẹp hòi trước mặt bao nhiêu người rút ghế, cho cô một phen ngã nhào.
Âu Dương Nghiễm đầu đầy vạch đen. Nhìn bộ dạng Đại Boss lại lo lắng cho bản thân. Vì vậy, lặng lẽ rút tay về.
Tống Khinh Ca hừ một tiếng, lại khoác lên tay anh: " Đi thôi!"
" Đi gặp ai?" Âu Dương Nghiễm trong lòng âm thầm đổ mồ hôi lạnh.