- ờ vui (đánh dấu) này thi vui nè (ôi đạp thẳng vào "tâm điểm" của hắn)
- ây da, ... (lại còn lại, mặt xanh lè) con nhỏ này
- haha, vui mà (tôi đắc ý)
- Nhiên Diệp Hạ, em đang làm gì vậy? Tôi vừa mới rời đi lát mà em đã vậy (thầy giám thị đứng) còn em nữa, sao không ở lại lớp ở đây?
- dạ, em xuống đây (ui da) để lấy đề...cương (Tôn Phong vừa nhăn mặt vì đau, vừa nói thào nói)
-lấy nhanh rồi lên lớp học đi (chỉ tay lên đống đề cương trên bàn)
- nhưng, ... thầy ... bạn đó
- tôi nghĩ em đứng đến tiết là quá ít, cho nên em cứ đứng đến giờ ra về đi
- thầy ác quá thầy (Tôi giả bộ)
Thầy giám thị đi mất. Thầy cứ như ma vậy, lúc ẩn lúc hiện, làm tôi giật mình hết lần này đến làn khác. Thiệt là quá đáng!. Tôi đang ngáp lên ngáp xuống, thì nghe thấy tiếng
- con gái con nứa, đẹp mà có duyên thấy ớn (Tôn Phong đứng cạnh tôi)
- nữa ... (tôi chắt lưỡi) sao xuống đây quày vậy? ám như... (tôi định nói là cô hồn)
- đi học quên mang theo cặp thôi mà bị đưởi xuống đây (Tôn Phong với sách chồng như tôi)
-chà, đi học mà quên một thứ đó thôi là đủ ăn cám rồi (tôi ôm bụng cười sặc sụa)
- (Tôn Phong nhìn tôi) Xì ... do xui thôi
- thôi, lở xuống đây rồi, đành nhường cho một chỗ nè, thoáng mát. Nể tình lắm mới cho đó
đứa tôi nhìn cười, trong một chốc tôi quên đi chuyện quan trọng là khi nào thấy mặt hắn thì phải đánh cho đã tay
- em coi bộ hợp với phong thủy ở phòng giám thị lắm (thầy giám thị cầm cây thước đứng trước mặt hai đứa tôi)
- đúng rồi sao biết hay vậy (tôi lỡ lời đáp)
- trời ơi (Tôn Phong đá chân tôi ,thì thào) thầy giám thị
- hã? (tôi ngượng ngùng nhìn thầy) em chào thầy, tại em mõi tay quá mới để chồng sách xuống, chứ như giờ nè, em hết mõi rồi, em đặt lênlại đây, hihi (thôi chết tôi rồi)
- được rồi, hôm nay các em đứng đến ra về, mai vào đứng tiếp. Tôi khá thích những học sinh có "tính giải trí" như em (thầy lắc đầu)
-cái gì ? "tính giải trí" là gì? (Tôn Phong hỏi tôi)
Từ xưa đến giờ, chỉ khi nào tôi đi xem xiếc thú mới nghe từ này. Tôi liền nghĩ ra ý chọc tên đáng ghét này
- emhem..."tính giải trí" là khen đẹp trai, mely này kia đó (tôi cố nén cười)
- lạ vậy (hắn ngạc nhiên)
Tôi chưa bao giờ thấy tên nào như tên này, đẹp trai, học giỏi con nhà giàu, sảnh điệu trong mọi hoạt động mà có vốn kiến thức xã hội quá kém cõi
- (tôi đấm thẳng dô đầu Tôn Phong) ngu nè!
- tự nhiên đánh người ta? biết đau không. hên là con gái đó, không thì.... (ngập ngừng)
- thì sao? ( mắt tôi nhìn trực diện hắn)