Editor: Puck - Diễn đàn
Địa điểm hạ xuống là do Thạch Vũ tìm kiếm cho bọn họ, bởi vì tình huống ở đây rất hỗn loạn, trùm buôn thuốc phiện Issac trời sinh đa nghi, không chịu đồng ý để máy bay trực thăng trực tiếp đậu xuống trên địa bàn của anh ta (sợ bị tập kính trên không), nhiều lần đàm phán, không thể làm gì khác hơn là chọn biện pháp điều hòa.
Đầu tiên tìm chỗ trống trải đáp xuống, sau đó Thạch Vũ mang theo mấy người Lương Tuấn Đào đi gặp Issac.
Máy bay hạ cánh, toàn bộ đều là người quen cũ. Trừ Phùng Trường Nghĩa và Vân Phàm, mặt khác còn có Trần Kiến An mới dùng tới luôn luôn có biểu hiện nổi trội.
Bắt tay lẫn nhau, hàn huyên mấy câu, đợi đến khi Thạch Vũ bắt tay Lâm Tuyết, Lương Tuấn Đào vội vàng cản lại, thay vợ anh bắt tay với anh ta: “Trước khi tới nơi này tôi đã thương lượng với Lâm Tuyết, có cần mang Mộng Mộng tới đây một chuyến không…”
“Không cần!” Thạch Vũ mỉm cười xua tay, nói, “Lâm Tuyết đã hỏi tôi rồi, là tôi từ chối!”
Anh rất vui mừng khi Mộng Mộng có cuộc sống tốt đẹp như vậy, không những có hoàn cảnh đầy đủ, còn có thể tiếp nhận giáo dục tốt nhất, mạnh hơn đi theo anh ngàn vạn lần. Khó khăn lắm mới khiến con bé thích ứng với hoàn cảnh nơi đó, cũng quen gặp mặt anh trên máy tính mỗi đêm rồi, anh không muốn lại nảy sinh rắc rối tràn lan.
Trong lòng thủy chung nhớ hứa hẹn của Lương Tuấn Đào với anh, chỉ cần hành động lần này thành công viên mãn, anh có thể lấy được quốc tịch Trung Quốc, có thể nhận được ngợi khen kếch xù của quân đội, có thể sống cuộc sống của người bình thường cùng Mộng Mộng ở trong nước.
Vì ngày nào đó sớm đến, anh có thể chịu đựng được đau khổ ly biệt tạm thời.
Mười chiếc máy bay trực thăng cũng che giấu trong lùm cây, nơi này bốn mùa cây rừng tươi tốt, là lá chắn thiên nhiên che chở.
Xe chạy tới địa điểm bố trí tạm thời do Thạch Vũ chuẩn bị, đều là từng dãy nhà mái ngói mới xây, tất cả đồ dùng dụng cụ đầy đủ hết.
Thật ra thì trên dưới một trăm người do Lương Tuấn Đào mang tới cũng chuẩn bị vật tư quân dụng cho mười ngày, khi hành động căn bản không cần mua thêm thứ gì. [email protected]dyan(lee^qu.donnn)
Nhưng vẫn vui mừng quá đỗi với thức ăn nóng hổi của địa phương. Xem ra có người địa phương chi viện vẫn tốt, tối thiểu không cần gặm những lương khô vô vị kia.
Trên bàn Lâm Tuyết và Lương Tuấn Đào cùng với mấy vị sĩ quan bày thức ăn ngon tiêu chuẩn trong nước, hoàn toàn làm theo khẩu vị người phương bắc.
“Tôi ra giá cao mời một vị đầu bếp Trung Quốc, mọi người nếm thử một chút chính tông đi!” Thạch Vũ nói những lời này với mọi người, chỉ có điều ánh mắt lại tràn đầy tha thiết mong đợi nhìn về phía Lâm Tuyết.
Sau khi mọi người thưởng thức, cũng khen không dứt miệng.
Lâm Tuyết dẩu môi nói: “Xem ra cảm giác người nhà với nhau thật tốt! Chúng ta không giống tới làm nhiệm vụ, mà giống như đi du lịch!”
Lời này khiến tất cả mọi người bật cười, giữa lẫn nhau càng thêm thân thiết.
Hưởng thụ bữa tiệc lớn ngon lành, tâm tình của mọi người trong nháy mắt dâng cao, vừa ăn vừa tán gẫu, nhanh chóng hiểu được tình huống ở đây.
Khoảng thời gian gần đây, thế lực của Issac phát triển nhanh chóng, hơn nữa có giao tình rất thân thiết với Thạch Vũ. Bọn họ nước nuôi cá, cá giúp nước, hỗ trợ và giúp đỡ, phát triển không ngừng.
Xem xét lại tổ chức NT của Mạc Sở Hàn, gần đây thả lỏng rất nhiều, không biết tiến thủ, trừ phi Issac chủ động khiêu khích, nếu không Mạc Sở Hàn vốn không dư thừa để ý tới.
Ăn cơm xong, các chiến sĩ đi ngủ bù nghỉ ngơi, Lương Tuấn Đào và mấy vị quan quân lưu lại tiếp tục tham khảo kế hoạch tác chiến với Thạch Vũ.
“Tôi đề cập về cậu với Issac, nói cậu là nhà buôn bán vũ khí trong nước, bị đối thủ ám toán, bất đắc dĩ lưu lạc nước ngoài. Trước kia là bạn quyền với tôi, cùng đường vô cùng không thể làm gì khác hơn là tới lưỡi liềm vàng tìm tôi nương tựa!” die ennd kdan/le eequhyd onnn
Thạch Vũ đã sớm sắp xếp xong xuôi kế hoạch hành động, lúc này bàn luận với đám người Lương Tuấn Đào.
“Ừ, chủ ý này không tệ!” Lương Tuấn Đào tán thưởng gật đầu. Thạch Vũ lo việc chu đáo, biết nếu nói bọn họ là thợ đào mỏ nhất định không tin, dù sao bề ngoài và khí chất không ngăm đen và thô thiển như những thợ đào mỏ kia, nói bọn họ là nhà buôn bán vũ khí trong nước chạy trốn ngược lại hoàn toàn phù hợp.
Bọn họ thật sự được trang bị súng ống đạn dược tiên tiến nhất, hơn nữa có thể cung cấp súng ống đạn dược miễn phí cho Issac, chỉ vì cầu xin… Một mảnh đất dung thân.
“Issac trời sinh đa nghi, nhưng mà ngược lại rất tín nhiệm tôi!” Thạch Vũ là ân nhân cứu mạng của Issac, nếu không phải có anh, hiện giờ Issac đã sớm thành một đống xương khô, “Tôi dẫn dắt mọi người tìm nơi nương tựa chỗ anh ta, anh ta có thể tiếp nhận!”
“Ừ, anh nói cho anh ta biết, chúng ta không chỉ có thể bán mạng miễn phí cho anh ta, còn có thể cung cấp súng ống đạn dược miễn phí!” Bản chất con người vốn tham lam, Lương Tuấn Đào lợi dụng nhược điểm này đã đánh đâu thắng đó.
“Trong phạm vi khống chế của thế lực của tôi, mọi người có thể nghỉ ngơi và hồi phục mấy ngày, tôi lại dẫn mọi người đi gặp Issac!”
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Không biết có phải thời gian nghỉ ngơi ở cữ quá thừa thãi không, Lâm Tuyết không hề buồn ngủ. Cô không ngủ trưa, ra khỏi phòng, đi trong hoang dã, hóng mát, nhìn rừng rậm vẫn xanh tươi tốt, tâm tình rất mãn nguyện.
Không có cảm giác luống cuống lo sợ không yên như lần đầu tiên đi tam giác vàng, ở chỗ này cô cảm thấy rất thích ứng. Chủ yếu là thích ứng về khí hậu đi! Cô sợ lạnh cũng sợ nóng, vẫn là thời tiết mát mẻ hợp lòng người này càng khiến cho tâm tình người ta vui vẻ.
“Đứa bé tốt toàn bộ chứ?” Không biết từ lúc nào, Thạch Vũ đứng ở bên cạnh cô.
Hơi nghiêng người qua, cô thản nhiên cười: “Rất tốt, cám ơn!”
“Nên nói cám ơn là tôi!” Thạch Vũ tới gần một bước, chuyển tới trước mặt cô, rất cố chấp nói, “Cám ơn em chăm sóc Mộng Mộng tốt như vậy!”
Mỗi đêm trò chuyện video với Mộng Mộng, anh gần như chứng kiến toàn bộ quá trình thích ứng với nơi đó của Mộng Mộng. Từng ly từng tý ở đó, anh không chỗ nào không hiểu, bởi vì Mộng Mộng không phân chia lớn nhỏ đều báo lại toàn bộ cho anh. Ngay cả bác Thiên Dật một ngày vẽ mấy bức tranh, lúc nào thì có thể đứng lên đi lại, anh đều rất rõ ràng.
“Ha ha.” Lâm Tuyết bật cười, “Chúng ta cũng đừng tạ ơn tới tạ ơn lui, vẫn nói vào điểm chính đi!” dfienddn lieqiudoon
Hai người ngồi xuống dưới gốc cây, nói tới hành động lần này.
“Thời gian hơn nửa năm, thế lực của chúng tôi ở đây phát triển rất nhanh chóng, không kém Issac bao nhiêu, nhưng mà chúng ta nhất định phải hợp tác với Issac, như vậy phần thắng khi diệt trừ NT có thể lớn hơn một chút!” Thạch Vũ mang theo mấy ngàn anh em thợ đào mỏ, bước lên mảnh đất này liền phát huy trọn vẹn ưu điểm khát máu hiếu chiến của bọn họ, rất nhanh chóng chinh phục thế lực địa phương, trở thành trùm buôn thuốc phiện mới quật khởi.
Nhưng dù sao thế lực của bọn họ cũng còn yếu kém, nếu muốn đối mặt với NT, phải có đồng bọn hợp tác. Issac chính là đối tượng tốt nhất bọn họ chọn trúng, mục tiêu kế tiếp của bọn họ chính là lấy được tin tưởng của Issac, khiến cho hai thế lực hợp lại làm một thể, cùng chung đối phó với NT.
Lâm Tuyết trầm mặc một lúc, thở dài nói: “Tôi thật sự hy vọng nhiệm vụ lần này mau chóng kết thúc, có thể mau chóng trở về nước! Mộng Mộng và Mặc Mặc đều đang chờ tôi!”
“Tôi cũng mong mau kết thúc!” Nhớ tới hứa hẹn của Lương Tuấn Đào với anh, Thạch Vũ liền tràn đầy lòng tin. Anh dò xét về phía Lâm Tuyết, đường cong cương nghị trên khuôn mặt dần dịu dàng xuống, thần sắc trong đôi mắt tuấn tú hơi sâu thẳm, nhỏ giọng nói, “Tôi muốn sớm ngày trở về thế giới nhân loại bình thường, có thể ngày ngày ở chung một chỗ với Mộng Mộng, có thể ngày ngày gặp em!”