Khế Ước Quân Hôn

quyển 2 chương 77-3: nửa đêm kinh hồn 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Puck - Diễn đàn

Đôi tay che gương mặt bị thiêu đốt nóng bỏng, trong lòng lại ngọt ngào, cô rất thích cách thức theo đuổi của anh đó! Nhất là tiếng hát của anh, giống như quen biết, giống như đang ở trong mộng, cô đã sớm từng lắng nghe vô số lần.

“Này! Trai đẹp, Vân Đóa ở đây nè!” Các bạn cùng phòng thấy Vân Đóa chỉ che khuôn mặt nhỏ nhắn mà ngẩn người, không có ý tứ đi xuống gặp gỡ trai đẹp, vội vàng chủ động lên tiếng thay cô, “Anh dám đi lên mang cô ấy đi không?”

Lương Thiên Dật đã sớm chú ý tới cửa sổ chỗ phòng ngủ của Vân Đóa, cũng loáng thoáng thấy được bóng hình xinh đẹp yêu kiều của cô. Nhưng mà anh muốn đi lên mang cô đi còn cần một cơ hội, nếu không có thể sẽ hù đến cô.

Đôi tay chụm lên bờ môi, làm hình dáng cái loa: “Anh có thể đi lên dẫn em đi không?”

Vâ Đóa bị dọa sợ, cô vội vàng liều mạng xua tay với Lương Thiên Dật, chính là ngượng ngùng cất tiếng trả lời.

Trời ạ, toàn bộ ký túc xá đã sáng đèn lên, nếu cô cất tiếng vào thời điểm này, nhất định sẽ một đêm thành danh! Sau này có còn muốn ở trong trường học đi học hay không?

Nhìn bóng hình xinh đẹp liều mạng xua xua tay nhỏ bé, cánh môi của Lương Thiên Dật không khỏi cong lên đường cong đẹp mắt. Thật ra thì phản ứng của cô đã sớm nằm trong dự đoán của anh, theo tính tình e lệ của cô, đừng nói đồng ý anh, chính là lên tiếng đáp lại một câu cũng giống như muốn mạng của cô rồi!

“Ồ, không để cho anh đi lên!” Lương Thiên Dật nén cười, nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ sẽ tôn trọng ý nguyện của cô.

Vân Đóa lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, còn không đợi cô thả lỏng trong lòng, liền nghe người đàn ông phía dưới lại cất tiếng.

“Sao điện thoại di động của em lại tắt máy? Hại anh không gọi điện thoại được! Tối nay không thấy được em anh ngủ không yên, cho nên mới đến trường học tìm em! Ngụ ý, hành động tối nay của anh tất cả đều do bị cô làm hại. dfienddn lieqiudoon

Vân Đóa nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn lại, vấn đề này phải trả lời như thế nào đây? Mỗi đêm trước khi ngủ cô đều có thói quen tắt máy, ai biết anh sẽ gọi điện thoại cho cô chứ!

Nhìn dáng vẻ khổ não của cô, anh cũng không tiếp tục làm khó cô nữa, chỉ hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất: “Em đã hỏi anh trai em chưa? Anh ấy có đồng ý để cho em làm bạn gái của anh không?”

Thì ra là vì chuyện này mà tới! Vân Đóa hiểu ra! Khuôn mặt nhỏ nhắn vui vẻ ở dưới ánh đèn yếu ớt trong bóng đêm càng nhìn càng thêm xinh đẹp, anh gần như có thể nhìn thấy đỏ ửng trên gò má của cô, đẹp như vậy, dụ người gặm cắn.

Nếu cô ở trước mặt anh, nếu anh có thể chạm được vào cô, nhất định sẽ không chút do dự mà hôn lên.

“Trả lời đi! Anh ấy có đồng ý không?” Con mắt đen như mực không chớp mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô, nhìn ra được cô ngượng ngùng, đáp án chắc phù hợp với dự đoán của anh.

Vân Thư Hoa đã ra nước ngoài, lại đưa em gái về kinh đô đi học? Mục đích có lẽ chính là một lần nữa đưa Vân Đóa trở về bên người Lương Thiên Dật!

Mặc dù không rõ ràng động cơ của Vân Thư Hoa, chỉ có điều anh vẫn ôm tâm tình cảm kích đón nhận phần quà tặng quý giá này. Đây là một phần ơn nặng mà anh thiếu Vân Thư Hoa, tương lai có cơ hội, anh nhất định sẽ báo đáp anh ấy.

Đối mặt với người đàn ông hỏi tới không thôi, Vân Đóa thật sự sắp không chống đỡ được. Vì có thể nhanh chóng đuổi anh đi, cô chỉ đành phải gật đầu một cái với anh.

“Đồng ý!” Lương Thiên Dật vui vẻ nhảy dựng lên, cảm giác chân hơi đau, mới nhớ ra bác sỹ cảnh cáo anh cố hết sức ít làm động tác nhảy lên. Không có tin tức nào tốt hơn tin tức này, nếu anh không nhảy dựng lên, làm sao có thể biểu đạt được kích động và hưng phấn trong lòng anh, “Thật tốt quá! Từ buổi tối này trở đi, Vân Đóa là bạn gái của Lương Thiên Dật anh!” die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

Đêm khuya yên tĩnh, sân trường yên tĩnh, tiếng kêu mừng rỡ của Lương Thiên Dật truyền đi rất xa thật xa.

Trong ký túc xá một lần nữa vang lên tiếng vỗ tay, Vân Đóa mắc cỡ đến thật sự muốn khoét một cái động trên sàn nhà để chui vào. Trời ạ, cô quả nhiên vẫn cả đêm thành danh!

Ngày mai, tên tuổi của Vân Đóa sẽ truyền khắp cả trường, cô còn gặp người như thế nào đây!

Một thầy chủ nhiệm thò đầu thò cổ đi tới, hạ thấp giọng khuyên nhủ Lương Thiên Dật: “Lương thiếu, có chừng có mực đi! Đây dù sao cũng là trường học! Động tĩnh quá lớn… Chúng tôi cũng không tiện nói lại với các thầy trò!”

Vừa nói vừa không ngừng lau mồ hôi, trường đại học T có đặc tính nghiêm túc, đừng nói thanh niên bên ngoài lái xe thể thao vào sân trường đến dưới ký túc xá nữ sinh theo đuổi tình yêu, chính là nam học sinh trong trường cũng bị nghiêm cấm bước nửa bước vào ký túc xá nữ sinh!

Tối nay, tất cả các quy tắc luật lệ đều bị Lương Thiên Dật làm hỏng! Hết cách rồi, đại thiếu gia nhà họ Lương, hiệu trưởng của bọn họ cũng không đắc tội nổi, ông làm một thầy chủ nhiệm nho nhỏ càng thêm không đắc tội nổi. Chỉ có điều vì vấn đề thể diện của những người lãnh đạo trường học, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt tới đây khuyên nhủ mấy câu.

Đã lấy được câu trả lời mong muốn, Lương Thiên Dật cũng không dây dưa nữa. Anh rất khách khí bắt tay vị chủ nhiệm kia, nói xin lỗi: “Thật có lỗi khi hại thầy nửa đêm cũng không thể ngủ! Cô ấy đã đồng ý làm bạn gái của tôi, về sau tôi sẽ không cần khổ cực như vậy nữa, mọi người cũng không cần cực khổ!”

Nói như vậy, con đường theo đuổi của anh bằng phẳng thuận lợi, trường học cũng tránh được rất nhiều phiền toái. Ngược lại, anh mỗi đêm chạy tới đây hát tình ca thổ lộ tình yêu, như vậy trong trường học sẽ không có một ngày yên tĩnh rồi! [email protected]`lqy"dn

“Không khổ cực! Yên tâm đi, những lãnh đạo trong trường học cũng hy vọng Lương thiếu có thể sớm ngày tu thành chính quả với người trong lòng!” Thầy chủ nhiệm nhếch miệng nhe răng, cười đến được gọi là đáng khinh.

Lương Thiên Dật mở cửa xe ngồi vào, anh khởi động xe, ở dưới cái nhìn chăm chú của vạn người, một lần nữa tiêu sái ngoái đầu nhìn lại người đáng yêu bên cửa sổ vẫy tay từ biệt: “Vân Đóa, ngày mai tan học anh tới đón em!”

Trời ạ! Vân Đóa bất đắc dĩ nhắm mắt lại. Ngày mai… Cô cũng không biết nên đối mặt như thế nào!

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Không biết vì sao, rõ ràng ngủ được thơm ngọt như vậy, Lâm Tuyết đột nhiên giật mình tỉnh giấc.

Bên cạnh truyền đến tiếng ngủ say của người đàn ông, giấc ngủ rất sâu.

Trước khi ngủ, bọn họ trải qua một cuộc cá nước thân mật sâu sắc, sau đó ôm nhau ngủ. Mệt mỏi cả ngày, hơn nữa anh lại mãnh liệt giày vò, cô thật sự hơi không chịu nổi.

Sau khi ngủ, cô không nghi ngờ chút nào sẽ ngủ một giấc đến khi trời sáng. Nhưng mà… Tại sao nửa đêm lại tỉnh dậy chứ!

Đồng hồ treo tường lóe lên tia sáng biểu hiện trời đã sắp rạng sáng, thời gian này người bình thường đều đang ngủ say, cô lại đột nhiên tỉnh giấc, hơn nữa cả người có cảm giác tóc gáy xoay mình dựng thẳng.

Ban đêm tĩnh lặng, mơ hồ truyền đến tiếng động cơ xe hơi tắt đi, sau đó là tiếng cửa xe mở ra đóng lại, có tiếng bước chân đang đi về cửa lầu dưới.

Là Lương Thiên Dật trở lại đi! Dường như tối nay anh lại lái xe ra cửa, người một nhà đều biết anh và Vân Đóa hẹn hò yêu đương, cho nên cũng không ngăn cản.

Lâm Tuyết ngồi dậy, trong đầu thế mà lại tỉnh táo khác thường, một chút buồn ngủ cũng không có.

Sau đó, cô cuối cùng rõ ràng hiểu được nguyên nhân mình đột nhiên mất ngủ là vì sao.

Điện thoại di động rung lên truyền đến tiếng ong ong, cô vén chăn lên, sợ làm tỉnh Lương Tuấn Đào đang ngủ say, rón rén xuống giường.

Chân trần đạp trên thảm trắng dày, đi tới bên cạnh bàn thủy tinh đặt điện thoại di động, cầm điện thoại đang chấn động vang ong ong lên.

Trên màn hình hiện lên một chuỗi dãy số, nhìn thấy mà ghê. Cô lập tức trợn lớn cặp mắt trong veo, lông cả người cũng đều xoay mình dựng lên, bởi vì… Đó là số điện thoại của Mạc Sở Hàn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio