Chị... - Nhi kô nói đc
Chợt Duy cuối xuống, dở chân ra khỏi chiếc chìa khóa và nhặt chìa khóa lên:
- Cậu muốn lấy cái này à?- Duy chìa tay ra
Nhi cố trấn tỉnh lại và đưa tay ra lấy chiếc chìa khóa:
-Ư....ừ... - Nó giật lấy rồi chạy mất
- chị ấy làm sao thế nhĩ? -Anh Thy
- Ai mà biết! - Duy nhún vai
---------
- Hình như cậu biết chị ấy hả? - Anh Thy và Duy đang trên đường chạy xe đạp về
- Kô hẳn là vậy
- Là sao? - Anh Thy quay sang nhìn Duy kô chớp mắt
- Cậu tin kô? Cô ta đã tỏ tình với mình đấy - thằng nhóc cười hí ha hí hửng
- Hả? - Anh Thy tròn mắt - thật kô? Cậu đừng đùa chứ!
- Cậu nghĩ sao?
- Ôi trời, bất ngờ đấy!
--------------
Bảo Nhi đã đạp xe về đến cổng nhà, nó lục trong cặp tìm chìa khóa, nhưng:
- Ôi, đâu rồi nhỉ? - Nó cố gắn lục lại, chìa khóa đã rớt mất từ khi nào - Chắc mình đã để trong túi
Nó cố lục trong túi quần nhưng vô vọng.
- Chết rồi! - Nó đi qua đi lại trước cổng nhà
Đến h vì mệt quá nó đã ngồi gục trước cổng nhà mà ngủ
Sáng hôm sau tại lớp học, nó đến lớp với tâm trạng mệt mỏi, đi đến bàn học thì nó lại nằm dài ra bàn dù là chưa đến giờ học, nó đã ngủ lúc nào kô hay.
Đến khi:
- Thái Bảo Nhi - tiếng bà cô dậy ngữ văn khó tính quát.
Nó giật mình tỉnh giấc và đứng dậy:
- Chết cha, hôm nay tiết đầu là tiết của cô Hoa, dạy NV - Nó uể oải ngước mặt lên, bà cô đang đứng trước mặt nó với nét mặt bực bội.
Bảo Nhi khe khẽ gọi Hà:
- Sao cậu kô gọi mình chứ...!
- Mình gọi muốn rát cổ mà cậu ngủ say như chết rồi vậy! - Hà trách
Bảo Nhi cắn môi, suy nghĩ:
- Chết chắc rồi...
- Ra ngoài! - Bà cô chỉ tay ra ngoài
Con bé đành làm theo,.
Và nó lại tiếp tục tự trách mình thay vì là màn chữi rủa bà cô:
- Mình đúng là đồ điên, lúc nào cũng hay lẫn thẫn như vậy...
Chợt có tiếng nói:
- Lại bị phạt à? - Thái Anh
Bảo Nhi chợt quay sang, đó là Thái Anh đang đi từ tầng trên xuống:
- sao lại dùng từ " lại " như vậy chứ? - Nó
- Hên xui! - Thái Anh nhún vai
- Hên xui là sao chứ! Mà cậu đi đâu vào giờ học này vậy chứ?
- Dĩ nhiên, là lớp phó của một lớp giỏi thì lúc nào cũng bận rộn như vậy, Thôi tôi đi đây! - Thái Anh mỉm cười rồi bỏ đi xuống tầng dưới
- Thằng đó bị gì vậy chứ, hồi đầu năm chữi lộn với hắn chập, vậy mà bây giờ coi như kô có gì! - Nhi thầm nghĩ
Chợt bà cô đi ra đứng ngay cửa nhìn nó:
- Bị phạt mà còn nói đc à? - Như lời cảnh cáo, bà cô nói xong rồi bỏ vào lớp
Và nó đã phải đứng ở ngoài hành lang khoanh tay úp mặt vào tường suốt tiết học
Tan học, nó tèng teng dắt xe ra, thì Anh Thy vừa dẫn xe vừa chạy đến:
- Chị Nhi, mình đi chung nhé!
- Ừ - Bảo Nhi mỉm cười
Đến cổng, đậu trước cổng là chiếc oto chỗ màu trắng kiểu dáng rất đẹp đang đậu, và cô nàng nhìn thấy Thái Anh bước vào xe ngồi, cả trường phải dỏi mắt nhìn theo trong sự kinh ngạc = > ngày nào cũng vậy mà.
- Công nhận, thằng đò giàu kinh khủng - Nhi
- Vâng! - Anh Thy
- Trong em sao kô quan tâm gì hết vậy?
- Vì anh ấy là anh họ của em mà!
- Ừ - Nhưng Nhi chợt quay lại nhìn Anh Thy
- Chị nhìn em gì thế?
- Là...là anh họ của em á?
- Chị kô tin à? - Anh Thy tròn mắt nhìn Nhi
- À kô... chỉ là thấy người trời vực ấy - Bảo Nhi cười
- Vậy sao? - Anh Thy mỉm cười
---------------
Trên đường cùng đạp xe về:
- Sao em kô đi xe oto như Thái Anh ấy!
- À em kô thích, em thích như vầy hơn... Anh Thái Anh luôn thích tỏ vẻ như thế...
- Vậy à...
- Chị ghét anh Thái Anh lắm hả?
- Ừ!
- Anh ấy là vậy, chứ thật ra cũng tốt lắm, hàng tá cô đeo theo đấy - Anh Thy chợt nhớ ra điều muốn hỏi - À.. Em muốn hỏi chị một chuyện, chị phải trả lời thật nha
- Ừ, em nói đi
- Chị thích Duy hả?
Câu hỏi của Thy khiến Bảo Nhi chợt dừng xe lại, Anh Thy cũng dừng lại theo:
Vẻ mặt Nhi bối rối, kô dám nhìn thằng vào mắt Thy:
- Sao..sao em.. lại...hỏi chị như vậy - Nhi cắn môi, kô biết làm thế nào
- Duy nói với em là chị đã tỏ tình với nó
- D..d...Duy nói à... - Nhi cố gắn nhìn thẳng vào mắt Anh Thy trả lời, cố gắn bình tĩnh.
- Vâng! Là thật hả chị?
----------------------
h chiều.
" Tít Tít Tit "
Tiếng chuông trong điện thoại của Nhi...
Nó đã ngủ lúc nào kô hay khi mà đang cầm tập học bài, tiếng chuông khiến nó giật mình tỉnh dậy
Nhi dụi mắt rồi chạy đến bàn học cầm điện thoại lên:
" Bạn có tin nhắn "
Nhi vội mở tin nhắn ra, tin thứ " Chị Nhi, chị có đó kô? ".
Tin thứ " Chiều nay h em sẽ qua nhà chị nhé, chúng ta đi uống trà sữa "
Nhi mỉm cười vội nhắn lại " Ừ! đc rồi "
h chiều Nhi đã đứng trước cổng đợi Thy, Trong nó rất xinh với bộ áo mang phong cách Hàn Quốc, mái tóc xỏa dài tự nhiên.
Xa xa, là chiếc xe oto màu đen đang vụt đến:
- Kô lẽ là Anh Thy sao? kô thể nào!
Nhi vẫn lờ đi, nhưng rồi chiếc xe dừng trước cổng nhà nó, từ trong xe Anh Thy mở cửa xe đi ra, con bé vừa đến chổ nhi vừa mỉm cười:
- Đi thôi chị!
- Là em.. đó hả? - Nhi
Anh Thy kéo tay Nhi đến xe, đi ngang cửa xe người lái, Nhi giật mình, người ngồi lái là Thái Anh.
Nhi và Thy lên xe, rồi xe vụt đi.
- Em đang làm gì vậy? - Nhi
- Tại anh Thái Anh đòi theo nên sẵn cho ảnh làm tài xế riêng của em luôn - Anh Thy vừa đùa vừa mỉm cười
- Sao tui đi đâu anh cũng đi theo vậy hả? - Nhi
- Gì? Ai đi theo cô hả? Chỉ tại tôi buồn quá nên đi với Anh Thy thôi...Cô mơ sớm vậy hả?
- Anh...
- Chị tại sao lại thích Duy? - Anh Thy khe khẽ
- Hả? - Nhi chợt quay sang Thy - Thi..i..ích? L..la..làm... gì có, chị chỉ đùa với hắn thôi, nhưng ai ngờ hắn lại mắn chị như vậy...
- Mắn gì hả? - Thy tò mò
- Em hỏi làm chi cơ chứ...
------------------
Đến tiệm trà sữa lần trước, Anh Thy và Nhi đi trước, bỏ mặt Thái Anh đi phía sau.
Khi đi bộ lên tầng của tiệm, cả phòng đều trống rỗng, kô có một vị khách nào:
- Ở đây hôm nay ế rồi nhĩ? - Nhi
- Kô phải đâu, tại anh Thái Anh bao hết đấy - Anh Thy
- Hả? Hắn điên à? - Nhi bất ngờ
- Cô mới điên đấy, sao dám nói tôi thế hả? Tôi thích thì tôi cứ làm đấy - Thái Anh đi xen giữa Anh Thy và Nhi rồi vụt đi, làm Nhi muốn bật ngữa.
Anh Thy kô nói gì và mỉm cười:
- Chị chắc đặc biệt lắm nên anh ấy mới có cách cư xử kỳ quặc ấy...
- Gì hả? Chắc não hắn có vấn đề thì có.
Cả ngồi vào bàn, và gọi trà sữa:
Nhi đang nhâm nhi ly trà sữa.
Anh Thy vôi đứng dậy gọi:
- Đây nè! Sao đến trễ vậy? -
Nhi ngước mặt lên, kô biết Thy đang gọi ai.
Nhưng khi ngước mặt lên, người đó là Duy, nhìn cách ăn mặc của hắn trong rất đáng yêu, kô như vẻ " thư sinh " khi ở trường, Nhi thẫn thờ một lúc.
- Sao em gọi hắn đến?
- Đến cho vui mà ^^!
- Cậu cũng ở đây à? - Duy đang đi đến, phía sau là cô bạn gái
- À! ừ - Nhi gật đầu
- Ủa Duy, lại đổi bạn gái à? - Anh Thy phát hiện cô bé đi theo Duy là cô bé khác.
- Đẹp trai phải nhiều người theo thôi, với lại con nhỏ kia bị ba má cấm kô cho đi vơi tui nữa, nên tìm người khác - rồi cả ngồi xuống - Mà nè, hay cậu nhớ tôi rồi bày trò nhờ Anh Thy gọi tôi đến? - Duy quay sang nói với Nhi.
- Cậu nói với chị ấy cái kiểu ngang hàng thế à? - Anh Thy trừng mắt nhìn Duy - chị ấy cũng hơn mình t đấy nhá!
- Chẳng phải cô ta gọi mình như thế lúc chat trên mạng sao? - Duy tỏ vẻ điềm tỉnh.
- Hai người biết nhau hả? - Cô bé bạn gái của Duy tên tiếng
- Tất nhiên rồi, mà còn... - Duy chuẩn bị thốt lên thì Nhi nhào đến bụm miệng Duy lại
- Cậu có im đi kô hả?
Duy gạt tay Nhi ra:
- Chị có lấy cái tay dơ bẩn của chị ra kô hả? - Duy bực bội
- Chị..?? - Nhi
- Ủa, anh Thái Anh, sao nảy giờ kô nói gì hết vậy? - Anh Thy sực nhớ đến ông anh họ
Thái Anh như kô quan tâm đến xung quanh, vẫn ngồi im lim như bức tượng:
- Biết nói gì? Tụi em giỡn vui quá mà, sao anh dám chen vào?
- Có chị Nhi đó, tụi em toàn nhỏ tuổi, có mình chị Nhi bằng tuổi anh đó, anh nói chuyện với chị ấy đi!
- Nói gì với cô nàng ngốc nghếch này đây hả? - Thái Anh
- Nè, sao dám nói tôi như vậy hả? - Nhi quát
- Trong anh chị hợp nhau lắm! - Duy vừa cười vừa đùa
Mọi người cũng mỉm cười.
Chợt Thái Anh choàng tay qua vai Nhi siết chặt, làm con bé giật mình:
- Cậu làm gì vậy hả? - Nhi nhăn nhó
- Đúng vậy, anh định có chuyện muốn công bố... - Thái Anh mỉm cười
- Ya, làm trò gì vậy...? kô lẽ... - Nhi
- Anh muốn nói, anh muốn quen Bảo Nhi, có ai phản đối kô?
Nhi nghe xong, giật mình:
- Anh làm gì vậy hả? Buôn ra coi - Nhi cố gở tay Thái Anh ra
- Có ai phản đối kô nào? - Cả đám đông im lặng
Nhi thì cố nhìn Duy xem cậu nhóc phản ứng ra sao.
Duy dơ tay lên ý kiến
- Em kô có ý kiến! - rồi cậu ta mỉm cười như kô có gì
Mọi người tán thưởng vỗ tay
Điều đó khiến Nhi thất vọng:
- Vậy mà mình cứ nghĩ thằng nhóc ấy có chút cảm tình với mình...
- Sao nào cô nhóc? Muốn nói gì kô? - Thái Anh quay sang Nhi
- Kô có gì! - Nó trả lời ngắn gọn
Buổi hẹn kết thúc, mọi người ra về.
Nhìn thấy Duy đi chung với cô bạn gái thì Nhi lại cảm thấy khó chịu, ghanh tị với cô bé đó.
- Chị Nhi, anh Thái Anh tốt lắm, chị đừng hiểu lầm nhé, em nghĩ thật ra ảnh cũng rất thích chị đó - Thy chạy đến vòng tay ôm lấy tay Nhi.
Đợi Thái Anh lấy xe, cả chị em lên xe.
Xe đang chạy, Bảo Nhi nhìn khung cảnh đường qua ô kính. Rồi chợt quay sang:
- Tại sao anh lại làm vậy...
- Tôi thích đấy! Ai dám ngăn tôi - Thái Anh
- Tôi phản đối - Nhi
- Sao nảy kô phản đối, tôi tuyên bố lời phản đối hết hiệu lực - Thái Anh đùa
- Nè, tôi kô đùa đâu
- Ban nảy kô nói, giờ nói cũng vô ích, vì có thể ngày mai cả khối cũng đã biết, cũng có thể cả trường cũng kô chừng.
- Anh tưởng anh là ai chứ? " Thiên Tài " à?
- Ừ, tất nhiên là kô, chỉ là chỉ số IQ thôi à!
- Ya, nói đùa à?
- Hên xui! - Thái Anh
- Thôi, người đừng cãi nửa, mới gặp đã thế rồi!
- Tại sao chị lại phải làm bạn gái tên điên này chứ! - Nhi bực bội
- Vậy, cô có thể bác bỏ ý kiến của tôi lúc nảy nhưng kô biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu Tố Trinh biết cô bỏ rơi tôi!
- Cô ta liên quan gì anh chứ?
- Là đàn em của tôi! Và xem tôi quan trọng ngang ngữa với anh trai cô ta
- Cô ta chắc có vấn đề rồi, sao lại đi làm đàn em cho một thằng như cậu chứ!
- Yêu cầu người im lặng, đừng nên cãi lộn nữa chứ...- Anh Thy nói tiếp - Gia đình Tố Trinh lúc trước rất giàu có, chắc là ngang ngửa với anh Thái Anh...
- Thật sao? - Nhi ngạc nhiên
- Nhưng vì lý do gì đó, bố của Tố Trinh làm ăn thua lỗ và dường như phá sản, nhưng vì có anh Thái Anh giúp đỡ nói giúp cho bố của Tố Trinh và do Tố Trinh cũng đã có lần cứu mạng anh Thái Anh nên vì thế, gia đình Tố Trinh bay giờ đã kô còn đứng trên bờ phá sản nữa.
- Hả? Thái Anh đc Tố Trinh cứu mạng à? - Nhi tò mò, và quên đi cái bực bội trong lòng nó