Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Công ty giải trí Hoàn Cầu, phòng tổng giám đốc.
"Ha ha ha không tệ không tệ! Quả nhiên tôi không nhìn lầm người! Cậu đúng là nhân tài hiếm có!" Sau khi biết chuyện, Chử Hồng vui sướng gọi Diệp Oản Oản qua nói chuyện.
Lúc trước bởi vì ông ta đột nhiên trọng dụng Diệp Bạch, có không ít người bất mãn. Hiện tại Lạc Thần hot lên đã chứng minh mắt nhìn người của ông ta không sai, Chử Hồng Quang đương nhiên vui vẻ.
Diệp Oản Oản khiêm tốn, không có chút ý tứ giành công nào cả: "Đó cũng nhờ Chử tổng không hạn chế hình tượng nghệ sĩ, cho tôi một cơ hội, nếu không tôi cũng chỉ là một vô danh tiểu tốt mà thôi."
Chử Hồng Quang rất hưởng thụ sự tâng bốc này, càng thấy Diệp Bạch thuận mắt hơn Chu Văn Bân nhiều.
Vì vậy, ông ta sảng khoái lấy ra một chồng tài liệu và một chùm chìa khóa, đẩy tới trước mặt Diệp Oản Oản: "Tôi là người thưởng phạt phân minh, tháng này cậu sẽ được thưởng thêm tiền thưởng, căn nhà này cũng đưa cho cậu sớm hơn thời hạn, tiền nhà cũng không cần phải gấp, có thể từ từ trả sau!"
Diệp Oản Oản cười một tiếng, không khách khí nhận lấy: "Cảm ơn Chử tổng."
Ngoài mặt, tên cáo già Chử Hồng Quang này giống như rất hào phóng, nhưng cũng chỉ là đưa nhà cho cô sớm hơn vài ngày mà thôi, trên thực tế không hề tổn thất gì cả."
Chử Hồng Quang nói xong, thử thăm dò: "Diệp Bạch à, nhân vật Lâm Lạc Trần này, cậu nắm chắc mấy phần sẽ thuộc về Lạc Thần?"
Năm đó Kinh Long vô cùng hot, đẩy vô số diễn viên mới thành siêu sao, sau đó đáng lẽ nên quay tiếp phần hai, nhưng bên sản xuất xuất hiện đủ loại vấn đề cho nên mới gác lại, sau đó thời đại phim võ hiệp đi qua, phần hai cũng không được nhắc đến nữa.
Cho đến lúc Lâm Tông qua đời, nhấc lên lại làn sóng võ hiệp, cộng thêm Tống Kim Lân muốn hoàn thành di nguyện của Lâm Tông, bộ phim này tuyệt đối có thể tạo lên làn sóng mới, chính là cơ hội khó lòng có được.
Tống Kim Lân chỉ mới công bố tin này mười mấy tiếng, các công ty đều đã bắt đầu hành động, nhưng không ai nhanh bằng Diệp Bạch cả.
Diệp Oản Oản nhàn nhạt mở miệng: "Chỉ có thể là Lạc Thần."
Chử Hồng Quang cười to: "Được! Tôi chờ tin tốt từ cậu!"
Diệp Bạch này thật sự có chút tà tính, ban đầu không cần ai cả, chỉ khăng khăng chọn Lạc Thần, lại vừa vặn để Lạc Thần tái xuất vào thời gian này, chẳng lẽ cậu ta đoán được tương lai, đã sớm đoán được Tống Kim Lân sẽ quay Kinh Long sao?
Nhưng mà đây cũng không phải việc ông ta cần quan tâm, chỉ cần cậu ta có thể kiềm chế Chu Văn Bân là được.
Sau khi rời khỏi Hoàn Cầu, Diệp Oản Oản không đến Quang Diệu mà trở về Cẩm Viên.
Dù sao thì hôm nay cũng là ngày đặc biệt.
Thời điểm người bên ngoài đều đang xôn xao dò hỏi người phía sau Lạc Thần là ai, người đại diện thần toán trong truyền thuyết - Diệp Bạch tiên sinh đang cắn răng ngồi xổm ở nhà mở trang web tra cứu điểm đại học.
"Thầy Tư, thời điểm kiểm nghiệm thành tích dạy học của thầy đến rồi!" Diệp Oản Oản bỏ laptop lên đùi, khẩn trương xoa xoa tay.
So sánh với dáng vẻ kích động của Diệp Oản Oản, Tư Dạ Hàn lại phong khinh vân đạm ngồi trên sofa nhấp một ngụm trà.
Thời gian công bố điểm đã đến, Diệp Oản Oản đăng nhập vào web, ghi số báo danh của mình.
Ngón tay cô dừng ở phím enter một giây, sau đó dùng sức ấn xuống.
Ngữ văn điểm, tiếng anh điểm, văn tống điểm, số học điểm!!!
Cmn!
Cho dù cô đã đoán sơ được điểm nhưng khi nhìn thấy số điểm này Diệp Oản Oản vẫn kích động đến mức nhảy cẩn lên.
Nhất là khi nhìn thấy điểm số học của mình.
Tổng số điểm này đã đủ vào Đại học truyền thông Đế Đô đấy!