- Tỉnh lại đi Yoo Kyung, em có nghe thấy anh nói gì ko?
Jinwoo cố gắng lấy khăn tay ấn vào vết bị đâm để máu ngừng chảy trước khi xe cứu thương đến nơi, gương mặt cậu thoảng thốt và bất an liên tục lay Yoo Kyung. Rốt cuộc cậu đã làm gì sai, tất cả những gì cậu làm đều là muốn cắt đứt quan hệ với Yoo Kyung thôi mà. Nhưng tại sao mọi chuyện lại ra nông nổi này? Vì sao?
Xe cứu thương nhanh chóng đến nơi, cậu cảm thấy có lỗi nên cũng lên xe với vai trò là người giám hộ. Đến nơi Yoo Kyung được đưa vào phòng cấp cứu, cậu đứng ngoài thầm hy vọng kỳ tích sẽ xuất hiện. Chiếc áo sơ mi trắng mẹ tặng cậu nhân dịp sinh nhật nay đã nhuốm màu đỏ thẫm, hai tay cậu cũng dính cơ man là máu. Nếu ko phải là người sợ máu thì cậu chắc chắn mình đã ngất đi lúc nào ko hay.
Cậu ko biết phải đối mặt như thế nào với Yoo Kyung lại càng ko thể đứng trước mặt nói lời xin lỗi với Do Kyung. Chính cậu là người gián tiếp gây nên cái chết của Yoo Kyung.
" Tinh ", cửa phòng cấp cứu mở ra, theo sau là xe giường đưa Yoo Kyung ra ngoài, vẻ mặt nhợt nhạt, mơ mơ màng màng của cô càng làm Jinwoo đau xót gấp bội lần. Cậu chạy tới trước mặt bác sĩ:
- Em ấy sao rồi?
- Cậu đừng lo tuy ko nguy hiểm đến tính mạng nhưng bệnh nhân cần phải nghỉ ngơi dài ngày mới có thể bình phục.
- Vâng cảm ơn bác sĩ
Nhìn Yoo Kyung mệt mỏi nằm trên giường bệnh, cậu chỉ biết thở dài chua xót.
" Bây giờ anh phải làm gì mới tốt cho em đây Yoo Kyung ".