Những lời nói vô tâm được phát ra từ chính miệng Yoo Kyung thật nhẫn tâm làm sao. Tất cả những gì cô làm đều là muốn cứu sống Yoo Kyung, muốn được làm lành với em gái,.......muốn rất nhiều thứ. Và cô cũng chỉ muốn Song Jinwoo biến mất khỏi cuộc đời hai chị em thôi mà. Nhưng chuyện cô làm tại sao lại càng khiến tình cảm hai chị em ngày càng xa nhau.
- Xin chị hãy lắng nghe câu chuyện của tôi.
Là Changhee, cậu ta đang đứng trước mặt Do Kyung với gương mặt buồn bã, tuyệt vọng vô cùng.
- Chuyện gì? _ cô tính bỏ đi nhưng nhìn thấy vẻ mặt khắc khổ của Changhee, cô đành nán lại một chút.
- Chuyện về Jinwoo.
- Có chuyện gì về cậu ta chứ?
Lại là Song Jinwoo rốt cuộc kiếp trước cô đã mắc nợ với cậu ta sao.
- Trước khi chị bị mất trí nhớ, hai người từng rất yêu nhau.
Changhee bắt đầu kể lại những chuyện mà Do Kyung chẳng thể nhớ nỗi vì đầu óc cô hoàn toàn ko có chút kí ức gì về Jinwoo. Có thể cô mất trí nhớ chăng?
- Khi hai người đi chơi công viên, chị đã đòi Jinwoo chơi trò nhảy cầu Bungee. Lúc đầu cậu ấy từ chối nhưng do ko muốn chị thất vọng, cậu ấy đã đồng ý.
- Cậu nói tôi chẳng hiểu gì cả? _ sao đầu cô lại choáng váng như vậy.
- Chính vì chị cậu ấy đã phải đối mặt với nỗi ám ảnh sợ độ cao từ hồi nhỏ. Vì chị mà cậu ấy suýt mất mạng.
- ĐỪNG NÓI NỮA.
Đau, đau quá, đầu cô đau như búa bổ, từng cơn giật lên giật xuống trông thật thê thảm. Cô chưa từng đau đớn như bây giờ, những hình ảnh mờ ảo cùng ùa về một lúc. Rồi cô lại thấy cảnh Jinwoo cầm tay cô, lại thấy hai người cười nói vui vẻ như những cặp tình nhân.
- Khi đáp xuống thuyền Jinwoo đã khóc......
- CẬU TA ĐÂU CÓ KHÓC _ hồi đáp xuống thuyền, cô cũng ở đó. Gương mặt cậu ta vẫn bình thường như mọi khi.
- ĐÓ LÀ VÌ JINWOO ĐÃ LAU VỘI NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT NÓNG HỔI RƠI TRÊN MÁ ĐI.
Changhee gần như phát điên, ép chặt vai cô rồi gầm lên như con thú dữ. Vừa nãy đâu có đáng sợ thế này.
- Thay vì lo lắng cho Jinwoo, chị lại chẳng tỏ thái độ gì vẫn vô cảm với mọi thứ. Chị nghĩ chị đáng sao? Chị ko đáng để cậu ấy hy sinh mọi thứ.
Cô nhớ ra hết rồi, thì ra cô và Song Jinwoo từng yêu nhau nhiều đến thế. Cả chuyện cô uống thuốc do mẹ đưa cho để trả thù bà ngoại Jinwoo. Cô đã quyết định từ bỏ tình yêu để đưa sự thù hận lên trên tất cả. Quả thực cô rất quá đáng và nhẫn tâm. Changhee nói rất đúng, cô hoàn toàn ko xứng đáng. Là cô đáng chết, là cô phải chuộc lấy những lỗi lầm do mình gây ra.
Do Kyung vội chạy tới tìm mẹ, may quá mẹ cô vẫn ở đây. Nhưng Yoo Kyung đã biến mất. Thấy cô, bà ko nói gì chỉ tập trung nhìn vào viên đá nhỏ trên tay.
- Mẹ, con xin mẹ hãy cứu lấy Song Jinwoo.
" Bộp " viên đá rơi xuống đất vỡ tan tành.
- Con biết con đang nói gì ko?
- Con biết chứ giống như mẹ nói con nợ Jinwoo một ân tình, con sẽ trả lại cho cậu ấy gấp đôi.
- Bằng cách nào? _ bà lặng nhìn con gái, trong thâm tâm bà thương Do Kyung nhất trong hai chị em.
- Mẹ biết mà dùng tim của con.