Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Lạc Đinh bình tĩnh nhìn gương mặt Hàn Dịch Hề trong cửa sổ nhỏ trên màn hình di động vài giây, sau đó ngẩng đầu lên, hướng tầm mắt liếc nhìn về phía góc phải bên trên phòng ngủ.
Phía góc tường bên phải ở trên có một điểm đỏ thật nhỏ lóe lên, là một cái camera có thể hoạt động, lúc này camera kia rõ ràng đang ở trạng thái mở, hơn nữa hướng ống kính nhắm ngay hắn.
Những người này bởi vì đề phòng hắn thật sự là có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, ở trong nhà của chính mình lắp máy theo dõi cũng làm ra được.
Ý vị không rõ cười cười, Lâm Lạc Đinh tiện tay nhận cuộc gọi video.
Không xác định được cuộc trò chuyện này sẽ kéo dài bao lâu, hắn lười tự mình cằm di động, liền mở loa ngoài của điện thoại, đặt sang một bên.
Màn hình di động hướng về phía trần nhà. Hàn Dịch Hề nhìn thấy đèn treo kiểu Âu tinh xảo trên màn hình một hồi lâu không nói gì. Nghiêng đầu nhìn một chút màn hình theo dõi, trong máy theo dõi hiển thị Lâm Lạc Đinh đã đi đến chỗ giường nệm gần cửa sổ, biếng nhác ngồi xuống.
Thật sự tùy tiện như đang ở nhà mình.
Cô ta thu lại suy nghĩ, mở miệng: "Chủ tịch Lâm đã xem qua tiểu thuyết rồi nhỉ."
Lâm Lạc Đinh ở trên giường nệm cười nói: "Cô đoán đi."
Hàn Dịch Hề càng thêm xác định hắn đã xem qua nguyên tác, bằng không cô ta tìm biện pháp tới làm chỉ đạo võ thuật của 《Lạc Lối》, người của tổ chỉ đạo võ thuật sao lại nói rõ không cần cô ta?
Những việc này vẫn là việc nhỏ, cô ta chỉ lo lắng Lâm Lạc Đinh can thiệp vào nội dung cốt truyện quan trọng khác.
Ví dụ như chuyện cuối năm nhà họ Lục nhận Lục Thừa Tập trở về.
Trong nguyên tác tiểu thuyết chính là cuối năm, nhưng mà bởi vì Lâm Lạc Đinh không thả nhân, nội dung cốt truyện "Lục Thừa Tập thay đổi hợp đồng ký với Giải Trí Tinh Quang" vốn nên phát sinh không thể xảy ra, hơn nữa bởi vì vậy mà gây ra một loạt thay đổi.
Hàn Dịch Hề không xác định đoạn nội dung cốt truyện "nhận lại người thân" này có thể ăn khớp với nguyên tác hay không.
"Các cô tiếp cận Lục Thừa Tập," Lúc này Lâm Lạc Đinh mở miệng, "Ngoại trừ duy trì nội dung cốt truyện, còn có mục đích gì?"
Tư tâm của Phong Tiêu Tiêu muốn làm cho Lục Thừa Tập thích cô ta, chút mục đích cá nhân này thì không cần nhắc tới, hắn luôn cảm thấy mục đích của những người này không chỉ đơn giản duy trì nội dung cốt truyện như vậy.
Hiện giờ nội dung cốt truyện đã không đi theo quỹ đạo, nhưng mà không thấy mấy người kia đến đưa nội dung cốt truyện trở về.
Cho nên duy trì nội dung cốt truyện hẳn là thứ yếu, Hàn Dịch Hề các cô còn có là nhiệm vụ quan trọng hơn?
Trong di động nhất thời không có đáp lại, Lâm Lạc Đinh cũng không để ý, tự mình suy đoán ra: "Cùng là người xuyên sách, Lục Thừa Tập lại không có trí nhớ có liên quan, đem bản thân trở thành nhân vật trong tiểu thuyết......"
Hàn Dịch Hề cả kinh, Lâm Lạc Đinh đã biết Lục Thừa Tập cũng là người xuyên sách?
"Duy trì nội dung cốt truyện là vì dưỡng thương," Tin tức này là hỏi ra từ ai? "Thấy các cô cũng không giống bộ dáng trạng thái không tốt khi bị thương, xuyên sách là để Lục Thừa Tập dưỡng thương đi?"
"Mục đích thật sự của các cô thật ra là sau khi nội dung cốt truyện kết thúc mang thần hồn của Lục Thừa Tập trở về?" Hắn đưa ra suy đoán.
Lục Thừa Tập không có trí nhớ, nếu cậu trước sau không biết việc còn có thế giới hiện thực, linh hồn rất có khả năng bị lạc ở trong sách.
"Tôi nói đúng không?" Lâm Lạc Đinh hỏi người ở bên kia máy theo dõi.
Hàn Dịch Hề không trực tiếp trả lời hắn, cô ta không có khả năng tiết lộ sự tình cho một người không biết thân phận hơn nữa thái độ không rõ ràng.
Cô ta sắc mặt lạnh lùng, nghiêm túc, hỏi: "Ngài Lâm nói nhiều như vậy rồi, vậy ngài tiếp cận Lục Thừa Tập là lại có mục đích gì?"
"A ——" Ung dung cười một tiếng, đối diện với ống kính vuốt ve ngón tay của chính mình, Lâm Lạc Đinh nói, "Rất đơn giản nha, bộ dạng cậu ta đẹp."
"Dối trá, háo sắc, cái này không phải là thiết lập nhân vật cho thân phận này của ta sao."
Hàn Dịch Hề: "......"
Đáp án này ngài lừa quỷ sao!
Cuộc trò chuyện này đã định là tan rã trong không vui, Hàn Dịch Hề bỏ qua suy nghĩ mượn lần này thăm dò sự hợp tác thẳng thắn và chân thành của Lâm Lạc Đinh, chỉ dựa vào vài phút nói chuyện ngắn ngủi, cô ta liền có thể biết được Lâm Lạc Đinh là loại người gì.
Tự do tùy hứng, nghe theo chính mình.
Người như vậy bất cứ lúc nào cũng có thể bởi vì yêu thích cá nhân mà làm ra chuyện ở ngoài dự đoán, cô ta không yên tâm.
Trước khi kết thúc cuộc goi video, cô ta cuối cùng cũng phân ra vài phần chú ý cho Phong Tiêu Tiêu bị ngất xỉu: "Tiêu Tiêu không có việc gì chứ?" Ngụ ý chính là hỏi Lâm Lạc Đinh có làm gì hay không.
Nghe vậy, Lâm Lạc Đinh quay đầu lại nhìn người nằm trên mặt đất một cái, vừa cười vừa trầm ngâm nói: "Có thể trên mặt đất có hơi lạnh?"
Hàn Dịch Hề: "...... Chủ tịch Lâm hẳn là không đến mức lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn?"
"Lời này cũng rất là thú vị," Hắn quả nhiên phì cười một tiếng, "Kết quả do các cô tự mình giày vò, lại muốn lo lắng tôi sẽ làm hoặc không làm gì đó để làm gì?"
"Chẳng lẽ không nên là tại thời điểm các cô lựa chọn phương pháp này thì đã làm tốt chuẩn bị nhận các loại hậu quả có thể có?"
Hắn đứng dậy từ trên giường nệm, đồng tử Hàn Dịch Hề co rút lại.
Ngay tại lúc Hàn Dịch Hề lo lắng câu hỏi vừa rồi của chính mình chọc giận Lâm Lạc Đinh, bóng dáng Lâm Lạc Đinh ở trong màn ảnh lại đột nhiên biến mất, chỉ để lại một câu:
"Các cô nên may mắn bản thân quen biết Lục Thừa Tập."
Vấn đề nội dung cốt truyện khi nào kết thúc, Lâm Lạc Đinh vẫn như trước chưa hỏi ra, cho dù hỏi, với thái độ thù địch của mấy người Hàn Dịch Hề, dù có thể cũng sẽ không nói với hắn.
Lâm Lạc Đinh có chút tiếc nuối, hẳn là nên sớm đi hỏi, không biết trên người Phong Tiêu Tiêu đã làm cái gì để phòng ngừa hắn thôi miên, trên người những người khác phỏng chừng cũng có.
Hỏi Craig một chút?
Suy nghĩ này chỉ hiện lên ở trong đầu Lâm Lạc Đinh một tích tắc, ngay sau đó liền bị hắn bỏ qua. Craig nói thường xuyên liên hệ với thế giới bên ngoài sẽ hội làm cho thế giới sớm ngày sụp đổ, vẫn là để cho nhân loại dưỡng thương trước đi.
Coi như một loại đóng vai khác là được rồi.
......
Sau nghi thức khai máy, quá trình quay chụp của 《Lạc Lối》 tiến hành hừng hực khí thế, trên mạng lại không lộ ra một chút xíu xiu tin tức hành lang.
Đây là cách làm từ trước tới nay của đạo diễn Thường, trước khi quay chụp có thể tuyên truyền như thế nào thì tuyên truyền như thế đó, có thể xào nấu như thế nào thì xào nấu như thế đó, trong lúc quay phim lại không thích có truyền thông hoặc là fans đến quấy rầy.
Trước đó đã dự tính toàn bộ nội dung cốt truyện phải toàn bộ quay chụp khép kín nửa năm mới có thể quay chụp xong, trong lúc quay chụp, trừ phi có chuyện vô cùng quan trọng, nếu không đạo diễn Thường không chấp nhận diễn viên xin nghỉ phép.
Việc này cũng có nghĩa là Lâm Lạc Đinh có thời gian nửa năm không gặp được Lục Thừa Tập, nếu hắn không dùng năng lực đặc thù.
Đối với Lâm Lạc Đinh mà nói, muốn hắn nửa năm không thể gặp nhân loại của mình, không có nhân loại làm ấm giường, thậm chí làm một chút "trò chơi nhỏ" cấp hạn chế là không có khả năng.
Ngay hôm hắn gặp Phong Tiêu Tiêu xong, thật sự đã trở về Chử Thị, nhưng buổi tối lúc ngủ liền dịch chuyển tới tỉnh Vân.
Lục Thừa Tập mở cửa nhìn thấy hắn vẫn có chút kinh ngạc: "Không phải hôm nay quay về Chử Thị rồi?"
Lâm Lạc Đinh ừm một tiếng, sau đó vươn tay bảo nhân loại ôm, chờ Lục Thừa Tập ôm lấy hắn đi vào trong phòng mới nói: "Đã trở về một chuyến, thấy cậu kết thúc công việc, nghỉ ngơi, lại tới đây."
Lục Thừa Tập bật cười, người mình thích là một ma cà rồng, điểm này cậu luôn quên mất.
Lâm Lạc Đinh: "Như thế nào, có Sở Nhạc trong phim của cậu rồi thì không hoan nghênh tôi nữa?" Vén mi mắt lên nhìn về phía người ở bên trên.
"...... Chỉ có ngài (em)." Lục Thừa Tập bất đắc dĩ, trong lúc nhất thời ý thức được gì đó, cười nhẹ, nói: "Vẫn chưa học được thích, trái lại học được ghen trước rồi?"
Lâm Lạc Đinh: "......"
Đầu vùi vào trong lòng chàng trai, ồm ồm nói: "Không biết cậu đang nói cái gì."
"Vậy ngài (em) nghĩ kỹ một chút." Lục Thừa Tập đặt hắn ở trên sô pha, hôn.
"Có phải vừa không nhìn thấy tôi đã nhớ hay không, vừa nhìn thấy tôi liền lòng tràn đầy vui mừng, muốn mỗi ngày ở bên cạnh tôi, cũng không nguyện ý để cho ta đi gần với người khác, cho dù chỉ có một chút?"
"...... Cậu còn muốn đến gần ai?" Người bị hôn đến mơ mơ màng màng đột nhiên đặt câu hỏi.
Chàng trai bỗng dưng bật cười: "Đến gần ngài (em)."
"Ngài (em) lại cẩn thận ngẫm lại," Vừa hôn môi người dưới thân, vừa dịu dàng hỏi, "...... có phải hay không?"
Lâm Lạc Đinh không trả lời, đắm chìm ở trong cảm giác hôn môi cùng nhân loại. Trong lúc ý thức chìm nổi, ngẫu nhiên tự hỏi những câu hỏi kia, dường như thật sự là như vậy?
Đây là thích sao?
Nhưng hắn hình như...... không "nghe thấy" tiếng hoa hồng nở.
Vậy là không thích?
Qua ngày mười lăm, Nguyên Tiêu, người giúp việc trong nhà và Hàn Mỹ Mỹ liền trở về làm việc, Hàn Mỹ Mỹ còn mang đến cho Lâm Lạc Đinh một tin tức.
"Cô nói, có công ty muốn mua câu chuyện của tôi và Lục Thừa Tập để cải biên thành phim hoạt hình?" Đang đề bút luyện chữ, động tác trên tay Lâm Lạc Đinh dừng lại một chút, một giọt mực rơi trên giấy.
Hắn tiện tay kéo giấy viết bị hư sang một bên.
Hàn Mỹ Mỹ nhìn mà đau lòng, chữ đẹp biết bao chứ, cứ như vậy liền bị hủy.
"Vâng ạ, ý của đối phương là cải biên chỉ sẽ tăng thêm một ít tuyến nội dung cốt truyện, xâu chuỗi lại nhật ký, hình thức ngài và ngài Lục ở chung sẽ không sửa đổi."
Dù sao nhiều người theo dõi "nhật ký" như vậy, chính là hướng về hình thức ở chung ngọt ngào đi.
Lâm Lạc Đinh buồn cười lắc đầu, trải ra một trang giấy mới, nói: "Giúp tôi từ chối đi."
Trong kỳ nghỉ Tết, thân phận "trợ lý" của Hàn Mỹ Mỹ đã nghỉ phép, thân phận "thợ vẽ" lại không có nghỉ.
Lâm Lạc Đinh gần như mỗi ngày đều sẽ gửi cho Hàn Mỹ Mỹ một phần "phác họa", tài khoản nhỏ trên weibo cũng tạm thời giao cho đối phương xử ý.
Hàn Mỹ Mỹ đối với việc này hiển nhiên rất có trách nhiệm, có trách nhiệm đến mức có cả công ty tìm tới cửa.
Nghe xong lời Lâm Lạc Đinh nói, Hàn Mỹ Mỹ ngập ngừng nói: "Ngài Lâm không muốn để cho càng nhiều người nhìn thấy cuộc sống mỗi ngày của ngài và ngài Lục sao?"
"Tôi chỉ là ghi lại một cái nhật kí mà thôi," Lâm Lạc Đinh thản nhiên liếc nhìn cô một cái, "Đây còn là linh cảm lúc trước cô cho tôi."
"Ông chủ cùng tiểu tình nhân của ông ấy, hửm?"
Hàn Mỹ Mỹ: "......"
Cô nháy mắt điều chỉnh lại thái độ đoan chính, tất cung tất kính nói: "Em biết làm như thế nào rồi, ngài Lâm." Sau đó hơi hơi khom người, xoay người liền ra khỏi phòng đọc sách, đi từ chối công ty kia.
Đây chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ phát sinh trong lúc luyện chữ, Lâm Lạc Đinh nghe qua rồi thôi, cơ bản không để ở trong lòng.
Thật sự để ý mà nói, buổi tối thời điểm hắn đi ngủ đã đề cập vài câu với Lục Thừa Tập.
Lục Thừa Tập cũng có cùng suy nghĩ với Lâm Lạc Đinh. Nhật ký ghi chép chính là cậu và Lâm Lạc Đinh, sau khi cải biên thành phim hoạt hình, nhân vật ở bên trong sẽ không còn là bọn họ nữa.
Lâm Lạc Đinh cho rằng sự việc đến đây thì đã chấm dứt, không ngờ tới mấy tháng sau lại từ trong miệng Hàn Mỹ Mỹ nghe thấy chuyện này.
Lúc đó hắn đang nhàm chán ở trong nhà kính tỉa cành cho hoa hồng, thời điểm đầu hè, hoa hồng hắn cùng Lục Thừa Tập trồng mùa xuân mới vừa nở ra, còn một khoảng thời gian là lại tiến vào kỳ hoa mùa hè.
Cùng với tiếng kéo "răng rắc, răng rắc" kêu vang, cành lá dư thừa rào rào rơi trên mặt đất, Hàn Mỹ Mỹ cầm di động vội vàng đi vào nhà kính, khó nén lo lắng, nói: "Ngài Lâm, em có việc rất quan trọng báo cáo!"
Hàn Mỹ Mỹ thật sự gấp gáp, gấp đến không đợi Lâm Lạc Đinh đáp lại liền vội vàng nói ra sự việc.
"Là việc em đã đề cập với ngài sau tết Nguyên Tiêu. Lúc đó có một công ty muốn mua lại chuyện xưa của nhân vật trong 'weibo nhật kí' của ngài để tiến hành cải biên, lúc đó ngài bảo em từ chối, sau đó em cũng đã lập tức bày tỏ tháu độ rõ ràng với đối phương."
"Nhưng là vừa rồi lúc em giúp ngài xử lý tài khoản, bên dưới có fans bình luận nói thấy có một phim hoạt hình có câu chuyện giống với nhật ký, tới hỏi có phải chúng ta có phải là cải biên từ cùng một câu chuyện hay không, có trao quyền hay không."
Lúc cô nói chuyện, Lâm Lạc Đinh cũng nhanh chóng tiếp thu hết thông tin trong lời nói, chân mày khẽ nhiếu lại, đặt kéo xuống, xoay người.
Lâm Lạc Đinh: "Phim hoạt hình đâu?"
Hàn Mỹ Mỹ gấp gáp tới đây như vậy, chắc chắn là sau khi đã xem qua phim hoạt hình cũng cảm thấy giống.
"Ở đây," Hàn Mỹ Mỹ nói, đưa điện thoại di động cho hắn xem, vừa nhỏ giọng giải thích, "Em đã tìm hiểu một chút nội dung cốt truyện chính, đại khái là câu chuyện về một nhân loại bình thường hay bị ức hiếp, bị quỷ hút máu nhặt về nuôi."
Sau đó liền nuôi ra cảm tình.
Cái công ty rác rửi kia thật con mợ nó không biết xấu hổ, ông chủ và Tiểu Lục rõ ràng là bao dưỡng và chân ái! Sửa cái gì nhân loại, quỷ hút máu, nhìn thấy trong tên có hai chữ "nhân loại" liền nhắm mắt dùng loạn.
Hơn nữa bọn họ rõ ràng đã từ chối trao quyền, đây là vi phạm quyền!
Hàn Mỹ Mỹ càng nghĩ càng tức giận, hận không thể tìm được nhân viên sau lưng công ty mà xé đối phương ra.
So sánh ra, phản ứng của Lâm Lạc Đinh lại rất bình thường, ngoại trừ thời điểm nghe thấy Hàn Mỹ Mỹ nói nội dung cốt truyện đại khái nhắc tới ba chữ "quỷ hút máu" thì nhíu nhíu mày.
Hắn tiếp tục xem phim hoạt hình phát trên di động, đánh giá khách quan thì chế tác cũng không tệ lắm, hai nhân vật chính, một người cao lớn đẹp trai, một người xinh đẹp trong sáng, nhân vật tinh tế, phối nhạc cũng phù hợp.
Giữa nhạc nền chậm rãi lại mang theo một chút thần bí, nhân vật hoạt hình xinh đẹp ngồi bên dưới vương tọa trên đài cao, hắn mặc áo dài màu trắng rộng rãi lộ ra phần cổ, hơi hơi ngẩng đầu, nói:
"Chỉ nuôi một nhân loại là tôi có được không?"
Người đàn ông ở trên vương tọa phía trên đầu rũ mắt, ngón tay khẽ nâng cằm hắn lên, đầu ngón tay vuốt ve mạch máu nảy lên trên cổ.
Nhân vật xinh đẹp chờ mong lại sợ hãi mà nhắm mắt lại.
Người đàn ông liền khẽ dùng một chút lực kéo hắn đến trước mặt, để lộ ra răng nanh......
Lâm Lạc Đinh: "......"
Nếu hắn không nhìn lầm, hình ảnh đối ứng với nhân vật nói ra lời thoại kia hẳn là hắn?
Người đàn ông để lộ ra răng nanh kia, nhân vật đối ứng chính là Lục Thừa Tập?
Lời tác giả:
Hàn Mỹ Mỹ: Ngươi đảo ngược CP rồi, phi!