Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thân thể Lạc Đinh ở thế giới hiện thực là thân vương ma cà rồng danh xứng với thật, kế thừa huyết mạch đế vương ma cà rồng tinh thuần của phụ thân, thiên phú cực cao.
Theo lý mà nói, năng lực của hắn hiện tại không hề bị hạn chế giống như ở trong sách, hẳn là không cần quản gia sắp xếp cũng có thể tự mình dịch chuyển đến Hoa Quốc.
Nhưng tình hình thực tế không phải như vậy, trên thế giới không chỉ có ma cà rồng.
Tu sỹ, âm dương sư, giáo hội, người sói, phù thủy...... Tuy nói rằng những thế lực này hiện giờ phần lớn đã suy bại, nhưng tu sỹ của Hoa Quốc truyền thừa lâu dài, đã để lại cho con cháu đời sau pháp trận đủ dùng để cảnh giác kẻ địch xâm nhập.
Bởi vì năng lượng không đủ, chỉ có thể giám sát là có "nhân sỹ đặc thù" xâm nhập phi pháp hay không. Việc này vẫn là do mẫu thân đến từ Hoa Quốc của hắn nói cho hắn biết.
Hoa Quốc là cố hương của mẫu thân, Lạc Đinh cũng không có ý định đối địch với tu sỹ của Hoa Quốc, bảo Craig sắp xếp, thật ra chính là thông báo trước với Hoa Quốc một tiếng.
Cho đối phương hai mươi phút để đáp lại, nhân thời gian này, Lạc Đinh từ chỗ Craig tìm hiểu một chút tình huống quyển sách.
Quyển sách kia là do một thành viên thế hệ trẻ trong tộc tên Phí Mạn mang về từ Hoa Quốc, điểm này đã tìm hiểu được.
"...... Sau khi Phí Mạn tiến vào Hoa Quốc hoàn toàn không chút dè dặt, thời điểm bị bắt, rất nhanh đã bị một tu sỹ của Hoa Quốc phát hiện ra thân phận, đối phương cùng y đánh một hồi, Phí Mạn bị thương bỏ trốn, thực tế là âm thầm đi theo đối phương." Giọng Craig bình ổn, nói.
Lạc Đinh sắc mặt bình tĩnh, tìm thời cơ trả thù sao, hắn hiểu.
Tình hình thực tế cũng chính là như vậy, nhóc ma cà rồng con Phí Mạn này tuổi trẻ ngông cuồng, không chấp nhận được việc bản thân vậy mà lại rơi vào thế yếu trên tay tu sỹ Hoa Quốc, cắn răng muốn trả thù.
Mà vào đêm trước khi y nhắm chuẩn thời cơ quyết định xuống tay, tu sĩ hình như đã gặp được việc vui gì, đột nhiên trở nên mỗi ngày tràn đầy vui vẻ, còn thường thường cầm một quyển sách, cười ngây ngô với trang bìa.
Quyển sách kia không phải vật sở hữu của tu sỹ, là sau khi cô ta đi tới một nơi nào đó trở về mới có.
Ma cà rồng lập tức thay đổi chủ ý, y không trực tiếp ra tay, mà là nhân lúc tu sỹ không chú ý, dùng một quyển sách giả đã chuẩn bị tỉ mỉ đánh tráo.
Chỉ cần không lật tới nội dung, tuyệt đối sẽ không phát hiện được đây là một quyển sách giả.
Bởi vì dựa vào quan sát của ma cà rồng, ngoại trừ mấy ngày đầu lấy được sách tu sỹ sẽ lật xem nội dung, sau đó đối phương đa phần là kiểm tra trang bìa.
Vì thế ma cà rồng liền cứ như vậy treo đầu dê bán thịt chó mà tráo sách mang đi.
Ngay sau đó, việc y xâm nhập phi pháp bị phía chính phủ Hoa Quốc túm được, sau khi trưởng lão ma cà rồng đến can thiệp, đón hắn trở về, cuốn tiểu thuyết tên là 《Tinh Thần Đại Hải》 này liền khúc chiết mà tới trong tay Lạc Đinh.
Trong nguyên tác tiểu thuyết, bốn hồng nhan tri kỷ của nam chính, Phong Tiêu Tiêu, Dịch Hề, Giang Chiếu Nguyệt và Lưu Sương, ba người trước Lạc Đinh ít nhiều đều đã từng giao tiếp ở trong sách, chỉ có Lưu Sương vẫn chưa xuất hiện.
Ba người Phong Tiêu Tiêu cũng nói có thể Lưu Sương chưa tiến vào.
Vậy khả năng lớn nhất, quyển sách trong tay hắn này vốn dĩ là thuộc về Lưu Sương.
Lạc Đinh cũng không có chột dạ khi đã chiếm hữu đồ vật của người khác, hỏi: "Lúc đó y không nói ra lai lịch của quyển sách này?"
Craig: "Phí Mạn đã nói cho trưởng lão Mạc La đến can thiệp, sau khi trưởng lão Mạc La kiểm tra nhiều lần, không có phát hiện sách bất thường, đã đem nó đặt vào trong lễ vật mua cho ngài."
Lễ vật mua cho Lạc Đinh —— Các loại sách ly kỳ, cổ quái từ trong tay tác giả Hoa Quốc.
Craig: "Những cuốn sách này trước khi xuất hiện ở trước mặt ngài, tôi cũng đã từng cẩn thận kiểm tra, không có phát hiện khác thường."
Thân là quản gia bên cạnh điện hạ, anh ta không có khả năng để cho thứ gì chưa qua kiểm tra xuất hiện ở trước mắt điện hạ.
Nhưng lúc trước anh ta không phát hiện bất thường cũng là sự thật.
"Đây là sơ sót của tôi, điện hạ." Craig nói.
Lạc Đinh nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Ta cũng không phát hiện." Hiện giờ truy cứu việc này không có ý nghĩa, hắn tiếp tục hỏi: "Có biết rõ lai lịch của sách không?"
"Vâng," Craig nói, "Sau khi ngài ngủ say, tôi đã cho mà cà rồng ở Hoa Quốc điều tra, hình như là có liên quan đến một loại bảo vật nào đó của Hoa Quốc. Bảo vật có thể bồi dưỡng linh hồn, bởi vì tổn hại quá nặng, gần đây mới được phục hồi đến trình độ đủ để sử dụng."
Chính là xác định bảo vật có lợi không hại, Craig mới dám yên tâm để cho điện hạ ở trong sách giết thời gian.
Thì ra là vậy. Lạc Đinh thầm nghĩ.
Cho nên linh hồn Lục Thừa Tập có thương tổn?
Nội dung cốt truyện chỉ đi được một nửa, đối phương trên đường thoát ra có thể nào có ảnh hưởng đối với linh hồn bị thương hay không?
Nghĩ đến đây, hắn nghiêng người nói với người ở phía sau: "Cầm theo sách, Craig." Sau đó nắm lấy cánh tay Craig, biến mất tại chỗ.
Thành Cổ Hoa Hồng nằm trên một hòn đảo cô độc lớn nhất ở phương bắc, cách Hoa Quốc rất xa, chính là Lạc Đinh cũng phải dịch chuyển vài lần mới tiến vào lãnh thổ Hoa Quốc.
Mà tại tích tắc hắn cùng với Craig xuyên qua pháp trận phòng ngự ở biên giới, trung tâm giám sát thế lực đặc thù nước ngoài ở ngoại ô B Thị liền nhận được báo cáo.
Ánh mắt nhân viên công tác ngồi ở trước màn hình giám sát mở to, nhìn chằm chằm hai điểm đỏ một lớn một nhỏ trên màn hình, run giọng: "Lão, Lão Đại, thật lớn a!"
Pháp trận phòng ngự chỉ có thể dùng để giám sát có người xâm nhập chưa đăng ký hay không, cùng với cường độ năng lượng của người đó, không thể định vị.
Nhưng bình thường năng lượng của người xâm nhập phi pháp nhiều lắm chỉ lớn chừng hạt vừng, hạt đậu xanh, hai người này lại lớn không kém quả nhãn.
Đây là lão quái vật từ đâu đến!
Lão Đại nhìn thấy cũng cả kinh, nói: "Hai người này chính là ma cà rồng hai mươi phút trước nói muốn tới đi? Không được, cường độ năng lượng này phải nhanh chóng thông báo với Hiệp Hội Tu Sỹ."
Lúc này Lạc Đinh đang cùng quản gia của hắn đứng ở trên một con phố không có nhiều người qua lại lắm.
Bởi vì bộ dạng hai người xuất chúng, đặc biệt là Lạc Đinh tóc đen mắt đỏ, tinh tế đến giống như nhân vật bước ra từ trong tranh, đã có không ít người đi đường nhìn về phía bọn họ.
Lạc Đinh mặt mày lơ đãng, hoàn toàn không vì ánh mắt của người đi đường mà không thoải mái.
Trong hiện thực hắn cùng Lục Thừa Tập chưa từng có giao tiếp gì, cho nên tạm thời không có cách nào dựa vào cảm ứng để định vị vị trí của Lục Thừa Tập. Nhưng không sao cả, chỉ cần biết vị trí của bảo vật là được rồi.
Đang muốn hỏi quản gia, lại nghe Craig cầm di động lên, tầm mắt nhìn chằm chằm, nói: "Điện hạ, người của Hiệp Hội Tu Sỹ hy vọng được gặp ngài một lần."
Lạc Đinh nhíu mày, Craig: "Đại khái là sự mạnh mẽ của điện hạ đã khiến cho bọn họ chú ý."
Khoa hắn mạnh mẽ cùng với khen hắn đẹp có tác dụng giống nhau.
Ngẫm lại không biết nhân loại ở đâu, nếu là Hiệp Hội Tu Sỹ, có lẽ sẽ biết một chút gì đó?
Lạc Đinh: "Hiệp Hội Tu Sỹ ở đâu?"
Craig: "Mỗi tỉnh đều có, có điều Tổng Bộ ở B Thị."
Lạc Đinh: "Bảo vật kia thì sao?"
Craig: "Nếu như không có thay đổi vị trí, Thanh Nham Sơn ở Giang Thị."
B Thị hay là Giang Thị?
Không có chút do dự, Lạc Đinh: "Đi Thanh Nham Sơn."