Ngày hôm sau, ta liền quang minh chính đại nói với Vương Gia muốn đi ra ngoài hóng mát một chút, còn chọn vừa đúng thời điểm Vương Gia không rảnh.
Nếu trước đây, hắn khẳng định không để cho ta ra ngoài, nhưng hiện tại quan hệ của chúng ta không bình thường rồi, phu thê tình yêu cuồng nhiệt dĩ nhiên không thể đối xử như vậy. Hắn rất nhanh đồng ý cho ta ra ngoài, bất quá muốn ta mang theo đủ người, còn phái tâm phúc của hắn đến bên cạnh để bảo vệ ta, để ta đội mũ sa, khiến người bên ngoài không nhìn thấy mặt của ta.
Ta đàng hoàng đồng ý toàn bộ, tiếp theo mới có thể mang theo Lục Trúc ra cửa.
Nếu tiết mục yêu nhau đã hoàn thành, kế tiếp chính là vở kịch phản bội.
Tâm tình ta rất tốt mang theo nhân mã cần thiết, hấp ta hấp tấp ra khỏi cửa.
Bởi vì nữ phụ xuất hiện, Lục Trúc cảm thấy không cần lay động giường nữa tâm tình cũng tốt vô cùng, vô cùng nghe lời dìu ta, cản gió cho ta. Hiện tại mùa đông đã đến, mặc dù mặc nhiều y phục, nhưng ta trời sinh thể hàn luôn lạnh lẽo đến tay chân lạnh như băng, nhất định phải cầm lô sưởi trong tay.
Một nhóm người chúng ta ăn mặc thật dầy ra cửa, người ngoài cho dù muốn không nhìn ra thân phận của đoàn người chúng ta không đơn giản cũng không được. Coi như chỉ thấy Lục Trúc bên cạnh ta cũng có thể biết vương phi xuất môn. Hiện tại ta chính là đại hồng nhân, vừa phát hiện ta xuất môn, không ít người đều nhìn về phía ta bên này, muốn nhìn thấy khuôn mặt thật của ta, nhưng hôm nay ta che rất kín.
Ta quả thật không muốn quá được hoan nghênh nhưng trên đường đi, bách tính hai bên đường đều hoan nghênh ta.
Ta run run khăn tay, làm bộ muốn Lục Trúc đưa ta đến nơi ít người. Lục Trúc gật đầu một cái, giả bộ không quen đường đưa ta đến nơi mua bán nô bộc.
Không có ai ngạc nhiên khi Lục Trúc giống như lạc đường, nếu đã đến nơi này vậy thì đi xem một chút.
Thấy nam nam nữ nữ già trẻ lớn bé quỳ gối bán mình, ta rất có cảm xúc đưa tay che ngực giả dạng Thánh mẫu. Hiện tại người mua không ít, nhưng phần lớn là quản sự vài gia đình giàu có, cũng có một vài tiểu môn tiểu hộ đang chọn người, trong đó có một chỗ náo nhiệt nhất, bởi vì bị bán chính là một nữ tử tuổi xuân dáng dấp coi như xinh đẹp.
Nàng kia khóc đến hoa lê đẫm mưa, sống chết không muốn bán mình, nhưng hết lần này tới lần khác những con buôn bên cạnh một chút đồng tình cũng không có, lớn tiếng tức giận mắng chửi nàng. Bởi vì tư sắc của nữ tử này xinh đẹp, bọn buôn người không nỡ đả thương nàng.
Trước mặt nữ tử, có không ít má mì thanh lâu hai mắt sáng lên nhìn trúng nàng, cũng có nam nhân ruột già đầy bụng muốn mua nàng về làm thiếp, muốn mua người xinh đẹp như vậy về làm nha đầu ngược lại không có mấy người. Cho dù có, cũng phần lớn là tâm không an, nhìn nàng khóc đến đáng thương động lòng trắc ẩn thì càng ít.
Ta thấy thế, kéo kéo tay áo Lục Trúc, Lục Trúc lập tức hiểu ý, ho nhẹ một tiếng, để nhân mã của Vương Gia tới giúp chúng ta thanh toán.
Hai thị vệ mang đao lập tức tiến lên, rất nhanh đám người kia liền bị tách ra hai bên.
Gây ra động tĩnh lớn như vậy, nữ nhân kia dĩ nhiên chú ý tới chúng ta, hơn nữa cũng rất rõ ràng đã nhận ra ta mới là chủ nhân của đoàn người này, bởi vì y phục của ta hoa lệ xinh đẹp nhất.
Nữ tử rưng rưng nhìn ta, đứng dậy xách làn váy cũ rách đáng thương chạy vội tới trước mắt ta, đôi mắt đỏ ngàu mũi cũng hồng hồng, âm thanh khàn khàn nói.
"Cầu xin phu nhân cứu giúp tiểu nữ! Ta không phải tự nguyện bán mình, ta bị người trói tới!" Nàng khóc đến cực kỳ đáng thương.
Ta hạ mũ xuống, mắt mang thương tiếc nhìn nàng.
"Lại có chuyện như vậy sao?" Đầu sỏ gây nên vẻ mặt kinh ngạc, tỏ vẻ cái gì cũng không biết.
Đồng lõa Lục Trúc ở bên cạnh ta nhỏ giọng nói, chuyện gì cũng có thể, dùng cái này an ủi ta.
Vừa lúc đó, ta chỉ tùy tiện liếc mắt nhìn hướng trước mặt, liền nhìn thấy trong mắt nàng kia không giấu được phẫn hận cùng tức giận, thậm chí mang theo điểm ghen tỵ.
Không hổ quả nhiên là nữ phụ, hoàn toàn là vẻ mặt sắp đặt của nữ phụ!
Trong nguyên kịch tình, nữ phụ này cứu Vương gia bị trọng thương, sau khi Vương Gia bị trọng thương khôi phục diện mạo đẹp như cũ lập tức yêu Vương Gia. Nhưng nàng thấy Vương Gia tâm tâm niệm niệm đều là thê tử mình yêu, một lòng trở về tìm thê tử của mình, đồng thời nàng đang bị sự thâm tình của Vương Gia làm cảm động, cũng quyết định cướp đi thâm tình như vậy, muốn cho người Vương Gia nhớ tới nghĩ tới hoàn toàn biến thành chính nàng.
Vì vậy, nàng hạ cổ Vương Gia, khiến Vương Gia chẳng những quên nữ nhân mình yêu, hơn nữa còn di tình biệt luyến, đem thâm tình của mình đặt trên người nàng.
So với dược vật ta cho người ta nằm mơ một đêm bảy lần, độc tình của nàng càng cao cấp hơn được không!
Sau đó, trở lại kinh thành. Nàng phát hiện vương phi thế nhưng dung mạo xinh đẹp hơn nàng, xuất thân cao quý hơn nàng, trong lòng không cân bằng đủ kiểu, làm bộ như mới vừa biết Vương Gia có thê tử, đau lòng đến không còn hình dáng, khiến Vương Gia trở lại liền muốn bỏ vợ. Nhưng công chúa há có thể dễ dàng bị hưu hay sao? Nhưng đây là một công chúa si tình, mốn nghĩ biện pháp khiến Vương Gia khôi phục trí nhớ, trăm ngược không rời đi.
Sau đó tất cả các loại biện pháp nữ phụ đều đem ra hết, không chỗ nào không vu hãm, rốt cuộc cũng thành công khiến Vương Gia hưu người.
Tại sao Vương phi dung mạo xinh đẹp hơn nàng, rõ ràng được nam nhân yêu hạnh phúc như vậy tại sao mỗi ngày một bộ đáng thương, tại sao nàng xuất thân tốt như vậy?
Tóm lại nữ phụ ghen tỵ, nhất định gài bẫy nữ chính không thôi.
Nữ phụ chính là loại người sai không phải mình, sai là cả thế giới kia. Đối với nàng mà nói, Vương Gia yêu nàng mới là chính xác.
Trở lại hiện tại, coi như nữ phụ bây giờ còn chưa nhìn thấy Vương Gia, cũng vô tội bị ta gài bẫy ở đây, thuộc tính đặc thù của nàng cũng rất rõ ràng. Bởi vì cũng từng làm nữ phụ, cho nên chỉ có kẻ bịp bợm ta, mới sẽ không để cho người ta gài bẫy mình, cho dù người này cùng nghề nghiệp với ta trước kia.
Lịch sử, cũng chỉ muốn viết tên người chiến thắng! Không thể bởi vì đã tưng làm nữ phụ giống nhau liền đối xử rất tốt với nữ phụ để cho nàng thuận lợi gài bẫy ta? Đó không phải là quá thiện lương sao? Thiện lương đồ chơi kia ta căn bản không có được không!
Ta mặt ngoài mang theo % ý tốt, tuyệt không ghét bỏ nữ tử trước mặt, để Lục Trúc mua người lại từ bọn buôn người.
Ta khẽ kéo tay của nàng, để cho nàng thuận tay ghen tị làn da xinh đẹp của ta một cái, ta bộ dáng Thánh mẫu quá chọc người chán ghét, giả vờ không biết nữ nhân trước mặt ta là như thế nào vừa không nhìn trúng ta, vừa tiếp nhận sự trợ giúp của ta.
"Cô nương, nếu như ngươi không để ý trước tiên có thể cùng ta trở về phủ, ngày mai ta sẽ cho ngươi về nhà. Theo ngươi từng nói, quê quán của ngươi cách nơi này cũng hơi xa, hôm nay cũng lạnh, lên đường thật sự không tiện." Ta nói như vậy, dĩ nhiên là không tính toán dung nàng làm hạ nhân.
Nữ phụ nghe được, sắc mặt khá hơn nhiều, thái độ với ta cũng hòa hoãn, mang theo chút thật lòng lấy lòng.
Cũng không biết chút tốt đẹp này của nàng có thể duy trì đến khi nhìn thấy Vương Gia hay không.
Rất nhanh, ta liền thu phục nữ phụ, mang theo tâm tình tốt hơn lúc trước khi xuất môn trở về phủ, một đường ân cần hỏi han nữ phụ.
Mấy ngày nay nữ phụ tương đối khổ sở, lúc này mặc dù có chút ghen tỵ, cũng bởi vì sự quan tâm của ta mà ánh mắt dẫn theo chút ấm áp. Nàng tuyệt không cảm giác thân phận mình thấp xuống, chỉ nhìn lướt qua người bên cạnh ta, xác định thân phận ta tuyệt không đơn giản, liền rõ ràng đi theo ta rồi.
Trở về không bao lâu, Vương Gia đã biết chuyện ta mua một nữ nhân từ bên ngoài về, rất nhanh sẽ đi tới chỗ ta.
Ta lập tức kêu nữ tử vừa đi xuống rửa mặt nghỉ ngơi tới đây.
Trong nháy vai mắt nam chính cùng vai nữ phụ gặp nhau, ta hình như nhìn thấy thứ gì đó tương tự điện quang hỏa thạch, bất quá, nhìn kỹ, ta phát hiện đây chẳng qua là từ một phía nữ phụ.
Nàng có thể nhất kiến chung tình tái kiến thâm tình với Vương Gia khi hắn bị trọng thương, hôm nay thấy Vương gia chỉnh tề như vậy sẽ động lòng cũng là chuyện đương nhiên. Chẳng qua, muốn kích thích đến nàng chủ động hành động, chủ yếu vẫn là phải ân ái với Vương Gia.
Nghe nói, khiến cho nàng động lòng chính là tình yêu của Vương Gia.
Ôi chao, tuyệt đối là một hài tử bị khuyết tật tình cảm.
Gọi nữ phụ tới, chúng ta cố ý ân ái một chút, ta còn an bài nữ phụ ở cách chỗ của chúng ta không xa, trời vừa tối, chỗ này của ta thật đúng là đủ loại đặc sắc. Đầu tiên là lại hạ dược Vương Gia, tiếp nữa là các loại lay động giường thêm JJ một tiếng, phòng ốc cổ đại không cách âm, hiệu quả kia khá tốt.
Lục Trúc và A Tam vốn cho rằng không cần làm tiếp loại chuyện phá vỡ liêm sỉ này nữa lại bị ta cưỡng nén tiến hành thêm hai ba ngày nữa. Ta đem nữ phụ kia làm thành hảo tỷ muội mà nuôi, thỉnh thoảng chỉ sợ nàng buồn bực tìm nàng nói chuyện phiếm, giúp nàng giải sầu muốn nàng không nên quá lo lắng, ta rất mau sẽ đưa nàng trở về.
Lần đầu tiên ta nói sẽ rất nhanh đưa nàng trở về nàng chỉ là có một chút xíu không vui nói muốn nhìn phong thổ nơi này một chút, ngày thứ hai lại nói nàng liền vô cùng mất hứng, sau lần thứ ba thậm chí nét mặt có chút oán hận ta nàng cũng biểu hiện ra, đôi mắt nhỏ trở nên buồn bã. Rất rõ ràng, lúc này nàng đã không cam lòng rời đi, còn lúc nào cũng mong đợi Vương Gia xuất hiện, lửa nóng trong mắt kia, tùy tiện một tiểu nha hoàn cũng nhìn ra được.
Chỉ là các nàng nhìn ra được chỉ thuộc về nhìn ra được, sẽ chỉ vụng trộm nghĩ nàng ý nghĩ hão huyền, được chỗ tốt của vương phi còn muốn leo lên giường Vương Gia. Biết được những lời ong tiếng ve này ta cũng không ngăn cản, nếu là nữ nhân có liêm sỉ, bị nói như vậy thì phải tự cầu xuất phủ rồi, nhưng nữ phụ không phải là người bình thường, càng bị nói như vậy, nàng càng muốn làm gì đó.
Ta cố ý mang theo Vương Gia ân ái, lại để cho nàng nhìn thấy Vương Gia là như thế nào tự mình cưng chiều ta, rất nhanh người coi chừng nàng sẽ tới hồi báo với ta, nữ phụ nàng rốt cuộc không an phận rồi.
Ta cũng không khống chế tự do của nàng, cho nên nàng có thể dễ dàng ra vào vương phủ, mặc kệ là bất kỳ thời gian nào. Ta thậm chí còn phái một nha hoàn tới chăm sóc nàng, chỉ là nha hoàn đó tận tâm hay không tận tâm, không phải việc ta có thể khống chế được.
Ta hiểu rõ mấy ngày nay nàng ở trong phủ chịu không ít uất ức, bất quá phần lớn uất ức cũng là tự chuốc phiền, ai kêu nàng đánh chủ ý quá lớn.
Lúc này Vương Gia hoàn toàn không coi trọng nữ phụ, mặc dù nàng vẫn xuất hiện, lại không biểu hiện cơ hội gì. Bàn về xinh đẹp, so ra kém ta, bàn về dịu dàng, cũng thua ta một bậc, nàng chính là muốn biểu hiện sự si tình của nàng, đó chính là bạch nhãn lang không có liêm sỉ. Chuyện nàng được vương phi từ bên ngoài cứu về tất cả người đều biết rõ, nếu nàng thật sự dám trực tiếp nghĩ biện pháp bò lên giường, những nữ nhân ở hậu viện cũng sẽ không để cho nàng sống tốt.
Những nữ nhân kia không có biện pháp khi dễ ta, khi dễ một nữ tử bình thường thì vẫn có thể.
Hiện tại nữ phụ còn chưa đi, ở lại nhiều ngày như vậy khiến những nữ nhân trong hậu viện của Vương Gia đã rất có ý kiến. Hôm nay ta lại đang được Vương Gia sủng ái, Vương Gia cơ bản đã không đến viện của các nàng nữa, mặc kệ các nàng bỏ thuốc a quyến rũ a vô tình gặp gỡ a các loại thủ đoạn đều dùng hết, vẫn không thành công.
Bởi vì những thủ đoạn hạ lưu của các nàng luôn luôn bị vạch trần trước tiên, so với sự thuần khiết của ta, ở trong mắt vương gia những nữ nhân kia chỉ biết lục đục đấu đá, đã sớm trở thành đống cặn bã rồi, chỉ thiếu nước đuổi xuất phủ.
Dĩ nhiên, họ bị vạch trần, chủ yếu là do ta tạo ra các loại ngoài ý muốn làm cho các nàng bại lộ, dù sao một cao thủ từng trải qua đấu đá, còn đấu không ngã mấy nữ nhân đó thì không phải chuyện cười hay sao?
Trước khi nữ phụ xuất hiện, ta đương nhiên muốn ổn định lại Vương Gia, trừ chà độ thiện cảm đến nổ tung, còn muốn khiến cho hắn từ thích biến thành yêu, hiện tại mặc dù Vương Gia còn chưa có cảm giác cũng chưa có nhận thứ này, nhưng hắn đã càng ngày càng quen rồi. Bởi vì trong lúc vô tình ta luôn sẽ quan tâm đến chút chuyện của hắn, cho nên hắn muốn ra khỏi cửa làm gì, đều sẽ theo thói quen nói cho ta biết, không trở lại ăn cơm cũng sẽ thông báo cho ta, sẽ để ý đến tất cả của ta.
Hắn đã yêu thích ta ở bên cạnh tỉ mỉ quan tâm hắn, đã quen với ánh mắt của ta, một ngày ta không xuất hiện trước mặt hắn, hắn còn có thể đặc biệt để ý chạy tới gặp ta, nhất định phải thấy ta không xảy ra chuyện gì, chỉ là một mình ở trong phòng nhàm chán mới yên tâm.
Đây đã là tiết tấu của tình yêu.
Ta cứ như vậy một chút cũng không động.
Mà ta bất động, nữ phụ liền không nhịn được động.
Lúc này ta đã ngồi cắn hạt dưa uống nước trà, ngồi đợi kịch hay lên sân khấu.
Ngày mai chính là sinh nhật của hoàng đế, ta phải vào cung, ta sẽ nghĩ biện pháp lưu lại hai ba ngày trong cung cấp cho nữ phụ thời cơ gây án. Thời gian dài như vậy nếu cái gì nàng cũng không làm được, vậy cũng quá vô dụng rồi.
Tối hôm nay, thời điểm đêm khuya thì Sẹo ca đột nhiên bò đến phòng ta, thuận chân một cước đạp Vương gia trong phòng xuống giường, đặc biệt tới nói nữ phụ gần đây mỗi tối đều len lén ra ngoài làm thứ gì đó từ rắn rết, dường như là tính toán làm cổ.
Ta hừ hừ bày tỏ đã biết, ôm chăn ngủ ở phòng ngoài của nha hoàn. Chờ lúc Sẹo ca nói xong tự giác rời đi, ta vội vàng kéo ống tay áo của hắn lại.
Sẹo ca đột nhiên sắc bén quay đầu lại, đôi mắt tỏa sáng lấp lánh nhìn ta, vẻ mặt mong đợi, trên mặt chỉ còn thiếu viết "Ngươi quả nhiên đã khắc chế không được muốn ngã nhào vào ta sao!".
Ta bình tĩnh nói: "Kéo Vương Gia về trên giường đi."
Sắc mặt Sẹo ca nhất thời vô cùng không tốt.