Chúng ta ngồi vào xe ngựa rời khỏi thôn kia, một đường hướng nam mà đi. Chỉ có ngày hoàn thành nhiệm vụ đó ta mới thấy thoải mái nhất, không cần ngụy trang, muốn làm cái gì thì làm cái đó, nhưng quá đáng tiếc chính là, thời gian thoải mái như vậy rất là ngắn ngủi.
Phần lớn thời giờ, ta phải đi tính kế người khác, bởi vì nghĩ quá nhiều, chính là ép mình, cũng phải nhanh một chút hoàn thành nhiệm vụ. Ta hiểu rõ, chỉ có vượt qua tất cả kịch tình, ta mới có ngày thật sự thoải mái.
Một ngày kia, đã trở thành động lực cho sự cố gắng của ta rồi.
Trên xe ngựa lung la lung lay, người ngồi cũng không yên ổn, nhưng tâm tình ta vẫn không tệ. Ta ôm oán niệm thể trong tay, cong khóe miệng cười, màu sắc phía trên luôn thay đổi, điều này cũng nói rõ, hiện tại nội tâm tài tử cùng biểu muội đang bị hành hạ.
Ta nghĩ, vật này hoàn toàn trong suốt rồi, chính là thời điểm tất cả mọi chuyện được giải quyết. Phía sau còn có ai nữa, một tên xui xẻo, một tướng quan mắt tàn độc ác, a, một vị Vương khác họ, còn có. . . . . . Một hoàng đế tự cho là thâm tình lại cặn bã cực hạn.
Kịch tình tiếp theo hẳn là, nữ chính ta đây đau lòng rời đi, lại bị bọn buôn người bắt cóc, bị bán đi, thật là cuộc sống lắm tai nạn, tác giả hết lần này tới lần khác không an bài cho nữ chính thuộc tính phản kháng, đại đa số là đến cuối cùng bị ngược đến không thể ngược hơn nữa, phải gặp được một nam nhân khác, mới có thể khiến nữ chính phấn khởi một lần.
Chỉ là, loại phấn khởi này cũng là chạy khỏi ổ sói, lại rơi vào huyệt hổ.
Dù sao chính là ngược đủ kiểu là được, không cho nữ chính cơ hội thở dốc, vẫn tiếp tục ngược. Khiến những người chấp niệm mãnh liệt kia thẳng một đường theo dõi tiểu thuyết, muốn xem kết cục, muốn xem nữ chính hoàn toàn chuyện ngược tình thế trở lại đi ngược.
Ai biết, tác giả này không phải kiểu bố mẹ bình thường, chính là không ngược.
"Bạn hữu, ngươi có cảm thấy, ta vô cùng độc ác hay không? Người nọ còn chưa làm gì, cũng đã bị ta tính kế thành cái bộ dáng này." Ta vừa vuốt đồ trong tay, vừa nói.
Sẹo ca ôm sủng vật gà của hắn, chầm rì rì trả lời: "Ngươi đừng độc ác với bản thân mình là được, ta sẽ không đứng ở phía bọn họ để suy nghĩ vấn đề này, bởi vì ta không phải bọn họ, ta cũng sẽ không có nhiều khúc mắc với ngươi như vậy. Cho dù muốn nói ta rất hiểu ngươi, nhưng ta cũng vẫn như cũ không thể hiểu được ngươi, bởi vì những chuyện ngươi trải qua ta chưa từng trải qua, Ta bây giờ có thể làm, chính là để cho mình hiểu ngươi."
"Nói xong thật làm cho người cảm động a bạn hữu." Ta nhàm chán ngáp một cái, vén rèm lên nhìn ra phía ngoài: "Nói như thể ngươi yêu ta, nhưng tâm ta quá cứng rắn rồi, trừ phi dùng nhiệt huyết đổ vào, nếu không sẽ không thể mềm xuống. Ta dường như, không cách nào yêu ai."
"Thật sao?" Tay đang sờ lông gà dừng một chút, lại nói tiếp: "Vậy có quan hệ gì với ta, ta không ngu ngốc đến mức khiến cho mình máu chảy thành sông để tưới lên tâm của ngươi." Thời điểm Sẹo ca nói đến đây, ánh mắt rất sâu, mang theo một loại độ sâu ta không muốn nhìn.
Thấy ta không lên tiếng, hắn lại nói: "Ca không muốn tình yêu của ngươi, vợ, ngươi cho ta đứng phía sau người cùng tin tưởng ta là được."
Tuy nói không cần tình yêu, chẳng lẽ hắn không biết hai điều kia đối với ta, còn hiếm thấy hơn tình yêu, hiếm thấy hơn bất kỳ thứ gì, hơn cả thứ tình yêu treo ở khóe miệng? Thật là tên giảo hoạt.
Thành thật mà nói, thời điểm tính kế tính tới tính lui, áp lực của ta thật lớn, trước đó Sẹo ca mặc dù ra sân không theo an bài, lại đột nhiên làm cho tâm tình ta thoải mái không ít, không nặng nề như vậy nữa.
Người này, ta ngược cũng phải ngược, không ngược cũng phải ngược, nhưng tâm lại sẽ cảm thấy có chút khổ cực. Chỉ là, ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào nhìn thấy ta khổ cực, người ở bên cạnh ta, chỉ cần nhớ, ta vĩnh viễn là người sẽ mỉm cười tính toán người khác là được.
Chỉ có người này, nên nói hắn quan sát rất tỉ mỉ sao?
Mặc dù thiếu chút nữa cắt đứt kế hoạch ngược người của ta, nhưng sau đó hắn lại cũng nghiêm túc hoàn thành. Động tác che tai lại kia, ta không hề an bài. Ôi, nên nói như thế nào về nhân tài này cho phải đây? Ta khổ não sẽ nhíu lông mày, cuối cùng vẫn là quyết định thuận theo tự nhiên. Thật ra thì, để lấy được tin tưởng của ta, cũng không phải là rất khó khăn, trước tiên không điều kiện tin tưởng ta là được, một phần này, Sẹo ca cùng hai người bên ngoài đang đánh xe kia làm cũng không tệ lắm.
Sắp xếp lại tâm tình có chút lộn xộn, ta bắt đầu nhớ lại bước phát triển của kịch tình. Dựa theo kịch tình, ngừoi sẽ gặp, là một đại tướng quân được xưng là lãnh huyết tàn khốc. Đại tướng quân này có một thê tử hắn yêu thương sâu sắc, nhưng quá đáng tiếc chính là, thê tử này bị người hạ độc, hàng năm triền miên trên giường bệnh. Mà thuốc dẫn có thể giải loại độc chất này . . . . . . Là tề huyết [] của trẻ sơ sinh!
[]: máu cuống rốn
Nữ chính cảnh ngộ bất hạnh bị Tướng quân mua để dâng tề huyết, lúc trước nữ chính bị biểu muội của tài tử làm bị thương thành như vậy, thật vất vả dưỡng thương tốt chút, rồi lại bởi vì quá nhu nhược quá vô dụng lại thật mỹ mạo, bị bọn buôn lậu lừa bán đi mất, đúng lúc bán cho Tướng quân đại nhân. Tướng quân này rất lãnh khốc vô tình, từ đầu tới đuôi sẽ không cho nữ chính một sắc mặt tốt, hình như cùng nữ chính làm chuyện đó là bôi nhọ hắn, bôi nhọ tình yêu của hắn.
Kịch tình cưỡng dâm, dường như quen thuộc với rất nhiều người, trong loại văn này, nữ chính bị ngược thân rồi có tình cảm với kẻ X mình là chuyện vô cùng tự nhiên, đối với tác giả, đích xác là như vậy. Bị đối xử dưới thủ đoạn tàn khốc lãnh tâm lãnh tình như vậy. . . . . . Không sai, nữ chính trong lúc vô tình, có tình cảm với Tướng quân.
Cô nương nhân vật chính này tuyệt đối là M, đại não tác giả có bao nhiêu tuyệt thế mới có thể viết ra loại nữ chính này. Hơn nữa trong kịch tình, tác giả đặc biệt miêu tả tra nam ảo tưởng người phía dưới chính là nữ nhân mình yêu nên như thế nào như thế nào đó với nữ chính, chờ mở mắt ra thấy không phải là nữ nhân mình yêu, lại chán ghét đủ kiểu, cảm thấy nữ chính là nữ nhân cực kỳ hạ tiện, khiến cho hắn không biết bao nhiêu lần lưu luyến thân thể của nàng như thế nào như thế nào đó, tiếp theo hành hạ thân thể nữ chính đủ kiểu, cái gì va chạm thật sâu, cái gì hạ thể chảy máu.
Cứ như vậy bị giày vò rất lâu thì nữ chính thần kỳ lần nữa mang thai. . . . . .
Nếu nữ nhân bình thường bị hành hạ như vậy, có thể mang thai đứa bé sao? Nói thật ta rất ngạc nhiên, ta thật sự là quá hiếu kỳ rồi.
Bởi vì nữ chính mang tha, tra Tướng quân bắt đầu đối tốt với nàng một chút, tránh cho trước khi đứa bé thành hình, nữ chính sẽ chết đi. Hắn bắt đầu chăm sóc nữ chính thật tốt, bắt đầu hơi dịu dàng một chút với nàng, khiến nữ chính sinh ra ảo tưởng tra Tướng quân yêu nàng, khiến cho bản thân nàng bị ngược tâm một phen. Đầu tiên là rối rắm Tướng quân yêu là đứa bé không phải là nàng, lại rối rắm nếu không có đứa bé, Tướng quân cũng sẽ không đối tốt với nàng như vậy.
Tóm lại, chính là đủ loại suy nghĩ tự ngược.
Tình trạng tự ngược của nàng cũng không lâu lắm, Tướng quân phu nhân xuất hiện. Không sai, chính là nữ nhân mà vị tướng quân này yêu, nữ nhân trúng độc vô cùng cần thuốc dẫn xuất hiện.
Một buổi đêm gió lớn, Tương quân phu nhân một thân hắc y xuất hiện trong biệt viện của nữ chính. Nàng một chút cũng không nhìn ra dấu hiệu bị trúng độc, làm thành một nữ phụ ác độc, nhiệm vụ của nàng đúng là, ngược đãi nữ chính. Đầu tiên là nói ra nguyên nhân Tướng quân là bởi vì nàng mới đối tốt với nữ chính, lại nói ra bản thân thật ra không trúng độc, nữ chính căn bản không cần tồn tại, lại nói ra nàng rất ghét nữ chính, hi vọng nàng tự giác biến mất, lại ném cho nữ chính một lọ độc dược, sau đó rời đi.
Nữ chính dĩ nhiên sẽ không ngoan ngoãn uống độc dược, ngày hôm sau khi Tướng quân tới, nữ chính phản lại bộ dáng nhu nhược trước đây, chất vấn Tướng quân. Hỏi hắn có phải có một vị phu nhân hay không, hơn nữa còn yêu phu nhân này, hơn nữa, bởi vì phu nhân kia trúng độc, mới có thể làm như vậy.
Tra Tướng quân tự nhận là mình thẳng thắn vô tư, liền gật đầu thừa nhận. Tướng quân vốn cũng không nói cho nữ chính chuyện thuốc dẫn, cũng không nói cho nữ chính hắn yêu một nữ nhân, bởi vì hắn sợ nữ chính sẽ thương tổn con của mình, khiến cho hắn không chiếm được thuốc dẫn. Nhưng hiện tại nữ chính đã biết, lương tâm của tra Tướng quân tự giác không phụ lòng, cho nên hắn thừa nhận.
Tra Tướng quân cảm thấy, người duy nhất hắn có lỗi, chính là thê tử thân ái của mình. Tra Tướng quân vốn quyết định, sau khi có được thuốc dẫn, liền giết mẹ con nữ chính, hủy thi diệt tích, không để cho nữ nhân mình yêu biết, hắn đã từng như vậy đối với một nữ nhân khác.
Sau khi nữ chính biết chuyện tuyệt vọng, nội tâm bị ngược bao nhiêu khỏi phải bàn. Nàng to gan gào thét với Tướng quân, nói phu nhân của hắn tối ngày hôm qua đã tới nơi này, nói cho nàng những việc này, nếu không nàng sẽ không biết điều này. Có lẽ bệnh của Tướng quân phu nhân đã tốt hơn, tối hôm qua nàng còn tặng độc dược, muốn độc chết nàng.
Dựa theo logic của tác giả, trước khi chân tướng cuối cùng rõ ràng, tra Tướng quân tuyệt đối sẽ không tin tưởng một chữ của nữ chính. Vì vậy, nghe nữ chính luôn miệng bôi nhọ "Nữ nhân mình yêu mến", hắn giận tím mặt, một tay bóp cổ nữ chính, suýt nữa bóp chết người. Hắn rống giận không cho phép nữ chính nói nữ nhân hắn yêu như vậy, nữ chính căn bản cũng không xứng nhắc tới nữ nhân hắn yêu, từ trong miệng nữ chính nói ra tên của nữ nhân hắn yêu, đều là dơ bẩn nữ nhân hắn yêu. Người hắn yêu đang bị độc hành hạ đến không còn hình người, bộ dạng có chỗ nào tốt.
Nói xong, tra nam giam lỏng nữ chính, cũng không để cho nàng tự sát, cũng không đi gặp nàng.
Chưa hết, trước khi nữ chính hoàn toàn chết, nữ phụ ác độc dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cho nữ chủ tiểu bạch hoa.
Cho nên, vào một ngày, nàng một thân bệnh hoạn xông vào chỗ ở của nữ chính, giả dạng mới vừa phát hiện ra chỗ này, cho rằng tra Tướng quân phản bội nàng.
Tra Tướng quân đương nhiên là muốn hướng về phía nữ phụ cô nương thâm tình giải thích các kiểu, nhân tiện bỡn cợt nữ chính không đáng giá một đồng. Nữ chính tan nát cõi lòng thành thành từng mảnh rồi, cho dù có hiểu biết rõ nữ phụ cố ý làm như vậy, tra Tướng quân cũng sẽ không tin tưởng nàng!
Nữ phụ vì càng hành hạ sâu sắc nữ chính, liền nói, nếu muốn nàng tin tưởng tra Tướng quân không thay lòng với nàng, liền muốn hắn ở trước mặt nàng dùng hình với nữ chính. Tra Tướng quân không nghe lời nữ nhân hắn yêu sao? Dĩ nhiên sẽ không. Vì vậy hắn cầm trường tiên [] lên, quất vào người nữ chính, từng quất từng quất nữ chính ruột gan đứt từng khúc, khóc đến không còn hình người.
[]: vũ khí giống như roi da
Sau đó, lương tâm tra Tướng quân mặc dù phát hiện nhìn nữ chính khổ sở như vậy, tim của hắn cũng co rút đau đớn theo, không nhịn được tìm người giúp nữ chính tỉ mỉ trị thương, nhưng lòng của nữ chính lòng đã sinh ra một vết nứt lớn, không khép lại được. Nữ chính bắt đầu hướng về phía Tướng quân vừa yêu vừa hận, nhưng không cách nào rời khỏi chỗ này, bởi vì nàng vẫn bị giam lỏng . Nữ phụ thỉnh thoảng tới hành hạ nàng mấy cái, hận nàng không thể nhanh chết đi một chút, khi nữ chính thật sự kiên trì không nổi, thật sự sắp chết rồi, bước ngoặt xoay chuyển tới.
Một tiểu nha đầu khắp người toàn bùn bẩn vọt tới trước mặt tra Tướng quân, nói với hắn, thê tử hiện tại của hắn, cũng không phải là thê tử chân chính của hắn, mà là em vợ của hắn giả trang, thê tử chân chính của hắn sớm đã bị thân muội muội của mình đẩy xuống vách núi chết đi. Nha đầu này, chính là tiểu nha hoàn thiếp thân của thê tử Tướng quân. Lúc nàng trở lại, còn mang về thi thể nữ nhân Tướng quân yêu thương.
Nha hoàn nói cho Tướng quân, độc trên người tiểu thư nhà nàng là do thân muội muội hạ. Khi tiểu thư nhà nàng phát hiện ra chuyện này đi chất vấn muội muội, muội muội đẩy nàng xuống vách núi, chuyện này là nha hoàn tận mắt nhìn thấy.
Vì vậy, Tướng quân phu nhân hiện tại căn bản cũng không trúng độc, tất cả đều là giả bộ. Mà những lời nữ chính lúc trước nói với hắn, toàn bộ đều là sự thật, thê tử hiện tại của hắn đích xác là một nữ nhân ác độc. Sau khi xác nhận thi thể người mình yêu mến, tra Tướng quân điên cuồng rồi, hắn trở về chất vấn nữ phụ cô nương.
Nữ phụ cô nương thấy sự tình bại lộ, dứt khoát cũng thừa nhận. Hơn nữa, còn nói ra một đoạn chuyện cũ. Khi bọn họ còn trẻ, là nàng gặp Tướng quân trước, cũng yêu tướng quân trước. Không ngờ Tướng quân lại coi trọng người tỷ tỷ yếu đuối vô năng của nàng. Vì vậy nàng muốn độc chết tỷ tỷ, hảo hảo thay thế địa vị của nàng. Ai biết chuyện lại bị tỷ tỷ phát hiện, nàng buộc lòng phải đẩy tỷ tỷ xuống vách núi, thuận nước đẩy thuyền trở thành tỷ tỷ.
Sau khi biết được sự thực, Tướng quân cuồng bạo phẫn nộ mắng chửi nữ phụ cô nương, giam lại.
Trái tim tra Tướng quân bị tổn thương nghiêm trọng, đến bên cạnh nữ chính để tìm kiếm sự an ủi, trong mấy ngày này, tra Tướng quân rốt cuộc sâu sắc thấy được nữ chính là cỡ nào xinh đẹp cỡ nào hiếm có, cỡ nào nhu nhược, cỡ nào cần người bảo vệ.