Cô gái A ngã quỵ xuống đất máu vẫn trong miệng cô chảy ra không ngừng , đến khi gương mặt cô gái chuyển sang trắng bệch thì máu lập tức đông lại . Nhìn thật là giống con ma cương thi , bị dán bùa lên mặt không thể cử động được.Cô gái A lúc đó đã né được hết những kim độc của Thiên Hương nhưng thật đáng tiếc vẫn còn một cây mà cô không thể né được nói đúng hơn là không hề biết , do Thiên Hương phóng cây kim ấy rất nhanh và nhẹ nó đã được ghim vào người cô gái A trước khi Thiên Hương phóng những cây kim độc khác nhằm để đánh lạc hướng
Nhìn đồng đội của mình nằm bất động dưới nền gạch lạnh , hai cô gái kia vô cùng tức giận ra tay có phần mạnh và nhanh hơn lúc nãy
Về phía người tụi nó thì không khả quan hơn là mấy họ đều phải cố gắng vượt qua những cái bẫy rắc rối này
Nào là trượt pa-tin trên băng nhưng chỉ được trượt một chân vì đường quá nhỏ nếu trượt rơi xuống hầm băng thì sẽ bị đóng băng vĩnh viễn , nào là nhảy qua những vách đá thoát khỏi nham thạch cuối cùng bọn nó cũng dừng lại trước hai cánh cửa to đùng
Đứng ngó nghiêng hồi lâu tìm cách để mở nhưng không được, cả bọn buông lời cảm thán "Sao nó to vậy?"
-Hai cái vào đâu mới được đây - Mẫn Mẫn chỉ tay qua bên phải sau đó lại qua bên trái như đang suy nghĩ xem phải chọn cái nào cho đúng , nếu lỡ chọn sai cô sẽ bị mọi người đánh a
-Bên trái - Hắn lạnh lùng nói sau đó tiến đến cánh cửa bên trái đẩy nhẹ nó ra
Khi cánh cửa mở ra đèn ở bên trong ngay lập tức sáng lên cửa cũng bị đống lại một cái rầm , nhìn nội thất bên trong thật sang trọng, ở giữa có một cái bàn đầy thức ăn ngon nhìn thôi đã chảy nước tùm lum , ngoài ra còn có những căn phòng khác ở bên trong
-Ngon quá đi - nó nuốt nước miếng ực ực giống như chết đói ngàn năm rồi ý
-Không ăn được đâu đừng có ham hố - hắn cẩn thận nhắc nhở nó mà xem ra cái vụ bà bán nước hôm trước nó quên sạch sành sanh rồi
-Haiz thôi đi kiếm chìa khóa đi đứng đây nhìn nữa mắc công không tự chủ được mà ăn thì tiêu a - Ranmy thở dài ôm bụng hồi nãy giờ cái bụng của cô cứ kêu ọc...ọc , khiến cô chỉ biết mếu máo chứ không dám ăn
Cả bọn luyến tiếc nhìn đống đồ ăn trên bàn nuốt nước bọt ừng ực sau đó đi lại phía cánh cửa đầu tiên
Khi bước vào trong lần này cái tụi nó thấy là quần áo đẹp mê hồn , là con gái đơn nhiên là rất thích những thứ đồ này . Thế là bỏ lại hai tên kia đứng đó bọn nó nhanh chóng vào thử hết cái này đến cái kia , miệng cười toe toét còn thi nhau xem ai đẹp hơn nữa chứ
-DẸP NGAY - hai người bọn hắn cuối cùng không nhịn được hét lên một tiếng rõ to , làm tụi nó đứng hình tại chỗ lẳng lặng đi về chỗ của mình . Đưa cặp mắt cún con ra nhìn hai người họ , nhưng nhận lại chỉ là một cặp mắt vô tình lãnh khốc
-Haiz rốt cuộc là cái gì đây a sao toàn là thứ mình thích mà không được đụng vậy - Mẫn Mẫn bực dọc nói nhìn mà luyến tiếc a , thật sự mấy thứ này đã hớp hồn cô rồi
"Kì lạ thật"
Hắn thầm nghĩ sau đó đưa cặp mắt nhìn xung quanh , nhìn thấy một cái gì đó vừa lướt nhẹ qua ngay lập tức rút kiếm ra chém một phát xuống
Những đồ ăn ngon và quần áo đẹp đểu biến mất thay vào đó là một căn phòng lạnh lẽo đồ ăn trên bàn thì biến thành giòi , quần áo đẹp thì trở thành một đống vải vụn rách nát
Nhìn quanh căn phòng hình như nơi đây từng có rất nhiều người chết , vì có vết máu khô ở trên sàn
Nơi này chắc đối với người kia thì không có gì xa lạ nhưng mà đối với Ranmy có vẻ mới mẻ quá , cô nàng sợ hãi núp sau lưng Lãnh Thiên nhìn mà cảm thấy đáng yêu quá
Lãnh Thiên bây giờ mới quan sát kĩ Ranmy , mũi cao môi nhỏ đỏ mộng lên hai bên má hồng hồng nhìn thật muốn véo một cái . Anh khẽ cười quay lại giúp Ranmy lấy lại bình tĩnh
-Ranmy em cứ nghĩ đây là một trò chơi không có gì đáng sợ hết - Lãnh Thiên
-Thì nó là trò chơi mà - Mẫn Mẫn ở đâu chen vào giữa hai người nên khung cảnh lãng mạng bỗng chóc đã bị cô nàng phá hỏng
Bây giờ không hiểu sao Mẫn Mẫn cảm thấy ghét Ranmy vô cùng nói đúng hơn là ganh tỵ với Ranmy
Thiên Hương rất rành ba cái chuyện này nên nhanh chóng hiểu rõ vấn đề không nói gì chỉ cười mỉm nhìn hai người bọn họ
-Ờ thì trò chơi được chưa cô nương - Lãnh Thiên thờ ơ nói sau đó kéo tay Ranmy đi về phía trước
Mẫn Mẫn lẳng lặng đứng nhìn hai người họ mà lòng đau quá , tim như có ngàn mũi kim nhọn đâm sâu vào vậy
-Sao vậy Mẫn Mẫn - nó quay qua thấy mắt của Mẫn Mẫn có chút hồng hồng
-Không sao ở đây bụi quá nó bay vào mắt thôi mà - Mẫn Mẫn lấy tay dụi dụi , miệng mỉm cười để cho nó yên tâm
Nhìn thấy Mẫn Mẫn như vậy với một tâm hồn ngây thơ kém hiểu biết của nó thì đương nhiên sẽ không còn lo lắng nữa
Quay về chỗ của những người kia
-Ái chà chà thành thật xin lỗi cô nha tôi không cố ý - Lan Hy cố tình quất nhẹ roi điện về phía cô gái B khiến cô ngã lăn quay xuống đất miệng còn rỉ máu , cô ta nhìn Lan Hy đầy câm hận đó cũng chính là điều mà Lan Hy muốn vì nếu như vậy cô ta mới có thể chiến đấu hết mình khiến cho Lan Hy thêm chút hứng thú nếu không thì thật là nhàm chán
Cô gái B nhìn Lan Hy một hồi lâu cũng từ từ nhắm mắt lại hơi thở có chút khó khăn , Lan Hy nhếch miệng cười ngồi xuống trước mặt cô gái B hứng thú nhìn cô sau đó nhẹ giọng cất tiếng hỏi:
-Thiết Nhân?
Cô gái ấy vẫn không nói gì chỉ im lặng nhắm mắt như buông xuôi hết tất cả mọi thứ , vì cô biết có nói hay không nói cô vẫn chết như thường
Vậy đành chọn cách im lặng cho xong
-Không nói - Lan Hy vuốt nhẹ thanh roi đang cầm khiến cho người đang nằm dưới đất không rét cũng phải run
Chát....
Tiếng thanh roi dài vun xuống thât khó nghe , một dòng máu đỏ nóng chaỷ từ từ xuống thân thể bé nhỏ của cô gái ấy . Miệng của cô mấp máy như muốn nói gì đó Lan Hy hiểu ý nên đã dừng động tác lại châm chú nhìn cô bằng cặp mắt sắc lạnh như muốn giết người
-Tôi...là...người...của...bang...Thiết...Nhân...họ...đào...tạo...tôi...để...tôi...làm...việc...cho...họ...bọn...tôi...là...trẻ...mồ...côi...được...họ...đem...về...nuôi...nên...chỉ...biết...làm...không...dám...cải...lại - Cô gái B cố gắng nói hết câu sau đó từ từ nhắm mắt lại hơi thở dần dần yếu đi
Lan Hy sau khi nghe câu trả lời khẽ nhếch miệng cười hài lòng xem ra cô ta vẫn còn biết sợ , nhưng chịu đựng được đến bây giờ quả là đáng khâm phục
-Vậy ra chỉ là những con cờ thôi sao - Thiên Hương nhìu mày trong lòng chợt cảm thấy tội nghiệp những cô gái này đáng lý ra lúc nẫy cô nên nhẹ tay một chút nhưng lỡ rồi thì biết làm sao được
Lâm Hiên ngước nhìn cô gái bị mình hạ gục đang nằm chật vật ở dưới chân thì cảm thấy mình làm vậy có hơi quá đáng không dù gì người ta cũng là con gái mà
-Đi thôi - Lan Hy cất roi vào rồi quay lưng bước đi đằng sau hai người kia cũng nhanh chóng cất vũ khí bước theo sau
Đi một hồi lâu người bọn họ đứng trước hai cánh cửa lớn suy nghĩ đắng đo không biết có nên mở hay không , lỡ như có gì trong đó hay sao đặc biệt là rất nguy hiểm thật sự là phải đề phòng cảnh giác càng nhiều càng tốt
-Vào cái nào đây - Thiên Hương chóp chóp mắt nhìn Lan Hy và Lâm Hiên
-Không biết - Lan Hy khẽ nhún vai vương cặp mắt nhỏ nhìn cánh cửa to gấp trăm lần mình mà cảm thấy hơi bất an liệu có xảy ra chuyện gì không
-Bên phải đi chắc mọi người đang ở đó đấy - Lâm Hiên dũng cảm bước đến trước cánh cửa mở nhẹ nó ra bên trong tối om như mực chẳng có thể thấy nổi cái gì
người họ bước vào cánh cửa lập tức đống lại bên trong vang vọng một tiếng cười rất ư là man rợ
-Là ai đó - Thiên Hương cảnh giác nhìn dáo dát khắp nơi cố gắng tìm kiếm chủ nhân của nụ cười man rợ đó
Nhưng đáng tiếc không ai trả glời nụ cười ấy vẫn tiếp tục đến khi
-AAAAAAAAAA
Dưới chân Lan Hy bỗng xuất hiện một cái hố nhỏ làm cô không chuẩn bị trước mà rơi thẳng xuống dưới đó
Nghe tiếng hét của Lan Hy , Thiên Hương và Lâm Hiên nhanh chóng quay lại thì cô ấy đã mất hút đi đâu
Đèn trong phòng bỗng sáng lên nhưng Thiên Hương và Lâm Hiên chẳng nhìn thấy Lan Hy đâu hết
-Lan Hy em ở đâu vậy - Lâm Hiên lo lắng đến nổi không thở ra hơi lỡ cô có chuyện gì anh biết làm sao đây
-Lan Hy - Thiên Hương chạy khắp nơi tìm căn phòng này thật là lớn làm cô phải đi tùm lum mà vẫn không thấy Lan Hy
Sau đó Thiên Hương nhìn xem chỗ Lan Hy đứng là chỗ nào , nhìn thật kĩ thì cô phát hiện một miếng gạch có vẻ khác so với những miếng khác . Nếu không nhìn kĩ thì cũng không thể thấy vì miếng gạch này có cùng một màu với những miếng khác chỉ là hoa văn có vẻ hơi khác
-Lâm Hiên - Thiên Hương khẽ gọi
-Gì vậy - Lâm Hiên nghe Thiên Hương gọi tưởng đâu cô đã tìm được Lan Hy nhưng sự thật không phải vậy
-Anh xem nè miếng gạch này có vẻ khác so với những miếng khác nếu tôi đoán không nhầm thì có thể là...- Thiên Hương
-Một tầng hầm chẳng hạn - Lâm Hiên nhìn Thiên Hương vẻ mặt thoáng chút nghi ngờ
Thiên Hương gật đầu sau đó cô và Lâm Hiên cố tìm công tắc ở khắp nơi trong căn phòng đúng là ông trời không phụ lòng họ
Cái công tắc nằm trên vách tường chỉ cần chạm nhẹ công tắc sẽ liền xuất hiện
Ấn mạnh vào công tắc thì phía sau những miếng gạch ngay lập tức chuyển động tạo thành một đường hầm khá to , họ cùng gật đầu đồng loạt nhảy xuống dưới
Quay lại chỗ Hắn , nó , Mẫn Mẫn , Lãnh Thiên và Ranmy
-Hắt xì - Nó
-Có sao không - hắn cởi áo khoác của mình ra đặt lên người nó
-Không sao - nó cười ngu ngơ nhìn hắn có vẻ hắn khá quan tâm nó nên làm cho nó thấy hơi cảm động , nhưng sẽ không nói hắn biết vì nói thế nào hắn cũng châm chọc nói là nó thích hắn thì khổ
-Chúng ta làm sao tìm được chìa khóa đây - Mẫn Mẫn khoanh tay ngao ngán nói
-Chia nhau ra tìm thôi mau lên - Lãnh Thiên nói giống như là một người chỉ huy làm mọi người phải nghe theo
Cả đám chia nhau ra tìm nhưng chẳng thấy gì thật là phiền , kết luận cuối cùng của tụi nó là chìa khóa sẽ không đơn giản được giấu ở đây
-Chắc ở đây phải có cái gì đó bí ẩn mới có thể giấu chìa khóa - Ranmy nói
người kia cũng gật đồng cho là đúng sau đó cũng nhanh chân đi tìm cái bí ẩn đó xem nó là cái gì mà sao làm khó tụi nó quá vậy
-Đây rồi - Hắn mệt mỏi reo lên
Mấy người kia nghe tiếng la của hắn cũng nhanh chóng chạy lại quả là một cái công tắc được cất giấu kĩ càng ở trên tường chỉ cần đụng nhẹ nó sẽ tự động xuất hiện
Hắn ấn vào cái công tắc ấy thì ở giữa xuất hiện một đường hầm bí mật
Bọn nó từng người một cẩn thận bước xuống căn hầm đen thui như mực
Rồi chuyện gì sẽ xảy ra giữa những cô cậu trẻ tuổi này liệu họ có giải quyết được hết vấn đề hay không chap tiếp theo sẽ được bật mí
Lời của t/g:
Điều đầu tiên tác giả thành thật xl mọi người vì không đăng chap mới nhưng vì có lý do riêng
Tác giả dạo này bận đi học ở trường còn đi học thêm học bài làm bài không có nhiều thời gian cho việc đăng truyện nên xin mọi người thông cảm nha
Tác giả sẽ cố gắng ra chap nhanh nhất có thể để mọi người đọc
Chap này có vẻ hơi tệ nhỉ ^_^ để lại cmt nhận xét cho t/g nhé!