Chap : "Sám hối"
--------------------------------------------------------------------------------------------------------
"Ư wa!!!"-Huyền giật mình nhìn lại, Hức cô ngỏm thiệt rồi, cô rúm ró trốn sau lưng Thiên Ân, làm anh giật mình, vừa nãy hùng hổ lắm kia mà, sao bây giờ nhát vậy
"A ui"-Đan nhéo tai Huyền kéo ra-"Nguyễn Ngọc Huyền cậu cũng giỏi ha, hồi trước cậu bảo không phá cửa nữa, vậy phá mấy cánh cửa rồi!? Hả!!!???"-Đan tức giận đột nhiên bùng phát. Huy, Long, Thiên Ân đều há hốc miệng, vừa nãy không phải cô ta bình tĩnh lắm sao
"Dạ ạ"-Trong tình huống này, Huyền vẫn trả lời tỉnh queo
" à"-Đan véo mạnh hơn-" Có phải cậu chán sống rồi không, hôm trước bạc triệu không nhằm nhò gì phải không!!!"-Đan phẫn nộ nói
"Hức bạc triệu là nhiều lắm"-Huyền khóc ròng, tuy với cô tiền không phải tất cả nhưng nếu mất tiền tim cô sẽ mất rất nhiều mảnh, cô rất đau lòng nha
"Còn dám nói, mau đi lên phòng sám hối đi, tớ sẽ lên xử cậu sau"-Đan nuốt hết tức giận lại, ra lệnh nói
"Dạ"-Huyền ngoan ngoãn trèo lên phòng
__________________________E.N.D Chap _________________________