-Bác à ,hạnh phúc của đời con gái của bác mà bác lại bắt ép như vậy sao _Lan nhìn thẳng vào mặt ba Phương nói .
Lam nghe vậy cũng nhìn và bước thẳng lên nhìn vào mắt ba Phương nói hoàn toàn khác với với tính cách khác lạ với bình thường cam đảm cách kì lạ ;
-Đúng đó bác Phương dù gì cũng là con gái của bác hạnh phúc chứ đâu phải bắt ép con gái bác đi vào chỗ tuyệt vọng như vậy đc .
Thật ra thì chỗ từ tuyệt vọng Lam định nói là ko hạnh phúc nhưng Lam ko muốn nói thẳng ra như vậy lắm .
Phương nghe vậy cũng nên tiếng ;
-Các cậu …._câu nói đó làm cho Phương xúc động.
Lam thấy vậy thì mỉm cười nhưng nụ cười đó khiến cho người phải ngẩn ngơ và người đó ko ai khác là Huy ,lúc này đang đứng ở bên cạnh Lâm .
Lâm nhìn vị hôn phu nãy giờ ko nên tiếng với lại nãy giờ Lâm cũng ko có hứng thú xem mặt của Phương .
Nhưng lúc này Lâm lại thấy vẻ mặt và câu nói tiếp theo làm cho ngạc nhiên .
-Ba à con ko đồng ý lễ đính hôn này .
Câu nói đó khiến cho mọi người đang có mặt đều phải ngạc nhiên trong khi đó Lam lại nói :
-Hoan hô cuối cùng cậu cũng ko làm mình thất vọng .
Lâm thì nhìn cô gái đó và ngạc nhiên thốt nên ;
-Là cô .
Lâm đã nhận ra vị hôn thê của mình là cô gái hồi chiều mình gặp ,và đang chưa nói gì thì Phương đã cắt ngang suy nghĩ của Lâm .
-Thì sao chứ .
Câu nói đó khiến cho Lâm tức giận và Lâm ko biết sao mình cảm giác người trước mặt mình lại Thắng ,nhưng điều đó là ko thể .
-Thì tôi cũng ko muốn kết hôn với cô chứ sao .
Nghe vậy Phương nhếch môi nói :
-OK ,nãy giờ ko phải vì tôi sợ bạn tôi có chuyện nhưng giờ thì tôi sẳn sàng bỏ lễ hôn ước này rồi ,hừ tôi sẽ ko để ai có thể bắt buộc mình .
Rồi nhìn người bạn mình nói :
-Đúng ko .
Câu nói đó khiến cho Lan đang ở thân phận là con trai và Lam đồng thanh nói :
-Đúng cuộc sống của chúng ta là do chúng ta quyết định .
Nghe vậy ba Phương tức giận điên người và tát thẳng vào mặt Phương và hét nên :
-Đồ bất hiếu vì là đứa con trai này mà mày dám cãi lời cha mày hả ?
Chỉ thẳng vào mặt Lan .
Cái tát đó khiến Phương vừa ngước mặt nhìn người cha mà mình từng yêu thương và kính trọng nay đã thay đổi tâm tính .
Tiếng khóc của Phương vang nên :
-Hức hức …cha ko còn thương con sao .
Tiếng khóc đó khiến cho mẹ Phương nãy giờ im lặng giờ phải nên tiếng :
-Ko lẽ anh ép người quá đáng vậy sao ,chỉ vì cô ta sao ?
Câu nói đó khiến cho mọi người đang có ở đây đều sốc ,ko riêng gì bọn nó và Phương nhìn người mẹ thường hay nghe lời ba mình vậy mà giờ đây ….
Còn ông Tùng nghe vậy thì tức giận nói :
-bà định làm tôi mất mặt hả ,lẽ đính hôn này vẫn tiến hành cứ vậy đi .
Lúc này ba Lâm ở bên cạnh nói :
-Đúng vậy lễ đính hôn nãy ko thể bỏ đc .
Nghe vậy Lan ngỡ ngàng vì tưởng rằng sẽ thay đổi suy nghĩ cuối cùng thì nhưng Lan quyết ko bỏ cuộc nói ;
-Vậy thì theo cháu nếu sẽ tổ chức cuộc thi lấy ăn nếu bên nào chiến thắng thì bác có thể tiếp tục cuộc hôn nhân này còn bên thắng là
Phương thì phải để cho Phương tự do tìm hạnh phúc của mình ,và bác có thể chọn đầu bếp cho mình .
Nghe vậy ai cũng ngạc nhiên khi nghe vậy và ai cũng nghĩ là người lớn sẽ thắng và họ nghĩ mấy người trước mắt còn trẻ con là ngựa non háu đá .
Đó cũng là suy nghĩ của ba Phương và Ba Lâm .
Còn mẹ Phương nghe vậy cũng ngạc nhiên khi nghe vậy và nói ;
-Cháu nghĩ gì vậy ,cháu biết là gia đình của bác có vô số người nấu ăn ngon ko ,vậy thì nhóm cháu sẽ thua .
Nghe vậy Phương nói :
-Mẹ à con sẽ thi ,ba hãy chọn người đi .
Câu nói đó khiến cho mẹ Phương bất ngờ vì từ xưa đến nay nào có thấy Phương nấu ăn đâu ,xem ra thua ko phải là điều tất nhiên rồi ,vậy sao lại dùng …..Nhìn đứa con của mình lo lắng .
Trong khi đó ông Tùng nghe đứa con gái mình nói thì nghĩ :
”-Con thật là ngây thơ đó con tưởng có thể thắng cha cách dễ dàng như vậy sao ?”
Rồi nhìn Phương nói ;
-Đc thôi nhưng nếu thua thì đừng trách người ba này nha .
Nhìn Phương với ánh mắt ngạo mạn .
mẹ Phương nghe vậy thì nhìn Ông Tùng nói :
-Anh thật là người cha vô lương tâm ,hạnh phúc của con mình và ông coi như ván bài vậy hả .
Sau đó nhìn Phương nói :
-Con à đừng thi ,mẹ ko quan tâm đến gia tộc họ Mai nữa ,họ con có con trai nối dõi quan trọng hơn thì mẹ con mình bỏ hết tấc cả là đc .
Nghe vậy Phương nhìn người mẹ từ nhỏ Phương cho là người dịu dàng làm con dâu thảo vậy mà .
-Mẹ có thể sao ?
Mẹ Phương nghe vậy thì cười nói :
-Đối với mẹ hạnh phúc của con quan trọng hơn ,từ nhỏ con đã ko đc hạnh phúc khi trong gia đình chúng ta coi trọng con trai hơn con gaí đã khiến con phải bỏ nha đi bao năm qua ,mẹ thật có lỗi .
Nghe mẹ nói Phương bật khóc chạy lại nhào vào lòng mẹ nói :
-Ko có đâu nếu con ko đi học ở xa thì sao con có những người bạn tốt đc .
Đúng lúc đó có tiếng một người vang nên :
-Con dâu định làm gì vậy hả ?_giọng khinh miệt .
Nghe vậy mẹ Phương quay lại cuối đầu cam chịu nhìn người vừa nên tiếng nói :
-Mẹ à .
Phương thì nhìn mẹ mình xau đó nói :
-Cháu chào bà .
Tiếng nói đó khiến cho mọi người đều phải ngước nhìn người trước mặt tuy đã già nhưng ánh mắt nhìn cô con dâu ,tức mẹ Phương với ánh mắt đc coi là khinh miệt nói tiếp ;
-Cô đã dạy con gái của mình như vậy à ,đúng là sinh con gaí trả có lợi ích gì cả ,chỉ biết cãi lời ba mình thôi .
Lan nghe vậy dù ko muốn xen vào lúc này nói giọng vẫn kính trên nhường dưới nhưng giọng nói thì kiên quyết :
-Bà à theo cháu thì Phương tốt mà bà dù là con gái .
Lan đã từng được biết một số người vẫn trọng nam khinh nữa nhưng ko ngờ Phương lại gặp tình trạng này .
Lam đứng bên cạnh cuối cùng ko thể ko nên tiếng dù ko đc như Lam .
-Đúng đó bà con gái cũng tốt mà .
Nói vậy nhưng cả đều thấy ánh mắt của người đó ko thay đổi và nhìn mẹ Phương nói ;
-Nếu vậy hãy kí vào từ giấy ly hôn đi .
Ông Tùng nghe vậy nhìn mẹ mình nói :
-Mẹ ….
Bà Phương nghe đứa con trai mình nói thì tức giận nói :
-Con đừng binh vực cô con dâu ko hiếu thảo này nữa bao năm qua mẹ đã nhường lắm rồi ,bây giờ con hãy chia tay và kiếm cho mẹ một cô con dâu biết sinh con trai cho dòng tộc họ Mai này đi .
Phương lúc này nhìn mẹ mình chỉ biết cam chịu mà ko nói tiếng nào ,cùng vì lẽ này mà khi t Phương đã đi du học vì từ nhỏ Phương luôn chống đối bà chính vì vậy mẹ Phương sợ rằng Phương sẽ bị bà giáo huấn nên tuy ko dàng lòng xa cô con gái nhưng vẫn phải cho Phương đi du học .
Phương nên tiếng :
-Bà à ,đâu phải mẹ cháu đâu chứ .
Nghe đứa con mình sắp tranh cãi với mẹ chồng nên nói :
-Con à thôi mà nhịn đi con .
Tức giận nhìn mẹ mình nhưng giờ Phương đã lớn nên cũng hiểu đôi chút giờ tức giận cũng ko giải quyết đc mà có khi còn rắc rối hơn nữa .Nhìn thấy độ của Phương ,Lan đoán đc suy nghĩ đó nên nhanh miệng noí:
-Vậy giờ thi đấu đi nào ,bên bác chọn đầu bếp đi ,nếu thua Phương sẽ chấp nhận hôn lễ này .
Nghe vậy bà Phương nói :
-Đc thôi ,nhưng ai là giám khảo đây .
Nghe vậy Lan chỉ vào chị họ mình nói :
-Mọi người sẽ làm ban giám khảo ,bà nghĩ sao ?
Nghe vậy bà Phương gật đầu .
Cuối cùng cuộc thi cũng diễn ra bên ông Tùng là đầu bếp khá nỗi tiếng của nhà hàng bước ra ,vốn nhà hàng này là của nhà họ Mai mà .
Sau đó nhìn bên chàng trai tức là Lan nói :
-Vậy bên các người là ai .
Nhìn nhau bọn nó gật đầu sau đó Lan nói :
-Phương sẽ là người thi và cuộc thi này là làm bánh kem bà nghĩ sao ?
Nhìn lại bà của Phương và đc chấp thuận .
Thời gian trôi qua ai trong đây cũng nghĩ là Phương thua cuộc vì họ ko thể thấy những người thi đấu đang làm gì và với lại bên ông Tùng đến người mà .
Trong khi đó ngồi ở bàn Huy nhìn Lâm nên tiếng :
-Cậu mong cô vợ của mình chiến thắng ko ?
Lâm nghe vậy suy tư nói :
-Tuy tớ mong như vậy nhưng thường các tiểu thư thì làm sao thắng đc trong nấu nướng cơ chứ /.
Trong khi đó chàng trai đó ngồi bên cạnh Lam và Lam noí nhỏ vào tai :
-Sao cậu biến thành con trai vậy Lan ?
Lan nghe vậy bức ly nước trên bàn nói :
-Chút nữa sẽ hiểu thôi ,họ sẽ ko để yên dù Phương thắng đâu .
Nghe vậy tuy ko biết ẩn ý của câu nói đó nhưng Lam cũng nhận ra điều rằng những người này sẽ ko để yên dù cho Phương có thắng hay ko đây chính là nguyên nhân mà Lam cảm giác ko khí bức bối khó chịu cách kì lạ .
Đúng như những gì Lam cảm nhận mà ko riêng gì Lam ,Lan cũng cảm giác như vậy nhưng có điều khác đối với Lam là khó chịu còn riêng với Lan thì cảm giác bình thường và đôi khi trong đầu lại là sự hứng thú khi nghĩ đến cảnh đó .
Lam thì muốn xua đuổi ko khí giống như mình đang ở trong tù này dù rằng chưa biết cảm giác trong tù như thế nào nhưng nhìn mấy người này cứ xoi moí ,nhìn mình và Lan đang trong thân phận con trai thì thật là điều gì đó ko thể nói nên lời đc .
-Cậu cảm thấy tình trạng trọng nam khinh nữ ko ngờ ở VN này dính nhiều nhỉ ?_nói cách vô tư mà ko nghĩ rằng mình cũng đang trong thân phận giả làm người VN .
Lan nghe vậy và nhìn Quân ,vì Lan cảm nhận đc ánh mắt của Quân cứ nhìn mình cách chăm chú khác thường chính điều đó khiến cho Lan có cảm nhận rằng Quân đang nghi ngờ mình ,nhưng rất tiếc điều là Lan đã thông minh vì nghĩ sẽ gặp người quen nên đã chuẩn bịddooid kính đen và bộ tóc giả khác hoàn toàn với Nhật và phong cách ăn mặc cũng khác giống như chàng trai trưởng thành cách hoàn hảo theo Lan cảm nhận là vậy ,còn mọi người nghĩ sao thì Lan ko thể đoán đc ,dù Lan có thể đoán đc thông qua nét mặt đặc biệt là ánh mắt sắc bén của Quân nhìn mình và Lam sau khi nghe câu nói đó .
Nhưng Lan là một người khá thông minh nên Lan đã noí câu :
-Thì tình trạng ép hôn cũng sôi nỗi ở các nước châu Á mình mà ,khác với Châu Âu điều đó chúng ta ko phaỉ chúng ta đang đc thấy sao ?
Một câu trả lời có thể khiến cho sự nghi ngờ của Quân giảm bớt ,cùng giải thích rằng giữa Lam và mình ko có quen biết nhau ,vì Lan đang ở hình dạng con trai mà .
Còn ở chỗ ngồi đối diện cứ nhìn chàng trai trước mặt và cảm giác quen thuộc nhưng ko thể đoán ra mình đã gặp ở đâu rồi ,đang suy nghĩ thì Thư nên tiếng với Quân :
-Anh nghĩ rằng lễ đính hôn này có bị phá ko ?
Quân nghe vậy nhìn Thư nói :
-Khó Lắm em nhìn mấy vị phụ huynh kia là biết ,họ ko dễ để buổi lễ đính hôn này bị phá hủy đâu ,họ còn thể diện của họ nữa .
Huy lúc đó cũng đang nhìn Lam ,quay sang nói tiếp :
-Đúng đó với lại tiểu thư kia liệu có thể nấu ăn đc ko .Thư em có biết nấu ăn ko ?
Thư nghe vậy thì cười ngượng nhìn Huy nói :
-Huy cậu thật là nhưng mình chỉ nấu đc số món thôi .
Nghe vậy Lam và Lan bật cười và Huy nhìn Lam hỏi :
-Em cười gì vậy ?
Câu hỏi đó chỉ đc Lam nói :
-Tôi cười gì liên quan đến anh .
Thật ra thì Lan và Lam nghe câu nói đó cùng thái độ đó thì hị đã hiểu điều câu nói này là nói dối ,chính điều đó khiến cho họ bật cười nhưng họ cũng ko nói ra .
Trong khi đó Lâm ngồi với gia tộc mình và im lặng ko một tiếng động vì xung quanh gia đình mình cũng im lặng ,nhưng trong đầu thì cầu mong rằng mình thoát đc buổi lễ đính hôn mà chính bản thân mình phải trốn này nhưng cuối cùng cũng bắt giữ đến buổi lễ này và cũng vì gia tộc mình mà Lâm phải chấp nhận vì trong trái tim Lâm đã ko còn tình cảm rằng cho bất kì cô gái naò kể cả Tuyết người yêu hiện giờ của mình .
Cũng đúng lúc đó Phương đi ra trên tay là chiếc bánh kem tầng trong rất đẹp sau đó để trước mặt mọi người ,nhìn hình dạng bên ngoài ai cũng ngạc nhiên vì cùng lúc này thif người bên ông Tùng ba Phương cũng mang ra chiếc bánh kem như vậy nhưng về hính dáng thì bánh kem của Phương có thể đẹp hơn khi đc trang trí một cách đơn giản ko cầu kì như chiếc bánh kia nhưng trên bề mặt của chiếc bánh kem đc trang trí bánh socola và cái bằng dâu tây có thể nói về số lượng thì Phương đã thắng .
Nhìn cách chăm chú mẹ Phương ngạc nhiên khi thấy cô con gái của mình tạo nên chiếc bánh kem cách hoàn hảo như vậy dù chưa biết ai thắng vì sợ chiếc bánh kem đó ko ngon .
Trong khi đó Ông Tùng dù đã cảm giác như mình sắp thua nhưng vẫn nói :
-Ko biết ngon ko nhỉ.
Câu nói đó tuy ko biết ám chỉ gì nhưng điều đó khiến cho mọi người khi có miếng bánh kem đc đặc trên bàn mà ko ai đụng vào .
Thấy mọi người như vậy Lan biết câu nói của Ông Tùng đã tác động đến nên Lan đành phải sử dụng chiêu đó là nhờ bà chị họ mình bằng cái nháy mắt .
Và Misaki nhìn thấy vậy dù cách bàn và Misaki hiểu đc cô em gái muốn nói gì và đưa miếng bánh vào miệng .
Misaki đưa miếng bánh socola vào miệng và ăn sau đó thốt nên :
-Ngon quá vị socola như đưa vào miệng hòa tan tạo nên cảm giác vừa miệng quả là ngon thật .
Đó là những gì Misaki cảm nhận đc .
Và câu nói đó vừa xong thì mọi người ai cũng nhấc muỗng nên và bắt đầu ăn đơn giản vì Míaki hiện giờ là ai là nguời đại diện của tập đoàn Nhật mà có thể nói là giàu có bậc nhất nữa chứ .