Bước xuống xe thay vì đi chơi với lớp vì đám người trong lớp đã bước xuống xe thì tụi nó lại ngồi ở trên xe ,Huy ở bên cạnh ko thấy
Lam có phản ứng gì thì hỏi :
-Xe đã dừng rồi sao cậu ko xuống xe ?
Lam nghe vậy ngước lên nhìn Huy nói :
-Để họ xuống hết đã tớ ko thích chen lấn chút nào .
Huy gật đầu như hiểu ý và ngồi xuống thấy lạ Lam hỏi :
-Ủa sao cậu ko xuống xe ?
Mỉm cười nhẹ Huy nhìn Lam rồi nói :
-Tớ đợi cậu đi cùng .
Lam nghe vậy thì ko nói gì nhìn về hướng ,thấy vậy Huy cũng nhìn theo và thấy lạ khi thấy Lam đang nhìn hướng ghế trên của hiệu trưởng thì vô cùng thắc mắc .
Trong khi đó tụi nó nhìn mẹ Phương ,và người kia ko thấy phản ứng gì cho thấy họ muốn xuống xe thì bọn nó hơi có chút lo lắng và trong đầu nghĩ ;
-”Ko lẽ họ muốn làm gì trên xe đi sao”.
Nghĩ xong bọn nó lắc đầu vì sẽ ko như vậy dù sao thì bây giờ có rất nhiều người ở đây thì làm gì có việc như thế xảy ra đc nhưng dù sao thì cũng ko thể để ý đc .
Sau khi thấy người đó bước xuống xe ,thì tụi nó cùng Huy cũng bước xuống theo ,Huy thì đi theo Lam thôi .
Lan là người bước xuống sau cùng ,tự nhiên vô tình Lan liếc mắt sang và ngạc nhiên khi thấy người tài xế ko ai khác là trong những ng mình đã gặp hôm trước .
Bước xuống xe ,Lan nhìn theo hiệu trưởng Hà bồ nhí của ba Phương và nghĩ :ko ngờ người của bà ta lại là tài xế xem ra hôm nay họ có âm mưu gì ,vì rõ ràng hôm qua người lái xe đâu phải ng đó ,phải cẩn trọng mới đc.
Nhìn theo bóng người của mẹ Phương ,Lan nói nhỏ vào tai của người bạn :
”-Các cậu đi nhanh lên ”
Nghe vậy dù có ngạc nhiên nhưng người cũng đi theo Lan và Huy thấy vậy thì cũng đi theo Lam .
Thấy vậy Quân và Lâm đang đi theo Thư và Tuyết nhìn thấy vậy thì có chút ngạc nhiên và Thư ở bên cạnh Quân thấy ánh mắt của ng yêu hiểu ý nên nói xấu :
-Ko ngờ Huy lại đi theo bọn người nghèo đó .
Quân nghe vậy có chút ko vui nhìn người yêu trong đầu nghĩ :dù sao thì người yêu mình cũng sống trong cảnh giàu sang từ nhỏ lên có chút ko thích ng giàu cũng ko thấy lạ ,nên Quân ko nói gì .
Trong khi đó Lâm nhìn theo Huy và nghĩ :Huy ko lẽ cậu ko chơi với tụi này mà chơi với thằng đểu giả đó sao ,bộ cậu ko sợ thằng đó lợi dụng sao ?
Lan đi sau người nhìn sang chỗ mẹ Phương thấy ông tài xế đi theo sau đó cũng là lý do Lan nói con bạn mình đi nhanh lên .
Phương và Lam sau khi dí kịp Lan,nhìn thấy mẹ mình thì ko nói gì lập tức hiểu Lan muốn gì nên cũng lặng lẽ đi theo sau ko nên tiếng.
Sau khi đi xem chùa Thiền Lâm xong ,mà thật ra là trong khi mọi người theo ng hướng dẫn xem chùa thì bọn nó lại ko có hứng thú xem ,nếu là bình thường với tụi nó thì có thể tụi nó sẽ ko bỏ qua một danh lam thắng cảnh nào nhưng đợt này thì tụi nó vì lo lắng cho mẹ nó và suy nghĩ xem bà hồ ly tinh kia muốn làm gì mẹ mình nên đã ko hề chú ý đến cảnh đẹp xung quanh .
Cho đến trưa dù đang ăn ở nhà hàng thật ra thì tụi nó định ăn ở quán bên đường theo sở thích thì ko thể yên tâm để mẹ mình ở chung với mụ hồ ly tinh xảo quyệt kia nên đành phải vào đó ăn .
Huy đi theo Lam một lúc thì tự dưng Quân đến và kéo đi nên ko biết gì .
Đang ngồi vào bàn ăn cách căn bàn của mụ hồ ly tinh kia chiếc nhưng là chiếc bàn có thể thấy đc mọi động tĩnh của chiếc bàn đó .
Bên bàn đó Bà Hoa (mẹ Phương ),nhìn và thấy tụi nó ngồi ở đó thì có chút ngạc nhiên vì xưa nay tụi nó ko thích ko khí gò bó của nhà hàng và ít khi vào trừ trường hợp bất đắc dĩ làm thì tụi nó mới vào và ngay lập tức bà Hoa nhận ra vì sao đứa con gái của mình lại vào đây là vì lo lắng cho mình .
Thấy cái nhìn đó tụi nó mỉm cười và gật đầu ý nói là ko có gì đâu mẹ đừng lo lắng lâu lâu phải vào nhà hàng thôi mà mẹ .
Đang nhìn theo mẹ thì tự nhiên ở bàn tụi nó xuất hiện kẻ ko mời mà đến ,đó ko ai khác là cặp đôi đáng ghét mà tụi nó muốn tránh xa nhưng vì ko muốn gây rắc rối nên đàng phải ngồi xuống và nhẫn nhịn khi thấy ánh mắt khinh miệt của Thư và Tuyết kèm theo câu nói của Lâm :
-Chà ko ngờ cậu cũng ăn ở đây sao .
Ko thèm nói chính thái độ đó khiến cho bọn hắn đặc biệt là Huy thấy lạ vì xưa nay người trước mặt nghe vậy đảm bảo sẽ ko im lặng như vậy .
Bọn nó liếc sơ qua là hiểu đám người đáng ghét đó nghĩ gì nhưng vì việc trước mắt quan trọng hơn nên tụi nó ko thèm chấp bọn hắn làm gì .
Đúng lúc đó người hầu bàn đi đến và để các món ăn nên bàn ,liếc mắt thấy đồ ăn có bánh ngọt vì vậy Lan chưa đụng đũa trong khi Lam và Phương thì đã bắt đầu ăn ,và ở bàn kia bọn nó thấy mẹ nuôi mình cầm đũa nên nhìn sang bên cạnh Lan thấy ánh mắt gian trá của bà Hà thì nhìn vào các đĩa thức ăn và nghĩ :
-”Ko biết bà ta có âm mưu gì với thức ăn đây ”
Và tự động lan đứng dậy , Lam và Phương đang ăn thấy vậy dừng ăn nhìn Lan ngạc nhiên nói :
-Cậu ko ăn à .
Nghe vậy Lan quay lại nhìn con bạn mỉm cười và nói :
-Tớ ra đây một chút có gì tớ ăn sau ,các cậu ăn đi .
Nói xong chưa để cho con bạn nói tiếp thì Lan đã đi và qua bàn của mẹ nuôi ,Lan ghé mắt vào thức ăn trong đĩa của mẹ nuôi và liếc mắt nên những món ăn trên bàn và ko thấy có vấn đề gì và nhìn sang Bà Hà thì hơi ngạc nhiên khi thấy bà ta đang ăn và nghĩ :ko lẽ mình nhìn lầm sao ,như vậy thì đỡ rồi .
Đang định đi thì từ nhiên lúc đó có ly nước cam đc đưa ra vaf mẹ Phương nhìn người bồi bàn nói :
-Cảm ơn nha .
Nếu là vậy thì Lan ko nói làm gì nhưng cũng lúc đó đi đành sau ko ai khác là người tài xế kia và khi người đó ngồi xuống thì bà hồ ly tinh kia ngước nên và ng nở nụ cười rất chi mờ ám .
Chính vì cái nhìn đó khiến cho Lan cau mày nghĩ :ko lẽ ….
Đang nghĩ nhưng cũng ko thể đứng ở đây lâu đc và khi thấy mẹ Hoa cầm ly nước cam nên thì suy nghĩ chợt lóe nên trong đầu và Lan làm như vô tình đi qua và lấy người đụng trúng tay của mẹ Hoa và ly nước cam trên tay đổ xuống ,thấy vậy tự nhiên ông tài xế nhìn Lan nói :
-Ê cậu kia cẩn thật chứ ?
Thấy ánh mắt của ông ta và bồ nhí của cha Phương nhìn mình với ánh mắt tức giận thì Lan làm như biết lỗi nói :
-Bác cho cháu xin lỗi .
Bà Hoa tuy ko hiểu tại sao Lan làm vậy nhưng vẫn nói :
-Thôi ko có gì đâu cháu đừng lo .
Nghe vậy Lan mỉm cười và làm như vô tình Lan cuối xuống nhìn mẹ nuôi nói nhỏ vào tai :
-Mẹ cẩn thận .
Nói xong và ko để đám người kia nhìn với ánh mắt căm thù như vậy thì Lan bỏ đi .
Và Lan khi đi con nghe thấy bà hồ ly tinh kia nói :
-Sao chị lại bỏ qua cho thằng nhóc đó .
Lan nghe vậy thì ko thèm để ý nữa và nhanh chân bước vào khu vệ sinh .
Khi đi về bàn bước qua Lan thấy họ đã dọn đi ly nước bị đổ và thấy mẹ nuôi mình ko uống gì nữa thì biết mẹ nuôi đã hiểu ý mình vì ly nước đó hình như có thuốc gì trong ly nước Lan cũng ko thể nhận ra nhưng có thể đoán là thuốc mê vì khi đổ ly nước có bọt nỗi nên nhưng Lan cũng chưa hiểu âm mưu gì của ng đó đối với mẹ Hoa mình .
Bước vào bàn Lan ngồi xuống nhìn và thấy Thư nên tiếng :
-Thức ăn ngon chứ anh Quân .
Nghe vậy Tuyết ở bên cạnh nên tiếng :
-Công nhận nhà hàng của gia đình cậu nấu ăn ngon thật .
Quân nghe vậy thì nói :
-Ừm thức ăn rất ngon.
Huy ở bên cạnh thấy Lam ăn nhưng ko giống bình thường thì quan tâm :
-Sao cậu ko ăn nữa thức ăn ngon mà .
Lam mỉm cười và nói :
-À thì tớ ko thích ăn nữa thôi .
Sau đó nhìn Phương với ý nói :
-Mấy món này mà ngon thì có ngon thật nhưng ăn vào nó có cảm giác gì đó ý .
Hiểu ý Phương nói :
-Nấu nhanh quá nên món ăn hơi có chút cảm giác thôi .
Lan ở bên cạnh nghe vậy cầm đôi đũa nên và đưa một miếng thịt bò từ món thịt bò hầm cà chua và ăn xong nói :
-Cần cố gắng,cố gắng nhiều .
Nghe vậy Thư tức giận nói :
-Hừ ánh biết gì về món ăn đó mà nói .
Lan lạnh lùng nói ;
-Tự nghĩ đi .
Nói xong liếc mắt sang ng bạn nói :
-Đi thôi .
Nghe vậy Lam và Phương đứng nên và bỏ đi .
Vừa đi Lam nhìn Lan hỏi :
-Cậu ko ăn chút gì à .
Lan nghe vậy giọng điệu ôn hòa khác với sự lạnh lùng lúc này nói :
-Món đó tớ nuốt ko trôi,thịt thì còn dai quá .
Nghe vậy Phương ở bên cạnh nói :
-Cậu khó tính quá đó .
Mỉm cười Lan nói :
-Vì tớ quen vậy rồi .
Nhìn thấy nụ cười đó Lam và Phương lắc đầu nghĩ :chậc Lan lại thế rồi trong ẩm thực Lan khá khó tính thật dù Lan chưa bao giờ Lan nấu ăn cả chỉ có món ăn của Phương nấu Lan mới khen thôi nên ko có ngạc nhiên gì khi món ăn lúc nãy dở như thế đc ,tụi nó thì còn ăn đc chứ Lan thì thôi rồi.