Khi Những Tiểu Thư Là Hotboy

chương 6

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi về phòng các nàng nhà ta lăn ra ngủ ,bỗng có tiếng :

-Reng …..Reng………Reng……

Và tuy là các nàng nhà ta ko ở cùng phòng nhưng đều có chung hành động :

-Á…………..Á ………….chết rồi trễ học mất.

Thế là nàng nhà ta đang định thay đồ luôn ,nhưng may lúc đó các nàng nhà ta nhớ tới mình đang làm gì ,cũng đúng lúc ấy các nàng nhà ta nhìn xuống dưới (vì các nàng ở trên gác nha ) và giật mình khi thấy bọn hắn đang nhìn .Thế là ko nói gì các nàng nhà ta chọn quần áo và phóng xuống chạy vào phòng tắm ,còn bọn hắn thì cũng cùng lời nói:

-Nhanh nên gần trễ rồi ,mà con trai với nhau cần gì phải giữ kẻ thay luôn cũng dc mà .

Sau đó bọn hắn cùng suy nghĩ :Lạ thật .

Còn trong phòng tắm các nàng đang thay đồ và nghĩ í đúng là đồ biến thái (trời các nàng quên mình đang giả nam trang luôn rồi nên mới mắng ng ta như vậy )

Huy đứng chờ Thiên lâu quá nên nói :

-Cậu nhanh đi ,mình đi trước nha .

Còn chàng kia thì bỏ đi từ lâu rồi .

Các nàng nhà ta vừa vào lớp thì nghe những lời đồn như sau :

-Ê các cậu nghe chưa hôm qua hiệu trưởng trường gặp ma ý .

-Ở đâu _một ng khác nghe vậy hỏi .

-Ở vườn trường mình ý .

-Cứ thế lời đồn cứ thế tăng lên và trong trường và cả trường đều biết .

Còn ba nàng nhà ta nghe vậy thì cười trong lòng và nghĩ :hay thật mới đó mà đã có thông tin rồi ,và các nàng nhà ta xuống đến bàn ngồi .Lan và Phương thì ko nói gì nằm nên bàn ngủ luôn vì mệt quá mà .

Còn Lam đến bàn thì Huy nên tiếng hỏi :

-Sao cậu chuẩn bị lâu thế .

Nghe vậy Lam cười nói :

-Ở thì ở nhà tớ cũng vậy mà _cười trừ và nghĩ :ng ta còn phải hóa trang nữa mà ,hà chán quá .

Sau đó ngồi xuống nhìn lên thấy cảnh các nàng đang quay quanh bàn của con bạn mình ,còn Huy cũng nhìn theo và nói :

- bạn cậu cũng nỗi tiếng rồi đó .

Lam thì nhìn vậy cười nhẹ nói :

-Ừm .

Đang nói thì đám con gái cũng kéo xuống ,và Lam cũng làm hành động nằm gục xuống bàn ngủ luôn giống con bạn mình.(cách hiệu quả để tránh trường hợp các cô gái hỏi này nọ của nàng tiện thể ngủ luôn ).

Thầy giáo bước vào lớp thông báo hôm nay học thể dục môn bơi lội . nàng nha ta đang thiu thiu ngủ cách ngon lành ,vì tiếng ồn do học sinh trong lớp đánh thức .

Thế là nàng nhà ta tỉnh ngơ ngác ko biết có chuyện gì mà cả lớp vui vẻ thế .Và nàng quay qua nhìn và thầm hỏi nhau ,nhưng đều có chung đáp án là cái lắc đầu.

Thế là Lam quay sang hỏi Huy ,vì anh chàng này luôn nở nụ cười mà :

-Cậu có chuyện gì mà vui vậy .

Huy nghe Thiên hỏi vui vẻ nói:

-Thì hôm nay chúng ta học bơi mà .

Nghe vậy nàng nhà ta hét nên :

-Hả học bơi.

Cả lớp và ông thầy nhìn nàng với ánh mắt ngạc nhiên vì tiếng hét đấy .

Và thầy giáo nhìn tụi nó hỏi :

-Ủa các em ko biết sao .

Con gái trong lớp trả lời thay khi thấy chàng còn đứng sững sau tiếng hét đó :

-Dạ bạn đó mới nhập học nên ko biết ạ.

Ông thầy gật đầu như hiểu và nói :

-Vậy các em chưa chuẩn bị đồ bơi phải ko ?

Nghe vậy nàng nhà ta như trả lời vì lúc này đã tỉnh và nghe vậy thì gật đầu lia lịa nói :

-Vâng thưa thầy em chưa chuẩn bị ạ

Ồng thầy cười nhẹ và nói:

-Thôi vậy hôm nay tụi em nghĩ cũng đc

Nghe vậy các nàng nhà ta vui vẻ trong lòng và nói hú hồn sém chút nữa thì thân phận con gái bị lộ rồi .

Và nàng ngồi trong lớp khi cả lớp đi học bơi .Sau khi ko thấy ai trong lớp nữa Lam nên tiếng hỏi:

-Giờ làm sao giờ ,học bơi là chúng ta lộ liền .

Nghe vậy Lan và Phương suy tư bỗng nhiên Phương nhìn Lan và nói :

-Mình có ý hay nè .

Nghe vậy Lam nhìn Phương và nói:

-Ý gì nói đi .

Phương nhìn chằm chằm Lan và nói:

-Cậu chế tạo một lớp da giả có thể xuống nước mà ko làm lộ thân hình đi.

Nghe vậy Lan bật cười và nói:

-Cậu nghĩ mình sáng chế ra nhanh đó à ,để lần sau mình thử xem ,giờ nghĩ cách khác đi .

Lam và Phương nghe vậy thì yểu xìu nói:

-Cậu thì hay rồi ,trong hồ sơ của cậu nói :cậu ko thể học bơi đc sướng thiệt trả bù cho đứa mình .

Lan nghe vậy nói:

-Mình ko thích xuống hồ bơi thôi mà .

Bỗng nhiên Lan nảy ra ý hay và nói:

-Hay cậu bịa như sau hương cậu nói với nhà trường là cậu bị viêm da ko thể xuống hồ bơi đc chỉ cần là giấy chứng nhận của bệnh viện là xong.

Sau đó nhìn Lam nói thêm:

-Còn cậu thì nói sức khỏe ko tốt có thêm giấy chứng nhận của bệnh viện là oke ,và chút nữa trong giờ học cậu cứ giả vờ xĩu là đc .

Nghe vậy nàng nhà ta đồng thanh :

-Ý hay ,nhưng mà giấy chứng nhận ở đâu ra .

Lan nhìn Phương và cười nụ cười nham nhở nói:

-Nói mẹ cậu chuẩn bị là đc .

Và sau đó nàng nhà ta như vui vẻ trở lại và ko lo lắng gì nữa.

Một lúc sau các nàng nhà ta đi xuống căn tin ,vì giờ các nàng coi như nghĩ ngơi vậy.

Ở đây các nàng nhà ta đc sự yên tĩnh hơn ngày thường,vì lúc này các học sinh nữ đang còn ngồi học .

Và Phương nhìn căn tin vắng hoe thì cười nhẹ nói:

-Thật nghẽ nhõm hôm nay chúng ta ko bị nguyên đám con gái quấy phá rồi ,thật là sung sướng .

Lam thì ngược lại nhìn xung quanh nói :

-Ừm lạ nhỉ .

Nghe vậy Phương chỉ biết lắc đầu trước sự ngây thơ thaí quá của Lam ,nhưng đó cũng là ưu điểm của riêng Lam .

Và nàng coi như là chuyện bình thường và Lan tiếp tục nhìn ra ngoài cữa sổ .

Lúc này bản tính trẻ con của nàng mới bộc lộ vì trên bàn toàn lafd đồ ăn ngọt .Các nàng nhà ta ăn rất vui vẻ .Đang ăn vui vẻ thì có tiếng nói từ đằng sau lưng khiến nàng giật mình :

-Là con trai mà ăn đồ ngọt sao?

Nghe vậy nàng nhà ta cùng chung suy nghĩ :sao giọng này quen thế ,và từ từ quay sang thấy ngay khuôn mặt của oaqn gia của các nàng :ôi không sao đi đâu cũng gặp là sao ông trời _suy nghĩ của nàng .

Phương lúc này là ng nên tiếng đầu tiên và nhìn Lâm ng nói câu trên nói:

-Bộ con trai ko thích ăn đồ ngọt sao

Và Lam cũng gật đầu phụ họa .Còn Lan chỉ nhìn trên bàn mà lắc đầu trước những đồ ăn và nghĩ :Trời toàn đồ ăn ngọt đúng là …….chịu thua .

Lâm cũng quyết ko thua nói :

-Thì tôi thấy lạ thôi .

Phương nghe vậy thì có chút giật mình nhưng cũng nhanh miệng nói :

-Lạ gì tụi này thích đồ ngọt thế thôi _nhún nhún vai tỏ vẻ bình thường ,nhưng trong lòng thì cầu trời khấn phật đừng nói nữa ko thôi khó biết mình đối phó nỗi ko .

Nhưng ông trời hình như muốn trêu đùa Phương ,và Lâm tiếp tục nói:

-Vốn dĩ con trai ko thích đồ ngọt mà ,các cậu giống con gái nhỉ .

Lúc này Quân mới nhìn và gật đầu nói tiếp bằng giọng lạnh lùng :

-Mà nhìn kĩ các cậu giống y như con gái vậy .

Nghe vậy Lam và Phương lúc này mới nhìn Lan cầu cứu ,trước ánh mắt da diết của con bạn mình Lan mới mở miệng (vì xưa nay Lan chỉ nói chuyện với bạn hoặc cùng lắm là gia đình mà thôi)

-Quân cậu nói gì vậy tụi này vốn là nam nhân nha .

Sau đó tìm câu hỏi khác gây sự chú ý của bọn hắn và quên đi câu chuyện mà họ đang nói :

-Mà ko phải giờ đang học sao .

Bọn hắn nghe vậy thì nhún vai nói :

-Học xong rồi .

Và Huy lúc này nhìn miệng Lam đang dính thức ăn ,thì ngồi xuống cạnh Lam và lấy khăn lau miệng cho Lam .

Hành động đó khiến cho mọi ng ngạc nhiên và ng đầu tiên nên tiếng sau khi bị sốc là Lâm;

-Huy cậu sao làm vậy ,Thiên là con trai nha .

Nghe vậy Lam ngơ ngác ,còn Phương và Lan nhìn thì có chung ý nghĩ vô cùng thú vị là anh chàng này rất quan tâm Lam chắc là yêu rồi đây .

Trong khi đó Huy nhìn thằng bạn mình nói như phân minh:

-Làm gì có ,chỉ là mình giúp bạn thôi.

Nghe vậy Quân trêu :

-Mình chưa thấy cậu quan tâm ai hay là cậu có tình cảm với Thiên rồi .

Huy nhìn Quân nói :

-Làm gì có mình chỉ quan tâm thôi mà ,bạn bè vói nhau mà .Thôi quên chuyện đó đi.

Còn Lan và Phương chỉ biết nhìn nhau và lắc đầu ,nhưng ko ai hiểu cái lắc đầu của nàng là có ý gì .

Và sau đó họ ăn uống với nhau ,và cũng là lần đầu tiên họ nhìn thấy nhau mà ko cãi nhau nhiều .Còn nữa trong bữa ăn lâu lâu còn có tiếng cười nữa đc nhiên là xuất phát từ phía Lam và Huy.

Sau đó mọi ng quay vào lớp ,và trên đường đi từ căn tin vào lớp bao nhiêu ánh mắt của các nữ sinh cứ nhìn vào ng .lúc này tự nhiên Huy nói câu :

-Chà xem ra các cậu cũng nỗi tiếng rồi đó .

Lam nghe vậy ko biết sao buông ngay câu khiến cho nàng nhà ta muốn dở khóc dở cười :

-Kệ mấy con nhỏ hám trai ý mà ,để ý làm gì cho mệt.

Câu đó khiến cho Lam phải nói ,vì bản chất anh chàng là đa tình mà .

-nè nếu là con trai thì phải vui sướng với sự hâm mộ của các cô gái đó chứ.

Lúc này Phương ko biết vì sau lại nên tiếng trước khi Lam nói :

-Đó là bản tính của ng đa tình thôi còn tụi này thì ko thích thế thôi.

Câu đó đụng trúng ngay tự ái của Lâm và đầu bóc khói nói :

-Ê cậu nói ai vậy.

Điều đó khiến cho Huy phải lắc đầu và nói:

- ng này mà ở chung phòng chắc có chiến tranh hoài hoài quá .

Và Lam cũng gật đầu theo và nói:

-Lại thật xưa nay Thắng là ng bình tỉnh mà hôm nay lại cãi nhau nhỉ.

Điều đó đc thể hiện ngay khi Lam vừa thốt ra ở câu nói cuối cùng

-Ê ai cần làm con trai đa tình như anh .Xì.

Thái độ đó làm cho Lâm lỡ nhịp tim nhưng điều đó chính nhân vật chính của nhịp tim đó cũng ko biết vì sao .Và Lâm cho đó là ghét quá lên mới có triệu chứng vì ng làm cho trái tim mình đạp là con trai …con trai ….nhắc đi nhắc lại như cảnh cáo trái tim mình .

Trong khi đó lan ko nói gì chỉ từng bước bước đi nghe ng gây nhau ,Lam lúc này mới quay lại nhìn đứa bạn mình nói :

-Các cậu đi trước đi mình có việc.

Và ko nói gì Lan bước vào khu trồng hoa.

Thái độ đó làm cho mọi ng nhạc nhiên và Quân lúc này nên tiếng:

-Coi bộ cậu ta khó gần nhỉ .

Lam lúc này nói như phân bua cho Lan :

-Cậu ấy là vậy mà nếu ko phải ng cực thân thì Nhật là ng ko thích tiếp xúc mà .

Đang định nói tiếp thì Phương lúc này mới nói cắt ngang :

-Thôi đi vào lớp thôi .

Lam nghe vậy thì dừng lại và đi theo Phương sau khi để lại một câu:

-Nếu thắc mắc thì tự tìm hiểu thôi .

Con nàng nhà ta đi trước thì lại chung suy nghĩ :chắc là lan lại đi xem mấy bông hoa đây mà .Chuyện thường ở phố huyện .

Còn Lan thì đi vào khu vườn nhìn thấy các loài hoa tỏa hương thơm ,khiến cho tâm hồn Lan bình tỉnh thư thái lạ thường .

Đang chìm đắm trong sắc và hương hoa thì có tiếng nói ở gần đó .Và đầu tiên trong óc Lan hiện nên câu hỏi :sao giọng này mình nghe quen vậy ta .

Sau khi hoạt động suy tư Lan có ngay kết quả và ko nói gì Lan tiến dần đến nơi phát ra tiếng nói đó .

Và sau gốc cây Lan nghe đc đoạn đối thoại sau ,mà ng đó ko ai khác chính là cô hiệu trưởng .

-Sao sử lý bà ta sao rồi .

-Dạ thưa bà chủ ,bà ta có ng luôn bảo vệ tụi em ko làm gì đc.

Lan nhìn và thấy hình như bà hiệu trưởng đang rất tức giận và câu nói cuối trước khi ng đó bỏ đi đã làm Lan giật mình :

-Giải quyết mụ Đào đó cho tôi .làm ko xong thì liệu hồn đó.

Và ng kia thì khúm núm nói giọng sợ hãi;

-Vâng thưa bà chủ .

Lan sau khi thấy ng đó đi thì dựa vào gốc cây nhìn trời và nghĩ:ko ngờ mụ ta lại sai ng hại mẹ Phương ,phải làm sao đây.

Còn ở trong lớp cô bạn nhìn thầy vào mà ko thấy Lan vào thì lo lắng nhưng ko biết vì sao .Và lúc sau thì mới thấy Lan bước vào .

Phương lúc này quay xuống hỏi nhỏ khi Lan bước vào chổ ngồi :

-Sao vào lớp muộn vậy .

Lan nghe vậy thì có chút giật mình và nghĩ:có nên nói cho Phương biết ko và Lan nói:

-À mình ngủ quên ý mà ,thôi thầy chú ý kìa .

Nhưng điều đó cũng khiến cho nàng suy nghĩ vì họ hiểu nhau quá mà :hình như Lan có điều gì đó khó nói ,nhưng thôi Lan muốn nói thì tự khắc sẽ nói thôi .Họ luôn tôn trọng suy nghĩ của nhau.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio