Khi Tiểu Sư Muội Cầm Kịch Bản Hãm Lờ

chương 21: 21: mít ướt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.

Hai chữ "anh đoán xem" của A Tửu vừa thốt ra, thoáng chốc phần bình luận trong livestream đã mắng chửi, có người qua đường, cũng có anti-fan, thủy quân và fans nhà khác.

Có người nói A Tửu được cưng mà kiêu, có người nói A Tửu không nhận thức được thân phận của mình, còn có người nói A Tửu quá lẳng lơ, dụ dỗ hết người này tới người khác.

Bên trong càng mắng càng bẩn, lúc nhân viên quản lý đang block tài khoản, bỗng dưng có một vài bình luận khang khác nhảy ra.

【Xin lỗi chị em lầu trên, mị có filter, vừa nãy Tang Tửu mừng rỡ bỏ chạy mị thấy ẻm cưng lắm, bây giờ ẻm nói anh đoán, mị cũng mẹ nó thấy dễ thương, hơn nữa còn có loại xúc động muốn đi cày lại Dear Holiday, có phải mị hết cứu nổi rồi khum QAQ.

【Khiêng đi thôi, cô dùng QAQ nói rõ cô đã bị Tang Tửu đồng hóa =)))))))】

【Sau khi tao xem Dear Holiday xong thật sự là vừa yêu vừa hận Tang Tửu, bây giờ tao vừa tự chửi mình vừa ngồi xổm trong phòng livestream của Tang Tửu coi mẻ có thể làm thêm mấy chuyện hãm lờ nào nữa.

Những người khác: Mau tỉnh lại! Tụi bây trúng độc rồi!!!

Quý Lâm Xuyên đang núp dưới cây cầu, vừa quan sát kẻ bắt giữ đang tuần tra trước mặt vừa gọi điện cho A Tửu.

Lúc A Tửu nói anh đoán, anh hoàn toàn không tức giận, huống chi trong game mobile, A Tửu có một thiết lập đặc biệt, khi cô đang cực kỳ căng thẳng sẽ không nhớ đường được.

"A Tửu, xung quanh em có kiến trúc gì đặc biệt không?" Quý Lâm Xuyên thấy kẻ bắt giữ tạm thời rời đi, anh từ từ đi từ dưới cầu ra, kiên nhẫn dỗ dành: "Em lấy bản đồ ra, trước hết nhìn xem, đừng căng thẳng, kẻ bắt giữ cũng không ăn thịt người.

"

A Tửu nhìn căn nhà xa lạ mà mình đang ở, chóp mũi đột nhiên co giật mấy cái, hai ba giây sau mới quả quyết bảo: "Có mùi thơm lắm ạ.

"

"Mùi rất thơm?" Quý Lâm Xuyên cầm bản đồ: "Vườn hoa ngoại ô? Phường hương liệu.

"

Lúc A Tửu căng thẳng sẽ mù đường, song lỗ mũi lại cực thính, trong khi trả lời Quý Lâm Xuyên, cô đã chạy theo mùi hương ra cửa sau căn nhà.

Thì ra A Tửu xông nhầm vào phủ đệ của một quan lão gia, đi ra cửa sau của phủ đệ là con hẻm tối, đi về phía trước là khu chợ náo nhiệt.

Hai mắt cô sáng rực nhìn quầy hoành thánh trong con hẻm, nhìn chủ sạp bỏ mấy viên hoành thánh trắng bóc bỏ vào thùng nước lèo sôi sùng sục, nhìn ông cầm cái muôi khuấy rồi khuấy, cô không tự chủ được mà nuốt một cái, khẽ lẩm bẩm: "Có một sạp hoành thánh nhỏ, thơm lắm luôn!"

Bình luận: Người khác đều đang trốn, cô thì lãng phí thời gian!

Giá trị hãm lờ: /.

A Tửu khó khăn dời mắt, cô nhìn về phía khu chợ náo nhiệt, bối cảnh mà ekip chương trình xây dựng nên là thời cổ đại, trang phục NPC mặc đều là đồ cổ trang, sau khi xác định được cửa tiệm trong khu chợ trước mặt, cô mới lên tiếng nói: "Em thấy một tiệm rèn! Ông ấy nấu món canh xương, còn kèm với hoành thánh nữa, thơm lắm luôn ạ! "

Quý Lâm Xuyên ở đầu bên kia kịp phản ứng thì không khỏi tức cười, tiểu sư muội vẫn còn chú ý tới hoành thánh.

Tổ chương trình quyết định livestream vào buổi trưa là vì để các khách mời phải giải quyết cơm trưa trong show, từ đó gia tăng nguy hiểm đụng phải kẻ bắt giữ.

A Tửu vừa nói vừa không tự chủ được mà đi về phía trước vài bước, hết sức chăm chú nhìn chủ sạp đem một chén hoành thánh được múc ra đến cái bàn bên cạnh: "Nhân tôm, da mỏng nhân nhiều, trong suốt như lê, cắn một cái, răng sẽ chạm ngay đến tôm, nước súp đậm đà thơm ngon, kết hợp với hương xuân, oa—— "

Ùng ục.

Bụng A Tửu kêu.

Ùng ục.

Bụng cư dân mạng vừa xem livestream chính vừa xem livestream của A Tửu cũng kêu.

Cư dân mạng: "! "

Đờ mờ!

Trong khi bọn họ order món hoành thánh tôm vẫn mắng A Tửu không phải con người, người khác đang khẩn trương sinh tồn, chỉ có cô ở đây lải nha lải nhải vì một chén hoành thánh.

Ùng ục ùng ục ùng ục.

Dm dm dm! Đừng có kêu nữa! Đã order rồi, đã order rồi!

Trong phòng điều khiển, mấy nhân viên đang theo dõi show cũng không tự chủ được mà nuốt nước miếng, bọn họ đều đã ăn hoành thánh đó, đồ ăn của Thành phố Điện ảnh và Truyền hình rất bình thường, song tại sao Tang Tửu nói một hồi lại trông ngon như vậy?

"Mọi người đặt đồ ăn trưa ở bên ngoài rồi đúng không.

" Ngoài miệng Quý Kỳ Tây hỏi những người trong phòng nhưng ánh mắt dừng lại trên màn hình, khóe môi cong lên cười: "Tôi vừa cho người đặt ba mươi phần hoành thánh tôm, hai mươi phút sau đến, mấy người ai đi lấy được?"

Nhân viên lúc sáng hướng dẫn A Tửu hăng hái giơ tay: "Chưa đặt đâu ạ! Em đi lấy, em đi lấy!" Vừa nghĩ tới buổi sáng mình nói chuyện với đá đì kim chủ thì trong lòng cậu ta kích động không thôi, đồng thời vui mừng vì bản thân đã phục vụ A Tửu chu đáo.

Quan trọng nhất là một phần hoành thánh hơn ba trăm đồng, qua cái thôn này là không còn nữa đâu!

Quý Kỳ Tây không nhìn cậu ta, tùy ý gật đầu ra hiệu: "Vất vả.

"

Khi nói chuyện, anh thấy A Tửu cầm lòng không đậu mà ngồi ở quầy hoành thánh, anh bật cười thành tiếng.

Trong chương trình, Quý Lâm Xuyên xem bản đồ, lập tức tìm được vị trí của tiệm rèn, đang chuẩn bị nói chuyện thì một tin nhắn ngắn gửi tới điện thoại.

【Thông báo nhiệm vụ đầu tiên: Trưa hôm nay Bàng phu nhân đặt một chén hoành thánh tôm, xin mời mang một chén hoành thánh đến Bàng phủ.

【Chú ý: phút sau, hai kẻ bắt giữ sắp xuất hiện ở quầy hoành thánh.

【Một khi nhiệm vụ thất bại sẽ có hai kẻ bắt giữ được thả ra.

【Hiện tại có người còn sống.

phút! ?!!

A Tửu:!!!

Nói cách khác, cô sẽ nhanh chóng bị hai kẻ bắt giữ vây bắt, nếu nhiệm vụ thất bại thì sẽ còn thêm năm kẻ bắt giữ nữa?!!!

Đạo diễn đối diện với Quý Kỳ Tây như cười như không thì chột dạ cúi đầu xuống: "Dựa theo cốt truyện, nhiệm vụ đã được viết từ lâu, tôi cũng không ngờ! " Tang Tửu lại đúng lúc ngồi ở quầy hoành thánh như vậy.

Quý Kỳ Tây không đáp, anh nghiêng đầu nhìn màn hình, A Tửu qua loa cất điện thoại, cô nhận lấy hộp đựng hoành thánh mà chủ sạp đưa cho rồi vèo đi mất, giống như một con thỏ đang bị hoảng sợ, vừa đáng thương vừa buồn cười.

Chốc lát sau anh liếc xéo đạo diễn, lạnh nhạt mở miệng: "Ông tự đặt đồ ăn bên ngoài đi.

"

Đạo diễn: "! "

Ông trêu ai ghẹo ai chứ!

A Tửu hoàn toàn chưa kịp nhìn Bàng phủ nằm ở đâu trên bản đồ, hơn nữa ở lúc căng thẳng như vậy cô cũng không biết đường!

Trong lúc đó, A Tửu một tay xách hộp thức ăn, một tay cầm điện thoại, vừa gọi điện cho Quý Lâm Xuyên vừa vọt ra khu chợ náo nhiệt.

Cô mới lao ra, chưa kịp nói chuyện với Quý Lâm Xuyên đã thấy mấy người mày đuổi tao chạy bay tới.

"Tang Tửu mau—— chạy! Kẻ bắt giữ —— "

Người đâu, vẫy tay hô to, nhưng anh ta chưa hô xong đã trơ mắt thấy A Tửu chạy đi không quay đầu, cực kỳ vô tình: "Đù má!!! Em chờ chúng tôi một chút chứ! Dưới chân em mọc lông hả?!!!"

Tương truyền, khi một đứa trẻ ra đời sẽ bay qua mái hiên và ngọn cỏ, sau này người ta phát hiện có lông ở dưới lòng bàn chân đứa trẻ, người lớn sẽ cắt lông ở lòng bàn chân nó khi ngủ, sau khi cắt, bé sẽ không bay nhảy nữa mà giống như người bình thường.

Sau đó, những người được gọi là người chạy nhanh được gọi là Phi Mao Thối.

"Aaaaaaaa sư huynh, cứu em!!" A Tửu cắm đầu lao về phía trước, bởi vì sợ nên trái tim nhỏ đập liên hồi, cô khóc lóc với Quý Lâm Xuyên trong điện thoại: "Sư huynh, có người đuổi theo em huhuhuhu, em sắp bị bắt rồi! Aaa, hoành thánh, còn chưa ăn được hoành thánh!"

Giá trị hãm lờ: /.

Cư dân mạng dồn dập mắng chửi ở phần bình luận, bọn họ chưa từng thấy khách mời nào phế như vậy, vừa chạy vừa khóc, không biết còn tưởng phía sau có đại ma đầu ăn cô đấy!

Ủa đợi chút.

Bỗng dưng bọn họ phát hiện có lẽ A Tửu khóc không phải do kẻ bắt giữ mà là vì cô chưa kịp ăn hoành thánh.

Họ nhìn A Tửu xách hộp đựng đồ ăn rồi rơi vào im lặng, cái chén hoành thánh này có thể an toàn đến tay người trong Bàng phủ không?

So với nửa đường bị đổ, nói không chừng khả năng lớn hơn là bị A Tửu ăn hết.

Quý Lâm Xuyên không nhìn thấy tình hình bên A Tửu, cô vừa khóc là anh cũng luống cuống, ngữ khí tăng nhanh lên: "Đừng sợ đừng sợ, em tìm một chỗ rẽ bỏ rơi bọn họ, đụng phải điểm mù, họ không thấy sẽ không đuổi theo em nữa.

"

"Không tìm được, không tìm được, tất cả đều là một đường thẳng ạ, huhuhu hoành thánh thơm quá, mùi nước cốt bay ra nè.

" A Tửu vừa gọi điện vừa hoảng sợ chạy về phía trước, hoàn toàn không chú ý sau lưng đã không còn người: "Huhuhu, sư huynh, nếu em bị bắt, anh—— "

A Tửu mới nói được một nửa, bất thình lình đâm phải kẻ bắt giữ số , đợi A Tửu chú ý đến thì cả người cũng đã thẳng tắp đụng trúng!

Lúc này phòng livestream chính đã chiếu A Tửu, khán giả của toàn bộ livestream gần như đoán được A Tửu sẽ chạm mặt kẻ bắt giữ số .

【Cái này gọi là há miệng chờ sung.

【Cả đường Tang Tửu đều khóc sướt mướt, phiền muốn chết, cô mẹ nó là đồ mít ướt đầu thai à!】

Khi A Tửu nhìn thấy kẻ bắt giữ mặc đồ đen đeo kính đen, cô sợ đến mức ngu người, đầu óc trống rỗng, theo bản năng nhắm mắt lại rồi nhảy vọt lên.

Nhắm mắt lại mở mắt, A Tửu nhìn con đường phía trước không một bóng người, cô kinh ngạc trợn tròn hai mắt, chẳng lẽ mình nhìn lầm?

Dù A Tửu nghĩ vậy nhưng cũng chỉ có .

giây, tốc độ dưới chân không chậm lại, cô nhanh chóng chạy đi, đồng thời cũng không quên khóc lóc với Quý Lâm Xuyên: "Sư huynh! Em vẫn chưa bị bắt! Anh mau đến cứu em với!"

"Đúng rồi đúng rồi! Nếu em bị bắt thì dù thế nào anh cũng phải mang một chén hoành thánh đến nhà giam cho em nha!"

Phần bình luận: "! "

Trong mắt cô chỉ có hoành thánh!

Đợi chút, hình như ban nãy có chỗ nào đó là lạ nhỉ, đến tột cùng là là lạ ở đâu?

Hai ba phút sau, A Tửu chạy nhanh như cơn gió bỗng nhiên nhìn thấy Diệp Doãn Đồng, cô thoáng yên tâm, cũng không khóc nữa, sau khi cô cúp điện thoại thì ôm chị ấy không buông: "Đồng Đồng, vừa nãy em nguy hiểm lắm luôn, suýt nữa đã bị kẻ bắt giữ chụp được, bây giờ thấy chị em không sợ nữa!"

Bình luận: Cô nói bậy! Cô nói láo! Kẻ bắt giữ còn chưa đụng được một góc áo của cô! Đúng ha, vừa nãy sao kẻ bắt giữ không đụng được góc áo của Tang Tửu???

【Các anh xị em, tôi thắc mắc là cái chỗ nào nó là lạ, mấy người có thấy Tang Tửu làm cách nào để bỏ rơi kẻ bắt giữ số không?】

【Giống như thấy mà giống như không thấy, méo dám nói.

【Hình như là bay lên xong nhảy qua, tôi ở phòng livestream Tang Tửu thấy kẻ bắt giữ cũng ngu người luôn.

【Nhảy lên! Tuyệt đối là nhảy lên! Tui vẫn luôn ngồi xổm trong livestream của mẻ, thấy rõ ràng! Y chang Tôn Ngộ Không lộn nhào vậy á! Không hổ là xuất thân từ nhóm nhạc nữ!】

Lúc cư dân mạng muộn màng thán phục Tang Tửu có nền tảng kỹ thuật vững chắc, dù thích khóc nhưng cũng không vô dụng lắm, cuối cùng cũng có người phát hiện chỗ quan trọng.

【Thật ra tao nhịn hơi lâu rồi, tụi bây có phát hiện không, Tang Tửu chạy nhanh như vậy, còn khóc suốt đoạn đường nhưng lúc ẻm gọi điện thoại cho Quý Lâm Xuyên thì hơi thở vẫn đều đều, không thở gấp chút nào! 】

【Đù mé, nghĩ kỹ lại thì đúng thật là thế, bây nhìn mẻ đang nói đùa với Đồng Đồng mặt không đỏ, thở không gấp, y chang như chả có chuyện gì vậy!!】

Bình luận: "! "

Bọn họ nhớ đến A Tửu vừa khóc chít chít lao vào trong ngực Diệp Doãn Đồng cầu an ủi, dáng vẻ nhỏ bé đáng thương không ai giúp kia!

Bỗng dưng tâm trạng có trăm triệu chỗ phức tạp.

"Đúng rồi, đúng rồi, Đồng Đồng, chúng ta phải nhanh chóng đi giao hoành thánh!" A Tửu giơ hộp đồ ăn, gương mặt nhỏ tràn đầy kiêu ngạo: "Em bảo vệ nó đỉnh lắm luôn, không đổ, vẫn còn nóng nữa!"

【Nhiệm vụ hoàn thành.

【Hai kẻ bắt giữ tạm thời không được thả ra.

【Lộ Chúc Chúc bị bắt, thời gian phút giây.

A Tửu ngẩn ra: "Hoàn thành nhiệm vụ nhanh như vậy ạ?】

"Không tính là nhanh đâu, đám Chúc Chúc vẫn luôn ở xung quanh quầy hoành thánh, lấy hoành thánh xong leo tường một cái chính là Bàng phủ rồi! " Diệp Doãn Đồng vừa nói vừa nhìn về phía hộp đựng thức ăn trong tay A Tửu, mãi mới nhận ra: "Có phải em chạy ngược hướng Bàng phủ không? Đúng vậy! Nếu không thì sao hai tụi mình gặp được!"

A Tửu, nghẹn lời.

Cuối cùng cũng không thể giấu chuyện em mù đường QAQ.

Hồi lâu sau phần bình luận hỏi một cách không xác định.

【Vì vậy hồi đầu Tang Tửu nói anh đoán với Quý Lâm Xuyên chỉ vì! Ẻm mù đường???】

【Xách hộp đựng thức ăn chạy ngược lại với đích đến, mừng rỡ chạy một mạch hết sáu con phố, không mù đường thì méo làm được! 】

Cư dân mạng nhìn A Tửu đã bỏ cuộc, ngồi xổm dưới đất để share hoành thánh với Diệp Doãn Đồng, không hẹn mà cùng lặng người.

Trong một thoáng nào đó, bọn họ cảm thấy A Tửu hết lần này tới lần khác vừa có thể bay vừa có thể nhảy, vừa mù đường vừa thích khóc khá cưng.

Diệp Doãn Đồng lau miệng: "Oa, A Tửu, cái chén hoành thánh này thơm quá! An ủi cái bụng trơ trọi của chị!"

A Tửu ghét bỏ lắc đầu, nũng nịu phê bình: "Cũng thường thôi, chị yêu cầu thấp quá!"

Giá trị hãm lờ: /.

Cư dân mạng: "! "

Bọn họ mới cảm thấy Tang Tửu dễ thương, có lẽ——

Nguyên nhân là vì thiếu một chén hoành thánh.

Tốt nhất vẫn là một chén hoành thánh nhân tôm kết hợp với nước cốt!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio