Khí Trùng Tinh Hà

chương 172: đan đạo ảo diệu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mặc dù nghi hoặc, nhưng không hề sợ hãi, thản nhiên nói:

- Xin Pháp vương chỉ giáo!

- Chỉ giáo gì đó, thì không có. Ngươi chỉ cần làm một chuyện theo lời ta nói, nếu có thể khiến lão phu hài lòng thì xem như thông qua được cửa này. Chuyện luyện đan, lão phu sẽ tận lực mà làm, bảo đảm lượng nhiều chất cao!

Ly Hỏa Pháp Vương thản nhiên mở miệng:

- Đem đan điền của ngươi mở ra, dẫn xuất một luồng linh lực, xuất nê hoàn cung, dẫn tới giữa hai vú trước ngực, tản ra giữa tim phổi, cuối cùng dẫn vào bả vai, nhập vào trong hai cánh tay…

Làm theo chỉ dẫn này của Ly Hỏa Pháp Vương, Tần Vô Song rập khuôn theo đó mà làm, phát hiện tuyến đường này, chính là một tuyến đường vận hành trong Thập Nhị Chính Kinh bên trong cơ thể hắn.

Đối với Tần Vô Song mà nói, vận hành linh lực như vậy, tựa hồ có thể nói là một bài tập mà hắn phải làm hàng ngày, lập tức dễ dàng đem linh lực vọt tới lòng bàn tay.

- Cảm giác như thế nào?

Ly Hỏa Pháp Vương thản nhiên hỏi.

- Cảm giác hai luồng nhiệt khí ngưng tụ trong lòng bàn tay, dâng lên muốn bốc ra!

Tần Vô Song thành thực trả lời.

Nếu là xông lên một chút, từ đầu ngón tay giữa hai bàn tay bắn ra, điều này rõ ràng chính là một thức huyền ảo của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm.

Đối với Tần Vô Song mà nói. Đây thật sự là cảm giác vô cùng quen thuộc.

- Ồ?

Ly Hỏa Pháp Vương ánh mắt sáng ngời:

- Thử xông lên một chút!

Tần Vô Song thầm nghĩ, nếu xông lên thì ta sẽ phát ra kiếm khí rồi. Nhưng hắn lại vô cùng thông minh, biết được nếu tiếp tục làm như thế này sẽ đâm ra kiếm khí, tất nhiên khiến Ly Hỏa Pháp Vương sinh nghi, khiến toàn bộ bí mật của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm bị bại lộ. Lập tức mười ngón tay hé ra, tùy ý để khí tức của luồng hỏa nhiệt đó từ giữa mười ngón tay tràn ra.

- Có thể đem khí của hỏa nhiệt đó sắp xếp ra không?

Ly Hỏa Pháp Vương lộ vẻ kích động hỏi.

Mười ngón tay của Tần Vô Song lại mở rộng ra, bốc lên sương mù mờ mịt, giống như làn khói, lượn lờ bay lên.

Ly Hỏa Pháp Vương vỗ đùi, không kìm nén được cảm xúc nói:

- Tốt!

Tần Vô Song bối rối không hiểu, không rõ tại sao Ly Hỏa Pháp Vương lại thốt ra tiếng này.

Ly Hỏa Pháp Vương cười lớn:

- Tần Vô Song, Nhị Điện chủ có ở Thanh Vân Điện không?

- Có!

Tần Vô Song trả lời theo bản năng.

- Ha ha, ta muốn đi thương lượng với hắn một chuyện!

Ly Hỏa Pháp Vương đột nhiên giống như biến thành một người khác, điên điên khùng khùng, hoàn toàn không giống với bộ dạng trang nghiêm của bậc cao nhân đạo đức lúc trước.

Tần Vô Song giương mắt đứng nhìn, hắn thật sự không ngờ rằng, tính cách của một bậc cao nhân tiền bối lại có thể xuất hiện sự tương phản cường liệt như vậy. Trước đó vẫn là một hình tượng cao nhân cao thâm khó lường, đột nhiên tại sao lại biến thành một nhân vật nghịch ngợm giống như một đứa trẻ bướng bỉnh như vậy chứ?

- Đi đi đi, ngươi cùng đi với ta!

Ly Hỏa Pháp Vương không để cho Tần Vô Song nói gì, túm lấy Tần Vô Song cùng đi ra ngoài.

Tần Vô Song không kìm được hỏi:

- Pháp vương, chuyện luyện đan…

- Luyện đan là chuyện nhỏ, khi nào quay về ta sẽ chế luyện cho ngươi, tự mình động thủ, đảm bảo khiến ngươi hài lòng. Nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện!

- Điều kiện gì?

Ly Hỏa Pháp Vương cười hai tiếng hắc hắc, cũng không trả lời chính diện, chỉ là nói:

- Đợi gặp sư phụ ngươi rồi nói!

Tần Vô Song bất đắc dĩ, chỉ có thể cùng Ly Hỏa Pháp Vương đi ra ngoài. Mặc dù hắn không biết Ly Hỏa Pháp Vương đột nhiên tại sao lại muốn đi gặp sư phụ, nhưng nhìn vẻ mặt tươi cười của hắn, có lẽ không phải là chuyện gì xấu, lập tức chỉ có thể thuận theo ý tứ của hắn, bước nhanh ra bên ngoài.

Những đệ tử của Ly Hỏa Cung nhìn thấy Ly Hỏa Pháp Vương và một gã thiếu niên hậu bối nắm tay nhau chạy ra, mặt mày rạng rỡ, đều trố mắt cứng lưỡi đứng nhìn, quả thực khó có thể tin vào mắt mình.

Đi tới cửa, tên đệ tử gác cửa nhìn thấy tình huống này lại càng kêu khổ không ngừng. Nhìn bộ dạng này của Pháp vương, rõ ràng rất thân thiết với người thiếu niên này, vậy mà bản thân hắn trước đó còn ác ý nói dối, nghĩ tới đây, da đầu có chút tê dại. May mắn, Pháp vương căn bản không có để ý đến biểu hiện này của hắn, mà chỉ kéo Tần Vô Song bước nhanh ra bên ngoài.

Đi đến chỗ sân, Đồng Ngôn đang chăm chỉ quét dọn, nhìn thấy Tần Vô Song bị Pháp vương kéo đi, cũng vô cùng kinh ngạc đứng nhìn. Không khỏi dừng lại công việc đang làm trong tay.

Tần Vô Song cười khổ chào hỏi một tiếng, Ly Hỏa Pháp Vương liền ngây người sửng sốt:

- Các ngươi biết nhau sao?

- Chúng ta là đồng hương!

Tần Vô Song trả lời thành thực.

- Tốt! Rất tốt!

Ly Hỏa Pháp Vương gật gật đầu, suy nghĩ một lát, khoát khoát tay:

- Tiểu tử nhà ngươi, không cần quét dọn nữa, đi tới chỗ Đại sư huynh, lãnh công việc khác, nói là Pháp vương ta đích thân mở miệng!

Đồng Ngôn vừa nghe, vui mừng quá đỗi:

- Vâng, cảm tạ Pháp vương!

- Cám ơn ta làm cái gì? Người ngươi phải cám ơn chính là vị đồng hương này của ngươi. Các ngươi có đồng hương thật tốt!

Ly Hỏa Pháp Vương cười lớn ha ha, túm lấy Tần Vô Song tiếp tục kéo đi.

Đồng Ngôn mặc dù giật mình nhưng vẫn mặt mày rạng rỡ, quăng cái chổi đi, bước vào bên trong. Hắn biết, bản thân lần này có thể thoát khỏi số phận quét dọn, tuyệt nhiên có liên quan đến Tần Vô Song. Mặc dù cụ thể là nguyên nhân gì tạm thời vẫn chưa biết rõ, nhưng chí ít bây giờ hắn không cần phải quét dọn nữa.

Một khi Pháp vương đã tự mình mở miệng, Đại sư huynh khẳng định không thể tùy tiện giao phó cho mình một công việc quá mức tồi tệ được.

Truân Trung Trì đang chìm trong suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân huyên náo ở bên ngoài đại điện, lắng nghe cẩn thận, còn có tiếng kêu la của Ly Hỏa Pháp Vương, trong lòng không khỏi sửng sốt:

- Ly Hỏa Pháp Vương sao lại chạy đến chỗ ta làm gì? Lẽ nào Tần Vô Song tìm hắn luyện đan, đắc tội với hắn, vị Pháp vương này chạy đến chỗ ta lý luận sao? Hừ, không luyện đan sao? Lão gia hỏa này cũng được voi đòi tiên quá? Ngươi cũng đừng nghĩ tới chuyện ức hiếp môn đồ đắc ý của Truân mỗ ta!

Ý niệm trong đầu còn chưa chuyển hết, Ly Hỏa Pháp Vương đã cười lớn bước tới gần:

- Truân Điện chủ, Truân Điện chủ, ta biết ngươi ở đây mà!

Truân Trung Trì đẩy cửa đi ra. Nhìn thấy Ly Hỏa Pháp Vương túm tay Tần Vô Song, còn mặt đệ tử của mình thì hoài nghi và lúng túng, cảm thấy khó hiểu, khẩu khí lạnh lùng hỏi:

- Ly Hỏa Pháp Vương, chuyện này là thế nào? Đệ tử này của ta đắc tội với ngươi sao?

Ly Hỏa Pháp Vương nghe thấy ngữ khí của Truân Trung Trì có vẻ không tốt, lập tức hiểu ra, cười nói:

- Không có, không có, đồ đệ này của ngươi, ta thích còn không hết, sao lại đắc tội được chứ? Truân Điện chủ, ta không có việc gì đương nhiên sẽ không đến tận nhà viếng thăm, hôm nay đặc biệt đến đây là muốn thương lượng với ngươi một chuyện.

- Thương lượng sao?

Truân Trung Trì nhớ tới chuyện bỏ phiếu lần trước, trong lòng còn có oán khí:

- Chuyện gì?

Ly Hỏa Pháp Vương tủm tỉm cười nói:

- Ta muốn để môn nhân này của ngươi theo ta học luyện đan!

- Không được!

Truân Trung Trì và Tần Vô Song tựa hồ đồng thanh trả lời.

- Tại sao không được?

Ly Hỏa Pháp Vương nhất thời ngây người:

- Tần Vô Song này đối với Hỏa thuộc tính vô cùng mẫn cảm, hơn nữa thiên phú kinh người, tuyệt đối là tư chất cực phẩm của luyện đan. Không học luyện đan là quá đáng tiếc. Truân Điện chủ, con đường luyện đan này, sẽ bổ trợ cho tu luyện. Luyện đan chẳng phải là một loại ngộ đạo sao? Thật sự có thể làm chậm trễ tu hành võ đạo của hắn sao?

Truân Trung Trì cự tuyệt Ly Hỏa Pháp Vương, chủ yếu vẫn là vì chuyện bỏ phiếu lần trước còn có chút tức giận còn chưa tiêu tan hết. Ly Hỏa Pháp Vương ngươi không giữ thể diện cho ta, không bỏ phiếu tán thành, hôm nay lại đến tìm cầu ta chuyện gì đó, ta há có thể dễ dàng đáp ứng sao?

Còn Tần Vô Song cự tuyệt, là vì hắn căn bản không muốn phân tâm, vì trước khi xuất phát vừa rồi, sư phụ còn nhắc tới, đệ tử của Tinh La Điện ai cũng không muốn luyện đan. Suy đoán như vậy, luyện đan tất nhiên là một chuyện không có tiền đồ.

- Nhị Điện chủ, người khác còn có thể hiểu lầm, ngươi thân là một trong năm Điện chủ của Tinh La Điện, lẽ ra phải biết rất rõ ràng. Chuyện luyện đan không những không làm cản trở tu luyện, ngược lại có thể xúc đẩy việc tu luyện, Những cách nói nói luyện đan làm chậm trễ tu luyện, thuần túy là không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh. Bọn họ không có thiên phú đó, nên nói luyện đan không phải là công việc có tiền đồ, thật là đáng ghét!

Ly Hỏa Pháp Vương căm giận bất bình.

Việc này thật sự phải chia thành hai mặt mà nói. Luyện đan, nếu thật sự có thể nắm chắc được độ, có thể có tính đào sâu vào trong nghiên cứu, nếu không rơi vào trong ma chướng, thì thật sự có thể xúc tiến tu luyện. Chí ít khi luyện đan dược, đối với việc nắm bắt linh khí, người tu luyện thuật luyện đan khẳng định sẽ mẫn cảm hơn một chút.

Hơn nữa, trong Tiên Thiên Linh Võ Cảnh, nếu muốn giành được đột phá, có lúc đan dược là thứ vô cùng quan trọng. Luyện đan sư có thể thiếu cái gì, chứ không thiếu đan dược.

Nhưng mà, con đường luyện đan rất dễ lực đao mãnh liệt, kiếm pháp nhẹ nhàng, hoàn toàn mê muội trong đan đạo, bỏ qua việc tự thân tu luyện, đem hi họng hoàn toàn ủy thác vào trong đan dược, vì vậy đầu đuôi lẫn lộn, tiến nhập vào ma chướng.

Bởi vậy, con đường luyện đan này có tính hai mặt, vừa có lợi vừa có hại.

Truân Trung Trì thấy Ly Hỏa Pháp Vương phải nhờ cậy mình, rất là đắc ý, không khỏi có chút đầu cơ kiếm lợi, ung dung nói:

- Đệ tử này của ta thiên phú kiệt xuất, điều này ta sớm đã biết rồi. Bằng không sao ta lại ra tay cướp đoạt đi chứ?

Ly Hỏa Pháp Vương cười làm lành nói:

- Đúng đúng, Truân Điện chủ ngươi thật là có con mắt nhìn người a!

- Ngươi muốn để Vô Song theo ngươi học luyện đan sao? Môn hạ của Ly Hỏa Cung các ngươi ít nhất cũng có mấy trăm người, vậy mà lại đến chỗ ta để bắt lính, có phải có chút buồn cười không?

- Ai!

Ly Hỏa Pháp Vương bất đắc dĩ thở dài:

- Nếu ta có thể tìm được một môn nhân mẫn cảm với Hỏa thuộc tính như vậy, ta cũng sẽ không đi thu thập mấy trăm người kia rồi. Luyện đan chi đạo, quý tinh bất quý đa. Một người truyền nhân phù hợp còn hữu dụng nhiều hơn mấy ngàn môn nhân gom góp được. Truân Điện chủ, nếu ngươi muốn đổi, ta lập tức để tất cả môn hạ đệ tử tới nhờ cậy ngươi, ta chỉ cần một mình Tần Vô Song là đủ rồi!

Truân Trung Trì đắc ý cười to:

- Ngươi nghĩ hay thật!

Tần Vô Song bất đắc dĩ cười khổ, hóa ra hai vị lão gia hỏa này hoàn toàn xem hắn như kẻ vô hình.

- Vô Song, Ly Hỏa Pháp Vương rất yêu thích ngươi. Vi sư thật ra rất vui vẻ chiều lòng người, nhưng ý tứ của ngươi thế nào hả?

Truân Trung Trì cười tủm tỉm hỏi. Nguồn:

Tần Vô Song thành thực trả lời:

- Đệ tử đối với chuyện luyện đan thực sự không hứng thú lắm, chỉ nuôi chí theo đuổi võ đạo, không muốn phân tâm, xin sư phụ minh xét!

Truân Trung Trì gật gật đầu:

- Thấy rồi chứ? Đồ đệ này của ta không muốn học luyện đan, Ly Hỏa Pháp Vương, đây không phải là do lão phu ta không nỡ bỏ những thứ yêu thích!

Ly Hỏa Pháp Vương không nhịn được hỏi:

- Vô Song hiền điệt, ngươi đừng vội kết luận như vậy. Ta hỏi ngươi, luyện đan nhất đạo, rốt cuộc ngươi hiểu được bao nhiêu?

- Một chút khái niệm cũng không biết!

Tần Vô Song rất là hùng hồn, trả lời vô cùng dứt khoát.

- Nếu đã không biết, sao ngươi có thể biết được sự ảo diệu của luyện đan chi đạo? Làm sao biết sẽ ảnh hưởng đến truy cầu võ đạo của ngươi? Từ xưa đến nay, những cường giả trở thành Đại Tông sư, có mấy người là không biết luyện đan chứ? Tu luyện cảnh giới càng cao, tác dụng của những đan dược cũng sẽ càng hiển thị rõ rệt! Thậm chí không khách khí nói một câu, tu luyện nhất đạo, càng về sau, đan dược càng không thể thiếu!

Trong khẩu khí của Ly Hỏa Pháp Vương có sự tự tin mãnh liệt.

Truân Trung Trì đột nhiên cười nói:

- Vô Song, cái gọi là "Biết nhiều sẽ không thiệt thân". Theo như vi sư biết, cường giả của giới tu luyện, đối với việc luyện đan đều có ít nhiều hiểu biết. Con đường này, sớm muộn gì ngươi cũng phải đi, nếu Ly Hỏa Pháp Vương đã mở miệng, có danh sư giúp đỡ chỉ dạy, cớ sao mà không làm chứ?

Nói xong, Truân Trung Trì đột nhiên thay đổi sắc mặt, nói với Ly Hỏa Pháp Vương:

- Ta nói lão Ly Hỏa ngươi nếu muốn đồ đệ ta cùng học luyện đan với ngươi cũng có thể. Nhưng sau này trong Tinh La Điện có chuyện gì, ngươi cũng đừng ích kỷ không phân biệt thị phi, làm trái lại đạo làm người. Còn nữa, đệ tử trong nhất mạch của ta tìm ngươi luyện đan, ngươi cũng không được từ chối, tiền thuê cũng phải thu bớt đi một chút!

Ly Hỏa Pháp Vương nhếch miệng cười:

- Yên tâm đi, sau này, đệ tử của nhất mạch ngươi cũng không cần tìm ta luyện đan nữa đâu!

Nói xong, vẻ mặt ngưỡng mộ nhìn về phía Tần Vô Song.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio