Gặp mặt cỗ vũ của Truân Trung Trì so với các đại điện khác hoàn toàn không giống nhau, không có bao nhiêu hào ngôn, nhưng nhất cử nhất động, mỗi một lời nói một hành động của hắn lại có thể khiến cho các đệ tử môn hạ của hắn lại khăng khăng một lòng, nhiệt huyết sôi trào liều mạng vì Thanh Vân Điện, tranh thủ dành được một cái thành tựu tốt nhất, Dành được nụ cười vui vẻ của sư phụ.
Việc này là do Truân Trung Trì xưa nay đối với thái độ đối đãi với môn hạ đều có quan hệ, có thể nói là một tác dụng là sức hấp dẫn. Xét đến cùng lại không phải là tất cả mọi người ở Tinh La Điện đều có may mắn có được một trưởng bối hay bao che bênh vực như vậy.
Thanh Vân Điện sau khi tập trung xong, Truân Trung Trì đã dặn dò nhắn nhủ các Đệ tử Trung tâm xong thì lại đi ra ngoài điện, đối với các Đệ tử Cao cấp và Đệ tử Sơ cấp thêm phần khuyến khích động viên, nói:
- Thanh Vân Điện của chúng ta từ trước đến giờ đều không tạo áp lực cho bất kỳ một ai, mọi người dùng toàn lực ứng phó đi. Thành tích như thế nào chưa nói vội, lần khảo hạch này, mỗi người cố gắng thể hiện, lấy sự vinh dự của Thanh Vân Điện làm đầu, thắng không kiêu, bại không nản. Chỉ cần tất cả mọi người dốc toàn sức lực của mình là được. Bây giờ, theo ta xuất phát, đến trước Chủ điện tập hợp, mọi người đều phải trật tự, không được làm loạn.
Truân Trung Trì dặn dò xong thì mang theo đám đệ tử của Thanh Vân Điện hướng đi đến Chủ điện.
Sau khi đến Chủ điện tập hợp, cuộc Khảo hạch Cuối năm đã rầm rầm bắt đầu khai mạc.
Một vùng đất vô cùng rộng lớn bên ngoài Chủ điện, ít nhất thì cũng có thể chứa được mười vạn người. Lúc này năm vị Điện chủ của Tinh La Điện, còn có các môn nhân của các Pháp vương, Trưởng lão khác, tất cả đều theo khu vực đã được phân chia từ trước, không lộn xộn tập hợp lên trước.
Đệ tử Tinh La Điện chính thức có trên vạn danh, đều đặt trên quảng trường này, cũng không hề hiện lên sự chen lấn chật chội.
Nhất mạch Nhị Điện chủ ở Tinh La Điện có địa vị được tôn sùng, bởi vậy khi phân chia khu vực cũng vô cùng có uy thế. Truân Trung Trì đem đệ tử nhất mạch Thanh Vân Điện tới, dặn dò đệ tử Chu Phù cùng Lữ Đằng duy trì trật tự, còn bản thân hắn hướng đi đến Chủ điện.
Các Điện chủ của các đại điện khác cũng là đi tới hướng theo vào trong Chủ điện.
Trước khi cuộc khảo hạch được bắt đầu, các Đại Điện chủ cũng với Pháp vương Trưởng lão cùng phải gặp mặt nhau nữa.
Truân Trung Trì tiến gần đại điện, những kẻ Điện chủ khác vẻ mặt cũng có chút sắc thái suy ngẫm. Truân Trung Trì cũng không thèm để ý. Hắn biết, trong lòng những kẻ này ít nhiều cũng đều có một chút tính toán vặt vãnh nhỏ nhặt.
Năm trước, thành tích cuộc Khảo hạch Cuối năm, Đại Điện chủ dẫn đầu rất xa. Môn hạ của các Đại Điện chủ khác căn bản cũng không có cách nào có thể làm dao động địa vị kia của nhất mạch Đại Điện chủ được.
Xếp thứ hai, thường thường chính là nhất mạch Nhị Điện chủ Truân Trung Trì cướp đi. Xét đến cùng, nếu hắn đã bài danh Nhị Điện chủ thì tất nhiên hắn sẽ có mặt độc đáo riêng. Tổng hợp thực lực của đệ tử môn hạ hắn cũng thoáng vượt hơn các người khác một chút, cũng là điều có lý.
Nhưng chỉ là thoáng vượt hơn một chút, lại khiến cho những Điện chủ khác có chút không phục, mỗi năm đến đợt Khảo hạch Cuối năm, mấy kẻ này đều tràn ra một loại cảm giác dã tâm, rất muốn đem nhất mạch Nhị Điện chủ đạp xuống ngựa dành lấy thành tích thực lực là đệ nhị Tinh La Điện. Lòng dạ nhỏ nhen ấy, cho tới giờ thì Truân Trung Trì cũng không lấy gì làm lạ lẫm.
- Hừ hừ, năm trước, ta không có kỳ binh Tần Vô Song này, các ngươi cũng đã chẳng đè nổi ra. Năm nay có một nhân vật như hắn, các ngươi đừng có hòng nghĩ vượt qua được nhất mạch Thanh Vân Điện của ta.
Truân Trung Trì trong lòng có một tia khinh thường. Mục tiêu của hắn là đánh sâu vào ba người trong mười hạng đầu, tranh thủ tiến gần đến nhất mạch Đại Điện chủ, mà không phải thèm tranh cao thấp với mấy tên Điện chủ kia.
Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành vì chuyện của Tây Sở Quốc vốn đã có nhiều ít khúc mắc. Chẳng qua Ngũ Điện chủ này trời sanh vốn tính khôi hài, mang thù hận trong lòng nhưng lại cũng không có coi trọng, chỉ là trêu trọc nói:
- Lão Nhị, đợt Khảo hạch Cuối năm lần này, nhất mạch của ngươi có dã tâm gì không à?
- Nói trước về dã tâm của ngươi đi đã, ngươi có dã tâm gì?
Truân Trung Trì ăn miếng trả miếng, đáp trả không chịu lép vế.
Tam Điện chủ Chung Vô Ẩn với Truân Trung Trì ăn thua cạnh tranh lớn nhất, cũng là nhân vật muốn áp đảo Truân Trung Trì này nhất. Dù sao hắn cùng Truân Trung Trì tiếp cận bài danh là gần nhất, một kẻ là Nhị Điện chủ, một kẻ là Tam Điện chủ, có một loại tâm lý muốn bức bách Truân Trung Trì luôn luôn không ngừng lại.
Nghe Truân Trung Trì nói như vậy, Tam Điện chủ Chung Vô Ẩn nói:
- Đợt Khảo hạch Cuối năm lần này, nhất mạch Đại Điện chủ khẳng định là không có điều gì trì hoãn. Phỏng chừng ít nhất cũng tập trung năm người trong mười hạng đầu. Bốn mạch chúng ta, tranh nhau năm danh ngạch còn lại. Mỗi một điện, mỗi một kẻ trong mười hạng đầu đều có thể tranh nhau, thì có thể nhìn ra điện nào sẽ có thể giành được hai vị trí.
Truân Trung Trì đối với lòng dạ này của Chung Vô Ẩn sớm đã có phát hiện, nhưng lại căn bản không đem nó thành một chuyện gì:
- Lão Tam, ngươi có hay không một chút viễn cảnh, thi đấu bài danh còn chưa bắt đầu, ngươi liền vội vàng phân bố các danh ngạch à? Các danh ngạch này là dựa vào thực lực thi đấu của bọn chúng chứ không phải là dựa vào mồm mép mấy kẻ chúng ta quy định mà ra. Ai nói chúng ta nhất định chỉ có thể tranh năm danh ngạch?
Chung Vô Ẩn nghe trong khẩu khí của Truân Trung Trì có mười phần tự tin, tự nhiên có chút không phục, ngoài cười nhưng trong không cười, nói:
- Lão Nhị, nghe khẩu khí của ngươi, tựa hồ còn muốn khiêu chiến với nhất mạch Đại Điện chủ?
Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì nãy giờ đứng một bên không lên tiếng, đột nhiên cười lạnh nói:
- Khiêu chiến nhất mạch Đại Điện chủ? Đó là tự không biết lượng sức mình, vài mạch chúng ta vốn là không có thực lực để đấu với nhất mạch Đại Điện chủ. Vẫn là tỉnh táo lại đi.
Truân Trung Trì tự nhiên có thể nghe ra, hai kẻ này đối với hắn là Nhị Điện chủ đều không chịu phục. Cũng không thèm để ý, nhìn bằng nửa con mắt, đơn giản là coi thường hai kẻ này.
Cũng vào lúc này, Đại Điện chủ uy vũ mạnh mẽ bước ra, cất bước lớn đến giữa Chủ điện, trên mặt đầy sự hớn hở vui sướng hô:
- Bốn vị hiền đệ, tới thật là sớm à.
- Đại Điện chủ!
bốn kẻ kia đều chắp tay tiến lên.
- Hắc hắc, thời gian thấm thoát trôi nhanh thật. Đợt khảo hạch năm ngoái mới dường như vừa như xảy ra ngày hôm qua, lại thật không nghĩ tới, đã qua một năm. Chư vị đã có chuẩn bị như thế nào?
- Tự nhiên là không thể so với nhất mạch Đại Điện chủ rồi.
Chung Vô Ẩn tủm tỉm mở miệng đầu tiên:
- Mục tiêu của ta năm nay chính là dành hai trên mười hạng đầu.
Đại Điện chủ Trác Bất Đàn chính là người đứng đầu Tinh La Điện, vô cùng uy nghiêm, nghe Chung Vô Ẩn nói như vậy, mỉm cười cổ vũ nói:
- Hai trên mười hạng đầu, vẫn là có thể tranh được. Lão Tam, ngươi vẫn là ít nghiêm khác đốc thúc đệ tử môn hạ của ngươi nhất, xem ra lại không phải là giống như biểu hiện vậy, ẩn núp thực lực phải không?
Chung Vô Ẩn mặt mang vẻ hiểu được, lại giả ý khiêm tốn nói: T
- Tuy rằng đệ tử không nhiều lắm, nhưng kẻ tiểu đệ như ta quản giáo đệ tử môn hạ luôn luôn nghiêm khắc, mỗi năm lại có thể tích lũy được, cũng là có vài thủ hạ tốt. Chỉ là có thể sử dụng được tốt hay không thì còn phải nhìn xem thành tích Khảo hạch Cuối năm này thế nào.
- Ha ha, sẽ không kém đâu.
Đại Điện chủ Trác Bất Đàn cười nhìn về phía người khác:
- Vậy mấy người các ngươi thì sao?
Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành buồn khổ nói:
- Ta không có cái gì gọi là thấp thỏm chờ mong, bảo vệ thành tích một trong mười hạng đầu, không cầu quá nhiều. Dù sao nhất mạch này của ta, những hạt giống tốt vẫn là không có khả năng đến phiên của ta.
Có câu là, đứa trẻ khóc nhiều thường là có nhiều sữa uống, Ngũ Điện chủ này hiển nhiên là am hiểu sâu sắc câu nói này. Dăm ba câu này, liền có thể nói lên hết lời của hắn.
Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì lại nói:
- Nhất mạch này của ta cũng chỉ có thể nói dùng hết sức để mà làm. Đại Điện chủ, Pháp vương và Trưởng lão cũng đến đông đủ. Sau khi mọi người cùng ký vào hiệp nghị thư cạnh tranh công bằng, liền bắt đầu tiến vào chủ đề đi.
Truân Trung Trì kỳ thực cũng không muốn phí lời, hiếm khi ủng hộ quan điểm của Tứ Điện chủ, cũng gật đầu nói:
- Đúng vậy, ngàn vạn câu vô nghĩa không bằng thực tế cuộc khảo hạch. Đại Điện chủ, chúng ta trực tiếp tiến hành chương trình thôi.
Trác Bất Đàn mỉm cười gật đầu:
- Xem ra tất cả mọi người đều không chờ được nữa rồi, chư vị, đây là hiệp nghị thư cạnh tranh công bằng, chúng ta vẫn theo quy củ cũ. Theo vị trí sắp xếp đi lên ký tên trước. Nếu có nhất mạch nào làm bừa thì sẽ bị hủy bỏ thành tích tập thể, bất kể kẻ đó có sự đặc biệt gì.
Hiệp nghị thư này, hằng năm khảo hạch đều phải ký một lần, vì thế tạo hoàn cảnh canh tranh công bằng tuyệt đối, đối với kẻ làm bừa đả kích vô cùng nghiêm trọng, trực tiếp hủy bỏ tất cả thành tích của toàn bộ nhất mạch đó.
Bởi vậy, loại khảo hạch này, trên cơ bản không tồn tại khả năng làm bừa, cũng không thể làm bừa.
Đại Điện chủ ký tên trên mặt giấy đầu tiên, sau đó là Truân Trung Trì lên theo thứ tự ký tên, tất cả những kẻ có vị trí cao ở Tinh La Điện đều lên hoàn tất ký tên.
Đại Điện chủ mở miệng nói:
- Chư vị, tất cả đã ký tên xong, có hiệu lực ngay lập tức. Mời Điện chủ cấp bậc cao cùng ta đi ra ngoài, tuyên bố nội dung khảo hạch.
Năm vị Điện chủ nắm tay nhau đi ra ngoài điện, đứng ở bậc thang trên cao, hướng nhìn xuống dưới, tất cả các ánh mắt cũng đều nhìn chú ý lên phía trên. Hiển nhiên là chờ mong cuộc khảo hạch đã tới.
Đại Điện chủ khẽ cười, đem bóc một cái ống sớm đã được dán kín:
- Tất cả các đệ tử của Tinh La Điện, một năm đều có khảo hạch một lần, đã sắp bắt đầu. Theo quy củ cũ, đệ tử Tinh La Điện chia làm ba cấp, nội dung khảo hạch cũng chia làm ba phần, quy định các cấp tăng giảm, toàn bộ đều giống như năm ngoái, trong Đệ tử Trung tâm và Đệ tử Cao cấp có ba đến năm vị trí thay đổi, trong Đệ tử Cao cấp và Đệ tử Sơ cấp có ba mươi đến năm mươi vị trí biến đổi. Cơ hội, kẻ nào cũng có, đệ tử có chí thăng cấp đều xuất ra tất cả các khả năng của các ngươi đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Trong lúc nói, khí huyết của các đệ tử Tinh La Điện đều cuồn cuộn, nhiệt huyết sôi trào, mỗi người đều xoa xoa tay làm một trận lớn.
- Mỗi một bậc nội dung khảo hạch đều là không giống nhau, khó khăn cũng không giống nhau. Nhưng mỗi một bậc nội dung khảo hạch đều là có sáu hạng. Nội dung khảo hạch của Đệ tử Sơ cấp là…
Tần Vô Song dựng thẳng hai tai lên nghe, nội dung khảo hạch của Đệ tử Sơ cấp cùng hắn không có quan hệ, hắn tự nhiên sẽ không quan tâm. Hắn quan tâm chính là nội dung khảo hạch của Đệ tử Cao cấp.
Sau khi tuyên bố xong nội dung của khảo hạch Đệ tử Sơ cấp, Đại Điện chủ dừng một lát, lại cất cao giọng nói:
- Sau đây là nội dung của khảo hạch Đệ tử Cao cấp, tổng cộng cũng là sáu hạng – binh khí, thân pháp, lực lượng, sức chịu đựng, cấp bậc vũ kỹ, năng lực khảo hạch tổng hợp. Binh khí tự nhiên là khảo hạch sự vận dụng binh khí đến độ thuần thục, lực phá hoại cùng với chiến lực công kích. Thân pháp, chính là sự nhanh nhẹn, tốc độ với năng lực phản ứng. Đến lúc đó các giảm khảo phụ trách sẽ thí nghiệm cho các ngươi và tuyên bố nội dung cụ thể. Mà khảo hạch lực lượng, lại là sự đơn điệu nhất, khảo hạch chính là năng lực vác nặng, lực lượng đơn thể công kích các nội dung. Sức chịu đựng là khảo hạch dễ dàng nhất. Tất cả những kẻ tham gia khảo hạch đều tiến vào giữa trận pháp linh lực, trong trận pháp không ngừng sinh ra lực uy áp. Ở bên trong chống đỡ càng lâu thì thành tích sẽ càng cao. Đẳng cấp vũ kỹ cũng rất trực quan, chính là khảo hạch cụ thể cấp bậc vũ kỹ của các ngươi. Khảo hạch năng lực tổng hợp là phức tạp nhất, đều có người phụ trách khảo hạch các ngươi sẽ tuyên bố quy tắc.
Đại Điện chủ giải thích từng cái một lần, tuyên bố nói:
- Tất cả các Đệ tử Cao cấp, tập hợp về hướng Bắc đại quảng trường, tổng số sáu trăm, mỗi người đều có đánh số của mình. Hiện tại các ngươi phải đi lĩnh phân số của các ngươi xem thuộc số nào!
Tất cả các Đệ tử Cao cấp đều hướng phía Bắc quảng trường mà vọt đi.