Nhớ lại những lời vừa rồi, Tần Vô Song cảm thấy dù thế nào mình cũng thật may mắn. Trận chiến ở Bích Phù Sơn, nếu lúc đấy mình mà đánh trúng một tên nào đó, hắn rơi xuống hang ngầm, như thế không phải là đem cơ duyên này tặng cho hắn rồi sao? Mà bản thân hắn không tránh khỏi việc trở thành tế phẩm cho cơ duyên này.
Cái được cái mất chỉ cách nhau một đường quá gần!
Đám người Đế quốc Thiên Trì khi đánh hắn xuống hang ngầm chắc chắn thấy rất đắc ý, nhưng chúng đâu có ngờ đấy là thời khắc chúng về chầu trời? Mà Tần Vô Song hắn khi rơi vào cái vực sâu hun hút đó đâu có ngờ sẽ có được kết quả này?
Sự chìm nổi của đời người cũng chỉ vậy là cùng.
- Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận rốt cuộc có bao nhiêu huyền cơ?
Tần Vô Song nghe giọng nói kia nói, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận này từ giờ đã là lãnh địa riêng của hắn, đương nhiên cũng thấy động lòng.
Giọng nói ấy ngừng một lúc, dường như đang đợi Tần Vô Song tiêu hóa hết những thông tin kia rồi mới lại lên tiếng:
- Đương nhiên, muốn vào được Đệ tam hoàn, ngươi nhất định phải có được thực lực của Cao Linh võ giả. Nếu không ngươi sẽ không thể khởi động được Truyền Tống Trận đưa ngươi vào Đệ tam hoàn. Nhưng ngươi không cần lo lắng, mỗi lần khởi động Truyền Tống Trận tiếp theo sẽ không có việc hủy thiên diệt địa nữa đâu!
Cao Linh võ giả?
Đây là điều kiện cơ bản để vào Đệ tam hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận? Tần Vô Song không thể không cảm thán, vị tiền bối sắp đặt trận pháp này suy nghĩ thật phức tạp, mỗi hoàn lại suy nghĩ chu đáo đến vậy.
Đệ nhất hoàn của trận pháp ở Bích Phù Sơn cho phép ngươi và tất cả mọi người khác tranh giành.
Đến Đệ nhị hoàn, một khi người may mắn vào thì Truyền Tống Trận của Đệ nhất hoàn lập tức tự hủy. Như vậy là những người khác cũng chẳng thể biết được ngọn nguồn của Truyền Tống Trận ở Bích Phù Sơn nữa.
- Người may mắn, ta biết chắc chắn lúc này ngươi đang rất kinh ngac, từ từ mà tiêu hóa đi, ha ha ha…
Giọng nói đó ngừng một chút rồi trở nên nghiêm túc:
- Nhưng ngươi phải nhớ, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận của ta dù cao tuyệt thế nào thì cũng là xếp đặt ở bảy nơi khác nhau. Bất luận thế nào, bất cứ hoàn nào cũng có khả năng bị người khác phát hiện. Nhưng bị phát hiện là một chuyện, khởi động được trận pháp lại là chuyện khác. Ví dụ như nếu có kẻ phát hiện ra Đệ tứ hoàn, nhưng không trải qua Truyền Tống của ba hoàn khác thì dù hắn có năng lực thông thiên cũng chẳng thể khởi động được trận pháp để vào Đệ ngũ hoàn!
Lúc này Tần Vô Song cũng coi như đã hiểu cái gì là Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Trận pháp này các hoàn nối tiếp nhau, thiếu bất cứ hoàn nào, vào nửa chừng đều không thể khởi động Cấm chế, cũng không thể khởi động Truyền Tống Trận đi tới hoàn tiếp theo.
Mà mọi bảo bối hoặc bí tịch bên trong đều chỉ có thể nhìn chứ không thể động vào. Chỉ cần động một cái, Cấm chế phát tác, lập tức hủy diệt.
Đây mới là sự thần kỳ thực sự của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Chỉ có người may mắn duy nhất thông qua được Đệ nhất và Đệ nhị hoàn mới là người kế thừa thật sự của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
- Hãy nhớ là không thể khởi động trận pháp không có nghĩa là chúng không uy hiếp được ngươi. Nếu trận pháp bị phát hiện, chúng không khởi động được trận pháp, nhưng lại có thể uy hiếp được người có khả năng khởi động trận pháp là ngươi. Do đó, kẻ địch của người khống chế trận pháp không phải bản thân trận pháp mà là những kẻ vô ý xông vào trận pháp. Ở bất cứ hoàn nào cũng như vậy!
Tần Vô Song khẽ gật đầu, đạo lý này hắn hiểu, nếu lúc này bí mật của Đại Thương Sơn bị phát hiện thì chính là sự uy hiếp rất lớn cho mình.
Cũng may sơn động bí mật này rất kín đáo, người khác căn bản là rất khó phát hiện ra. Ban đầu Tần Vô Song nếu không phải khi tu luyện Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm vô ý khuấy động linh lực thì có lẽ cả đời này cũng chẳng biết trong Đại Thương Sơn này lại ẩn giấu một sơn động rộng lớn như vậy.
Trong đầu hắn lúc này còn rất nhiều nghi vấn, nhưng hắn biết giọng nói đó là do Thần thức để lại thì đương nhiên không thể nói chuyện với hắn, mà nó càng không thể trả lời hắn bất cứ điều gì.
Cũng may giọng nói đó không cố tình chơi trò bí ẩn mà giải thích hết mọi điều.
- Người may mắn, hãy nhớ, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, Đệ nhất và Đệ nhị hoàn mới chỉ là bắt đầu. Mỗi hoàn tiếp theo đều sẽ là sự thần kỳ mà ngươi không thể tưởng tượng nổi. Hãy nắm bắt tốt nó! Nếu thật sự ngươi có thể vào được Đệ thất hoàn thì Đại lục Thiên Huyền này sẽ không thể trói buộc bước chân thăng tiến của ngươi nữa. Ha ha…
Tiếp đó giọng nói lại thay đổi:
- Nhưng, nếu ngươi không đủ phúc duyên, hoặc mệnh yểu, đừng nói Đệ thất hoàn, liệu có vào được Đệ tứ hoàn hay không cũng là vấn đề lớn! Đương nhiên, Đệ tam hoàn không có vấn đề gì mấy. Cố gắng đi! Hãy nhớ, trước mắt còn rất nhiều điều thú vị, rất nhiều câu đố ngươi phải giải đáp. Có Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận này có nghĩa là ngươi có được vô số không gian riêng, có thể đưa hàng đoàn nhân mã tự do di chuyển. Có lẽ mới đầu ngươi không cảm nhận được lợi ích của nó, nhưng sớm muộn sẽ có ngày ngươi nhận ra rằng, Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận chính là đại trận cứu mạng!
Còn có thể đưa cả đoàn nhân mã đi sao? Thật là ngoài sức tưởng tượng! Tần Vô Song vốn chỉ nghĩ liên hoàn trận pháp thuộc lãnh địa riêng chắc là chỉ thuộc về một mình hắn, cũng chỉ cho phép một mình hắn đi qua thôi.
- Trận pháp ở phía dưới tảng đá xanh, đừng coi thường nó. Ta đã dùng thần lực vô thượng hóa đá một con linh thú mà thành. Đợi khi ngươi đạt đến cảnh giới Cao Linh võ giả, sẽ có thể làm sống lại Cấm chế của ta, từ đó giải được bùa chú, trả lại bản thể cho nó! Bản thể nó gọi là Tử Điện Phần Diệm Thú. Người giải được bùa chú hóa đá cho nó sẽ là chủ nhân của nó! Đây là cơ duyên lớn nhất của Đệ nhị hoàn Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Con Tử Điện Phần Diệm Thú này thực lực ít nhất tương đương với Linh Võ Đại viên mãn!
Linh Võ Đại viên mãn? Tần Vô Song há hốc miệng. Là cái khái niệm gì chứ?
Năm vị Điện chủ Tinh La Điện, bao gồm cả Đại Điện chủ có thực lực tuyệt đối cũng chưa bước qua được cánh cửa cuối cùng để tiến lên Linh Võ Đại viên mãn.
Thế mà con linh thú này lại có thực lực bằng Linh Võ Đại viên mãn? Linh thú mạnh như vậy lại bị người khác dùng Thạch Hóa Thuật phong ấn ở đây? Thế thì Thạch Hóa Thuật là thủ đoạn biến thái đến mức nào chứ? Còn người thi triển nó thì sao? Bỗng Tần Vô Song cảm thấy mình thật giống ếch ngồi đáy giếng.
Trước đây hắn nghĩ Tiên Thiên cường giả đã vô cùng lợi hại, theo đuổi cảnh giới Tiên Thiên là mục tiêu cả hai kiếp của hắn. Nhưng đến nay, sau khi thực sự vào cảnh giới Tiên Thiên hắn lại phát hiện, thì ra Tiên Thiên cường giả trong thế giới này thật là nhỏ bé!
Cảm giác này giống như kiếp trước, một đứa bé từ nông thôn lên huyện thành, được biết tỉnh thành rất lớn, nhưng khi đến tỉnh thành lại biết là còn có kinh thành, mà ngoài kinh thành còn có cả Địa Cầu… Ngoài Địa Cầu còn có Hệ Mặt Trời, dải Ngân Hà, còn cả vũ trụ vô tận.
Cái cảm giác vô biên giới này có thể hình dung tâm trạng Tần Vô Song lúc này.
- Người may mắn, chắc chắn ngươi cảm thấy Linh Võ Đại viên mãn rất tuyệt vời phải không? Ha ha, dù là Đại lục Thiên Huyền của các ngươi thì Linh Võ Đại viên mãn cũng chẳng phải cái gì ghê gớm. Ta chọn con Tử Điện Phần Diệm Thú này không phải vì tu vi của nó cao mà là vì nó là Linh thú Thiên phú có thể tăng cấp, không ngừng tiến hóa! Linh thú Thiên phú khác với linh thú bình thường. Trong cơ thể chúng có thiên phú không tầm thường. Thứ thiên phú thần kỳ này là do ông trời ban cho, cũng giống như thiên kiêu chi tử của nhân loại. Linh thú Thiên phú một khi đã tăng cấp thì sẽ không ngừng tiến hóa với tốc độ nhân loại không thể đạt được, cuối cùng trở thành sự tồn tại vô cùng đáng sợ. Ta đã dùng thần quang của mình tẩy lễ cho linh thức của nó, chỉ cần ngươi phá vỡ phong ấn, nó sẽ thần phục ngươi vô điều kiện! Đây chính là cơ duyên lớn nhất mà ta cho ngươi trong Đệ nhị hoàn này. Khi nào ngươi đạt đến Cao Linh Võ Cảnh sẽ có được cơ duyên này!
Trong lòng Tần Vô Song không biết dâng trào bao nhiêu đợt sóng. Nguồn:
Mọi việc đến quả thực quá nhanh khiến hắn không thể tiếp nhận hết trong một lúc được. Nghĩ một lúc, quả thật nếu cạnh mình mà có một con linh thú có thể sánh với Võ Linh Đại viên mãn thì dù có gặp phải tình cảnh như ở Bích Phù Sơn nữa thì cũng không đến nỗi thảm hại, bị vây đánh cho không có cơ hội hoàn thủ!
Lần đầu tiên Tần Vô Song tràn đầy mong muốn có được một con linh thú khế ước. Đồng thời, cũng cảm thấy vô cùng may mắn khi mình trở thành chủ nhân của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận. Cơ duyên như vậy nhất định phải trân trọng vạn lần.
Ngay khi Tần Vô Song còn đang nghĩ ngợi thì giọng nói kia đã thở dài:
- Người may mắn, lần này ta chỉ cảnh báo ngươi bấy nhiêu. Nếu như ngươi có thể vào Đệ tam hoàn thì sẽ có nhiều manh mối nữa đang đợi ngươi. Hi vọng lúc đó ngươi vẫn còn sống để tiếp tục nghe lại giọng nói của ta. Đừng khiến ta thất vọng! Đúng rồi, cửa ra khác của sơn động này có vài đạo cơ quan thông thẳng đến chân núi, gần cơ quan có chỉ thị Thần thức của ta. Chỉ cần ngươi nắm bắt được cơ quan thì sẽ khởi động được lối đi tắt, tránh việc mỗi lần lại phải lên lên xuống xuống nơi vách núi, ha ha ha ha…
Giọng nói của Thần thức nhỏ dần nhỏ dần rồi biến mất.
Một lúc sau, vầng sáng thần quang kia cũng tan đi, mọi thứ trở lại nguyên dạng. Tảng đá xanh vẫn là một tảng đá xanh, từ bên ngoài đúng là giống một con hung thú đang nằm phục, mắt mở hung dữ, giống như con Thần thú trong thần thoại Thái cổ.
Tần Vô Song xoa xoa đầu con Tử Điện Phần Diệm Thú cười:
- Anh bạn, cứ đợi nhé, ta sẽ nhanh chóng giải trừ bùa chú cho ngươi, về sau chúng ta sẽ là chiến hữu rồi, hắc hắc!
Sau khi được giọng nói Thần thức kia giới thiệu Tần Vô Song cũng không cần phải đi tìm hiểu những nơi khác của sơn động nữa. Hắn biết sơn động này là Đệ nhị hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, điều huyền diệu chính là ở đâu đây.
Nhưng sơn động này rộng như vậy, không khai thác lợi dụng một chút thì thật đáng tiếc! Tần Vô Song đã bắt đầu nghĩ làm sao để khai thác cái sơn động này rồi.
Hắn đang nghĩ làm thế nào để kết hợp sơn động này với Vương phủ Tần gia. Khi gặp tình huống khẩn cấp, người trong Vương phủ có thể rút lui đến nơi này.
Giọng nói Thần thức vừa rồi không phải nói cửa ra khác của sơn động này có thể thông trực tiếp xuống chân núi sao?