Khí Trùng Tinh Hà

chương 279

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tên Quỷ Đồng Tử này mới mười sáu tuổi mà có tu vi cỡ này rồi sao? Lẽ nào hắn cũng là Linh căn Tiên Thiên? Tần Vô Song và Triệu Mục Chi gần như đồng thời cùng có nghi vấn như vậy. T

Tần Vô Song tự hỏi, tu luyện đạt đến cấp bậc Trung Linh võ giả, hắn phải dựa vào lần kỳ duyên tẩy lễ ở Đệ nhị hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận tiến hành cải tạo thể xác. Nhờ thế trong quá trình tu luyện hắn không cần lo việc cơ thể không chịu nổi linh lực quá nhiều mà ảnh hưởng tiến độ tu luyện.

Cộng thêm có công pháp thần kỳ Bắc Minh Đại Pháp trợ giúp hắn hấp thụ linh lực nên bỏ ra ít sức mà hiệu quả rất cao. Vì thế nên năm nay hắn mới mười tám tuổi đã có thể tu luyện đến cấp bậc Trung Linh Võ Cảnh.

Nhưng tên Quỷ Đồng Tử này mới mười sáu tuổi đã có thực lực Trung Linh võ giả? Khẳng định là Linh căn Tiên Thiên, giống như Đại sư huynh Vi Dực, vào Tinh La Điện đã mười bảy năm, tuy khi huynh ấy nhập môn chỉ là một đứa trẻ nhưng năm nay cũng đã hai lăm, hai sáu tuổi, mà huynh ấy lên Trung Linh võ giả cũng mới ba năm.

Nói cách khác, nếu tên Quỷ Đồng Tử này quả thật mới mười sáu tuổi thì tốc độ tu luyện của hắn còn nhanh hơn Vi Dực sư huynh đến sáu bảy năm, cũng nhanh hơn Tần Vô Song hắn khoảng hai năm. Trong thế giới Tiên Thiên, khoảng cách một hai năm không được coi là nổi bật. Nhưng từ năm năm trở lên đã là không nhỏ rồi. Thường thì, cường giả tu vi càng về sau, khoảng cách của năm mười năm ngày càng lớn, từ đó mà phân biệt ra cấp bậc.

Quỷ Đồng Tử thấy Triệu Mục Chi ngẩn người ra như vậy rất lấy làm đắc ý, hắn cười quái dị:

- Quỷ Đồng Tử ta tuy thích giết người, nhưng những việc như bịa đặt thì không bao giờ thèm làm.

Rồi bỗng hắn sầm mặt lại:

- Vì thế ngươi chịu chết đi!

Tần Vô Song biết nếu còn không ra mặt, một khi Quỷ Đồng Tử nói xong, Triệu Mục Chi là đệ tử của Tinh La Điện cũng không thể nào xoay người chạy trốn một cách thiếu phong độ, vạn nhất rơi vào bẫy của Thiên Cơ Tông thì không hay rồi. Vậy là Tần Vô Song nhặt một viên đá ném vào bức hoành còn treo trên cột! Bốp!

Bức hoành phi rơi xuống khiến bức phú viết "Tay đấm binh tôm tướng tép Long Hổ Môn" cũng rơi theo. Tần Vô Song nói:

- Quỷ Đồng Tử, đại gia nhìn ngươi không thuận mắt, có giỏi thì chúng ta đấu một trận!

Tần Vô Song nói với giọng ồm ồm, rồi bay ra bên ngoài.

Quỷ Đồng Tử tính cách không chịu nổi khiêu khích, nghe Tần Vô Song lên tiếng, lại thấy hắn ra tay như vậy lập tức nghĩ đến tên đã đánh lén mình, hắn gầm lên:

- Chính là ngươi, đồ khốn kiếp, đại gia ta sẽ xử ngươi trước!

Hắn không thèm ngoảnh đầu lại mà hét lên:

- Triệu Mục Chi, ngươi cứ đợi đấy, sớm muộn gì đại gia ta cũng xử lý ngươi! Đại hội So tài Đông Tam quốc, tốt nhất là ngươi đừng có gặp ta!

Tiếng Quỷ Đồng Tử nhỏ dần, thoáng cái đã bay tít ra xa.

Triệu Mục Chi hừ một tiếng không nói gì, nhìn về hướng Quỷ Đồng Tử bất giác thất thần. Người vừa rồi có lẽ là người đã đánh lén Quỷ Đồng Tử cứu mạng hắn.

Nhìn hắn ra tay như vậy có lẽ là cao thủ của Long Hổ Môn. Nhưng nếu là cao thủ của Long Hổ Môn thì phải là bàng quan xem kịch hay, vui mừng trên đau khổ của người khác mới đúng, sao lại có lòng tốt mà cứu Triệu Mục Chi hắn chứ?

Điều khiến Triệu Mục Chi thấy lạ là, trong một thoáng hắn lại có cảm giác người đó rất quen thuộc. Cảm giác này khiến hắn dường như đã nghĩ người ra tay cứu hắn là Tần Vô Song sư đệ. Nhưng Tần Vô Song sư đệ đã gặp nạn ở Bích Phù Sơn, sao có thể xuất hiện ở đây?

Thì ra, sau khi Truân Trung Trì báo tin Tần Vô Song chưa chết lên Trác Bất Đàn thì hai vị Điện chủ thống nhất rằng không công khai tin tức này thì tốt hơn. Một là để bảo mật đến cùng, hai à, thiếu đi Tần Vô Song sẽ khiến cho các đệ tử khác nỗ lực tu luyện hơn để ứng phó với Đại hội So tài Đông Tam quốc sắp tới. Dù sao nếu Tần Vô Song không có mặt thì những áp lực mà hắn phải gáng sẽ đè nặng lên vai những đệ tử khác. Do đó mà Triệu Mục Chi không hề biết tin Tần Vô Song chưa chết.

Triệu Mục Chi nhìn ngây ra một lúc rồi lắc đầu cười cay đắng nghĩ, đúng là mình bị ảo giác rồi, sao Tần sư đệ vẫn tại thế được chứ?

- Triệu sư huynh đang nghĩ gì vậy?

Thôi Ngưu hỏi.

- Không có gì!

Triệu Mục Chi cười nhạt, rồi nói:

- Thôi Ngưu, ngươi khá lắm!

Thôi Ngưu cười ngượng xoa xoa tay. Hắn rất vui, được đệ tử Tinh La Điện khen như vậy là chuyện rất quang vinh rồi.

- Triệu sư huynh, hôm nay may nhờ huynh cứu mạng nếu không, hì hì…

- Cũng không có gì, tiện tay thôi mà. Hơn nữa ngươi thượng đài vì Tinh La Điện, vì Đế quốc Đại La, ta đương nhiên không thể bàng quan đứng nhìn được. Với lại, nếu không phải người vừa rồi ra tay trợ giúp, đừng nói ngươi, ngay cả ta e là cũng gặp nạn.

Thôi Ngưu chép miệng:

- Tên Quỷ Đồng Tử đó đúng là biến thái, thật không hiểu hắn từ đâu ra.

Triệu Mục Chi nói:

- Bất luận hắn từ đâu, chỉ cần là đệ tử của Thiên Cơ Tông thì sẽ có người dọn dẹp hắn. Triệu Mục Chi ta không địch nổi hắn không có nghĩa là Tinh La Điện không có người địch nổi hắn.

- Đúng đúng, Vi Dực sư huynh Tinh La Điện rất giỏi, có lẽ sẽ xử lý được tên Quỷ Đồng Tử đó.

Thôi Ngưu nịnh nọt.

Triệu Mục Chi xua tay:

- Thôi được rồi, chúng ta đi thôi. Chỗ quỷ quái này ở lại chả để làm gì, chỉ là cái bẫy của Thiên Cơ Tông mà thôi.

- Chính thế. Thiên Cơ Tông cho mai phục một tên Quỷ Đồng Tử biến thái như vậy ở đây, lại còn viết hai bức phú trơ tráo đó rõ ràng muốn khiêu khích Đế quốc Đại La và Đế quốc Đan Dương.

Triệu Mục Chi thở dài:

- Không biết người ra tay vừa rồi có phải cao thủ của Đế quốc Đan Dương không.

Thôi Ngưu nói:

- Có lẽ đúng. Nếu không sao hắn lại ra tay bắn rơi bức phú kia?

Lại nói đến Tần Vô Song. Hắn chạy với tốc độ nhanh dụ Quỷ Đồng Tử ra vùng ngoại vi. Hắn quyết định so sức chân với tên Quỷ Đồng Tử này trước. Nếu có thể dẫn hắn đến một nơi bí mật nào đó đấu một trận thì chắc sẽ rất thú vị. Nếu có cơ hội trừ khử hắn luôn thì càng tuyệt hơn!

Tuy Tần Vô Song có ý nghĩ đó nhưng cũng không dám sơ ý, dù gì tên Quỷ Đồng Tử đó cũng là cường giả Trung Linh Võ Cảnh, hơn nữa đây lại là địa bàn của Đế quốc Thiên Trì.

Giờ lại có việc của Thương Dạ đại ca, không biết những cường giả của Đế quốc Thiên Trì có đi nịnh bợ Đế quốc Xích Long không?

Nếu những cường giả của Thiên Cơ Tông ở đó mà ra tay, đương nhiên Tần Vô Song phải tránh xa ra, bị chúng nhằm vào thì hỏng mất đại sự.

Nghĩ đến đây Tần Vô Song lại tăng tốc. Quỷ Đồng Tử tức đầy một bụng hỏa khí. Vừa rồi bị Tần Vô Song đánh lén khiến hắn không giết được Triệu Mục Chi, hận thù với kẻ đánh lén thậm chí còn vượt cả với Triệu Mục Chi. Vì thế hắn mới lại bỏ Triệu Mục Chi mà đuổi theo Tần Vô Song.

Tên Quỷ Đồng Tử này quả thật mới mười sáu tuổi, mấy năm gần đây mới xuất đầu lộ diện trong Thiên Cơ Tông. Hắn được đào tạo bí mật thành quân cờ chuẩn bị cho công cuộc thể hiện thần uy trong Đại hội So tài Đông Tam quốc lần này.

Tên Quỷ Đồng Tử này đương nhiên không thể là Linh căn Tiên Thiên. Từ xưa đến nay, Linh căn Tiên Thiên là thiên kiêu chi tử, dù là thiên phú hay xương cốt đều rất xuất chúng, không thể có bộ dáng quái đản thế này được.

Còn Quỷ Đồng Tử, tuy không phải Linh căn Tiên Thiên nhưng lại là Linh căn Biến dị. Loại biến dị này khác với Linh căn Tiên Thiên, cũng không phải là người tu luyện thông thường.

Nói một cách đơn giản đó là một loại Linh Căn méo mó, biến thái. Cũng giống như kiểu biến đổi gien ở Địa Cầu kiếp trước của Tần Vô Song vậy. Tuy khó tìm được một kẻ trong hàng nghìn vạn người, nhưng một khi loại người này xuất hiện, hoặc là loại bỏ đi, hoặc là thiên tài biến dị. Tên Quỷ Đồng Tử vừa khéo lại là thiên tài tu luyện, hơn nữa lại là thiên tài cực kỳ biến thái.

Tốc độ tu luyện của hắn có thể nói là rất biến thái. Khi được Thiên Cơ Tông phát hiện hắn mới mười tuổi. Chỉ trong sáu năm, hắn không những đột phá cảnh giới Tiên Thiên mà còn là Trung Linh Võ Cảnh nữa!

Điều này khiến trên dưới Thiên Cơ Tông có cảm giác như nhặt được báu vật, đương nhiên rất coi trọng Quỷ Đồng Tử, vừa tẩy não, vừa nuôi dưỡng biến Quỷ Đồng Tử trở thành nhân vật kiệt xuất trong số Đệ tử Trung tâm trẻ tuổi của Thiên Cơ Tông. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đầu óc Quỷ Đồng Tử đơn giản, được Thiên Cơ Tông nuôi dưỡng đào tạo đương nhiên sẽ bán mạng cho Thiên Cơ Tông. Lần này hắn phụng mệnh lập lôi đài ở đây, một là để thị uy khiêu chiến, hai là định lợi dụng tính cách thích giết người của Quỷ Đồng Tử, tranh thủ giết bớt vài tinh anh của Tinh La Điện hoặc Long Hổ Môn.

Kiểu giết người trên lôi đài này dù sau này có truy cứu thì cũng có cách chối được. Mà trên Đại hội So tài Đông Tam quốc đã có quy định, chỉ học hỏi kinh nghiệm không đánh đến mức sinh tử. Trừ phi hai bên đều đồng ý, nếu không không được giết người với bất cứ lý do nào.

Đế quốc Thiên Trì lập ra lôi đài này chủ yếu là nhằm vào Tinh La Điện. Dù gì thì chúng vẫn căm phẫn với cuộc chiến ở Bích Phù Sơn, tổn thất lớn như vậy đương nhiên muốn lợi dụng cơ hội này giết vài đệ tử Tinh La Điện để xả hận.

Quả nhiên Triệu Mục Chi rơi vào bẫy, nếu không phải Tần Vô Song ra tay thì hôm nay Triệu Mục Chi cũng khó thoát khỏi bàn tay của Quỷ Đồng Tử.

Lại nói việc Tần Vô Song dụ Quỷ Đồng Tử đi. Hắn toàn quay lại đường mình đã đi qua vì địa hình khá quen thuộc, dù gì cũng đã qua một lần rồi. Còn nếu đi đường khác, hắn không quen địa hình, như vậy sẽ rất bất lợi.

Quỷ Đồng Tử đuổi theo đến cùng, nhất quyết không buông. Nhiều năm được sủng ái như vậy, khiến hắn đã có tính cách kiêu ngạo, căn bản cho rằng mình là nhất. Trong quá trình truy kích hắn cũng phán đoán đối thủ chỉ là Trung Linh võ giả mới tấn cấp, do đó càng yên tâm đuổi theo.

Truy đuổi một ngày một đêm, Tần Vô Song dụ Quỷ Đồng Tử đến một con sông cuồn cuộn chảy. Cạnh đó là một khu rừng rậm rạp, Tần Vô Song quyết định chọn địa điểm chiến đấu ở đây.

Quỷ Đồng Tử thấy Tần Vô Song đi vào trong rừng thì dừng lại hét lên:

- Tên nhát gan, dụ ta đây có gian kế gì sao? Lẽ nào bản đại gia lại sợ ngươi?

Dứt lời hắn cũng đi vào, nhưng không phải trên đường bình thường mà hắn độn thổ. Như vậy thì dù đối phương muốn án toán cũng khó.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio