Từ sau khi tiêu diệt cao tầng của Cửu Cung Phái, khí thế quật khởi của Tinh La Điện ở các quốc gia nhân loại có thể nói là không gì cản nổi. Hơn nữa sự quật khởi của Tinh La Điện còn khiến vị trí của Đế quốc Đại La trên Đế quốc Thượng phẩm càng được củng cố.
Ở các quốc gia nhân loại bây giờ, Cửu Cung Phái đã hoàn toàn tuột dốc, thân phận của Đế quốc Xích Long đương nhiên cũng tự động giảm xuống, không thể cạnh tranh với ba Đế quốc Thượng phẩm còn lại.
Chuyện vui cứ thế dồn dập tới. Đế quốc Đại La sau khi tấn thăng thành Đế quốc Thượng phẩm, đệ tử Tinh La Điện cũng được kích thích, càng có thêm sức mạnh để tu luyện và đạt được những đột phá đáng mừng.
Bây giờ, rất nhiều Đệ tử Trung tâm đã có thể đột phá, không chỉ còn là Sơ Linh Võ Cảnh nữa, đã có nhiều người cũng vào được Trung Linh Võ Cảnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Mà Vi Dực còn vào được Cao Linh Võ Cảnh, có thể nói là phong quang dị thường. Đương nhiên, Vi Dực là Linh căn Tiên Thiên, vào Cao Linh Võ Cảnh không phải là chuyện gì quá đáng mừng. Quan trọng nhất, hắn nhận được sự thúc đẩy từ phía Tần Vô Song, nên càng có động lực tu luyện, thời gian vừa qua cũng là thành tích kinh người, khoảng cách đạt đến Linh Võ Đại viên mãn không còn xa nữa.
Mà chuyện đáng mừng nhất là năm vị Điện chủ. Ngoại Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì đã sớm là Linh Võ Đại viên mãn ra, ba vị Điện chủ còn lại ai ai cũng có được đột phá, vào hết Linh Võ Đại viên mãn. Chuyện này trước đây bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ, có thể nói là trăm hoa đua nở.
Đương nhiên, tất thảy những chuyện này cũng là vì có sự chỉ bảo và ủng hộ mạnh mẽ của Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì. Tu luyện mà được những người đi trước chỉ bảo, tác dụng rất rõ ràng.
Cả Tinh La Điện bây giờ có thể nói là vô cùng vinh quang.
Bên trong đại điện Tinh La Điện, năm vị Điện chủ đều đã tề tựu đông đủ để đón một vị khách quý đến từ Chi Tế Sơn.
Người này tóc trắng râu bạc, thân hình gầy gò nhưng thần thái sáng ngời, mang lại cho người ta một cảm giác xuất trần. Người này ngồi ở vị trí của tân khách, nhưng có thể nhìn thấy rõ sự tôn trọng của cả năm vị Điện chủ.
Khẩu khí người này ngưng trọng:
- Chư vị Điện chủ, lão phu lần này đến quá vội vàng, cũng không dám lưu lại lâu. Những tình báo này đều là vô cùng chính xác, tuyệt đối không giả. Chỉ mong chư vị Điện chủ sớm có kế sách ứng phó. Nếu không, đợi khi đám tán tu đó vượt biên cảnh, Tinh La Điện sẽ không còn bình yên nữa.
- Hầu Vương bệ hạ vượt ngàn dặm xa xôi đến đây báo tin, đủ để thấy nghĩa khí cao cả vô cùng.
Trác Bất Đàn biểu cảm cũng rất nghiêm túc, chân thành nói:
- Tinh La Điện ta dù chỉ là một tông môn của các quốc gia nhân loại, nhưng tuyệt không xâm phạm đến ai. Nhưng tán tu của Cấm địa của Thần muốn đến gây sự, chúng ta sẽ đi Thiên Đế Sơn Hiên Viên Khâu cáo trạng, có thể sẽ giành lại được công đạo.
- Cáo trạng là việc của cáo trạng, nhưng đảm bảo an toàn cho cả tông môn mới là quan trọng nhất. Đợi những tán tu đó đến, bọn chúng sẽ không khách khí đâu.
Lão giả này chính là Ngân Hầu Vương. Ngân Hầu Vương từ sau khi vào được Luyện Hư Cảnh, chân không luyện hình, có được tạo hình này cũng đã là khí độ vô cùng rồi. Nếu như tự ông không nhận mình là Ngân Hầu Vương của Hầu Tộc thì mấy người Trác Bất Đàn đương nhiên không thể nhận ra.
Trác Bất Đàn nói:
- Xin Ngân Hầu Vương cứ yên tâm. Đã biết những kẻ đó lòng lang dạ sói thì Tinh La Điện chúng ta sẽ không ngồi yên chờ chết đâu. Vẫn phải cảm ơn cao nghĩa của Hầu Vương.
Ngân Hầu Vương nói:
- Đây là tình nghĩa bằng hữu, nhớ trước đây Tần Vô Song cũng giúp đỡ Hầu Tộc rất nhiều. Đến báo tin này cũng chỉ là đáp lễ bằng hữu mà thôi. Mong năm vị Điện chủ sớm tìm ra đối sách. Hiện giờ đang có rất nhiều tán tu muốn quá cảnh, lão phu cũng phải sớm quay về Hầu Vương Sơn, tránh xảy ra điều gì đáng tiếc.
- Được, vậy thì chúng ta cũng không giữ Hầu Vương bệ hạ nữa.
Người như Trác Bất Đàn rất biết nặng nhẹ, đương nhiên sẽ không giữ Ngân Hầu Vương lại làm khách nữa, mà tất cả cùng đứng dậy đưa tiễn.
Ngân Hầu Vương cũng không nói thêm nhiều, cáo từ rời đi. Năm vị Điện chủ sau khi tiễn Ngân Hầu Vương lại tụ tập nhau lại, tâm trạng mỗi người đều một màu u ám.
Không nghi ngờ gì, tin tức mà Ngân Hầu Vương đưa đến quá chấn động. Tinh La Điện đột nhiên bị một nguy cơ vô hình đè xuống một cách lặng lẽ không hề hay biết. Hơn nữa, nguy cơ này lại khủng khiếp chưa từng có.
Những kẻ thù trước đây lợi hại cỡ nào thì cũng chỉ trong phạm vi các quốc gia nhân loại. Mặc dù thực lực mạnh hơn Tinh La Điện rất nhiều nhưng xét cho cùng cũng chỉ là biết người biết ta.
Nhưng lần này, lại là các tán tu đến từ Cấm địa của Thần, rồng rắn hỗn tạp, mạnh yếu đều có, sẽ đến bao nhiêu người, bao giờ thì đến, căn bản không một ai biết được. Càng không biết thì lại càng rắc rối.
- Đại Điện chủ, nguy cơ lần này có thể còn nghiêm trọng hơn lần Cửu Cung Phái xâm lấn. Chí ít, lần trước chúng ta cũng biết kẻ thù là ai, lần này, ngay cả kẻ thù là ai chúng ta cũng không rõ.
Đây là giọng nói của Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành, Điền Tri Hành có vẻ có chút lo lắng:
- Đại Điện chủ, chuyện không nên trì hoãn, chúng ta buộc phải có một quyết định, nếu không Tinh La Điện khó lòng giữ nổi.
Tam Điện chủ Chung Vô Ẩn không kìm được nói:
- Lão Ngũ, lúc trước chúng ta mới chỉ là Cao Linh Võ Cảnh còn không sợ. Bây giờ cả năm vị Điện chủ đều là Linh Võ Đại viên mãn. Cho dù thực lực của Hiên Viên Khâu có thâm bất khả trắc nhưng những kẻ sắp đến đây chỉ là tán tu, bọn chúng hoàn toàn không có khả năng làm loạn.
Đương nhiên, cách nào này của Chung Vô Ẩn lập tức bị những vị Điện chủ khác phủ quyết. Nhất là Tứ Điện chủ Lãnh Thu Trì, dứt khoát lắc đầu:
- Lão Tam, chúng ta mặc dù đều có những đột phá đáng mừng, nhưng Linh Võ Đại viên mãn ở Hiên Viên Khâu đã là không có khả năng lên tiếng. Nếu như kẻ đến đây là Luyện Hư Cảnh cường giả thì còn không sao. Theo những gì Ngân Hầu Vương nói thì động tĩnh lần này rất lớn, có lẽ không chỉ có Luyện Hư Cảnh cường giả mới đến mà Hóa Hư Cảnh, thậm chí Động Hư Cảnh cường giả đều có thể nghe tin đến đây. Thử hỏi, nếu như một Hóa Hư Cảnh cường giả đến, chúng ta sẽ lấy gì để đấu?
Đúng là như Lãnh Thu Trì nói, nếu như kẻ đến là Hóa Hư Cảnh cường giả thì bọn họ căn bản không đủ khả năng chiến đấu. Cả Tinh La Điện này, cũng chỉ có huyết tẩy sơn môn mà thôi.
Trác Bất Đàn liếc nhìn Truân Trung Trì, hỏi:
- Lão Nhị, ngươi đang nghĩ gì vậy?
Truân Trung Trì thản nhiên nói:
- Chúng ta còn dễ đối phó, ta đang lo cho an nguy của Tần Vô Song ở Hiên Viên Khâu. Những lời đồn này xuất hiện đều là vì Tần Vô Song. Bảo vật Thần đạo, ha ha, ta đã từng đi qua Tần gia trấn Đông Lâm, nơi ấy mặc dù phong thủy bảo địa nhưng cái gọi là bảo vật Thần đạo căn bản chỉ là nói dối. Thần Tú Cung trên người Tần Vô Song mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải vũ khí Thần đạo. Đại Điện chủ, ta thấy, những lời đồn này mười phần là do kẻ thù cố tình tung ra.
Trác Bất Đàn chậm rãi gật đầu:
- Lão Nhị, nói có lý lắm, ta cũng đang nghĩ đây có phải là âm mưu nhằm vào Tần Vô Song không?
Chung Vô Ẩn nói:
- Mặc kệ có phải là âm mưu hay không, sự thật đã phát sinh, chúng ta chỉ có thể ứng phó.
- Hay là, chúng ra thử đi Tần gia trấn Đông Lâm? Lần trước Cửu Cung Phái xâm lấn, bọn Vi Dực cũng tới sơn động ở Tần gia trấn Đông Lâm lánh nạn.
Điền Tri Hành đề nghị.
- Không ổn, lần trước kẻ thù là Cửu Cung Phái, lần này kẻ thù còn mạnh hơn, sơn động đó liệu có đủ an toàn, lại còn không biết số lượng kẻ địch. Theo ta, thì cứ theo cách cũ. Di tản tất cả đệ tử, bỏ lại cái tổ không cho chúng.
Năm vị Điện chủ ai cũng có suy nghĩ, ai cũng có kiến nghị của mình. Ánh mắt mọi người cùng tập trung lên người Trác Bất Đàn.
Trác Bất Đàn nói:
- Cái này cũng không thỏa đáng, Tinh La Điện là cơ nghiệp mà tổ tông để lại, nếu như bỏ đi như vậy, truyền thừa đứt đoạn. Ngộ nhỡ, Tinh La Điện rơi vào tay kẻ thù thì ta còn mặt mũi nào xuống suối vàng gặp gỡ liệt tổ liệt tông?
Bốn vị Điện chủ còn lại đều lặng lẽ gật đầu, đúng là bỏ mặc Tinh La Điện để chạy trốn thì khó ăn khó nói quá. Truân Trung Trì đột nhiên nói:
- Đại Điện chủ, ba chiếc Chìa khóa Linh lực để vào Vô Tận Đông Hải đều đã có rồi. Ta nghĩ, đây là một cơ hội.
Những lời này của Truân Trung Trì thu hút sự chú ý của bốn vị Điện chủ. Tất cả Điện chủ đều nhất loạt gật đầu, chìm vào suy nghĩ.
- Lão Nhị, ý của ngươi là…
- Đại Điện chủ, muốn tránh nguy cơ lần này, chúng ta chỉ cần mở phong ấn của Vô Tận Đông Hải, đưa tất cả Đệ tử Trung tâm vào đó.
- Vô Tận Đông Hải có rất nhiều nguy hiểm. Đưa Đệ tử Trung tâm vào đó nếu như không trở về được thì tiền đồ của Tinh La Điện chúng ta sẽ càng ảm đạm.
- Lão Tam, ta phái chúng đi, không nhất định bắt chúng vào đó thăm dò. Chỉ là ẩn nấp ở biên cảnh chứ không xâm nhập vào Vô Tận Đông Hải. Đợi mọi nguy hiểm qua đi, ta lại đưa chúng về. Vô Tận Đông Hải chúng ta đều đã đi qua, đoạn đường đầu tiên, ngoài chuyện hơi lớn một chút ra, không có bất kỳ nguy hiểm nào hết.
Trừ Trác Bất Đàn ra, ba vị Điện chủ còn lại đều gật gật đầu ra chiều suy nghĩ. Bọn họ cảm thấy ý kiến này của Truân Trung Trì không tệ.
Trác Bất Đàn cười khổ nói:
- Lão Nhị, ta chỉ lo là sau trận này, liệu năm vị Điện chủ chúng ta có còn cơ hội mở phong ấn Vô Tận Đông Hải cho chúng không.
- Đại Điện chủ, nếu như chúng ta phải tử chiến vì cơ nghiệp Tinh La Điện thì Chìa khóa Linh lực có thể giao cho người khác bảo quản, để người này rời khỏi Tinh La Điện. Việc này bất luận là Hộ pháp hay Pháp vương đều có thể phó thác.
Trác Bất Đàn trầm tư không nói, một lúc lâu sau mới thở dài:
- E là, cũng chỉ có thể an bài như vậy thôi.
Năm vị Điện chủ tâm sự nặng nề, rõ ràng cùng có một cảm giác vô lực với cục diện sắp diễn ra. Cảm giác vô lực này dù lần trước bọn Cửu Cung Phái xâm lấn cũng chưa từng có.
Đúng lúc này, đột nhiên Truân Trung Trì hai mắt sáng ngời:
- Vô Song?
Ánh mắt ông dừng lại ở phía trước, Tần Vô Song đang bay vào từ bên ngoài, không một tiếng động, nhẹ như một cơn gió, mang lại cho người ta một cảm giác hư hư thực thực.
Bốn vị Điện chủ còn lại nhìn thấy Tần Vô Song cũng mừng ra mặt.
Tần Vô Song tiến lên thi lễ:
- Vô Song bái kiến chư vị Điện chủ!
- Vô Song!
Truân Trung Trì nắm chặt lấy cánh tay Tần Vô Song vẻ thân thiết.
- Vô Song, ngươi về rồi đấy à!
- Tinh La Điện, có hy vọng rồi!
Tần Vô Song thấy thần tình và biểu hiện của họ, có chút giật mình:
- Chư vị Điện chủ, không lẽ mọi người đều biết cả rồi?
- Vô Song, Ngân Hầu Vương của Chi Tế Sơn vừa mới rời khỏi đây, ông ấy đưa lời đồn ở biên cảnh truyền tới. Chúng ta đã biết hết thế cục rồi.
- Đúng vậy, Vô Song, ngươi cũng nghe thấy phong thanh nên quay về phải không?
Tần Vô Song giận dữ nói:
- Tất thảy những chuyện này đều là âm mưu của La Thiên Đạo Trường!
Tần Vô Song đem những gì nghe được từ bọn La Đĩnh nói, kể lại nguyên vẹn. Những lời này khiến năm vị Điện chủ ai ai cũng nổi giận đùng đùng, cảm thấy vô cùng phẫn nộ với hành động vô sỉ của tên La Đĩnh kia.