Khí Trùng Tinh Hà

chương 524

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bảo Tần Vô Song phải nói ra thân phận của mình, đây là điều có chút khó khăn. Tần Vô Song trước giờ vẫn luôn mai danh ẩn tích, cũng không nghĩ tới, đến nơi này lại phải tiết lộ thân phận của mình.

Lỗ Tiên Lâu nhìn Tần Vô Song mỉm cười không nói gì, cũng không quan tâm, nhìn bức tượng kia, thản nhiên nói:

- Ta nhìn người chỉ nhìn ánh mắt, ánh mắt này xem ra ngươi không phải là người cùng hung cực ác.

Tần Vô Song thở phào nhẹ nhõm, Bao Bao cười nói:

- Lão Đại chúng ta mặc dù cũng đã từng giết người, nhưng những người mà hắn giết, đều là kẻ đáng chết, hơn nữa…

Lỗ Tiên Lâu giơ tay, ngăn cản lời giải thích của Bao Bao.

- Ta chỉ tin tưởng vào sự phán đoán của bản thân.

Khẩu khí của Lỗ Tiên Lâu làm cho mọi người cảm thấy không dễ gần, thế nhưng loại tính cách này cũng không làm Tần Vô Song cảm thấy có ác cảm.

Bởi vì Tần Vô Song biết, loại người như Lỗ Tiên Lâu này, chính là loại tính cách lãnh đạm như thế, thật sự không phải là người có ác ý, hoặc là kẻ ác trời sinh. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lỗ Tiên Lâu nói:

- Nói đi, muốn ta chế tạo loại phù chú gì?

Tần Vô Song thẳng thắn nói:

- Lỗ đại sư, tôi muốn nhờ tiên sinh luyện chế vài tấm Truyền Thức Phù.

Tần Vô Song cũng thẳn thắn nói ra, hắn biết Lỗ Tiên Lâu này thích thẳng thắn.

Lỗ Tiên Lâu hơi nhíu mày nói:

- Làm Truyền Thức Phù ư? Truyền Thức Phù mặc dù rất quý hiếm, nhưng chỉ cần có nguyên liệu, cũng không khó luyện chế. Những người đến đây yêu cầu luyện chế phù chú, phần lớn là muốn làm những loại bùa chú chiến đấu uy lực biến thái, trình tự vô cùng phức tạp, mỗi một bước đều phải nghiên cứu kỹ lưỡng, thậm chí phải hao tâm tổn trí.

Bao Bao ngần ngại hỏi:

- Lỗ đại sư, chuyện này có khó khăn sao?

Lỗ Tiên Lâu bật cười hoạt kê:

- Ta chỉ thấy kỳ quái, yêu cầu của các ngươi quá thấp, các ngươi thực sự chỉ muốn loại đồ vật này thôi sao?

Tần Vô Song nghiêm mặt nói:

- Lỗ đại sư nếu có thể giúp ta luyện chế ra vài tấm Ngọc bài Truyền thức, tại hạ vô cùng cảm kích.

Lỗ Tiên Lâu thản nhiên nói:

- Điều này đơn giản, vật liệu đã chuẩn bị tốt hay chưa?

Tần Vô Song trước kia từng quan sát qua Ngọc bài Truyền thức của La Đĩnh, biết được loại ngọc bài này dùng ngọc thạch đặc biệt để luyện chế. Chất liệu của ngọc thạch này vô cùng đặc biệt, căn cứ vào sự quan sát của Tần Vô Song, loại ngọc thạch chất liệu này hắn cũng có.

Lúc trước Tần Thời Tốn tiền bối giao cho hắn một túi gấm trữ vật, bên trong ngoài loại tinh thạch ra còn có một số đồ vật khác, ví dụ như một khối chất liệu kim chúc màu đen và vài khối ngọc thạch màu ngọc bích.

Những vật liệu này rất độc đáo, đặc biệt là mấy khối ngọc thạch gần giống với vật liệu của Ngọc bài Truyền thức của La Đĩnh, chỉ có điều sức mạnh tinh hoa bên trong mà Tần Vô Song cảm nhận được còn mãnh liệt hơn so với Ngọc bài Truyền thức của La Đĩnh.

Bởi vậy Tần Vô Song nghĩ nếu như sử dụng những khối ngọc thạch này thì có thể làm ra thành phẩm còn hoàn hảo hơn so với Ngọc bài Truyền thức của La Đĩnh.

Tần Vô Song cũng không có ý cất giấu, liền lấy những khối ngọc thạch này ra.

Lỗ Tiên Lâu mới đầu vẻ mặt vẫn vô cùng bình thản, nhưng khi ánh mắt của hắn dừng lại trên những khối ngọc thạch kia, ánh mắt lập tức toát lên một sắc thái kinh ngạc.

Những khối ngọc thạch này làm cho Lỗ Tiên Lâu là người hiểu nhiều biết rộng cũng cảm thấy có chút kinh ngạc. Hắn nhàn nhạt hỏi:

- Ngươi có phải là đệ tử của tám môn Thiên Đế Sơn?

Tần Vô Song mỉm cười nói:

- Lỗ tiên sinh, những khối ngọc thạch này có thích hợp chế tạo ra Ngọc bài Truyền thức không?

Lỗ Tiên Lâu khó mà cười được nói:

- Chàng trai trẻ, ngươi cũng đã biết, còn hỏi ta? Chất liệu của những khối ngọc thạch này rất không tệ, dùng để làm ra Ngọc bài Truyền thức, có phải là rất đáng tiếc?

Bao Bao tò mò hỏi:

- Lỗ đại sư, chẳng lẽ những khối ngọc thạch này còn có công dụng khác sao?

- Đương nhiên rồi, chẳng qua các ngươi đã không biết, vậy thì bỏ đi. Trong này có tổng cộng sáu khối có thể làm ra Ngọc bài Truyền thức. Ngươi cần làm ra bao nhiêu ngọc bài?

Tần Vô Song nghĩ một lúc rồi quyết định:

- Vậy thì làm mười tấm đi.

Lỗ Tiên Lâu cầm một khối ngọc thạch trong tay cân nhắc thử, còn lại năm khối thì đưa qua Tần Vô Song, nói:

- Giữ lại đi, đây là lục tinh ngọc tinh khiết vô cùng giá trị, có rất nhiều tác dụng, làm ra mười tấm Ngọc bài Truyền thức, chỉ cần một viên là đủ rồi.

Mặc dù Lỗ Tiên Lâu bề ngoài lạnh lùng nhưng là một vị đại sư rất có khí phách, trong sự suy nghĩ của hắn lãng phí nguyên liệu kỳ thật chính là một sự sỉ nhục.

Tần Vô Song đem cất số lục tinh ngọc tinh khiết còn lại, mối thiện cảm đối với con người của Lỗ Tiên Lâu lại tăng lên không ít.

Tần Vô Song ý thức được rằng, có được Ngọc bài Truyền thức đối với hắn vô cùng quan trọng, đặc biệt là mối liên hệ giữa mình với gia đình và sư môn, nếu như có được thứ đồ vật này thì sẽ càng thêm thuận lợi hơn.

- Lỗ tiên sinh, Ngọc bài Truyền thức này cần có thực lực thế nào mới sử dụng được?

Tần Vô Song không am hiểu về lĩnh vực này, tự nhiên vô cùng quan tâm.

Lỗ Tiên Lâu ngạo nghễ nói:

- Nếu là thợ chế tạo phù chú bình thường, ít nhất cũng phải có tu vi Linh Võ Đại viên mãn mới có đủ thực lực mà sử dụng. Mà Ngọc bài Truyền thức do Lỗ mỗ đích thân chế tạo ra, nhất là Ngọc bài Truyền thức được chế tạo từ loại lục ngọc tinh thượng hạng như vậy, cho dù là những kẻ mới tiến nhập vào Tiên Thiên Linh Võ cũng có thể dễ dàng sử dụng được.

Tiên Thiên Linh Võ cũng có thể sử dụng được? Trong lòng Tần Vô Song vừa động, liền thả lỏng đi rất nhiều.

- Vậy làm phiền Lỗ tiên sinh.

Lỗ Tiên Lâu liếc mắt nhìn Tần Vô Song, thản nhiên nói:

- Ngày mai, thời điểm này, đến lấy ngọc bài.

Sau đó cầm lấy lục tinh ngọc tinh khiết đó đi vào bên trong, cũng không thèm để ý tới bọn Tần Vô Song và Bao Bao nữa.

- Lão Đại, hay là chúng ta quay lại Đô thành của Đan Hà Phủ mà đợi, ngày mai lại đến?

Sau khi bọn Tần Vô Song trở lại Đô thành Đan Hà Phủ, cũng không vội đi tìm khách điếm mà tới Công hội Liên minh Tán tu.

Sau khi quay lại Hiên Viên Khâu, các cường giả mà La Thiên Đạo Trường phái đi cũng đã lan tràn tới các địa phương của Hiên Viên Khâu, bởi vậy, Tần Vô Song muốn tới Công hội Liên minh Tán tu nghe ngóng tình hình.

Đi tới Công hội Liên minh Tán tu, nơi đây vẫn náo nhiệt như xưa. Một gã Chấp sự đi ra đón tiếp, dẫn bọn Tần Vô Song đi vào đại sảnh.

Sau khi ăn uống xong, Tần Vô Song hỏi:

- Chấp sự tiên sinh, gần đây có nhiệm vụ hạng nhất nào không?

Gã Chấp sự kia cười nói:

- Nhiệm vụ hạng nhất à, đương nhiên là có rồi, La Thiên Đạo Trường treo giải thưởng một trăm vạn, hiện giờ đám tán tu đang loạn hết cả lên.

- Thật là, cái nhiệm vụ hạng nhất này cũng đủ hấp dẫn người a, biết rõ ràng không có khả năng hoàn thành mà lại lãng phí thời gian như vậy.

Gã Chấp sự kia cười nói:

- Tuy rằng rất khó, nhưng nếu may mắn, đôi khi cũng có thể làm được, biết đâu cái giải thưởng trăm vạn hoàng tinh thạch đó lại nằm trong tay các vị thì sao?

Cô Đơn lại hỏi:

- Có manh mối gì không?

Gã Chấp sự nói:

- Nếu có manh mối, thì đã không tới phiên ngươi, nói thật, cái tên đó dường như đã hoàn toàn biến mất khỏi nhân gian rồi.

Tần Vô Song cố tình hỏi:

- Biến mất khỏi nhân gian sao? Hắn có thể biến mất, chẳng lẽ người nhà và họ hàng của hắn cũng đồng thời biến mất sao?

- Nếu thật là như vậy thì quả là tà môn. Trong các quốc gia nhân loại, gia đình, tông môn của hắn cũng đều biến mất không còn một ai.

Gã Chấp sự lắc lắc đầu, quay người bỏ đi.

- Mọi người đã nghe nói gì chưa? Mộ Dung tiểu thư hình như đã xuất hiện ở Hiên Viên Khâu.

- Hắc hắc, La Đĩnh biến mất, Mộ Dung tiểu thư không cần phải trốn tránh nữa, đương nhiên có thể quay về Hiên Viên Khâu. Hắc hắc, thật sự không thể tưởng tượng được, đường đường là người kế thừa của La Thiên Đạo Trường mà cũng bị Tần Vô Song đến từ các quốc gia nhân loại xử lý. Tần Vô Song kia, lẽ nào thực sự là đệ tử của Tần gia Thiên Đế Sơn, nếu không phải như vậy, sao lại có thể yêu nghiệt như thế chứ?

- Đều là người họ Tần, khẳng định là có quan hệ với Thiên Đế Sơn, vấn đề hiện nay là Tần Vô Song đó rốt cuộc có phải là một quân cờ của Thiên Đế Sơn, được bí mật đào tạo từ nhỏ.

- Ta nghĩ không thể là như vậy, nếu như Thiên Đế Sơn âm thầm huấn luyện Tần Vô Song thì tuyệt đối không có khả năng hắn và La Thiên Đạo Trường đối đầu với nhau. La Thiên Đạo Trường và Tần gia Thiên Đế Sơn vốn không có hận thù gì, không nhất thiết phải vô duyên vô cớ mà gây thù oán, dù sao thì kẻ thù của Tần gia Thiên Đế Sơn đã quá nhiều rồi.

Mấy gã tán tu kia, ngươi một câu, ta một câu làm xôn xao cả câu chuyện.

Tần Vô Song chỉ ngồi nghe chứ không tham gia.

- Hắc hắc, các ngươi nói vậy, tên Tần Vô Song kia cũng thật lợi hại, thế nhưng bất động thanh sắc, đã đem một đại nhân vật như La Đĩnh hoàn toàn tru diệt. Ngươi nói những tán tu bọn ta so sánh với La Đĩnh, thì tính là cái rắm gì?

- Đúng vậy, cho nên mặc dù giải thưởng một trăm vạn kia tuy rằng có lớn thật, nhưng căn bản không phải tiền mà chúng ta có thể kiếm được. Giải thưởng một trăm vạn, hắc hắc, nhưng mà ta thấy chính là tiền đòi mạng a. Nếu ai thực sự muốn lấy thì cứ đem cái mạng nhỏ bé của mình ra thử một phen.

- Haizz, cái này vẫn chưa phải bất công lắm, bất công nhất vẫn là những tán tu đã chết đi Chi Tế Sơn, hoàn toàn không biết gì cả, đã bị kế sách ác độc của La Đĩnh lừa đến Chi Tế Sơn chịu chết.

- Ha ha, cho nên hiện tại cho dù có treo giải thưởng lớn đến đâu, cho dù có muốn đi đến Thiên Đế Sơn tiến hành cáo trạng, hiện tại La Đĩnh cũng đã chết rồi, vụ án này xem như là không còn đầu mối.

- Hắc hắc, còn người tiến hành chặn đánh các tán tu tại Chi Tế Sơn, bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn chính là Tần Vô Song rồi? Các ngươi nói xem, gã Tần Vô Song cũng thật là giỏi, tại các quốc gia nhân loại lại có thể xuất hiện một tên biến thái như thế! Nếu lần này người đó không bị La Thiên Đạo Trường xử lý, chỉ sợ về sau cả Đại lục Thiên Huyền đều phải vì hắn mà run rẩy.

Trong lúc những người này chậm rãi nói, một gã Chấp sự từ bên trong đi ra, vẻ mặt cười khổ nói:

- Các vị bằng hữu, các vị nói chuyện phiếm cũng nên để ý đến địa điểm một chút. Mặc dù nơi này là ở Công hội Liên minh Tán tu, nhưng cũng không tránh khỏi tai vách mạch rừng, các thế lực lớn mạnh đang ẩn nấp ở đây. Các vị chắc cũng không hy vọng vì cái miệng của mình mà gặp phiền toái chứ? Lúc trước trong Công hội Liên minh Tán tu ở Bài Sơn Phủ, Khiếu Thiết Tử chết như thế nào mọi người không nhớ hay sao?

Nhắc tới Khiếu Thiết Tử, sắc mặt của mọi người đều tái xanh, đặc biệt là những gã tán tu lúc nãy đã lớn tiếng nói, bây giờ vẻ mặt của họ cũng tràn ngập sợ hãi, nhìn ngó bốn phía xung quanh, phảng phất như là sợ có một cao thủ của La Thiên Đạo Trường đột nhiên xuất hiện từ một góc nào đó, lập tức đem bọn họ bị giết chết tại đương trường.

Trong lúc ở đại sảnh này lặng ngắt không còn một chút tiếng động nào, đột nhiên ở ngoài cửa xuất hiện một gã tán tu chợt vội vã bước vào, thở hổn hển kêu lên:

- Đánh nhau, đánh nhau!

- Làm sao vậy?

- Đánh nhau ở đâu? Ai đánh ai?

Mấy gã tán tu này đều là những người vô cùng nhàm chán, bình thường không có chuyện gì đều sợ thiên hạ không náo loạn, lúc này nghe nói có cảnh đánh nhau náo nhiệt, liền lập tức thú huyết sôi trào, liền muốn chạy đi nhìn cảnh náo nhiệt.

- Nghe nói là người của Tần gia Thiên Đế Sơn và người của La Thiên Đạo Trường ở Long Uyên Bình cách sáu trăm dặm phía tây Đô thành Đan Hà Phủ đánh nhau vô cùng ác liệt. Nghe nói Thiên Đế Sơn đã biết được hành vi của La Thiên Đạo Trường, vô cùng tức giận, đã phái cao thủ tiến đến điều tra, một lời không hợp liền xảy ra đánh nhau.

- Tần gia Thiên Đế Sơn?

Trong lòng Tần Vô Song nhất thời hồi hộp:

- Tần gia Thiên Đế Sơn? Rốt cuộc đã bắt đầu tham gia rồi sao?

Nếu như Tần gia Thiên Đế Sơn đã tham gia, trong tình thế nguy cấp như thế này, rất có thể tình hình sẽ rơi vào trạng thái không thể nào thu thập nổi, tạo nên một mảnh vô cùng hỗn loạn, khiến cho Hiên Viên Khâu dẫn phát một hồi chấn động mạnh mẽ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio