Khí Trùng Tinh Hà

chương 569

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bao Bao thấy Tần Vô Song trầm ngâm không nói, cười nói:

- Lão Đại, ngươi không phải mừng quá ngất đi đấy chứ? Ai, yếu đuối quá? Năng lực chịu đựng trong lòng…

Tần Vô Song cười khổ nói:

- Bao Bao, Chưởng môn đại nhân mà ngươi nói, là trực tiếp tới La Thiên Đạo Trường sao? Bây giờ đã xuất phát chưa?

- Đúng vậy, đã xuất phát rồi. Lão Đại, ngươi làm sao vậy? Nghe khẩu khí đó của ngươi, hình như còn có chút không nỡ rời đi?

Bao Bao thấy Tần Trọng Dương liếc mắt, nụ cười có chút cổ quái.

Tần Vô Song thở dài:

- Bao Bao, linh lực trong chỗ sâu ở địa mạch này thực sự quá mạnh, ta ở trong này tu luyện một ngày, chí ít cũng hơn tu luyện bên ngoài một tháng. Ta thật sự có chút không nỡ rời đi. Bao Bao, nếu ngươi ở đây, tu luyện hai mươi ba mươi năm khẳng định có thể tiến nhập cảnh giới Thần đạo.

Bao Bao bị Tần Vô Song kéo theo như vậy, trong lòng rung động, thiếu chút nữa quên đi tình cảnh lúc này. Nhưng đại cao thủ như Tần Trọng Dương ở bên cạnh, áp lực tâm lý của Bao Bao lúc này cũng tồn tại.

Tần Trọng Dương giống như hiểu rõ tâm tư con người vậy, thấy biểu tình của Bao Bao có chút cổ quái, cười tủm tỉm hỏi:

- Sao vậy, tiểu hầu nhi, có phải Lão Đại của ngươi không muốn rời khỏi không?

Bao Bao kinh ngạc nói:

- Chưởng môn đại nhân, ngươi là thần sao? Chuyện đó cũng biết? Ở trước mặt ngươi, thật sự không có bí mật nào đáng nói.

Tần Trọng Dương cười cười, nhưng không nói gì. Như vậy, trái lại lại khơi dậy lòng hiếu kỳ của Bao Bao, không kìm được hỏi:

- Chưởng môn đại nhân. Sao ngươi biết được chứ? Lẽ nào Thần đạo cường giả, có thể hiểu rõ tâm lý người khác sao? Việc này cũng thật đáng sợ?

Tần Trọng Dương cười nói:

- Hiểu rõ tâm lý cũng không xem là thủ đoạn cao siêu gì, rất nhiều cao thủ, đều có thần thông loại Khuy Thần Thuật này. Tìm tòi thần thức rất đơn giản. Nhưng ta không làm như vậy.

- Vậy làm sao ngươi biết?

Bao Bao chăm chú truy vấn.

- Kỳ thực không khó đoán, La Thiên Đạo Trường tự hào về tấm Trấn Ma Thạch Bia đó nhất, nếu có thể khiến toàn bộ La Thiên Đạo Trường đều sụp đổ, nhất định đó là đầu nguồn linh lực của La Thiên Đạo Trường. Tất cả cơ quan trận pháp, đều thông qua tấm bia đá và nguồn linh lực liên tiếp. Nếu là đầu nguồn linh lực, nhất định là nơi linh lực vô cùng sung túc, nơi này muốn cầu cũng khó gặp. Tần Vô Song ở đó tu luyện, nhất định là vô cùng mãn nguyện, không muốn rời khỏi.

Bao Bao há hốc miệng:

- Ngươi quá lợi hại.

- La Thiên Đạo Trường sở dĩ nóng lòng muốn Tần Vô Song chui ra, sợ rằng cũng chỉ vì sợ Tần Vô Song ở trong đó tu luyện, qua hai mươi ba mươi năm, sẽ hình thành uy hiếp trí mạng với La Thiên Đạo Trường bọn chúng, cho nên mới khẩn cấp muốn giết chết hắn, bằng không, La Thiên Đạo Trường sao lại mạo hiểm hủy diệt đầu nguồn linh lực chứ?

Tần Trọng Dương xác thực là nhân vật có đầu óc vô cùng thông minh, có thể từ một số chi tiết nhỏ bé, tìm được mấu chốt của vấn đề.

Việc Bao Bao có thể làm được, cũng chỉ có vò đầu bứt tai, thật sự không biết nói gì. Nó đã gặp qua rất nhiều người thông minh, nhưng người như Chưởng môn đại nhân, thực sự là quá lợi hại.

Tần Trọng Dương cười nói:

- Tiểu hầu nhân, sao không nói gì cả?

Bao Bao thở dài:

- Chưởng môn đại nhân, Thiên Đế Sơn có hoàn cảnh tu luyện tốt như vậy không?

- Loại hoàn cảnh này, có thể nói là khó cầu. Mỗi một tông môn, có thể đều sẽ có một số nơi linh lực tương đối sung túc, nhưng đó là tình huống đặc thù của La Thiên Đạo Trường, nghe nói ở đó từng là di chỉ của chiến trường Thái cổ. Nhưng Tần Vô Song cũng là may mắn, đúng lúc bị cuốn vào bên trong. Tu luyện giả tu luyện bình thường, căn bản không có khả năng tiến nhập vào bên trong địa mạch tu luyện. Loại kỳ ngộ này, vạn năm khó gặp một lần.

- Tu luyện giả bình thường không tiến nhập vào được, vậy Thần đạo cường giả cũng không thể tiến vào được sao?

Bao Bao rất là hiếu kỳ:

- Cho dù tu luyện giả bình thường không có thực lực tiến nhập, Thần đạo cường giả hoàn toàn có thể tiến nhập vào địa mạch tu luyện?

Tần Trọng Dương mỉm cười:

- Loại địa mạch linh lực này, đối với Thần đạo cường giả mà nói, cũng không xem là có bao nhiêu lực hấp dẫn. Hoàn cảnh tu luyện, chỉ đối với tu luyện giả dưới Thần đạo mà nói, đặc biệt quan trọng. Sau khi tiến nhập vào Thần đạo, tất cả đều trở nên hoàn toàn không giống. Ha ha, đợi các ngươi đến được bước đó, đương nhiên tự nhiên sẽ biết thôi.

Bao Bao thấy hắn không muốn nói tiếp, trong lòng liền trở nên nôn nóng.

- Chưởng môn đại nhân, Thần đạo rút cuộc là khái niệm như thế nào? Lẽ nào Thần đạo cường giả, không cần linh lực sao?

- Linh lực đương nhiên là cần rồi, nhưng sức mạnh Thần đạo, tuyệt đối không phải là phóng ra linh lực đơn giản như vậy, linh lực đối nhau, sức mạnh Thần đạo có thể biến thành mục nát vô cùng. Hơn nữa tu luyện Thần đạo, thân thể cố nhiên quan trọng, nhưng căn bản nhất là tu luyện thần hồn. Thân thể có thể bị hủy diệt, nhưng thần hồn lại có thể vĩnh tồn.

- Thần hồn vĩnh tồn?

Bao Bao chớp mắt:

- Có thể thoát khỏi sinh tử luân hồi sao?

- Thần hồn vĩnh tồn là chỉ dưới tình huống không gặp phải công kích, sẽ không tiến vào vòng tuần hoàn sinh lão bệnh tử. Cho dù thân thể hoại tử, thần hồn vẫn có thể chuyển thế, tìm kiếm nơi trú thân mới. Nhưng thần hồn, cũng có thể bị hủy, hơn nữa Thần đạo cường giả đối chiến, tiêu diệt cơ thể căn bản chưa tính là thắng, chỉ có hủy diệt thần hồn, mới thể xem là giết chết Thần đạo cường giả, hiểu rồi chứ?

Bao Bao cái hiểu cái không hỏi:

- Nói như vậy, Thần đạo cường giả tu luyện thần hồn là quan trọng nhất, còn tu luyện thần hồn, trình độ linh lực nồng nặc, ảnh hưởng không lớn, đúng không?

- Đúng, cảnh giới thần hồn, không dựa vào linh lực, mà là cảm ngộ đối với thiên đạo, lĩnh ngộ đối với tự nhiên. Thần đạo, là quy tắc hoàn toàn thoát khỏi thế tục, nằm ở trên quy tắc. Những quy tắc thế tục sinh lão bệnh tử, đối với cường giả Thần đạo mà nói, đã không xem là lực ràng buộc. Từ phương diện lý luận mà nói, nếu một Thần đạo cường giả không tranh giành thế tục, vậy thì thần hồn của hắn về mặt lý luận sẽ vĩnh viễn không bị diệt vong. Nhưng mà, trên thực tế, chém giết của Thần đạo cường giả, còn thê thảm, tàn khốc hơn thế tục. Ha ha, khắp thiên hạ, làm gì có Thần đạo cường giả nào, có thể chân chính làm được chỉ lo thân mình chứ?

Khẩu khí của Tần Trọng Dương ít nhiều có chút cảm khái, hiển nhiên, ở trên vị trí của tám môn Thiên Đế Sơn lâu rồi, đối với tranh đấu giữa Thần đạo, cũng có cảm xúc gấp bội thêm một chút.

Bao Bao và Cô Đơn đều là mê mẩn vô hạn, thở dài:

- Vượt lên trên quy tắc, ngẫm lại đều là tồn tại làm cho người ta hướng về.

- Ha ha, vậy các ngươi hãy nỗ lực, từ trên người các ngươi ta vẫn nhìn thấy tiềm lực tương đối khả quan. Đây cũng là nguyên nhân khiến lòng ta rất vui sướng. Từ trên người các ngươi, ta có thể tưởng tượng được thiên phú và tiềm lực của Vô Song.

Tần Trọng Dương mỉm cười nói.

- Đúng vậy, thiên phú của Lão Đại nhà ta, nói thật, người đã từng nhìn thấy, không có ai không bội phục. Nhưng Chưởng môn đại nhân ngươi là Thần đạo cường giả, đã thoát ra khỏi thế tục nhân loại. Không biết ngươi có bội phục hay không. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tần Trọng Dương cười khổ nói:

- Đây là ngươi khen ta hay là mắng ta?

Bao Bao cười hai tiếng hắc hắc, hỏi thăm dò:

- Chưởng môn đại nhân, ngươi đã nói kỳ ngộ ngàn năm khó gặp, vậy không thể châm chước một chút, để Lão Đại nhà ta ở dưới đó tu luyện thêm một thời gian sao.

- Các ngươi thật là nghé mới sinh không biết sợ hổ. Thế cục hôm nay, ở lâu thêm một ngày, thì sẽ thêm một tầng phiêu lưu nguy hiểm. Các ngươi không sợ Thần đạo cường giả của Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang cùng xuất động sao?

Bao Bao cười nói:

- Có Chưởng môn đại nhân ngươi ở đây, chúng ta không sợ.

Tần Trọng Dương thở dài:

- Nếu Tần Vô Song đã ưu tú như vậy, kỳ ngộ lại khó gặp như vậy. Từ mặt tình lý mà nói, ta nên châm chước một chút. Như vậy đi, ta sẽ tận lực tranh thủ thời gian cho hắn, thế nào hả?

- Thật tốt quá!

Bao Bao mừng rỡ nói:

- Chưởng môn đại nhân, ngươi quá anh minh. Không thẹn là thủ lĩnh của Tần gia Thiên Đế Sơn. Lão Đại nhà ta thường xuyên nói, Tần gia Thiên Đế Sơn không biết có bộ dạng như thế nào. Từ khi gặp được Tần Thời Tốn tiền bối, hắn vô cùng hướng về Tần gia Thiên Đế Sơn. Bây giờ xem ra, Tần gia Thiên Đế Sơn, không thẹn là nơi Lão Đại chúng ta hướng về.

Bao Bao tâng bốc một hồi, Tần Trọng Dương đương nhiên nghe ra, nhưng lại vô cùng hưởng thụ. Với tình cảnh gian nan hiện nay của Tần gia Thiên Đế Sơn, có đệ tử Tần gia kiên trì ủng hộ đã là muôn vàn khó khăn, lại còn đến đây nhờ cậy, tấm chân tình này, cũng đủ khiến Tần Trọng Dương cảm thấy bội phục rồi.

Bao Bao đầu tiên đem tin tốt này truyền đạt lại cho Tần Vô Song, Tần Vô Song ngược lại có chút ngại ngùng, nhưng nếu Bao Bao đã nói như vậy, hắn cũng không già mồm cãi láo.

Nói thật, hắn quá thích thú với hoàn cảnh tu luyện này. Có chút không muốn rời đi cũng là chuyện bình thường.

Tần Trọng Dương nhìn địa hình, bấm ngón tay tính toán thời gian, mỉm cười nói:

- Không sai biệt lắm, chuẩn bị một chút.

- Chuẩn bị cái gì?

Bao Bao khó hiểu hỏi.

- Không đem La Hoành Dã ra đối phó, làm sao tranh thủ thời gian cho Lão Đại nhà các ngươi được!

- Ồ, đúng!

Bao Bao và Cô Đơn đều chợt bừng tỉnh.

- Chưởng môn đại nhân, chỉ cần đối phó được La Hoành Dã, kéo dài thêm một chút thời gian khẳng định không thành vấn đề. Đợi đến khi phía bên La Thiên Đạo Trường cảm thấy bất thường, lại phái người tới, người tới người đi, lại có thêm một khoảng thời gian.

Tần Trọng Dương mỉm cười nói:

- Chỉ hy vọng người của Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang không sớm tỉnh ngộ là tốt rồi, bằng không, vẫn rất khó tranh thủ thời gian.

Lại nói La Hoành Dã từ La Thiên Đạo Trường xuất phát. Trên đường đi ngựa không dừng bước, tựa hồ là dùng tốc độ nhanh nhất, một lần nữa bước trên lộ trình hướng về Thiên Đế Sơn.

Mặc dù hắn rất không muốn giao thiệp với người của Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang, nhưng thế cục như vậy, hắn cũng không còn chọn lựa nào khác.

Chỉ hy vọng có thể mượn cơ hội này, chân chính thiết lập quan hệ giao hảo với hai nhà, kết thành chiến lược liên minh. Hắn biết, nếu đem quan hệ lợi hại phân tích rõ ràng cho thế lực hai nhà nghe, bọn họ nhất định sẽ không thờ ơ, để Tần gia vô cớ xuất hiện một cao thủ có thể trở thành Thần đạo cường giả.

Với tập quán của bọn họ, nhất định sẽ ra mặt bóp chết. Cho nên, trước mắt hắn không lo lắng về chuyện của Tần Vô Song, hiện tại điều khiến hắn quan tâm nhất là tu luyện của Đại Đạo tôn, có thể tiến nhập vào Thần đạo cường giả được hay không, điều này quá quan trọng. đối với tương lai của La Thiên Đạo Trường.

Nếu có thể tiến nhập vào cảnh giới Thần đạo, cho dù là Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang loại thế lực của tám môn Thiên Đế Sơn, cũng không thể xa cách giống như lần trước.

Thần đạo cường giả, đó chính là đối tượng mà các thế lực Thiên Đế Sơn ai ai cũng muốn lôi kéo! Xuất hiện một Thần đạo cường giả, ở Thiên Đế Sơn tuyệt đối là miếng bánh thơm phức.

Sau khi đi được một ngày rưỡi, La Hoành Dã có thể nhìn thấy Thiên Đế Sơn. Nơi khiến người ta vừa yêu vừa hận, quay lại lần thứ hai, khiến La Hoành Dã cảm thấy một loại cảm giác vô cùng khác thường.

- Thiên Đế Sơn, ha ha.

Trong lòng La Hoành Dã lóe lên vô số ý niệm phức tạp:

- Nếu lần này có thể thành được đại nghiệp, La Thiên Đạo Trường ta cũng coi như là đại thành công rồi.

Nghĩ tới đây, bước chân của La Hoành Dã càng nhanh hơn. Khi đang đi, La Hoành Dã đột nhiên lóe lên một ý niệm bất an trong đầu.

Bởi vì hắn phát hiện, tựa hồ gặp phải một số tình hình. Con đường này, vừa rồi hình như hắn đã đi qua rồi, sao đột nhiên, lại tựa hồ quay về chỗ cũ?

Lúc đầu hắn còn tưởng bản thân xuất hiện ảo giác, liên tục vài lần, hắn lại phát hiện, bản thân thật sự đang xoay vòng tại chỗ, tìm không được đạo lộ tiến vào Thiên Đế Sơn

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio