Tuy là có Tần Vân Nhiên đi cùng nhưng Đinh Kỳ Kiếm vẫn cảm thấy rất áp lực. Đến trước động phủ của Tần Vô Song, Đinh Kỳ Kiếm, một Thần đạo cường giả mà cũng cảm thấy bước chân nặng nề, trên mũi vương vài giọt mồ hôi, có thể thấy được sự căng thẳng của hắn.
Tần Vân Nhiên biết Đinh Kỳ Kiếm đang bị áp lực, cười nói:
- Đinh đạo hữu, đừng lo lắng, Đại Chưởng môn nhà ta rất hòa nhã, không cần phải thấy áp lực đâu.
Nói thì nói vậy nhưng nghĩ đến lần này đi gặp thiên tài có thể là kiệt xuất nhất từ xưa tới nay của Tần gia, Đinh Kỳ Kiếm vẫn vô cùng căng thẳng. Cố gắng kìm nén tâm trạng mới miễn cưỡng bình tĩnh trở lại.
Tần Vô Song không cố ý tạo áp lực nhưng cái mũ Đại Chưởng môn Tần gia trên đầu vẫn có đủ sức uy rồi.
Đinh Kỳ Kiếm căng thẳng lo lắng nhưng vẫn không dám thất lễ, tiến lên bái kiến:
- Kỳ Kiếm bái kiến Tần Đại Chưởng môn các hạ!
- Đinh Chưởng môn, ngồi đi.
Tần Vô Song mỉm cười nói.
Tần Vân Nhiên ra hiệu cho Đinh Kỳ Kiếm ngồi xuống hai bệ đá phía trước.
- Đinh Chưởng môn, mấy năm nay Kiếm Lam Tông phát triển không tệ, cũng rất đáng mừng.
Tần Vô Song thấy đối phương căng thẳng, chủ động lên tiếng.
- Vâng, vâng, Kiếm Lam Tông tuy có phát triển nhưng so với đại thụ Tần gia thì còn kém xa. Phải nương nhờ bóng mát của cây đại thụ Tần gia mới có không gian phát triển. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Ha ha, Đinh Chưởng môn nói vậy khách sáo rồi. Chắc Chưởng môn Vân Nhiên đã nói chuyện với ngài rồi. Ta cũng không nhắc lại nữa, ta chỉ hỏi một câu, Đinh Chưởng môn có quyết tâm lớn đến đâu?
Đinh Kỳ Kiếm biết cơ hội ngay trước mắt đây rồi, thấy Tần Đại Chưởng môn hỏi thẳng như vậy, mắt ánh lên sự kích động, ưỡn ngực nói:
- Nếu có cơ hội tốt như vậy, Kiếm Lam Tông ta nguyện đánh đổi bằng bất cứ giá nào, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng ứng phó với mọi hiểm nguy rồi. Đại Chưởng môn, Đinh mỗ không nói được những lời khách khí, chỉ có một câu, Kiếm Lam Tông sau này vĩnh viễn nghe theo Đại Chưởng môn!
Tần Vô Song cười vui vẻ, gật đầu nói:
- Rất thẳng thắn! Đinh Đại Chưởng môn, chỉ với câu nói này của ngài, ta chắc chắn sẽ không để Kiếm Lam Tông thiệt thòi đâu. Yên tâm, bất luận Tần gia có được vị trí Thiên Đế hay không, tuyệt đối không để Kiếm Lam Tông rơi vào đường cùng!
Tần Vân Nhiên cười:
- Đinh đạo hữu, Đại Chưởng môn nhà ta đấy là nói khiêm tốn. Nói thực, Tần Vân Nhiên ta rất có lòng tin với Tần gia, chắc chắn Tần gia sẽ giành được vị trí Thiên Đế!
- Ha ha, nói không sai. Đinh Chưởng môn, ngài và Nhị Chưởng môn Vân Nhiên đã là bạn tốt, ta cũng không nói những lời khách khí nữa. Có ba thế lực cạnh tranh vị trí Thiên Đế. Tần gia ta có ít nhất năm phần thắng. Hơn nữa, nếu Tần gia ta không có chút chắc chắn thì sẽ không để Kiếm Lam Tông ngài đi cạnh tranh tám môn Thiên Đế Sơn. Không có đại thế lực nâng đỡ, thế lực ngoại vi muốn vào tám môn Thiên Đế Sơn, khó đấy!
Đinh Kỳ Kiếm cười trừ:
- Đinh mỗ tin chắc Tần gia nhất định giành được vị trí Thiên Đế! Trong hàng trăm hàng nghìn tông môn ở Hiên Viên Khâu, ít nhất có bảy tám phần đều mong Tần gia sẽ lên ngôi. Năm đó Tần gia lúc còn nắm giữ vị trí Thiên Đế, Hiên Viên Khâu xuất hiện thời kỳ cường thịnh, tất cả đều rất hoài niệm. Chứ đâu như bây giờ, tan đàn xẻ nghé, lòng người đa đoan. Có những kẻ tiểu nhân căm ghét Tần gia, nhưng đó cũng là sợ sự đại công vô tư, sợ những biện pháp cứng rắn của Tần gia. Muốn tông môn Hiên Viên Khâu đoàn kết nhất định phải có một thế lực đầu não lớn mạnh. Tân gia có thực lực ấy nhưng lại không có khí phách, càng không có uy tín. Vân gia, thực lực cũng đủ nhưng lại quá yếu đuối. Chính sách nhân trị, đối nội thì được nhưng đối ngoại thì không. Vì thế, Tần gia làm Thiên Đế là điều mọi người đều mong đợi. Trừ thiểu số tâm phúc của Tân gia và Vân gia ra, nguyện vọng của đại đa số là có một Thiên Đế Môn công chính nghiêm minh!
Biểu hiện rất tốt, nói ra tại thời điểm này càng khiến Tần Vô Song bọn họ cảm động.
Những lời này của Đinh Kỳ Kiếm hiển nhiên không phải hư ngôn. Trong tất cả các tông môn Hiên Viên Khâu, Tần gia đúng là rất có uy tín, điều này có thể thấy được từ trận đại chiến giữa Tân gia và Tần gia. Các tông môn trung lập căn bản là không muốn tham chiến.
Tần Vô Song có thể thấy được Đinh Kỳ Kiếm rất thức thời, nói:
- Nếu mọi người đã ủng hộ như vậy, Tần gia ta mà không giành được vị trí Thiên Đế thì là phụ lòng mọi người rồi.
Đinh Kỳ Kiếm biết giờ không phải lúc mình nói, nên ngậm miệng không nói gì.
Tần Vô Song nói tiếp:
- Tân Thiên Vấn trở về từ Thiên Hỏa Nam Cương, chắc chắn cũng đang tính toán lôi kéo các thế lực ngoại vi. Theo tin tức đáng tin cậy của ta, Tân Thiên Vấn tìm được truyền thừa Thái cổ Thần Miếu ở đó. Hơn nữa hắn còn có được một mớ Phong ấn Thú hồn, có thể triệu hồi Thần thú tác chiến.
Đinh Kỳ Kiếm sắc mặt nặng nề, biết những lời này của Tần Đại Chưởng môn là trọng điểm, vểnh tai nghe sợ bỏ sót chữ nào.
- Phong ấn Thú hồn có sức chiến đấu từ bốn đến sáu kiếp, vô cùng mạnh mẽ. Ngoài ra, Tân Thiên Vấn còn cho một số thế lực ngoại vi mượn dùng vũ khí Thần đạo. Theo ta suy đoán, đối tượng lôi kéo lần này của Tân Thiên Vấn chắc chắn là Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn. Hai thế lực này là tâm phúc của chúng ở ngoại vi!
Đinh Kỳ Kiếm gật đầu, là thế lực ngoại vi chỉ thua kém tám môn Thiên Đế Sơn, đương nhiên hai bên rất quen thuộc.
Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn, luận thực lực, trước đây không bằng Kiếm Lam Tông, nhưng dựa dẫm Tân gia Thiên Đế Môn, đương nhiên chim sẻ hóa Phượng Hoàng, đã hơn trước rất nhiều.
- Đinh Chưởng môn, nếu Kiếm Lam Tông các ngài muốn tham chiến nhất định phải đề phòng. Phong ấn Thú hồn tuy có thể gọi Thần thú, nhưng thế thì sao chứ? Ta sẽ cho các ngài mượn một đầu Thần thú tốt hơn trăm lần so với Phong ấn Thần thú mà chúng gọi ra. Thần hồn bị phong ấn rốt cuộc thì vẫn không đủ linh trí. Còn vũ khí Hóa Thần Đạo, hừ, Tân Thiên Vấn cũng không tự lượng sức, so vũ khí Thần đạo với Tần gia? Còn kém xa lắm! Vũ khí Hóa Thần Đạo? Hắn có thể cho mượn được vũ khí Hóa Thần Đạo mấy kiếp chứ?
Không phải Tần gia coi thường Tân gia, gia tài của Tần gia hắn cũng biết khá rõ ràng, Tân gia tuyệt đối không nhiều hơn Tần gia bao nhiêu. Nhưng so sánh với tích trữ của Tần Vô Song thì là tự làm nhục mình thôi. Tần Vô Song không những có ba món vũ khí Chân Thần Đạo chín kiếp, còn có một kho vũ khí chín chín tám mốt món kia kìa!
Tần Vân Nhiên cười:
- Đinh đạo hữu, Đại Chưởng môn nhà ta bình thường không tùy tiện nói điều gì. Nhưng đã nói thì chắc chắn là đúng!
Đinh Kỳ Kiếm đương nhiên là gật đầu phụ họa, thán phục mãi.
- Đinh đạo hữu, để đề phòng bất trắc, nếu Kiếm Lam Tông tham chiến. Tần gia sẽ cho mượn một đầu linh thú và một món vũ khí Hóa Thần Đạo đỉnh phong!
Tuy chỉ là cho mượn nhưng lời hứa này vẫn khiến Đinh Kỳ Kiếm vô cùng phấn chấn. Nếu có một đầu Thần thú, cộng với vũ khí Hóa Thần Đạo đỉnh phong thì Kiếm Lam Tông rất có hy vọng vào tám môn Thiên Đế Sơn!
Tần Vân Nhiên cười nói:
- Đinh đạo hữu, lời hứa này ngài cảm thấy hài lòng không?
- Hài lòng, rất hài lòng rồi!
Đinh Kỳ Kiếm vội vàng nói.
Tần Vô Song mỉm cười:
- Vừa rồi là cho Kiếm Lam Tông ngài mượn. Nếu Kiếm Lam Tông biểu hiện tốt, thành công vào tám môn Thiên Đế Sơn, ta sẽ có phần thưởng riêng. Một món vũ khí Hóa Thần Đạo sáu kiếp. Đinh Chưởng môn thấy sao?
Đinh Kỳ Kiếm mừng rỡ ra mặt. Giữa các tông môn của Hiên Viên Khâu, mượn vũ khí Thần đạo của nhau là chuyện bình thường. Nhưng nói đến việc ban cho thì gần như là không thể.
Vũ khí Thần đạo đó là vật đỉnh cao, dù là Tần gia, Vân gia hay Tân gia nghe nói cũng chẳng có hơn mười món vũ khí Thần đạo.
Nay Tần Đại Chưởng môn lại có một lời hứa như vậy thật là niềm vui ngoài mong đợi. Điều này có nghĩ Đinh Kỳ Kiếm cũng chưa từng nghĩ đến.
Ngay cả Tần Vân Nhiên cũng sững người.
Tần Vô Song có lý của hắn, muốn những thế lực này một lòng theo Tần gia, không cho chút lợi ích thực tế thì không thể được.
- Đinh Chưởng môn, tặng món vũ khí Thần đạo này đương nhiên là ta có điều kiện. Chỉ cần trong ba nghìn năm, trong mọi việc biểu quyết của tám môn Thiên Đế Sơn, Kiếm Lam Tông đều đứng về phía Tần gia một phương là được. Khi hết thời hạn, món vũ khí đó sẽ không còn liên quan gì đến Tần gia ta nữa, sẽ là vật trấn sơn của Kiếm Lam Tông.
Nói đến vật trấn sơn không phải khoa trương chút nào. Kiếm Lam Tông hiện nay chỉ có hai món vũ khí Thần đạo, hơn nữa chỉ là vũ khí Ngưng Thần Đạo bình thường. Một món là Ngưng Thần Đạo bốn kiếp, món kia chỉ là hai kiếp mà thôi.
Trong vũ khí Thần đạo, Ngưng Thần Đạo chính là có tư chất kém nhất.
Bây giờ, vũ khí Hóa Thần Đạo sáu kiếp ở ngay trước mặt, Đinh Kỳ Kiếm dù có khả năng kiềm chế thế nào cũng khó mà giữ được bình tĩnh. Nếu không có gì bất ngờ, với quy mô và trình độ của Kiếm Lam Tông hiện nay e là vạn năm sau cũng chưa có tư cách để có được Hóa Thần Đạo sáu kiếp.
Chỉ ba nghìn năm thì tính là gì chứ? Không phải chỉ là ủng hộ Tần gia thôi sao? Đã lựa chọn theo Tần gia thì vốn phải chuẩn bị để cho Tần gia điều khiển. Nói khó nghe một chút, đại tông môn như Tần gia, một khi ngồi lên vị trí Thiên Đế, không biết có bao nhiêu thế lực muốn nịnh nọt cũng chẳng có đường. Nay có cơ hội tốt như vậy mà không nắm lấy thì đúng là ngu ngốc!
Đinh Kỳ Kiếm không chút do dự, nghiêm trang nói:
- Đại Chưởng môn, Kiếm Lam Tông không những trong ba nghìn năm, thiên trường địa cửu, nguyện đời đời nghe theo Tần gia, kiến công lập nghiệp! Từ tận đáy lòng, ta hy vọng Tần gia thống trị Hiên Viên Khâu, đời đời hưng vượng!
- Tốt!
Tần Vô Song cười lớn:
- Đinh Chưởng môn, vậy phải xem các ngài biểu hiện thế nào trong cuộc chiến đấu thôi! Nếu còn điều gì khó khăn có thể tìm Chưởng môn Vân Nhiên thương nghị. Bất luận thế nào, Tần gia ta cũng sẽ giúp Kiếm Lam Tông và Phiêu Tuyết Lâu! Hãy nhớ, vị trí của Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông ta giữ cho các ngài, phải tận dụng!
Đinh Kỳ Kiếm mừng rỡ, giọng nói gần như run rẩy:
- Đa tạ Đại Chưởng môn!
Hắn biết rõ ràng, Phiêu Tuyết Lâu là nhà nhạc phụ tương lai của tân Đại Chưởng môn. Đại Chưởng môn Tần gia người ta để Kiếm Lam Tông và Phiêu Tuyết Lâu ở cùng một cấp đó là sự ân sủng không tầm thường rồi.
Kiếm Lam Tông, xem ra sắp vươn cánh bay xa rồi. Đinh Kỳ Kiếm cố gắng kiềm chế cảm xúc để không khiến mình quá mất hình tượng, nhưng niềm sung sướng trong lòng thì hiện hết lên mặt.