Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Rầm ! – Âm thanh to lớn khi va chạm và chấn động sinh ra làm rung rinh cả một con phố vắng. Chiếc ghế kim loại trong hàng hiên chờ xe bus hoang tàn lập tức bẹp rúm. Dư lực chưa hết, nắm đấm khổng lồ tiếp tục dáng xuống mặt đất khiến cho những mảnh đá lót đường vỡ ra tan nát. Với sức mạnh khủng bố của mình, con Tank dễ dàng nghiền nát mọi thứ xung quanh.
- Hây! Hấp… - Kịp thời bay ra ngoài ngay trước khi nắm đấm của con quái vật dáng trúng, thằng Thi khẽ trở mình trên không rồi nhẹ nhàng tiếp đất. Liên tục lùi vài bước nữa để lấy lại trọng tâm, sau đó nó thu chân đứng thẳng bình tĩnh đưa mắt quan sát đối thủ của mình.
Cao hai mét rưỡi, cơ nhục bạo phát. Cả phần thân trên và hai cánh tay biến đổi khổng lồ giống như ghép nửa trên của một con đại tinh tinh vào phần thân dưới của một con người. Vài miếng rẻ rách chằng linh tinh lên cơ thể, dấu vết đã từng là quần áo trước kia. Không khác chút nào với tạo hình của con Tank nó đã từng đối mặt, vẫn bạo lực vậy, vẫn cuồng loạn vậy, và vẫn sức mạnh kinh người y như vậy.
Khẽ cười mỉm, lợi dụng lúc con tank vẫn còn đang ngơ ngác khi đối thủ đột ngột biến mất khỏi tầm nhìn, thằng Thi đưa tay gỡ bé Ni ra khỏi đầu vai. Xoa đầu em một chút, rồi nó lấy hơi tung mạnh em lên trời.
- Rắc…Rắc…Cạch cạch …! – Âm thanh của vô số cơ cấu kim loại ăn khớp với nhau. Ở giữa không, trung bé Ni trực tiếp biến hình.
Híp mắt nhìn khối cầu Akuma nho nhỏ lơ lửng trên đầu, thằng Thi cười toét miệng. Trận chiến này, nó không muốn nhờ sự trợ giúp của bé Ni, thử bằng chính sức mạnh bản thân, xem từ đó đến nay mình đã tiến bộ đến mức nào.
- GRỪ…! – Con Tank phát ra một tiếng rống giận, tấn công hụt càng làm nó điên cuồng. Vung cánh tay to lớn, nó gạt phăng hàng ghế chờ, và đẩy sập cả mái hiên kim loại. Ánh mắt đỏ sọng đảo loạn xung quanh, hai lỗ mũi đã rách toác cũng ra sức hấp khí muốn đánh hơi con mồi.
Vốn chẳng chạy trốn lại đứng ngay giữa đường, thằng Thi lập tức bị con Tank phát hiện. Mùi vị thịt tươi và sinh mạng tràn trề sức sống như một thứ chất kích thích khiến cho cơn bạo loạn càng thêm mãnh liệt. Nó gầm lên một tiếng, rồi dáng hai nắm đấm lớn xuống đất như tạo thêm khí thế, sau đó hung hăng lao vào như một con bò mộng.
Để mặc bé Ni trong hình dạng Akuma lơ lửng trên đầu, có em cảnh giới xung quanh, thằng Thi yên tâm lắm. Ánh mắt của nó lại rơi xuống chiến trường. Nhìn con quái vật to lớn đang lao đến, nó khẽ nhíu mày. “Lực còn có thể, nhưng tốc độ không ăn thua”, khinh thường đánh giá, nó chủ động tiến lên một bước thủ thế đón đầu.
- GR Ừ… - Con Tank mãnh liệt vung tay khi vừa vào trong tầm công kích, kèm theo đó là một tiếng gào rú gầm gừ.
- Hây…! – Không có thói quen đứng yên chịu trận, thằng Thi khẽ nhún người, cả cơ thể đột ngột bật lên để cho nắm đấm khổng lồ của con quái vật đi sượt qua dưới người. Không đợi cho cơ thể rơi xuống, ở giữa không trung, nó thực hiện một động tác vặn eo xoay người, và:
- Vút... ! – Thuận theo chiều xoay cơ thể, chân phải nó đột ngột vung ra tạo thành một chiêu đá chân sau hoàn hảo.
- Bốp…! – Đế giày mạnh mẽ dáng vào mặt con quái vật, thể lực vốn có kết hợp với quán tính xoay lại thêm đà lao tới của con Tank khiến cho uy lực của cú đá còn tăng thêm vài phần.
- Ự… Ự… Ự …! – Tiếng gào rú uy hiếp của con Tank bị cưỡng chế cắt đứt, con quái vật to lớn như bị húc phải bờ tường mà khựng lại. Còn thằng Thi, nương theo lực phản chấn, nó đã búng người bay tiếp lên trời.
- Hít ! – Lấy hơi giữa không trung, thằng Thi co người, cú va chạm vừa rồi cung cấp đủ động năng cho nó bay lên cao hơn bốn mét, hướng chéo ra ngoài. Bình thường, võ giả tụi nó một khi rời khỏi mặt đất, không có điểm mượn lực, sức mạnh sẽ suy giảm rất nhiều. Thế nhưng từ khi có [Thiên Không Dạ Vũ] nó đã phần nào thoát ra được khỏi trói buộc của mặt phẳng địa hình. Nghiến răng, canh đúng lúc cơ thể đạt đến điểm cao nhất, nó hơi điều chỉnh trọng tâm cho thân người hướng xuống dưới, hai chân co lại, toàn bộ cơ thể như biến thành viên đạn pháo hướng về con Tank. Sau đó là…
[Soul Gun – Thiên Không Dạ Vũ]
Hai chân cùng vung mạnh đạp vào trong không khí, đúng lúc một vụ nổ Hồn Lực bùng phát dưới đế giày. Động năng cực đại công thêm mượn thế từ trên cao, thằng Thi như một viên đạn pháo đã khai hỏa rơi xuống đầu con Tank.
Chuyển mình từ giữa không trung, để đến khi vào đúng tầm công kích là một gót giày.
[Diệt Thức – Giáng Lâm]
Cú đạp thẳng trực diện nương theo trọng lực đóng chuẩn xác vào giữa trán con quái vật.
- Rầm…! – Con quái vật tuy cường đại nhưng cũng không chống lại được sức mạnh của thế năng và lực trọng trường, cơ thể to lớn ầm ầm đổ ngã.
- GÀO RÚ! – Như một con dã thú điên cuồng, con Tank sẽ không dễ dàng bị đánh cho bất tỉnh. Mặc dù cơ thể đang đổ ngã nhưng bản năng vẫn điều khiển các thớ cơ, hai cánh tay quái vật vung lên khua loạn xạ.
- Hấp! – Lần này bật hẳn ra ngoài, Thi nhẹ nhàng tiếp đất. Kết thúc đợt tấn công liên hoàn, nó bình tĩnh chờ cơ hội tiếp theo.
Không khó như nó nghĩ, quả thực là dễ dàng hơn đợt trước. Qua một lượt giao phong, nó thấy Thủy nói không sai chút nào. Lũ quái vật đã mất đi lý trí chỉ biết hành động theo bản năng, nay lại mất cả ưu thế về sức mạnh áp đảo thì đối với nó còn không đáng được coi là kẻ thù.
Khẽ nhếch mép, nó cảm thấy tự tin. Lũ quái thì vẫn chỉ là lũ quái, còn nó đã không còn là một tay gà mờ.
Phía bên kia, con Tank đang gượng dậy, vài ngôi sao màu đen ăn mòn đi lớp da trên trán rồi nhanh chóng biến mất. Chút Hồn Lực dư thừa sau [Thiên Không Dạ Vũ] gây ra hiệu ứng máu độc lên cơ thể kẻ thù.
- HỐNG…! – Đối với Tank, càng bị thương thì lại càng đáng sợ, sự gia tăng cực tốc của cả thể lực và sự điên cuồng. Hai tròng mắt đã trở nên đỏ sọng, cơ bắp nổi lên chằng chịt một đống gân xanh. Con Tank hùng hổ vươn người gây ra ảo giác cả cơ thể nó như vừa tăng lớn hơn một vòng. Chộp lấy một băng ghế sắt ngay bên cạnh, nó thuận tay quăng về phía thằng Thi.
Nhẹ nhàng tránh thoát, thấy con quái vật lại đang lao đến, thằng Thi một lần nữa nhếch miệng cười.
- Tốt! Lại đến! Lần này đấu lực đi…! – Không thèm né tránh, lần này nó lựa chọn trực diện xung phong.
Canh đúng tầm công kích, Thi liền mãnh liệt xoay người . Dùng chân trái làm trụ, chuyển toàn bộ dư lực lao đến cộng với quán tính xoay thành lực đá, chân phải mãnh liệt bung ra. Đôi giày ba trạng thái đã chuyển thành thể [Rắn], Hồn Lực theo bản năng tự động gia trì, một cú đá thẳng chân sau va chạm trực tiếp với nắm đấm khổng lồ của con Tank đang đưa tới.
- Ầm…! – Quyền và cước va chạm bất ngờ tạo ra âm thanh như tiếng nổ, một vòng sóng xung kích nhạt nhòa như có như không khuếch tán ra từ tâm va chạm.
- Hự… - Phản lực dữ dội hất văng thằng Thi ra ngoài, thua thiệt về thể trọng nên theo lý thuyết nó sẽ là kẻ phải chịu thương tổn lớn hơn. Gắng gượng ổn định trọng tâm cho khỏi ngã, chân phải của nó buốt dại, nội tạng nhộn nhạo và một ngụm máu tươi không chịu được mà hộc ra bên ngoài. Vội vã lấy lại thủ thế, nó nhìn về phía đối thủ của mình.
Bên kia, con Tank chỉ bị đẩy lui lại vài ba bước, nhưng nếu để ý kĩ thì có thể thấy một ngón tay giữa của con quái vật đã gẫy nát hoàn toàn. Cả cánh tay bị những ngôi sao đen điên cuồng bao phủ, đây là đòn tấn công được Hồn Lực đặc biệt gia trì, không phải là cái thứ thừa thãi như lượt tấn công trước. Những ngôi sao đen cố gắng leo lên gần bả vai thì kết thúc, rồi cũng biến mất rất nhanh sau đó, tiện thể còn mang cả đi một phần ba cánh tay con quái vật khổng lồ.
- GỨ…GỨ…! – Thật không ngờ, con Tank lại phát ra một tiếng kêu đau đớn, nhưng ngay sau đó lập tức bị thay thế bởi tiếng hống điên cuồng. Chỉ còn một tay, nó chộp ngay cái xác xe máy nằm gần đó, rồi đáp mạnh.
Cự li rất gần, thằng Thi trợn mắt nhìn cái xe máy đang ầm ầm bay tới. Chỉ kịp hơi né sang một bên, để chiếc xe máy rơi vỡ tan tành ngay bên cạnh, vô số mảnh vỡ linh kiện hướng về bốn phương tám hướng xung quang mà bắn ra tung tóe. Lập tức thúc ép cơ thể tiến vào [Lưu Thủy Bộ], thậm chí mở cả [Giải khóa gen], Thi hiểm hóc né tránh những mảnh kim loại bất quy tắc nhưng mang theo uy hiếp trí mạng bay về phía mình.
Không còn dám ôm thái độ thử sức như lúc ban đầu vì Thi thấy con Tank bên kia đã tiếp tục nhặt lên một chiếc xe máy nữa. Hoặc là chạy, hoặc là lập tức xử lí con quái này ngay, đây là hai lựa chọn duy nhất của Thi bây giờ. Con Tank này đã bắt đầu chơi lầy, mà cù nhây thêm lúc nữa kiểu gì cũng sẽ có cả đàn zombie kéo tới, có khi còn thêm cả vài con Tank. Đối với nó, không quá nguy hiểm, nhưng rất phiền.
Kết thúc [Lưu Thủy Bộ], cả [Giải Khóa Gen] cũng không cần, nó ổn định lại cơ thể, cả người hơi cúi xuống, xúc thế và…
- Pằng… - Tiếng nổ [Soul Gun] phát ra từ dưới lòng bàn chân, cung cấp động năng ban đầu cực đại đẩy cả cơ thể phóng đi. Thân người ngả hết về đằng trước, đôi giày ba trạng thái chuyển sang thể [Lỏng] tăng thêm chút điểm linh hoạt, thằng Thi như hóa thành mũi tên, [Quỷ Bộ] cưỡng ép gia tăng tốc độ lên vô cùng.
- Pặc pặc pặc pặc - Nơi đây có lòng đường cứng rắn, vô số xác ô tô và cả hàng đống công trình, tất cả đều trở thành nơi cung cấp điểm mượn lực hoàn hảo cho [Quỷ Bộ]. Bóng dáng của thằng Thi gần như biến mất khỏi tầm nhìn con quái vật.
Mất đi mục tiêu, dường như có một chút bối rối, con Tank cứ giữ nguyên tư thế nâng cái xác xe máy cao quá đầu, khứu giác vẫn đánh hơi thấy mùi vị, âm thanh lại phát ra từ khắp mọi nơi. Không có lí trí, khuyết thiếu khả năng nhận biết tình hình, con Tank bắt đầu đáp loạn.
Quá dễ dàng để tránh qua toàn bộ, tốc độ của thằng Thi bây giờ đã đủ để nó tỏ ra khinh thường.
“Trận đấu này nên kết thúc”
Đột ngột chuyển hướng sau khi mượn lực từ một cái xác xe ô tô, thằng Thi lật người phóng thẳng về phía con Tank trong khi con quái vật đang quay lưng về phía này. Động năng cực đại của [Quỷ bộ] tạo tiền đề cho nó thực hiện mọi đòn, và…
- Phốc… - Một cú tung người đá thẳng vào sau gáy con quái vật.
Không có [Cấm Thuật] cũng không có thằng bạn để thực hiện [Hợp kích] nên uy lực có vẻ giảm nhiều, nhưng cú đá cũng làm cho con quái vật loạng chạng về phía trước vài bước và Hồn Lực làm nốt phần còn lại.
Không dừng lại ở đó, sau khi nẩy ra, nó tiếp tục [Quỷ bộ] bẻ hướng và lại lao vào. Đợt thứ hai, lần này là vị trí bả vai trái khi con Tank đang cố cầm lên một chiếc xe máy nữa. Đòn tấn công khiến cho nơi đó hơi lõm vào và [Máu Độc] lan ra như thường lệ.
Đợt thứ ba nó ngắm vào đầu gối chân, dù con vật có mạnh mẽ đến đâu mà một khi trụ bị phá thì cũng đều gục hết. Không ngoài dự đoán, cẳng chân không tương xứng với cơ thể nhanh chóng bị [Máu Độc] ăn mòn trong tiếng gầm gừ bất cam. Con Tank từ từ ngã xuống.
Không bỏ lỡ cơ hội, thằng Thi xuất hiện ngay. Đón đúng nơi cái đầu lâu nhỏ bé sẽ đi qua, đôi giày chuyển sang thể [Rắn], nó thực hiện động tác vuốt ngược lên, móc hàm. Lần này trực tiếp lấy lực lên từ đất, uy lực mạnh không phải nói, lại kết hợp với cả thể trọng con Tank đang đổ xuống, sức phá hoại cứ thế nhân lên khiến cho con quái bị mũi giày kim loại cày một đường dài trên mặt, cơ thể hơi nảy lên một chút rồi mới tiếp tục ngã nhào.
Thu chân, lùi hẳn ra bên ngoài, thằng Thi kết thúc thế tấn công bão táp của mình. Thông báo điểm thưởng đã vang lên bên tai, [Máu Độc] đã kết thúc sinh mạng con quái vật.
- Thành công tiêu diệt Tank thưởng điểm tích lũy và một huy chương vận mệnh cấp sao.(ủng hộ nhóm viết tại facebook: Đảo ) ^_+
Vậy là hệ thống điểm thưởng vẫn còn hoạt động, có lẽ kế hoạch săn quái fam điểm của bọn nó có thể được tiến hành. Vui mừng gọi bé Ni từ trên trời xuống, đồng thời nó cũng móc trong túi ra một tấm thẻ bài.
Để cho bé Ni tự bám vào vai sau khi đã trở lại thành nhân dạng, hai tay nó loay hoay lật qua lật lại một tấm thẻ cứng đặc thù.
Có kích thước như một cây tú lơ khơ, hơi dày hơn một chút và được in chìm từng dải hoa văn ánh xanh giống như bảng mạch.
Mấy hôm trước, trong lúc đơ hình kết nối với Kho dữ liệu, lợi dụng tốc độ xử lý thông tin biến thái của mình, thằng nhóc Văn đã tìm được mấy thứ tương đối hay ho và tấm thẻ bài này cũng là một trong số đó.
Một sản phẩm của văn minh thẻ hóa.
Trong vũ trụ này, ở một ví trí và thời điểm nào đó, có một nền văn minh tên là Azat. Ở đây, đỉnh cao của khoa học công nghệ là người ta có thể thẻ hóa bất kì đồ vật gì. Từ vật dụng hàng ngày như nồi niêu, quần áo, đến vũ khí như kiếm đao súng ống hay đến phương tiện, máy móc, bất cứ thứ gì đều có thể tái tổ hợp lại thành dạng một tấm thẻ to không quá con bài tú lơ khơ.
Bất cứ thứ gì, chỉ cần thỏa mãn hai điều kiện: nguyên khối và không có sinh mạng.
Đó là theo lý thuyết.
Thế nhưng đồ vật thì vô cùng, cấu tạo và bản chất không tương đồng, thế nên công nghệ thẻ hóa cũng rất khác nhau. Và để hình thành nên một hệ thống chuẩn mực, người ta quy định tất cả thẻ thành cấp độ và lấy giá trị số sao làm đơn vị.
Thẻ càng nhiều sao thì cấp độ càng cao, công nghệ thẻ hóa càng tiên tiến và tất nhiên, độ quý hiếm và giá trị cũng cao tương đồng.
Mà để đánh giá chính xác số sao của một thẻ thì lại căn cứ vào ba tiêu chí, đó là: thể tích, năng lượng chấn động và sự phức tạp của thành phần. Vật phẩm nào có tổng điểm đánh giá ba tiêu chí đó càng cao thì thẻ cành nhiều sao, càng cao cấp.
Đó là kiến thức cơ bản chung về thẻ, nghiên cứu sâu xa hơn thì có thể chạm vào cả một môn khoa học chủ lưu của một nền văn minh lớn. Nói chung là có rất nhiều vấn đề… Nhưng thôi, tạm không quan tâm vì thực sự là cũng chả liên quan gì đến bọn nó nhiều cho lắm. Kho Dữ Liệu cung cấp sẵn rồi, bọn nó chỉ cần ứng dụng thôi, mà cái trình độ ứng dụng hiện tại của bọn nó thì có thể nói là vô cùng lạc hậu. Bởi vì trong vô vàn mẫu mã, bọn nó hiện nay cũng chỉ có thể hoán đổi và sử dụng duy nhất một loại mà thôi, [Thẻ Trắng]
Cơ bản đến mức không được đánh giá sao, và đúng như tên gọi, tấm thẻ này không chứa bất cứ thứ gì, hoàn toàn trắng. Công dụng duy nhất của tấm thẻ này là chứa đựng, nó có thể tái tổ hợp một vật phẩm bất kì thành định dạng đã được quy định sẵn trong thẻ. Tất nhiên, vì cấp độ thấp nên vật phẩm lưu trữ không được quá to, không được quá phức tạp, và mang các hiệu ứng đặc thù.
Cách sử dụng cũng rất dễ dàng, chỉ cần ép phần lưng của tấm thẻ vào khối vật chất cần thẻ hóa, mặt còn lại sẽ xuất hiện chín điểm cảm ứng xếp thành ba cột ba hàng. Và giống như vẽ kiểu mở khóa của màn hình điện thoại cảm ứng vậy, người sử dụng vẽ theo biểu mẫu đã quy định sẵn là hoàn thành.
Không giống như loại thẻ chính thức, thẻ trắng chỉ sử dụng được một lần.
Thao tác đúng như trong bảng hướng dẫn, thằng Thi thành công thẻ hóa toàn bộ xác chết con Tank khổng lồ. Tấm thẻ lập tức chuyển từ màu trắng sang màu đỏ máu và có vài điểm ám đen. Hơi bất ngờ vì không biết trước đặc tính đổi màu của tấm thẻ, nhưng thằng Thi không quan tâm lắm, nó đang bận tiếc đứt ruột đây này…
[Máu Độc] dùng không tốt, xác con mồi chẳng khi nào còn nguyên vẹn. Thi còn đang có ý tưởng, dùng xương loài quái vật này chế lấy vài con búp bê ác mộng cho thằng Du đệ của mình. Và một bộ xương tàn khuyết thì giá trị hẳn là phải giảm đi một mảng, nên nhớ mấy con Tank cũng là loài hiếm, số lượng không lấy đâu ra mà nhiều.
“Thôi, lần sau cố gắng dùng vũ khí vậy, hạn chế [Máu Độc] nếu không thực sự cần” âm thầm than thở, nó tự nhắc chính bản thân mình.
Sau bản đồ D.Gray-man, bọn nó nhận ra một điều rằng, ngoài điểm thưởng thì những loại tài nguyên đặc thù của từng thế giới cũng là một phần chiến quả không hề nhỏ. Ở bản đồ trước, xác Akuma có rất nhiều, thế nhưng điều kiện không cho phép, bọn nó chẳng mang về được bao nhiêu. Vô cùng phí phạm, thứ kim loại có khả năng tự phục hồi và còn rất nhiều đặc tính tốt nữa, việc này khiến hai thằng cứ tiếc mãi không thôi. Nếu có cơ hội, bọn nó cũng không ngại chế tạo ra một đội quân thiết giáp.
Thế nên, rút kinh nghiệm, chuyến phiêu lưu này, bọn nó đồng loạt trang bị rất nhiều thẻ trắng. Hai điểm tích lũy cho một tấm, thô sơ đến mức không có cả cấp độ, giống như là hảng vỉa hè, mua nhiều còn được khuyến mại thêm. Thế nên, toàn tiểu đội, đứa nào cũng có tầm chục tấm.
Loay hoay tấm thẻ một lúc nhưng thất bại trong việc tham ngộ sự huyền ảo của thứ công nghệ này, Thi đành thở dài cất tấm thẻ và quay đi. Nó nghĩ, mình phải di chuyển vì thực sự là đám zombie khác đã bị trận chiến lúc trước của nó dần hấp dẫn đến chỗ này.
Thả ra quả cầu Vol’s Golem để nó hoạt động trong trạng thái tín hiệu mạnh, cũng tiện tay rút ra một thanh vũ khí có hình dáng như cái mái chèo, chỉ là thứ này được làm bằng kim loại và lưỡi chèo hai bên được mài sắc bén. Ngó qua cái máy định vị cầm tay, sau đó, cứ nhằm thẳng hướng phát ra tín hiệu đồng đội gần nhất, Thi bắt đầu chạy.
Có mấy đám zombie phổ thông cản đường, nhưng không thành vấn đề, vừa chạy vừa vung mái chèo kim loại dài phải đến tám mươi phân sang hai bên, Thi đập lủng đầu từng con một. Giết lũ này cũng được điểm, ban nãy nó thử rồi, mỗi con một điểm.
Trong thời gian chiến đấu, hệ thống sẽ không thông báo nhưng mỗi khi phang mái chèo vào mặt một con zombie, Thi đều tự tưởng tượng ra dòng chỉ số hiện lên:
- Vàng +
- EXP +
Đấy! Vừa nghĩ thế xong nó cảm thấy mình cao cấp hơn hẳn.
----- KDL---------
Trong khi đó, ở một vị trí khác, thằng Minh đang quần ẩu với bốn con Hunter cùng một lúc.
- Hự…!.
Đất an lành bình yên ôm giấc mộng.
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão
Viết chính: Lan_Thi
Phụ tá : Th.a Woa (Thăng Thiên Họa)
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Sao Na
Phạm Văn Linh
Lê Hoàng Trần
................
...
Dream of storm
stage : Tiền tố DoS
...............
"Mái chèo kim loại"