- Ầm...!!!
Một âm thanh lớn vang lên. Kì lạ, Lan không cảm thấy mình bị va đập, không cảm thấy cơn đau như dự kiến. Mở mắt ra, em thấy một cảnh tượng mà không tài nào tin được. Hai con Titan đang tấn công nhau. Dường như linh cảm được một điều gì đó, em quay lại.
Đằng sau bé Lan, Cỏ May đã ngất đi hồi nãy không biết ngồi dậy từ khi nào. Hai mắt cô bây giờ trừng lớn nhìn chằm chằm vào lũ Titan, cả người như chịu một sức ép vô hình nào đó mà run rẩy kịch liệt. Lan phát hoảng khi thấy không chỉ mũi của May mà cả hai mắt, hai tai và cả miệng của cô cũng bắt đầu trào máu.
Ngay cạnh đó, một con Titan đã cắn nát gáy của đồng bạn rồi đưa tay lên tự bóp nát gáy mình. Hai con quái vật ngã xuống, May cũng ngã.
Lan hấp tấp bò tới:
- Chị May, chị May...!!
- Không sao đâu. Chị sẽ bảo vệ em...
- Chị May. Chị làm sao thế...!? Tại sao...!!?
-Vì… em là cô gái của cậu ấy... Chị không sao đâu... Chị là cỏ... Cỏ sẽ không chết được đâu... - Ngũ quan vẫn chảy máu, hơi thở không ngừng yếu đi.
...............
Bộ hắc sắc chiến bào cấp I đã rách tả tơi, đôi găng tay chiến đấu được dệt bằng sợi thủy tinh và tơ nhện cũng không còn nguyên vẹn. Xoay người né tránh một bàn chân khổng lồ đang dậm xuống, tiện tay rạch tan cái bắp chân đó ra. Những người lính bên cạnh tranh thủ thời cơ kết liễu luôn con Titan đã bị thương đó.
Minh hơi dừng lại, nhìn về phía một đống đổ nát gần đó. Ban nãy, thằng Thi đã bị con Titan vừa chết vỗ cho bay đi, đập vào một tòa nhà mà tạo ra đống đổ nát này. "Chắc nó không sao đâu..."
Đống đổ nát hơi rung lên một chút rồi bắn ra tung tóe. Thi từ bên trong lao ra, phóng về phía chiến trường.
Cả người Thi bây giờ đầy máu nhưng ở trong trạng thái "Mở khóa gen" này, nó hầu như không cảm thấy đau. Bị thương nhiều nhưng hầu như không ảnh hưởng đến chiến lực. Cái nó lo là trạng thái này không duy trì được lâu, ngay sau đó sẽ là cơn đau đầu bất tận. Vì chỉ tính từ lúc con Titan siêu cấp khổng lồ xuất hiện thì đây đã là lần thứ ba nó sử dụng trạng thái mở khóa gen này rồi. Càng về sau càng đau đầu mới chết chứ.
Xác chết khắp nơi, máu nhuộm đỏ chiến trường. Từ lúc trung đội pháo thủ cảm tử kéo pháo ra ngoài thành tham chiến thì phòng tuyến có vẻ ổn định hơn một chút nhưng vẫn liên tục xuất hiện thương vong.
- Bùm... - một con Titan bị bắn cho vỡ bụng, mấy người lính lập tức vây lại kết liễu ngay.
- Pháo kích hay lắm...
- Bùm...
- Rầm! Rầm...
- Không xong rồi, lũ Titan, chúng tấn công trung đội pháo thủ...
Hai con Titan loại trung đột phá được phòng tuyến mà lao vào đội hình pháo binh. Hai khẩu pháo đã bị phá hủy, vài pháo thủ bị giết. Đội pháo binh hầu như không có khả năng cận chiến, ngay cả động cơ D cũng không trang bị. Nếu bị áp sát, kết quả chỉ có toàn diệt.
Các tiểu đội khác còn đang chật vật chống đỡ vị trí của mình, hai thằng thì ở quá xa, dù có chạy đến với toàn bộ tốc độ cũng phải mất một nửa trung đội pháo binh rồi.
Thi lao về phía thằng Minh, nó định không để ý đến hậu quả mà dùng "Hợp kích thuật - Đột". Ra hiệu trong khi lao đến, thằng Minh cũng đã chuẩn bị xong thì...
Đột nhiên, có thêm một mớ gì đó trong đầu Thi
Lam Sơn pháo.
Hồn lực dồn xuống chân phải, vận chuyển theo một lộ tuyến kì dị. Co chân rồi sút thật mạnh vào mông thằng Minh trong ánh mắt ngỡ ngàng của nó.
Lam Sơn pháo: đá bay một vật thể đi với tốc độ cao mà không làm tổn thương đến vật thể đó.
Nghe có vẻ vô dụng khi không gây sát thương nhưng trong trường hợp này, nó là kỹ năng tốt nhất.
- Vù... - Minh bị đá bay đi như một viên đạn pháo đúng nghĩa, bay về phía một trong hai con Titan tấn công trung đội pháo thủ.
Nhanh quá, nó chẳng nhìn thấy gì hết. Cấm thuật chỉ để t ăng sức mạnh thuần túy chứ không hề nâng cao tốc độ phản ứng của thần kinh. Cứ thế này mà lao vào thì không chỉ không cứu được người mà còn hiến luôn thêm cả một mạng nữa. Không được, nó còn phải gặp lại Thủy...
Cảnh vật nhòe đi, trượt qua. Hai mắt Minh trừng lớn, đỏ sọng, những mạch máu hai bên thái dương hằn lên, ngọ nguậy. Nó cố gắng bắt kịp tốc độ này nhưng có vẻ như vô vọng. Có lẽ sắp va chạm tới nơi, với tốc độ này, nó tự tin mình không chết ngay cú va chạm đầu tiên nhưng trọng thương là điều không tránh khỏi.
- Bùng...!
Đầu nó bỗng nhiên nổ ầm một cái. Sau đó, nó thấy cảnh vật đang nhạt nhòa hiện dần lên, rõ nét hẳn. Tốc độ đang nhanh đến không thể bắt kịp bằng mắt thường bỗng nhiên chậm hẳn lại.
Không có thời gian suy nghĩ nhiều, bóng một trong hai con Titan đã in vào khóe mắt. Quay đầu, nó muốn xác định vị trí chính xác của con Titan đó.
Chết tiệt, quay đầu mà cũng chậm thế này. Từ bỏ luôn ý tưởng quay đầu, nó trực tiếp xoay tròn cơ thể. Nó thấy động tác xoay tròn của mình chậm hơn bình thường nhiều lần nhưng tiếng rít gió và lực li tâm nói cho nó biết, tốc độ của nó vẫn thế, chỉ có tốc độ tư duy của nó quá nhanh mà thôi.
Vung tay, một con dao quắm bay đi. Con dao lướt qua gáy con Titan, chém đứt một nửa cần cổ của nó. Dư lực vẫn còn, con dao tiếp tục bay đi rồi cắm nút cán vào bức tường thành bằng đá.
Sắp va chạm với con Titan tiếp theo, Minh ngừng quay, cả người hơi co lại, sẵn sàng tiếp xúc.
- Phốc!
Đạp hai chân vào gáy con Titan, hơi chùng gối lại để hoãn xung, tay phải cầm con dao quắm còn lại nhanh chóng lia mạnh.
- Vút!
Cơ thể nó hơi bật ra sau cú va chạm với con Titan. Mắt nhìn rõ nhưng cánh tay chậm chạp không theo kịp tư duy. Con dao sượt qua chỉ lưu lại một vết chém nông trên gáy con quái vật. Trợn mắt:"Chết tiệt. Cái cơ thể chậm chạp này. Bỏ mất cơ hội này thì con Titan lại giết được vài người. Lại còn cái trạng thái kì lạ này nữa, chẳng biết sau khi kết thúc có tác dụng phụ gì không. Nếu dùng xong mà lại ngất mất nửa ngày thì chết..." Cố rướn người trên không trung, nó không muốn rơi xuống thế này, nó muốn giết con quái vật.
- Hook King…
Cảm giác như có một âm thanh vang lên trong đầu nó. Sinh mệnh lực dưới dạng những dòng điện nhẹ tự động vận chuyển từ tim về bụng. Minh cảm giác như bụng trái mình có thêm một cái gì đó.
Ở vị trí bụng trái của thằng Minh, một đồ án hình tròn màu tím xuất hiện, dán sát vào lớp áo ngoài. Một vạch đỏ hiện lên gần như chia đôi đồ án hình tròn. Roẹt một tiếng, đồ án như bị xé toạc ra, vạch đỏ bây giờ toác ra thành một cái miệng đỏ lòm.
- Vút...! Phập...!!!
Một cái móc đỏ lòm nối với sợi xích cũng đỏ không kém từ trong vết rách bắn ra, móc vào vai con Titan. Minh thấy, cơ thể nó như bị kéo lại, gáy con Titan lại vào trong tầm công kích. Vung tay, lần này con Titan chết chắc.
Hạ xuống mặt đất, lúc này hàng loạt thông tin mới ập vào trong đầu nó.
- Mở khóa gen lần thứ nhất, thành công kích hoạt % não vực. Thưởng điểm tích lũy và huy chương cấp vận mệnh cấp sao.
- Ngẫu nhiên đạt được kỹ năng trong nhiệm vụ cấp Devil: Kỹ năng Hook King.
Hook King [Kỹ năng không thể thăng cấp]Từ bụng trái bắn ra một sợi xích ma pháp theo hướng được chỉ định. Bám vào mục tiêu đầu tiên trên đường đi, kéo mục tiêu lại hoặc kéo chủ thể đi.Độ dài và độ bền của sợi xích phụ thuộc vào năng lượng cung cấp.Kỹ năng không gây sát thương.Có thể kích hoạt bằng ma lực, thánh lực, sinh mệnh lực...
Thì ra cái này là mở khóa gen, mà sao kỹ năng nghe có vẻ bá đạo thế lại không gây dame cơ chứ. Mà thằng Thi làm cách nào mà đá mình bay đi xa thế nhỉ. Thôi kệ, còn sống thì chốc hỏi nó sau.
Chủ động kết thúc trạng thái mở khóa gen. Đầu hơi đau, chắc là tác dụng phụ đây mà. Minh hét to, ra lệnh cho đội quân cảm tử:
- Tiểu đội số , số , số , rút về thành lập đội bảo vệ tạm thời cho trung đội pháo thủ...
- Hannes, anh quay về làm chỉ huy cho tiểu đội bảo vệ tạm thời... Nhanh...
Gần người có lành lặn, có bị thương rút về. Áp lực lên hàng phòng ngự lớn hơn hẳn nhưng đành cố chịu, đánh mất sự yểm trợ của trung đội pháo thủ thì coi như thua, phòng tuyến sẽ đổ vỡ ngay lập tức.
Pháo lại bắn, Titan vẫn kéo đến và người lại tiếp tục hi sinh.
..................
- Đá đâu, mau chuyển đá lại đây...
- Xe vận chuyển số trở chất kết dính tới rồi, đổ chỗ nào đây...
- Dane, anh bị thương rồi, đến khu cấp cứu đi, cứ như vậy anh sẽ tàn phế đó...
- Tôi chỉ gẫy tay thôi, tôi tự đi được, cậu trở về vị trí làm việc đi...
- ...
Trong lỗ hổng, ngoài lỗ hổng, đèn đuốc sáng trưng, mọi người đều quên mình làm việc. Lỗ hổng dần được lấp lại.
Đoàn kết là sức mạnh.
...
Trong một con hẻm tối tăm. Lan đang cúi đầu khóc lớn. May bây giờ đang nằm trong lòng Lan, mắt nhắm nghiền, cả người đã lạnh. Máu từ miệng trào ra, nhuộm thắm đôi môi. Máu từ mắt trào ra, chảy dài như hai hàng lệ. Thật đẹp mà cũng thật thê lương.
...
- Lỗ hổng đã lấp được dày hơn ba mét. Nếu con Titan to lớn đó không xuất hiện thì hoàn toàn đủ sức chống đỡ. Thông báo cho đội quân cảm tử rút lui. Nhanh...
- Thông báo rút lui...
- Rút lui...
..........................
Titan vẫn liên tục kéo tới. Đội quân loài người thì không ngừng hi sinh. Ngay cả mấy tiểu đội hậu cần cũng đã trực tiếp tham chiến từ nãy. Mệt mỏi, bị thương, quân số ngày một ít. Chiến đấu được đến bây giờ hoàn toàn là do ý chí.
Thi đứng yên một chỗ, bị động né tránh và phản đòn mỗi khi bị tấn công. Bây giờ hai mắt nó đã chẳng nhìn được gì nữa rồi, có chăng cũng chỉ là những cái bóng lờ mờ lướt qua. Đầu đau dữ dội nên phải cố gắng lắm nó mới đứng được. Hậu quả của việc lạm dụng trạng thái "Mở khóa gen" đến quá nhanh.
Minh di chuyển liên tục quanh thằng bạn. Kỹ năng Hook King được nó sử dụng thành thục. Khi thì kéo chân làm ngã một con Titan loại nhỏ, khi thì đu lên cổ một con Titan loại trung hoặc loại lớn và kết liễu nó. Kỹ năng có thể phát động liên tục nhưng dùng càng nhiều, bụng trái nó càng đau. Giống như bụng bị xé rách ra, nội tạng xoắn vào nhau vậy. Ít nhất cũng phải tầm giây mới được sử dụng một lần, nếu không cơn đau sẽ ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu.
Những người lính khác cũng chật vật chống đỡ. Đội hình phòng ngự co lại chỉ còn mét.
Trung đội pháo binh bây giờ cũng chỉ còn lại hai khẩu còn nhả đạn, pháo thủ còn không đến người. Đội hộ vệ pháo binh thì gần như toàn diệt.
- Boong...! Boong...!! Boong...!!! - Ba tiếng chuông bất chợt ngân lên, vang vọng cả màn đêm.
- Hiệu lệnh rút lui...
- Là hiệu lệnh rút lui...
- Lỗ thủng được lấp rồi...
Nghe thấy tiếng chuông, những người lính còn sống sót đều phát ra tiếng hoan hô. Lỗ thủng đã được bịt lại. Phòng thủ thành công. Sự hi sinh của đồng đội là không hề vô ích. Trận hình thoáng xao động.
Không biết ý nghĩa của tiếng chuông là gì nhưng nghe những lời nói xung quanh, Minh cũng biết cái gì đang xảy ra. Nó hô lớn hạ lệnh:
- Bình tĩnh, giữ vững đội hình... Đội hậu cần còn ai không? Thoát li chiến đấu cùng với đội hộ vệ, hỗ trợ pháo thủ rút lui. Tiếp theo là những người khác. Chúng tôi sẽ đoạn hậu.
Mấy pháo thủ còn sống nhanh chóng được những người lính khác mang theo. Động cơ D khởi động hết công suất lần cuối cùng.
Gần người đi, bây giờ chỉ có hơn trở về.
Sau khi người lính cuối cùng trèo lên tường thành. Dưới đất chỉ còn lại Minh và Thi. Lỗ hổng đã được lấp rồi, nhiệm vụ sẽ kết thúc ngay thôi.
Thi đã ngã xuống đất ngất đi từ lúc nãy, mũi không ngừng chảy máu. Mũi thằng Minh cũng tương tự. Hai mắt nó đã nhòa đi. Từng bó cơ vì đau đớn mà run rẩy, cả người đẫm máu, máu của chính nó.
Chỉ còn hai thằng là mục tiêu nên lũ Titan đều lao về phía này.
Một con, hai con, năm con, bảy con.
Bảy con Titan với đủ mọi thể loại cùng lao tới. Thế này thì dù trong trạng thái tốt nhất nó cũng không trực tiếp chống đỡ được chứ đừng nói đến tình trạng trọng thương như bây giờ.
Lũ Titan đã đến rất gần. Hơi nóng đã phả vào mặt.
Cố gắng tiến vào trạng trái mở khóa gen một lần nữa, Minh đưa hai tay lên phía trước gồng mình hứng lấy đợt tấn công cuối cùng.
- Ruỳnh… !!!