Khoa Học Và Tu Luyện

chương 49: 49: nguyên anh truy sát

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nguyên Anh kỳ, là một giai đoạn hoàn toàn khác của tu chân giả.

Nếu nói Luyện khí, Trúc cơ, Nguyên Đan là giai đoạn đề thăng chân nguyên chất lượng và số lượng thì Nguyên Anh, Hóa Thần và Hợp thể lại liên quan đến Tinh thần lực và thiên địa linh khí chứ không còn giới hạn trong chân nguyên.

Nguyên Anh kỳ tu tiên giả lấy Tinh thần dung nhập chân nguyên, tạo thành Nguyên lực.

Nếu ba cảnh giới trước đối với chân nguyên chỉ là dẫn dắt, điều hướng thì Nguyên Anh có thể sử dụng Nguyên lực như tay chân.

Nếu so sánh chân cương là một nhánh toán loạn binh sĩ miễn cưỡng ngưng tụ thành quân đội thì Nguyên lực chính là một nhánh siêu cấp tinh binh, trăm ngàn người như một, chỉ đâu đánh đó, chỉ huy tự nhiên vô cùng.

Chính vì thế Nguyên Anh kỳ chiến lực so với Nguyên Đan thì mạnh hơn nhiều lắm, một Nguyên Anh đánh mấy chục, cả trăm Kim đan như người trưởng thành đánh con nít là chuyện quá bình thường.

Không chỉ thay đổi về mặt chân nguyên, Tinh thần lực dung hợp nguyên lực còn cho Nguyên Anh cường giả tăng trưởng cực kỳ mạnh mẽ về tinh thần.

Thể hiện rõ ràng nhất chính là Nguyên Anh cường giả có thể dùng tinh thần lực rà xoát phạm vi từ mấy chục, hơn trăm mét của Kim đan biến thành cả mấy cây số như vừa rồi.

Hơn nữa tinh thần lực tốc độ khôi phục cũng vô cùng khủng bố, mới có thể chống đỡ lượng tiêu hao và lượng thông tin khổng lồ mà tinh thần quét hình mang lại.

Nói đơn giản chút, thì Nguyên Anh chính là hình người tự đi máy quét hình, hơn nữa còn là ba chiều, đầy đủ chi tiết cái thể loại kia.

Ẩn nặc thuật của Hoàng Phong có thể che giấu cảm quan và quan trắc của người thường hoặc Kim đan cường giả, nhưng đứng trước Tinh thần lực quét hình của Nguyên Anh thì có hay không cũng không khác gì cả.

Nếu Hoàng Phong biết có Nguyên Anh truy sát, hắn đã sớm nhờ Hệ Thống che giấu giúp mình, chứ đâu có tiết kiệm chút công đức điểm nhỏ nhoi kia.

Ngay khi Hoàng Phong nhảy xuống vách núi, một con nguyên lực đại thủ từ trên trời giáng xuống, đập ầm ầm xuống nơi hắn vừa đứng.

Đất đá bắn tung tóe, khi bụi bặm tán đi, trên mặt đất còn để lại một dấu bàn tay hơn chục mét.

Hoàng Phong mà không phản ứng nhanh, trúng một đòn vừa rồi chắc chắn chỉ còn thoi thóp.

Một giây sau, Hoắc Kiến Thành xuất hiện trên mép vực, tung người đuổi theo.

Hoắc Kiến Thành không biết Hoàng Phong làm sao vừa hiện lên trong thần thức quét hình của hắn lập tức biến mất, thế nhưng không thăm dò thấy Hoàng Phong hắn vẫn có thể nhìn rõ ảnh hưởng của Hoàng Phong với xung quanh khi đang cao tốc di chuyển.

Trong thần thức của Hoắc Kiến Thành, có một đoàn vô hình vật thể đang cao tốc tiến về phía trước, tốc độ vượt xa Kim đan, ngang ngửa với hắn toàn lực tiến lên.

Tung người nhảy lên, Hoắc Kiến Thành dốc toàn lực đuổi theo.

Một người dưới đất chạy, một người trên tầng trời thấp phi, thi thoảng đáp xuống một ngọn cây thô to lấy đà gia tốc.

Hoắc Kiến Thành không thể hiểu được Hoàng Phong tại sao có thể bên trong rừng rậm tiến lên với tốc độ kinh khủng như vậy.

Đến Nguyên Anh như hắn cũng rất khó làm thế, có làm được thì cũng tạo ra thanh thế cực lớn chứ không bao giờ im ắng được đến vậy.

Hoắc Kiến Thành có thể lợi dụng Nguyên Anh thực lực, tầng trời thấp phi hành đoạn ngắn, lại mượn ngọn cây tránh né chướng ngại vật cao tốc tiến lên, thế mà vẫn không thể đuổi kịp Hoàng Phong.

Hoàng Phong lúc này thì trong lòng kêu khổ không ngừng.

Hắn đã nhờ Hệ Thống che giấu thân thể khỏi Tinh thần lực quét hình của Hoắc Kiến Thành nhưng lại không thể che giấu ảnh hưởng của hắn với hoàn cảnh nơi hắn đi qua.

Thậm chí lúc chạy đi, Hoàng Phong cũng nhờ Hệ Thống giúp đỡ mới có thể cao tốc tiến lên mà không bị va vào chướng ngại vật to lớn, còn cành cây và các thứ nhỏ bé thì Hoàng Phong có thể dùng đao hoặc chân nguyên tách ra.

Lúc này hắn còn đang không ngừng tiêu hao công đức điểm cho Hệ Thống giúp hắn gia tốc tiến lên.

Chạy được mấy trăm mét, Hoàng Phong lại phải nhờ Hệ Thống bảo hộ thân thể rồi rẽ ngoặt sang một bên, bên trái hắn, một luồng nguyên lực dòng lũ ào ào chảy qua, cày nát một khoảng to lớn rừng rậm, sau đó va vào một thân cây đại thụ bốn năm người ôm, đánh gãy ngang thân cây mới dừng lại.

Trên ngọn cây, Hoắc Kiến Thành vừa đuổi, ngón tay vừa tụ lực điểm ra.

Từng luồng nguyên lực ngưng tụ nơi ngón tay hắn sau đó bắn về phương xa, chặn lại đường đi của Hoàng Phong.

Mỗi luồng khi mới phát xạ chỉ bằng đầu ngón tay nhưng ngưng tụ cực độ, khi bay qua gần cây số đã mở rộng thành một cột nguyên lực khổng lồ, đường kính hơn cả mét, cày xới toàn bộ cánh rừng nơi nó đi qua.

Hoàng Phong phải cật lực né tránh, chỉ cần hơi chạm phải thôi thì dù có xa thế này hắn không chết cũng trọng thương.

Tuy nhiên bởi vì né tránh, tốc độ của hắn cũng không còn được như lúc đầu, việc bị Hoắc Kiến Thành đuổi kịp cũng là chỉ vài phút nữa thôi.bg-ssp-{height:px}

Lấy Trúc cơ cảnh giới như hắn, đứng trước Nguyên Anh Hoắc Kiến Thành chỉ như món đồ chơi, muốn nặn thế nào thì nặn, chẳng có chút cơ hội nào.

Hoàng Phong cũng đã từng hỏi Hệ Thống xem có cách nào thịt luôn Hoắc Kiến Thành hay không nhưng rất tiếc là không được.

Đến lúc này hắn mới biết Hệ Thống tuy có thể tạo ra vũ khí, nhưng Hoàng Phong lại không thể dùng nó giết người.

Dùng hiện có đồ vật cải tạo chút không sao, nhưng nếu Hoàng Phong dám đem vũ khí từ Hệ Thống mang ra đánh chết bất kỳ ai, thì Hệ Thống lập tức sẽ bị Thiên đạo thế giới này phát hiện và thôn phệ ngay.

So sánh đơn giản chút, coi Hoàng Phong như một người Mỹ, hắn lấy vũ khí từ Hệ Thống thì giống như sang Cuba hay một nước nhỏ nào khác mua một chiếc máy bay về.

Mua về trưng nếu như có Hệ Thống che giấu thì không sao, thế nhưng đem nó ra giết người dân Mỹ thì lại là một vấn đề khác.

Lúc đó Mỹ là có đầy đủ lý do để tấn công, thôn tính Cuba hay nước nào đó rồi.

(truyện được đăng tại Vtruyen, mong mọi người đến theo dõi và ủng hộ.

Vô danh chúc mọi người vui vẻ và hạnh phúc.)

Với Hệ Thống thì cũng vậy, chỉ khi Hệ Thống dung hợp với linh hồn Hoàng Phong, thì thiên đạo mới coi đây như là Hoàng Phong đang tự mình chế tạo vũ khí bình thường chứ không hề coi đây là nhập lậu từ nơi khác.

Lúc đó Hệ Thống mới không bị phát hiện.

Tiếc rằng Hoàng Phong biết rõ tác hại của việc bị Hệ Thống dung hợp linh hồn, hắn thà chết sau đó bị Hệ Thống mang về Vĩnh Hằng điện chứ không đời nào cho Hệ Thống dung nhập linh hồn hắn.

Lại một luồng Nguyên lực bay qua, lần này Hoàng Phong vẫn né kịp nhưng hai chân của hắn đã bắt đầu trướng lên đau nhức.

Có Hệ Thống bảo hộ không có nghĩa là Hoàng Phong có thể duy trì tốc độ ngang ngửa với Nguyên Anh trong quãng thời gian dài như thế này mà không bị sao.

Những cơ bắp của hắn sau mấy phút cực hạn hoạt động đã tiêu hao nghiêm trọng.

Nếu cố gắng chạy thêm vài phút Hoàng Phong tin tưởng hai chân hắn sẽ tàn phế.

Trên người Hoàng Phong lúc này cũng chi chít vết thương.

Có chân nguyên phòng hộ nhưng không có nghĩa là cao tốc chuyển động trong rừng không ảnh hưởng gì tới hắn.

Với tốc độ trên trăm mét một giây như hiện nay, chỉ một cành cây vắt ngang cũng như người đang vung gậy toàn lực đánh hắn vậy, không bầm dập toàn thân mới là chuyện lạ.

Chưa kể mặc dù hắn né hết được Nguyên lực đánh ra của Hoắc Kiến Thành nhưng quá gần nơi va chạm cũng khiến đất đá bắn lên cho hắn lĩnh đủ.

Mỗi viên đá, dù nhỏ bé thì sau vụ va chạm đều sẽ bắn về phía hắn như một viên đạn vậy, chưa kể nhiều hòn còn to như cục gạch, thậm chí to hơn.

Những viên đá đó có thể coi như một viên đạn pháo luôn rồi.

Cũng may Hoắc Kiến Thành không hoàn toàn là nhắm vào Hoàng Phong mà chỉ tung đòn chặn đường.

Nếu Hoàng Phong bị Nguyên Anh trực tiếp khóa chặt sau đó tấn công thì dù có cách xa cả cây số thì hắn vẫn có nguy cơ trúng chiêu cực cao.

Vừa chạy, Hoàng Phong vừa căng não ra tìm cách thoát khốn, chỉ cần hắn có thể thoát khỏi tầm mắt và sự khóa chặt với môi trường xung quanh của Hoắc Kiến Thành là Hoàng Phong có khả năng trốn thoát.

Dù chỉ là khả năng..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio