Khoa Kỹ Vấn Đạo (Đế Chế Kinh Tế Mới Tại Nước Việt)

chương 175: sơ nhập kỷ nguyên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày tháng năm ,

Đông Thành, tòa nhà Tổng bộ The Wind of the Sea,

Nhìn những người bảo an rầm rầm phong tỏa cửa ra vào, tay thì liên tục nâng bộ đàm thông báo tin tức với nhau, lại thấy có sự có mặt của Giám đốc an ninh Đồng Thiết tại sảnh chính lầu một của tòa nhà, các nhân viên của Kỷ nguyên mới đều biết là sắp có một nhân vật quan trọng tới đây.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, cũng không mất bao lâu thời gian từ phía cổng chính một đoàn xe bọc thép nối đuôi nhau lũ lượt đi vào. Đoàn xe không đi vào hướng hầm ngầm gửi xe như nhiều trường hợp khác mà theo đường dẫn đi thẳng lên bãi đỗ tạm phía trước cửa vào sảnh chính tòa nhà.

Khi đoàn xe dừng lại, lực lượng an ninh lập tức tỏa ra bao bọc xung quanh đảm bảo không một đối tượng tình nghi nào có thể bất ngờ xông tới gây ra nguy hiểm cho người cần bảo vệ.

Không chỉ lực lượng an ninh của tòa nhà mà từ những chiếc xe bọc thép, những hộ vệ cá nhân cũng ào ào xuất hiện, đôi mắt sau những cặp kính đen lia quét xung quanh.

Thấy không có gì bất ổn, người đội trưởng của nhóm vệ sĩ mới nhìn về phía chiếc xe ở giữa ra hiệu. Lúc này, từ bên buồng lái một người thanh niên cao lớn mới mở cửa đi ra rồi vòng qua đầu xe mở cửa.

Rất nhiều ánh mắt nhân viên của Kỷ nguyên mới đều đổ dồn về phía người mới đến. Trong số này có cả nhân viên mới và nhân viên cũ. Người cũ thì còn có thể một hai đoán ra nhân vật vừa tới là ai nhưng những người mới thì hiển nhiên mơ hồ không rõ.

Mà cho dù đã biết thì ngay cả với người cũ cơ hội được nhìn thấy nhân vật trước mắt này đều cũng thật là rất hiếm hoi do vậy ai cũng chăm chú nhìn về hướng này.

Ở một góc, có hai cô gái trẻ đang thi thoảng nhỏ to nghị luận:

- Này Phương, cậu đoán xem là ai vậy nhỉ? Nhìn dàn hộ tống thế kia thì chắc là quan chức nào đó rồi.

- Uhm… Mình nghĩ không phải đâu. Nếu là vị nào thì xe phải có biển xanh chứ. Cậu nhìn xem kia toàn xe biển số thường mà.

- Ừ nhỉ, dàn xe này mang biển Hà Đô, hay là của phía đối tác?

- Có lẽ vậy nhưng đối tác nào mà lại xuất hiện long trọng như vậy? Cậu thấy ở Việt Nam hiện nay còn có công ty hay tổ chức nào đến Kỷ nguyên mới mà lại làm ra động tĩnh lớn như vậy không?

- Nhưng có thể là các đối tác nước ngoài thì sao?

- Không phải đâu, nếu là đối tác nước ngoài thì họ cũng có khu vực đón tiếp riêng không thể ào ào chạy vào đây được đâu?

- Ừ… cậu có nghĩ hay là xe của chủ tịch nhỉ?

- Chủ tịch? Uhm… có thể lắm, đúng là không nghĩ tới.

- Ừ, chắc vậy quá. Cũng tại chủ tịch ít xuất hiện nên chúng ta không biết ngài ấy đi xe gì thôi.

- Mà cậu thấy mặt chủ tịch bao giờ chưa?

- Rồi, mình thấy một lần rồi.

- Oa, vậy chủ tịch nhìn thế nào? Có đúng là đẹp trai như lời đồn không?

- Ha ha… hỏi làm gì, chờ một chút nữa thì chẳng phải thấy sao? Ồ, mau nhìn… người ra rồi kìa!

Hai cô gái chăm chú nhìn về phía dàn xe đặc biệt là chiếc xe ở giữa. Theo đó, từ trên xe một chàng trai tuấn lãng và lịch lãm bước xuống. Ngay khi hắn vừa xuất hiện thì bên trong tòa nhà không gian như bùng nổ đủ thứ bình luận hỗn loạn:

- Chủ tịch, hóa ra là chủ tịch!

- Ô, đúng là chủ tịch rồi! Trời ơi đẹp trai như trong truyền thuyết! - Một cô gái mắt đầy ánh sao lên tiếng.

- Đúng thế, như tài tử Hàn Quốc vậy – Có giọng của một cô gái khác phụ họa.

- Hừ… đẹp trai thì cũng không tới lượt các cô đâu. Không thấy phía sau chủ tịch còn có người khác à?

- A…. cô gái? Trời ạ, đẹp thật đấy!

- Ai vậy? Không phải là chủ tịch phu nhân tương lai chứ?

- Mình nghi là như vậy lắm.

- …

Những ánh mắt tò mò lại lập tức chuyển qua chuyển lại giữa cặp nam nữ mới tới mà nhỏ to đánh giá.

Thủy Tiên nối gót theo Lý Đông từ trong xe chui ra ngoài. Mặc dù đã nhận lời đáp ứng Lý Đông về tiếp nhận vị trí Tổng Giám đốc Ngân hàng Kỷ nguyên từ khoảng mấy tháng trước nhưng do bận bịu sắp xếp công việc ở công ty gia đình nên đến mãi hôm nay nàng mới có thể buông tay để cùng Lý Đông trở về Đông Thành nhậm chức.

Khỏi phải nói, cũng giống như nhiều người khác ngay khi vừa tới đây nàng đã bị khí thế ngạn vĩ của nơi này gây ra cảm giác choáng ngợp. Thủy Tiên không phải người cô lậu, nàng cũng đã có dịp đi nhiều nước nhưng ngay cả ở châu Âu và nước Mỹ nàng cũng chưa từng chứng kiến một tòa nhà của tập đoàn nào có quy mô hoành tráng và thiết kế đẹp đẽ như The Wind of The Sea, thậm chí đến cả tổng bộ của những gã khổng lồ như Google hay Microsoft cũng còn phải thua kém rất nhiều. Đứng ở dưới chân tòa nhà, nếu không phải tận mắt kiểm chứng có lẽ Thủy Tiên sẽ không thể tin được nó lại được xây dựng nên và sở hữu bởi chàng trai mới ngấp nghé tuổi hai mươi bên cạnh mình.

Nếu có điều gì đó để nói về thái độ của Thủy Tiên dành cho Lý Đông lúc này thì chính là tràn ngập ngưỡng mộ và tự hào.

Nói nàng tự hào không phải là nói quá bởi vì nó có nguyên do của nó. Phải biết chỉ mấy năm trước thôi, khi nàng sang Yale du học bạn bè và nhiều người còn không biết Việt Nam là quốc gia nằm ở nơi nào trên thế giới, nhiều người thậm chí còn nhầm lẫn với một tiểu quốc ở châu Phi. Khỏi phải nói khi nghe được những lời như vậy Thủy Tiên buồn lòng tới như thế nào.

Có điều dường như bây giờ thời thế đã thay đổi bởi hãy nhìn mà xem, trên thế giới bây giờ có quốc gia nào mà không có sự xuất hiện của pin nano, pin mặt trời hoặc SE-Car (Sun Energy Car).

Danh tiếng của nơi sản xuất ra những sản phẩm đình đám này đã vang xa toàn cầu theo đó có lẽ khi gặp lại bạn bè Thủy Tiên có thể thẳng lưng ưỡn ngực mà nói với bạn bè rằng “Nếu đến giờ các bạn còn không biết đất nước Việt Nam của mình nằm ở đâu trên thế giới thì các bạn đã trở thành những người lạc hậu rồi”

Thủy Tiên hoàn toàn có thể tự tin nói như vậy bởi rõ ràng các sản phẩm của Kỷ nguyên mới đã xâm nhập rất sâu vào nhiều ngành công nghệ và đời sống. Không nói những cái khác chỉ đơn giản như sản phẩm pin điện chẳng hạn. Ai cũng biết pin được sử dụng trong rất nhiều thứ, gần như không một thiết bị điện tử gia dụng cũng như công nghiệp nào không dùng đến pin. Bây giờ nếu người tiêu dùng phải mua pin người ta sẽ nghĩ ngay tới pin nano của Kỷ nguyên mới. Sự thống lĩnh thị trường của loại sản phẩm này đã là tuyệt đối, gần như không có đối thủ.

Một tập đoàn làm được tới mức như vậy đã là rất khó ấy vậy mà Kỷ nguyên mới liên tục lập nên kỳ tích với các sản phẩm khác như pin mặt trời hay SE – Car. Trên thế giới bây giờ, tại rất nhiều quốc gia, pin mặt trời của Kỷ nguyên mới đã trở thành một chuẩn mực kỹ thuật xây dựng, là yêu cầu bắt buộc của chủ đầu tư với nhà thầu trong thi công. Một tòa kiến trúc có khả năng tự sản sinh năng lượng để vận hành rõ ràng là một sự hấp dẫn rất lớn với bất cứ cá nhân hoặc tổ chức nào, với việc lắp đặt pin mặt trời thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều chi phí cho tiêu dùng năng lượng hàng năm.

Hay ở một vị trí khác, hãy rời bỏ các tòa nhà để ra đường. Không khó để người ta có thể nhận ra ngày càng nhiều hơn những chiếc xe ô tô với biểu tượng mặt trời cách điệu đang dần thay thế cho những chiếc ô tô truyền thống, thậm chí ngay tại các quốc gia hàn đới và ôn đới nơi có ánh sáng mặt trời yếu ớt, mặc dù hệ thống sạc điện tương tự như bốt xăng trên đường chưa phát triển nhưng với những tiện ích của nó với môi trường cũng đang được người tiêu dùng và chính phủ chú ý đến nhiều hơn. Dĩ nhiên việc này đã hứa hẹn một triển vọng thâm nhập thị trường rất lớn của SE Car tại các thị trường này.

Tất nhiên một Kỷ nguyên mới hùng mạnh không hoàn toàn đại diện cho một Việt Nam hùng mạnh nhưng rõ ràng với sự xuất hiện của tập đoàn này đã góp phần quảng bá hình ảnh của Việt Nam ra thế giới rất lớn.

Người dân trên thế giới sẽ không còn có những nhận định như Việt Nam là một quốc gia lạc hậu, là một nước nghèo nàn, là quốc gia nông nghiệp thuần túy. Với những pin nano, pin mặt trời, xe ô tô điện ra đời buộc thế giới phải thừa nhận Việt Nam đã bắt đầu trở thành một quốc gia công nghiệp, là quốc gia có thể cho ra đời những sản phẩm mà ngay cả những nước công nghiệp hùng mạnh khác cũng không thể tạo ra.

Do đó không có gì là sai khi cho rằng với một đất nước có thể sản xuất ra những sản phẩm tiên tiến thay đổi thế giới như vậy mà cho tới hiện tại còn có người không biết tới thì rõ ràng người này chẳng phải là quá tụt hậu rồi hay sao?

Nhìn bóng lưng rộng lớn của Lý Đông, Thủy Tiên dâng lên một sự kỳ vọng rất lớn. Trong lòng nàng thầm nhủ không biết rốt cục thì con người này có thể đi được bao xa, bay lên tới độ nào nào. Lý Đông bây giờ đang còn rất trẻ, nhiệt huyết, sức lực và thời gian còn rất nhiều, nếu Kỷ nguyên mới giữ được nhịp độ phát triển này thì tương lai sẽ thực sự là một gã khổng lồ, quyền lực chi phối cả thế giới.

Lý Đông bây giờ giác quan rất nhạy bén, cảm thấy có người đang nhìn mình, Lý Đông quay sang thì bắt gặp ánh mắt của Thủy Tiên. Hắn mỉm cười hỏi nàng:

- Thế nào chị Thủy Tiên? Chị hài lòng với cơ ngơi của tập đoàn chứ?

Thủy Tiên vui vẻ gật đầu:

- Đương nhiên rồi! Quả là rất xứng với tầm vóc của Kỷ nguyên mới. Có điều chị thấy hình như các phòng làm việc của lầu chưa có người vào trụ thì phải

Lý Đông gật đầu:

- Ha ha, đúng rồi sau này toàn bộ khu văn phòng tại lầu và lầu sẽ giao cho Chị dùng làm Hội sở chính của ngân hàng. Khác với các ngân hàng khác, chúng ta sẽ không đặt Hội sở tại Hà Đô hay Sài Thành. Trong quy hoạch phát triển của tập đoàn thì tất cả các sản nghiệp vệ tinh của Kỷ nguyên mới đều phải lấy Đông Thành làm trung tâm.

Thủy Tiên hơi khỏ hiểu hỏi lại:

- Nhưng Đông Thành có phải là hơi quá nhỏ không?

Lý Đông mỉm cười:

- Cái này chị không cần lo. Với sự phát triển của Kỷ nguyên mới thì không bao lâu nữa Đông Thành sẽ được nâng cấp thành thành phố trực thuộc trung ương. Một mặt nào đó Đông Thành sẽ có mức độ phồn thịnh và ý nghĩa kinh tế địa chính trị còn quan trọng hơn Hà Đô và Sài Thành. Đông Thành sẽ dần trở thành trung tâm kinh tế chính trị của cả vùng Đông Bắc này do vậy không cần lo Đông Thành quá nhỏ, cái cần quan tâm là Kỷ Nguyên mới đã đủ lớn hay chưa thôi.

Thủy Tiên gật gù:

- Uhm, quyết như thế nào là theo chủ tịch. Tôi chỉ cần làm theo là được rồi.

Lý Đông lắc đầu cười:

- Ha ha… nói vậy thì chị chưa nắm chắc về văn hóa phân quyền của Kỷ nguyên mới rồi. Tôi chỉ quan tâm tới một số chủ trương cốt lõi còn về phần điều hành đơn vị như thế nào thì sẽ tập trung quyền lực trong tay lãnh đạo của đơn vị đó. Tôi đã không dùng người thì thôi, một khi dùng tới là hoàn toàn tin tưởng. Do vậy chị cứ thoải mái mà làm!

Thủy Tiên liếc mắt nhìn Lý Đông nói:

- Cảm ơn chủ tịch tin tưởng! Hi vọng tôi sẽ không phụ sự tin tưởng của chủ tịch, không thì thật áy náy rồi.

- Uhm… Được rồi, chúng ta lên thôi các vị ấy đang đợi.

- Vâng, chủ tịch!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio