h sáng, Khách sạn New World Sài Thành,
Lúc này trong phòng họp hội nghị đang diễn ra cuộc đối thoại giữa Hiệp hội Bất động sản Sài Thành và đại diện Ủy ban nhân dân thành phố với nội dung chính là thảo luận về các giải pháp tháo gỡ những vướng mắc trong triển khai hoạt động kinh doanh cũng như đưa ra các kiến nghị nhằm xây dựng thị trường bất động sản minh bạch và phát triển bền vững.
Vũ Thế Thành, trên tư cách là Chủ tịch Hiệp hội là người lúc này đang phát biểu:
- Kính thưa các vị, hiện tại chúng tôi đang thấy có bốn điểm nghẽn lớn cản trở tới sự phát triển của thị trường bao gồm bốn nhóm vấn đề chính. Thứ nhất là phải nói đến công tác giải phóng mặt bằng, công tác này hiện cực kỳ khó khăn dẫn đến tình trạng dự án da beo, không thể triển khai được và chôn vốn của doanh nghiệp trong thời gian dài, chưa có lối ra. Thứ hai là tiền sử dụng đất đang là gánh nặng, là ẩn số, tạo ra cơ chế “xin – cho”… Thứ ba là thủ tục hành chính nhiêu khê, kéo dài, ẩn chứa tiêu cực, nhũng nhiễu trong quá trình phê duyệt, thực hiện dự án đầu tư có sử dụng đất, điển hình là khâu thẩm định thiết kế cơ sở, thiết kế kỹ thuật thi công các công trình cấp , từ trên tầng… thứ tư là chính sách tín dụng chưa phù hợp, chưa tạo được nguồn vốn trung hạn, dài hạn cho thị trường bất động sản, trong lúc tính chất hoạt động của thị trường này là trung hạn, dài hạn; lãi suất cho vay vẫn còn cao...
Bài phát biểu kéo dài gần mười lăm phút, Vũ Thế Thành tỏ ra rất trăn trở nói về những khúc mắc của ngành nghề. Lời cuối cùng ông ta đưa ra lời tâm huyết kiến nghị:
- Trên cơ sở những phân tích như trên, chúng tôi đề nghị các cơ quan chức năng thực hiện vai trò phản biện xã hội, góp phần hoàn thiện hệ thống pháp luật, cơ chế, chính sách điều chỉnh thị trường bất động sản. Cần nhấn mạnh là hoàn thiện thể chế, phải loại trừ được lợi ích nhóm, phải loại trừ được hiện tượng “lobby” chính sách, phải khắc phục cho được xu hướng tập trung quyền lực xét duyệt, thẩm định về các Bộ, ngành, đi ngược lại xu thế phân cấp, giao quyền nhiều hơn cho các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương trước đây. Các nhóm giải pháp cụ thể như Đề nghị thay đổi cách tính tiền sử dụng đất để đảm bảo minh bạch và loại trừ cơ chế “xin – cho, Đề nghị xử lý “điểm nghẽn” giải phóng mặt bằng và việc thu hồi đất để phát triển kinh tế – xã hội vì lợi ích quốc gia, Đề nghị về miễn cấp giấy phép xây dựng công trình trong dự án đã có quy hoạch chi tiết /, hoặc quy hoạch tổng mặt bằng đã được duyệt, Đề nghị giao cho cấp tỉnh thẩm định phê duyệt thiết kế xây dựng công trình cấp (trên tầng), Đề nghị thống nhất điều kiện được chỉ định chủ đầu tư dự án… chúng tôi đã nêu rất chi tiết trong văn bản kiến nghị gửi tới UBND thành phố. Tôi tin rằng nếu chúng ta làm được như vậy thì thành phố hoàn toàn có thể đẩy nhanh, đẩy mạnh việc phát triển đô thị, tăng quỹ nhà ở đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng cao của người dân.
Nói tới đây, Vũ Thế Thành dừng lại rồi nhìn đoàn đại biểu của UBND thành phố nói:
- Uhm, ý kiến của chúng tôi là như vậy. Xin mời đại diện của UBND cho ý kiến bổ sung và chỉ đạo.
Dẫn đầu bên chính quyền là một vị Phó chủ tịch Ủy ban, ông ta nghe xong thì đứng lên phát biểu quan điểm của phía chính quyền với từng đề xuất của Hiệp hội.
Vũ Thế Thành đang chăm chú lắng nghe thì người trợ lý ngồi hàng ghế sau bỗng nhiên tiến tới và nói nhỏ vào tai ông ta.
Không biết nội dung là gì mà sắc mặt Vũ Thế Thành bỗng nhiên tối sầm lại. Theo đó suốt cả phần còn lại của buổi họp, Vũ Thế Thành có vẻ hơi không được tập trung, thi thoảng còn khẽ liếc nhìn đồng hồ ra chiều sốt ruột.
Chính vì lý do này mà cuộc đối thoại giữa hai bên cũng không còn nhiều nhiệt huyết như lúc trước. Tới h thì Vũ Thế Thành chủ động chốt lại một số nội dung cơ bản đã thống nhất cũng như các vấn đề còn phải nghiên cứu thêm theo đó kết thúc cuộc họp.
Sau đó, trong lúc các thành viên tiến vào phòng ăn tham dự một bữa tiệc buffet thì Vũ Thế Thành cùng người trợ lý của mình lại đi ra một nơi khá khuất người ngồi tìm vị trí ngồi xuống.
Vị trợ lý theo đó cũng mau mắn xoay chiếc laptop có kết nối wifi ra trước mặt Vũ Thế Thành rồi nói:
- Anh Thành, anh xem qua đi!
Vũ Thế Thành cũng không thể chờ đợi mà vội vàng nhận lấy máy tính sau đó chăm chú nhìn vào màn hình nơi có một bài báo với tiêu đề giật tít rất gây chú ý “Đại gia Bất động sản số một Sài Thành và âm mưu phía sau nhằm thâu tóm quỹ đất vàng giữa trung tâm quận Nhất”.
Rê chuột nhích từng đoạn tin tức một, Vũ Thế Thành càng đọc càng bất ngờ bởi không thể tin nổi một kế hoạch kỹ càng và kín đáo như vậy lại có thể bị lộ. Đặc biệt là người đứng ra tố cáo lại là lãnh đạo của phía Công ty đối tác May Đồng Khởi, chẳng phải người này cũng đã nhận tiền của hắn để tham gia vào phi vụ này rồi sao? Vì cớ gì lại bất ngờ tráo giáo đâm sau lưng hắn? Chẳng nhẽ tên này lên cơn điên rồi nên tiền bạc tự do không muốn lại muốn đi tù?
Nội dung bài báo tập trung vào mô tả các thủ đoạn của Vũ Thế Thành trong thương vụ hợp tác cùng May Đồng Khởi tuy nhiên nó cũng không chỉ có như vậy, phía gần cuối trang tin, bài báo lại tiếp tục đề cập tới vụ Vũ Thế Thành cố tình dàn xếp đề gài bẫy ca sĩ trẻ Lan Phương, mục đích việc này như thế nào thì bài báo không đề cập rõ nhưng nó lại gợi mở cho độc giả rất nhiều phỏng đoán. Và lẽ dĩ nhiên là những phỏng đoán này đều không tốt đẹp gì cho ông ta.
Kết thúc bài báo là hai đoạn video ghi lại đoạn tự thú của Giám đốc May Đồng khởi và hai người vũ công như một bằng chứng thuyết phục nhất cho những gì trang tin đã đăng tải.
Xem hết cả hai video này, Vũ Thế Thành bắt đầu cảm thấy không ổn bởi có ngốc hơn nữa ông ta cũng đã biết việc này là có thế lực phía sau can thiệp hòng nhắm vào mình. Nếu chỉ vì mâu thuẫn nào đó thì không thể cả giám đốc công ty may và hai tên vũ công bỗng nhiên đồng loạt đi ra tố cáo ông ta được.
Có điều, rốt cục thì thế lực đó là ai? Bản thân ông ta đã đụng chạm tới kẻ nào mà lại có năng lực lớn như vậy? Phải biết Vũ Thế Thành hắn không dám nói là coi trời bằng vung nhưng đúng là không mấy người dám không để hắn vào mắt.
Suy tư giây lát, Vũ Thế Thành nhấc lên điện thoại bấm một dãy số. Khi đầu dây bên kia có người nhận, ông ta lập tức lên tiếng:
- Tôi là Vũ Thế Thành, phiền anh cho tôi gặp chú Lực một chút!
Đầu dây bên kia mau chóng có tiếng đáp ứng, điện thoại của Vũ Thế Thành lập tức được kết nối tới người cần nghe.
- Thành hả? Tìm chú có chuyện gì vậy? Nói nhanh đi, chú chuẩn bị có cuộc họp!
- Dạ, cháu đây! Chú à, cháu có chuyện muốn nói với chú!
Nghe ra giọng điệu nghiêm trọng của Vũ Thế Thành, người đàn ông tên Lực liền lên tiếng:
- Chuyện gì? Nói đi!
- Vâng!
Vũ Thế Thành mau chóng tóm tắt lại tình hình vụ việc cho Vũ Thế Lực. Người này sau khi nghe xong thì tĩnh lặng mất một hồi.
Việc này có thể không chỉ có liên quan tới Vũ Thế Thành mà rất có thể còn liên quan tới cả gia tộc.
Phải biết nếu có người dám bỏ qua ảnh hưởng của gia tộc họ Vũ trong chính giới để đào móc ra những khuất tất phía sau trong chuyện làm ăn của Vạn Thịnh Đạt thì nhiều khả năng là đang nhắm tới làm suy giảm uy tín của họ Vũ, từ đó gián tiếp tác động tới những người đang có chức vụ của gia tộc.
Làm chính khách ở trong nước, một trong những điều quan trọng nhất chính là giữ được lý lịch cá nhân và gia đình trong sạch. Nếu vụ việc của Vạn Thịnh Đạt bị làm lớn ra thì dư luận sẽ đặt ra rất nhiều nghi vấn trong việc những người như Vũ Thế Lực có lợi dụng tới quyền lực của mình để tạo cơ chế cho Vạn Thịnh Đạt hay không?
Việc này nếu giải quyết không khéo rất có thể tạo ra sơ hở cho các đối thủ lợi dụng và hiển nhiên nếu để điều này xảy ra thì khả năng thăng tiến về sau của ông ta cũng như những người trong gia tộc cũng đừng nghĩ tới.
Vũ Thế Thành ở đầu dây bên kia không nghe thấy Vũ Thế Lực trả lời mình nhưng không dám thúc giục mà chỉ kiên nhẫn chờ đợi.
Sau một hồi lại mới có tiếng của Vũ Thế Lực vang lên:
- Thành, cháu có phán đoán nào về kẻ làm ra vụ này và động cơ phía sau của bọn họ là gì không?
Vũ Thế Thành cười khổ giải thích:
- Chú, cháu cũng đang có cùng câu hỏi này nên mới phải gọi cho chú đây. Có điều cháu đang nghĩ tới không lẽ là những vị kia?
Vũ Thế Lực hiểu Vũ Thế Thành đang nói tới ai theo đó suy nghĩ một lúc mới trả lời:
- Về lý thì rất có thể là bọn họ nhưng theo các nguồn tin thân cận thì bọn họ gần đây cũng không làm ra động tác gì lớn. Giữ ổn định và cân bằng thế cục là quan điểm đã được đồng thuận từ trên, chú thấy bọn họ sẽ không làm ra biện pháp gây rối như vậy mới phải.
- Nhưng vậy thì là ai được chứ? - Vũ Thế Lực buột miệng hỏi.
Vũ Thế Lực trầm ngâm vài giây sau đó lên tiếng:
- Việc này không thể ngồi tại chỗ mà đoán ra được. Chú sẽ lập tức cho người tìm hiểu xem sao. Việc của cháu bây giờ là tạm thời án binh bất động, các dự án đang triển khai có vấn đề nhạy cảm gì thì dừng lại cả đi đừng làm thêm các động thái khác gây chú ý.
- Vâng! Cháu hiểu rồi.
- Uhm… Tạm thời như vậy!
- Vâng, cháu chào chú!
Vũ Thế Thành tắt máy, hắn trong nhà là có người nhưng không hiểu sao cảm giác bất an trong lòng mỗi lúc một tăng lên.
Lần này có vẻ không giống như các vụ việc trước đó, đối thủ có vẻ là kẻ rất lợi hại và quyền lực. Kẻ thù phía sau này mang tới cho Vũ Thế Thành một áp lực không hề nhẹ.
Khẽ đưa mắt nhìn về phía phòng tiệc, Vũ Thế Thành lên tiếng với người trợ lý:
- Cậu ra nói nhỏ với anh Tùng, phó chủ tịch Hiệp hội rằng tôi có việc gấp cần phải về xử lý gấp, giao anh ấy phụ trách tiếp đón mấy vị bên ủy ban thành phố chu đáo. Có gì tôi sẽ nói chuyện sau!
Người trợ lý nghe xong lập tức nhận lệnh:
- Vâng, thưa anh!
Cùng lúc này, Công ty CP Thế giới Giải trí Wepro, phòng họp điều hành
- Anh Quang Huy, chuyện đã như vậy, bây giờ chúng ta làm gì?
Quang Huy không trả lời câu hỏi của vị quản lý sự kiện mà nhìn về cô gái đang ngồi bên cạnh dò hỏi:
- Lan Phương, em thấy vụ này chúng ta nên tính sao?
Lan Phương đang ngẩn người ra nghĩ ngợi về những tin tức vừa xem được bất ngờ Quang Huy nhắc tới mình thì hoang mang hỏi lại:
- Dạ, gì vậy anh?
Quang Huy cười khổ nhắc lại:
- Anh muốn biết ý kiến của em trong vụ này!
Lan Phương nghi hoặc giây lát rồi đáp lời:
- Dạ, các anh quyết sao thì em theo vậy thôi ạ.
Quang Huy nheo mắt nhìn Lan Phương, cho tới lúc này thì hắn đã ý thức được người chống lưng cho nàng hoàn toàn không phải dạng tầm thường.
Đến cả người như Vũ Thế Thành mà bọn họ muốn ra tay thì ra tay được ngay hơn nữa còn mau chóng và mạnh bạo như vậy thì rõ ràng thế lực này phải đủ lớn để có thể coi thường cả những vị đang ngồi trong chính quyền của gia tộc họ Vũ.
Quang Huy không đoán ra được là ai nhưng bắt đầu từ giờ phút này hắn không thể đối xử với Lan Phương như với những ca sĩ hoặc nhân viên khác trong trung tâm được.
Nàng có chỗ dựa quá mạnh khiến không ai có thể khinh thường. Nói đùa sao, đến cả như Vũ Thế Thành cũng bị người ta đơn giản cho ăn đòn thì Quang Huy hắn là cái gì trên cuộc đời này mà có thể không để tâm tới Lan Phương, làm vậy hắn quả là kẻ ngốc rồi.
Lan Phương ở Wepro là áp lực nhưng giờ cũng chính là bảo bối. Nếu có thể dựa bóng nàng và những người phía sau thì Wepro sẽ một đường thẳng tiến, không cần phải sợ bóng sợ gió những tác động hoặc can thiệp nào đó rồi.
Quang Huy ý thức được điều này nên việc hắn cần làm chính ra sức ủng hộ và quan tâm tới Lan Phương. Và đó cũng là nguyên do khiến hắn mới dò hỏi thái độ của nàng với vụ việc Vũ Thế Thành như vậy.
Lan Phương nếu muốn làm căng vụ này, Quang Huy hiển nhiên sẽ ra mặt để lên tiếng đòi lại công đạo cho nàng. Vì làm hài lòng Lan Phương và người phía sau, Quang Huy quả thật sẽ không ngại trở mặt cùng Vũ Thế Thành trong chuyện này.
Trong phòng họp, Lan Phương thấy Quang Huy không nói gì mà cứ nhìn mình chằm chằm thì ngại ngùng lên tiếng:
- Anh Quang Huy, sao vậy? Bộ có gì không ổn hay sao?
Quang Huy nghe vậy thì lắc đầu:
- À không! Anh chỉ muốn biết ý kiến của em thôi. Nếu em muốn làm chuyện này cho ra nhẽ, trung tâm sẽ hết sức ủng hộ.
Lan Phương và những người trong phòng khá là ngạc nhiên khi Quang Huy lại phát ngôn mạnh bạo như vậy. Phải hiểu cứ cho rằng Vũ Thế Thành gặp chuyện thì cũng không phải dạng người như Wepro có thể lớn tiếng trước mặt được chứ nói gì đến việc làm to chuyện.
Biết bản chất vụ scandal là một chuyện nhưng hành động trả đũa thì cũng thôi đi. Người ta quyền to thế lớn Wepro có thể làm ra trò trống gì đây? Không cẩn thận rước họa vào thân, Wepro đóng cửa cũng không phải là chuyện gì không thể, cùng lắm là Vũ Thế Thành mất thêm một chút sức lực mà thôi.
Nói thì nói như vậy nhưng trước thái độ bao bọc của Quang Huy, Lan Phương cảm động đáp lại:
- Anh Quang Huy, chúng ta thế cô lực bạc còn người ta như thế nào anh cũng biết rồi. Đánh không đánh lại em nghĩ hay là thôi đi, mình dĩ hòa vi quý làm như chưa có chuyện gì.
Quang Huy nghe xong thì thầm thở dài. Cô gái này quả thực tay vịn ngai vàng mà không biết cứ ngỡ mình đang dựa ghế mục. Có điều rốt cục thân thế Lan Phương là như thế nào và mối quan hệ cụ thể của nàng với những người kia ra sao mà lại cần phải bí mật như thế? Càng nghĩ Quang Huy càng cảm thấy tò mò.
Khẽ cúi người chống tay lên bàn, Quang Huy đang định lên tiếng thì có tiếng gõ cửa theo đó người quản lý hành chính tên Quỳnh mau chóng đi vào thông báo:
- Xin lỗi mọi người nhưng có chuyện này chắc mọi người cần biết!
Quang Huy ngửng đầu lên hỏi:
- Chị Quỳnh, chuyện gì mà chị vội vã thế?
Quản lý Quỳnh vui vẻ lên tiếng:
- Không hiểu như thế nào mà vị đạo diễn chương trình truyền hình trực tiếp trong scandal hát nhép của Lan Phương lại lên báo công khai thừa nhận trách nhiệm vụ đó là thuộc về mình, còn nói đây là quy định bất thành văn của các chương trình truyền hình trực tiếp. Hơn nữa trên mạng còn xuất hiện một đoạn video có chứa băng ghi hình hôm Lan Phương vào khách sạn cùng với vị kia tại Olex Riverside, theo đó có cả cảnh hai người tách ra về phòng riêng kèm theo thông tin sổ sách theo dõi lịch “book” phòng của khách sạn.
Cả phòng nghe tới đây thì ồn ào cả lên. Quang Huy đưa tay ra hiệu giữ trật tự rồi lập tức lên tiếng hỏi:
- Chị xem những tin tức này ở đâu thế? Sáng nay tôi không thấy có mà?
Quản lý Quỳnh vội đáp lời:
- Dạ, tin vừa mới đăng nên các anh họp không biết. Anh cứ lên mạng đọc báo là thấy. Tin này “hot” nên trang nào cũng giật tít đưa tin hoặc trích dẫn của nhau cả.
Quản lý Quỳnh nói xong thì mọi người đều lập tức làm theo.
Sau đó một lúc,
Ngoại trừ Quang Huy thì lúc này cả phòng ai nấy đều nhìn nhau ngỡ ngàng. Bây giờ thì quá đơn giản để bọn họ có thể liên hệ ra sự việc Vũ Thế Thành là có liên quan trực tiếp tới Lan Phương. Chắc chắn là có ai đó đã ra mặt vì nàng để giải quyết một mớ rắc rối trước mắt.
Có điều năng lực của người này thật cũng quá kinh khủng đi. Vụ việc phức tạp là như thế mà có thể trở tay giải quyết đơn giản và nhanh chóng.
Làm rõ nguyên nhân vụ scandal thì cũng thôi đi đằng này còn lôi ra tội chứng của Vũ Thế Thành để đè ông ta xuống thì quả thật không còn gì để mà nói nữa rồi.
Phân tích là như vậy, tất cả mọi ánh mắt đều dồn về Lan Phương đầy tò mò, cô gái này rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ không phải là một cô gái quê mùa đến từ tỉnh lẻ? Sự thật là sao đây?
Sự nghi hoặc của mọi người bây giờ đã là rất lớn có điều bọn họ không biết rằng bây giờ đến chính cả người trong cuộc Lan Phương cũng không hiểu mình đang lạc trong mê trận gì.