Quỳnh với Duy lúi húi dọn dẹp với đi chợ mua nguyên liệu nấu bữa chiều xong thì cũng gần giờ chiều.
Quỳnh vươn vai một cái rõ dài rồi lăn ra sofa nằm lười. Cô liếc Duy lầy một cái, chàng lúc này cũng đang ngồi xuống sofa ngay dưới chân, Quỳnh nhăn mũi ngửi ngửi, rồi dùng chân khều chồng.
- Lớp trưởng, đi tắm đi, người ông thúi như lợn ý.
Duy túm chân Quỳnh lại, bịt mũi rồi đứng phắt dậy.
- Bà im đi, chân bà thúi xong bà tự ngửi còn đổ thừa tui thì có.
Quỳnh điên là điên, ngồi hẳn dậy dí bàn chân lấm lem của mình vào mũi Duy.
- Ông ngửi đi, ngửi xem nó có thơm phức như bánh mỳ nghìn một ổ không?
Duy phát khiếp cả lên, chạy một mạch lên phòng rửa mặt lần bằng sữa rửa mặt Pond's, sờ soạng liên hồi cái bản mặt mà chàng tự cho là đẹp trai của mình rồi căm hận chửi thầm cô vợ bé nhỏ đang lăn ra ngủ ở dưới tầng một.
Quỳnh ngủ được phút thì ba mẹ hai bên tới. Duy cũng vừa tắm xong, thay áo quần rồi vội vã lao xuống.
Trước mắt cậu là cảnh hai ông thông gia đang ngồi tựa vào nhau vừa ăn hoa quả vừa xem phim Hàn quắc, ấm áp hạnh phúc lắm. Còn hai bà mẹ thì nhìn đứa con gái yêu đang ngáy ầm nhà rồi nhìn nhau cười phá lên. Mẹ vợ đưa tay bóp mũi Quỳnh lùn, nàng khó chịu cựa ngang cựa dọc, há miệng ra thở nhưng nhất quyết không chịu dậy.
- Anh xem, con gái anh đấy, anh cưng chiều lắm vào, giờ lấy chồng rồi mà như một con lợn.
- Em này, con nó đang tuổi ăn tuổi học, ngủ là đương nhiên, tự dưng quay qua trách anh. - Ba Quỳnh đang sụt sùi vì xem tới khúc cảm động quay qua thanh minh.
Thế là hai phụ huynh làm đủ mọi cách để lôi nàng Quỳnh dậy: Chọc léc, thổi vào tai, búng nước vào mặt.
Nhưng, sự ngủ say thần chưởng của Quỳnh vượt quá sức tưởng tượng của hai phụ huynh.
May cho hai bác, vị cứu tinh thần thánh đã khinh công bay sà xuống từ cầu thang đến trước mặt ba mẹ vợ, cúi xuống thì thầm vào tai bà xã một câu rất nhỏ nhẹ.
- Cả lớp, đứng!
Như thể vừa bị một cái kim chọc vào mông, Quỳnh bật phắt dậy như lò xo, đứng nghiêm trang chỉnh tề, thiếu mỗi giơ tay chào cờ.
Một lúc, Quỳnh mới tỉnh ra, dụi dụi mắt ngơ ngác nhìn mọi người đang cố nín cười. Quay sang nhìn chồng, Quỳnh nghiến răng nghiến lợi cố nén giận, quay qua cười trừ.
- Ba mẹ đến lúc nào thế, sao không gọi con dậy..Hic, con hơi mệt nên ngủ một chút..
Mẹ Quỳnh cười, vuốt lại mớ tóc rối cho con gái rồi bảo:
- Tiên sư cô, cô ngủ như lợn, gọi khản cổ có thèm nhúc nhích đâu.
Cả nhà cùng cười, Quỳnh lùn ngượng chín cả mặt, vội vàng vừa trốn vào bếp vừa nói vọng ra.
- Con mệt mà, mẹ, con là con gái mẹ đó. Con..con đi chuẩn bị cơm. Chồng ơi, anh quét lại nhà lần và lau ba lần đi nhé, nhà mình còn bẩn lắm.
Duy sốc.
Tìm cách hành hạ cậu sao?
Không can tâm, Duy không can tâm. Vừa định mở miệng chối thì hai ông thông gia lần lượt đi tới vỗ vai ông chồng trẻ, cười khà khà.
- Vợ sai rồi đấy con, làm cho sạch nhé.
Duy đơ và sốc ba con ốc. Biết làm sao, lầy đành vác chổi vác khăn đi lau nhà.
Chàng nhìn cái nhà tầng to đùng mà khóc không ra nước mắt. Con yêu tinh lợn kia, cứ đợi đấy, ta sẽ trả thù!
Mọi người cùng vào bếp nhà rau làm thịt cá giúp Quỳnh, cười phớ lớ vang khắp nhà, có mỗi mình ông chồng trẻ là lủi thủi lau nhà ngoài phòng khách. Duy đau khổ ôm cây lau nhà chà đi chà lại, thì vợ cậu xách sọt rác đi qua, cái mặt cười nhăn nhở phát ghét, vỗ vai Duy bảo.
- Vui không chồng yêu? Ê nói nghe cái này, muốn bớt cô đơn thì giờ chở tui qua chợ mua ít hành hoa với dứa.
Duy hậm hực dậm mạnh cái chổi lau nhà xuống đất, ánh mắt nướng chín một con vịt nhìn vợ.
- Tự lết đi, tui không rảnh!
- Thế thôi..tui định qua nhà Nga lấy cuốn tập luôn..mà ông không đi thì hơi tiếc nhỉ..
Quỳnh chép chép miệng, liếc Duy mấy cái rồi đủng đỉnh xách túi ra ngoài. Duy vội ném chỗi lau qua một bên, lao tới bám lấy vai Quỳnh, cười hề hề.
- Tui đi, đi chớ sao không.
- Tưởng đang bận?
- Rảnh rồi, rảnh như con cá cảnh.
Thế là hai anh chị dắt nhau lên xe đi ra chợ.
Mua xong, hai anh chị lại chuẩn bị đi về. Đang định đi tới nhà Nga, thì Duy thấy bóng ai giống Nga đứng ở cổng chợ. Thôi đúng Nga rồi, Duy vội lao xe tới, làm Quỳnh đằng sau suýt ngã ngửa đập mặt xuống đất.
- Cái ông này, điên hả? Phóng như bị rồ thế?
- Nga kìa, Nga của tui.
Lớp trưởng định phóng xe tới hỏi Nga đi đâu, thì chợt phanh gấp lại, mắt thẫn thờ nhìn bóng thằng bạn thân đi bên crush cười cười nói nói.
Cô vợ đằng sau lại được dịp đập mặt vào cái lưng cứng ngắc của Duy, Quỳnh bực, gắt ầm.
- Ông ăn phải cái bả gì mà cứ cà giựt cà giựt thế hử?
Thấy Duy cứ đơ ra không trả lời, Quỳnh hiếng mắt lên phía trước để nhìn xem có chuyện gì, cảm xúc của cô khi nhìn thấy bạn thân và crush, cũng đau lòng không kém Duy lầy.
Duy từ hụt hẫng trở nên tức giận. Má thằng Huy chó, dám cướp vợ của cậu, cứ ở đó đi, cậu sẽ lao tới xử đẹp nó.
Thấy Duy đá chân chống, Quỳnh chắc cũng đoán được phần nào, túm đuôi áo Duy kéo lại, bảo một câu khá là chí lí.
- Ông bị điên à? Ghen thì cũng động não suy nghĩ tí đi đã. Giờ tụi nó thấy hai đứa mình đi chung với nhau, thì giải thích làm sao?
- Bà xuống xe đi, tui ra đó xem.
- Ông bị điên hả? Tui không đi bộ đâu.
Duy đang nóng sẵn, bực bội dựng xe xuống rồi tháo mũ bảo hiểm ra quẳng cho Quỳnh, hằm hằm tiến về phía trước. Đang chuẩn bị có cảnh đánh ghen dữ dội lắm rồi, thì không biết vợ Duy nghĩ gì, cầm tay lái phóng thẳng lên trước, đến chỗ hai người bạn đang tung tăng trông ngứa cả mắt..đấy là suy nghĩ của Quỳnh, hic, con gái khi ăn giấm là mê trai quên bạn thế đấy.
- Ô hay, Nga, Huy, hai ông bà đi đâu thế?
Đôi bạn trẻ quay mặt lại, thấy Quỳnh đang nhe răng ra cười thì ngạc nhiên một hồi.
- Tụi tui..à, ông Huy nhờ tui đi mua đồ cùng ý mà, bà đi đâu thế?
- Tui..tui đi mua dứa với hành giúp mẹ, bà Nga, chiều nay hẹn tui qua nhà lấy cuốn tập mà lại chạy đi chơi với trai thế này hửm?
Nga cười, nụ cười của Nga làm Quỳnh sôi cả máu. Trần đời sao lại có đứa cười đẹp thế chứ, phát ghen cả lên, thấy ghét!
Đang lúc lườm xéo lườm dọc cô bạn thân, thì bên phía Huy đẹp trai lại thốt lên một câu làm Quỳnh giật bắn.
- Ơ hay, xe Quỳnh đang đi là xe của Duy mà.