Editor: Hạ Tần
Reup: Mèo Tai Cụp
Ở cửa đài truyền hình người đến người đi, thỉnh thoảng có người nổi tiếng quần áo ngay ngắn ra vào, lúc này Lăng Vi vẫn còn là người mới, cơ bản không hề nổi tiếng, cho dù đứng ở giữa đường lớn, cũng không có ai nhận ra cô, có thể tranh thủ được chương trình thực tế《 Mẹ cố lên!! 》 , chỉ có thể nói thủ đoạn của người đại diện Lý Ý này rất lợi hại.
Tạ Thanh Nghiên đi trên đường thì kẹt xe, Lăng Vi cực kỳ nhàm chán, ngứa tay lướt bảng tin, lần đầu tiên cô bình luận ở trên bảng tin của Tạ Thanh Nghiên, cô bình luận ở bài đăng cái giường vừa mới cập nhật kia.
“Màu sắc khó coi, nồng nặc mùi gay! Không thích!”
Cô vừa mới gửi bình luận không bao lâu thì Tạ Thanh Nghiên đã phản hồi lại, “Dám nói ba ba giống gay? Bảo bảo, em cứ chờ ba ba tới làm cho em xuống giường không được đi!”
Lăng Vi:……
Ngày thường ba Tạ đều cao cao tại thượng, tại sao bất kể nói cái gì anh cũng đáp được hết vậy? Thật sự là kiến thức rộng rãi!
Nhưng mà, làm trò nói năng thô tục như vậy trên bảng tin, anh không thấy xấu hổ sao? Cái lão lưu manh này!!!
Lăng Vi mặt đỏ tai hồng nắm chặt di động, vừa tức vừa xấu hổ cập nhật bình luận, sau đó lại nhìn thấy ba Tạ bắt đầu biểu diễn một mình trên bảng tin.
“Ba ba sống có tốt không, bảo bảo nhà tôi biết là được!”
“Người đàn ông không làm bạn gái không xuống giường được không phải là đàn ông thật!”
“Chu tiện nhân cậu cứ nổ đi, uống thuốc cũng không cứu vớt được cái eo già của cậu đâu.”
……
Lăng Vi cảm thấy, nếu đọc bình luận thêm vài lần nữa, sẽ muốn móc hai mắt ra luôn!
Cô dứt khoát rời khỏi WeChat, đi qua đi lại vài lần ở bậc thang, rốt cuộc xe của Tạ Thanh Nghiên cũng khoan thai chạy tới.
Vừa lên xe, Tạ Thanh Nghiên đã xin lỗi cô, “Kẹt xe, để em đợi lâu rồi.”
Nhớ tới những lời nói thô thiển trên bảng tin, Lăng Vi cảm thấy có hơi không thể nhìn thẳng vào người đàn ông ở trước mắt này, nhưng trông Tạ Thanh Nghiên vẫn nhẹ nhàng như không có chuyện gì, phảng phất như người khẩu xuất cuồng ngôn ở trên bảng tin là người khác chứ không phải anh vậy.
“Có muốn ăn gì đặc biệt không?” Anh hỏi.
Khi mặt đối mặt nói chuyện, Tạ Thanh Nghiên luôn có bộ dáng ôn tồn lễ độ, cao thâm khó đoán, Lăng Vi rất muốn trực tiếp lấy di động ra,đưa những lời nói đùa giỡn cô tới trước mặt anh, hỏi anh có phải do anh viết hay không! Cô cảm thấy độ dày da mặt của anh, không phải người bình thường có thể so sánh được.
Lăng Vi nghĩ nghĩ, nói: “Gì cũng được, tìm một nơi an tĩnh là được rồi.”
Lúc sau Tạ Thanh Nghiên mang cô tới một nhà hàng tư.
Lăng Vi có chuyện trong lòng, khi đối mặt với những món ăn ngon trên bàn, cô không có cảm giác thèm ăn, sau khi uống xong một chén canh liền hỏi chuyện của Tạ Tử Du.
Tạ Thanh Nghiên không động đũa, dựa vào lưng ghế, châm điếu thuốc, vừa hút vừa nói, “Cậu nhóc là con trai của anh hai tôi, nó mới sinh ra không bao lâu, anh tôi liền mất, chị dâu bỏ con lại rời đi, cậu nhóc vẫn luôn đi theo mẹ tôi, sau khi đến nhà trẻ, bỗng nhiên nó sửa miệng kêu tôi là ba ba, tôi cảm thấy không phải chuyện gì nghiêm trọng nên cứ để nó kêu.”
Nghe xong, thân thế của cậu bạn nhỏ Tạ Tử Du cũng thật đáng thương, mặc dù sinh ra trong giàu sang, nhưng từ nhỏ đã không cha không mẹ, khó trách kêu cô là mẹ lại thuận miệng như vậy, có lẽ ở trong đáy lòng, nó cũng khát vọng có được tình thương của mẹ.
“Nó biết anh là chú của nó không?” Cô hỏi.
Tạ Thanh Nghiên gật gật đầu, nói: “Biết, mẹ tôi thường xuyên kể cho nó nghe chuyện của ba nó.”
“Là hy vọng cậu nhóc không quên ba nó sao?”
Có thể là do đề tài này khá nghiêm trọng, cho nên giọng của hai người đều không tự giác mà đè thấp xuống một chút, khoảng cách cũng gần hơn rất nhiều.
Tạ Thanh Nghiên nghe xong câu hỏi này, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống, trong ánh mắt thâm thúy hiện lên thần sắc không rõ ràng, giọng nói cũng trở nên lạnh lẽo, nói: “Mẹ tôi hy vọng nó đừng quên thù hận, em cũng biết, ân oán của nhà giàu, tùy tiện trích ra một chút cũng có thể viết thành một quyển truyện dài, khi đó tôi còn trẻ, trên lưng anh tôi mang gánh nặng, có vô số người như hổ rình mồi với công ty của chúng tôi, ngay cả chính vợ của anh ấy cũng không phải là một người tốt.” Nói tới đây, Tạ Thanh Nghiên cau mày, trên tay dùng sức siết chặt cái ly.
Lăng Vi sợ anh thật sự bóp nát cái ly, làm mình bị thương, liền vội vàng đặt tay của mình lên, đoạt cái ly trong tay anh đi, sau đó nắm tay anh an ủi nói: “Mọi chuyện đều đã tốt hơn, không phải sao? Anh đã nắm được quyền lực ở Tạ thị, Tạ Tử Du lớn lên cũng hoạt bát đáng yêu, khiến cho người ta yêu thích.”
“Phốc ~” Tạ Thanh Nghiên nhịn không được, bị sặc thuốc lá, ngay sau đó quay mặt đi, “Khụ khụ khụ khụ……”
Lăng Vi:……
“Vừa rồi anh mới nhịn không được cười ra tiếng đó hả?!” Dùng sức ném tay anh ra, Lăng Vi hận không thể nhét cái ly lại, sao người này lại thích diễn như vậy chứ! “Rốt cuộc có câu nào nói thật hay không vậy?”
Tạ Thanh Nghiên xua xua tay, thật vất vả mới dừng ho, sau khi uống sạch một ly trà xanh mới thông giọng lại được, “Lời ở phía trước đều là thật sự, chỉ đến cái đoạn ân oán hào môn là do tôi tự do phát huy trí tưởng tượng thôi.”
Lăng Vi:……
Mắt thấy cô sắp xù lông, Tạ Thanh Nghiên vội vàng vuốt lông nói: “Anh tôi leo núi tay không ở trên đỉnh Everest.”
Lăng Vi thật sự không biết nên đánh giá như thế nào, mỗi người đều có mục tiêu và lý tưởng để theo đuổi.
Đề tài này đến đây đã không có gì để tiếp tục nói, Lăng Vi liền đổi đề tài khác, hỏi chuyện của Tạ Tử Du, “Sao anh lại đồng ý để nó đến tham gia tiết mục vậy? Quay phim không thoải mái đâu.”
Tạ Thanh Nghiên buông tay, “Việc này tôi cũng không khuyến khích, là mẹ tôi quyết định.”
Nói đến phu nhân Tạ, trong lòng Lăng Vi có chút e ngại, hỏi Tạ Thanh Nghiên: “Anh có thể nghĩ cách giúp tôi hủy bữa tối ngày mai được không? Tôi có hơi sợ!”
Tạ Thanh Nghiên nói: “Vì sao phải hủy, ý định ban đầu khi chúng ta ký hiệp nghị là cái gì, em đã quên rồi sao?”
Lúc ấy do phu nhân Tạ muốn giúp Tạ Thanh Nghiên sắp xếp đi coi mắt, anh mới đồng ý đề nghị của Lăng Vi, giả vờ làʍ ŧìиɦ nhân, điều này đương nhiên Lăng Vi không dám quên, cô chỉ đang hấp hối giãy giụa mà thôi.
“Cũng không có gì phải lo lắng cả.” Tạ Thanh Nghiên dụi tắt một nửa điếu thuốc còn lại, suy nghĩ rồi nói với cô: “Hay là như vậy đi, đêm nay tôi mang em đi luyện gan () trước.”
() ý nói luyện tập trước cho đỡ sợ.
Còn có thể làm được cái này?
“Luyện như thế nào?” Lăng Vi có chút tò mò, là muốn mang cô đi tham quan nhà ma sao? Nhưng lấy phu nhân Tạ so sánh với ma quỷ, hình như có hơi quá đáng.
Tạ Thanh Nghiên chỉ nháy mắt với cô một cái, cũng không nói rõ chuyện luyện gan.
Nhìn bộ dáng thần bí của anh, Lăng Vi bỗng nhiên có loại dự cảm không tốt, nói: “Luyện gan thì thôi bỏ đi, ngày mai tôi nhất định sẽ dùng tất cả thủ đoạn mà mình có, diễn thật tốt vai bạn gái của anh.”
Trong mắt Tạ Thanh Nghiên mang theo ý cười, nhẹ giọng hỏi cô: “Bao gồm cả chuyện ngủ chung sao?”
Lăng Vi trợn mắt há hốc mồm, “Cái gì mà ngủ chung?”
“Em biết vì sao mẹ tôi không hẹn ăn cơm trưa mà hẹn ăn cơm tối không?”
Lăng Vi không ngốc, nghe anh nói như vậy, ngay sau đó lập tức hiểu ra ý nghĩa trong đó, “Bà ấy muốn thử tôi? Cho nên sau khi ăn cơm chiều xong, chắc chắn bà sẽ giữ tôi lại, sau đó ngủ chung một nhà với anh.”
Tạ Thanh Nghiên búng tay một cái, khen ngợi: “Thông minh! Lúc trước bà vừa mới chuẩn bị giúp tôi đi coi mắt, tôi lại đột nhiên có bạn gái, ít nhiều gì bà cũng sẽ có chút hoài nghi.”
Lăng Vi rụt rụt bả vai, ôm cánh tay nói: “Làm sao đây, bây giờ tôi có chút khẩn trương.”
Tạ Thanh Nghiên lộ ra một nụ cười xấu xa: “Cho nên đêm nay ngoan ngoãn đi luyện gan đi.”
Lăng Vi không còn cách nào, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Lúc này vừa qua khỏi thời gian ăn cơm trưa, cách buổi tối còn có mấy tiếng, Lăng Vi nhớ trong tủ quần áo của mình không có bộ váy nào có thể mặc đi “Gặp phụ huynh” cả, cho nên buổi chiều chuẩn bị đi dạo phố.
Sau khi Tạ Thanh Nghiên biết được kế hoạch của cô thì thì tỏ vẻ rất có hứng thú, “Tôi đưa em đi.”
“Anh không đi làm sao?”
“Một buổi chiều không đi, công ty sẽ không đóng cửa.”
Lăng Vi nghĩ mình đi dạo một mình cũng nhàm chán, mang Tạ Thanh Nghiên theo nói không chừng còn có thể tư vấn cho cô, vì thế vui vẻ đồng ý.
Kết quả một buổi chiều, ông chủ Tạ đều cầm di động chụp hình cô, lấy lý do là: Chụp nhiều ảnh một chút, có thể giữ làm tư liệu sống trên bảng tin.
Lăng Vi thực sự bội phục sự chuyên nghiệp của anh, người đàn ông này vì bảng tin của anh cũng coi như đã hao tâm tổn trí, dốc hết tâm huyết rồi!
Cô nhịn không được lấy di động ra lướt bảng tin, quả nhiên nhìn thấy ba Tạ đã cập nhật.
“Đây là lần đầu tiên ba ba nghiêm túc đi dạo phố như vậy đấy!”
Kèm theo là bóng dáng thướt tha lả lướt của cô, còn chỉnh cho ánh sáng nhu hòa nữa!
Lăng Vi nhướng mày, nghĩ thầm lần cập nhật này cũng coi như chỉ khoe ân ái bình thường, so với nội dung thích bám người lúc trước thì có vẻ không có gì đặc sắc.
Tạ Thanh Nghiên thấy cô cau mày nhìn bảng tin, dứt khoát đưa di động của mình tới trước mặt cô, khóe miệng cong lên nói: “Nhìn bình luận ở phía dưới đi.”
Lăng Vi thuận tay nhận lấy di động của Tạ Thanh Nghiên, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt trên bảng tin của Tạ Thanh Nghiên.
Bài đăng này đăng lên không bao lâu, phía dưới đã có một rừng người bình luận, lại còn là một đội hình bệnh thần kinh rất bền vững. Người đầu tiên bình luận là Chu Kiến.
“Ba giờ chiều, thời gian này cậu không đến công ty làm việc, lại đi dạo phố với bạn gái à? Hôn quân!”
“Hôn quân!”
“Hôn quân!”
“Hôn quân!”
“Hôn quân!”
……
Lăng Vi cảm thấy mình vẫn còn quá non! Lại cho rằng đây chỉ là một bài đăng khoe ân ái bình thường, đây rõ ràng là khoe kín đáo, khoe thông minh, chỗ quan trọng không phải nằm trên mặt chữ, mà là nằm ở trên thời gian!
Tổng tài đại nhân bận trăm công ngàn việc thời gian này không ở công ty nghiêm túc làm việc, mà lại chạy tới đi dạo phố với cô, thật sự là muốn bao nhiêu ngọt thì có bấy nhiêu ngọt, muốn bao nhiêu cưng chiều thì có bấy nhiêu cưng chiều mà!
Ba Tạ quả nhiên không chỉ có hư danh!
Thấy cô phát ngốc, Tạ Thanh Nghiên buồn cười lấy di động về, mặc dù bị mắng thành hôn quân, nhưng thoạt nhìn tâm tình của anh rất tốt, nhanh chóng phản hồi lại: “Buổi tối giờ, chỗ cũ, tới gọi chị dâu.”
Lăng Vi:……
Thì ra cái gọi là phương pháp luyện gan, chính là mang cô đi gặp đám bạn chó mèo của anh!
Hai người đi dạo suốt một buổi chiều, Lăng Vi mua hai chiếc váy một đôi giày còn có một cái túi xách, mặc dù không nhiều đồ đạc lắm, nhưng cũng tốn rất nhiều tiền, giá cả của hàng hiệu đều đắt muốn chết, nhưng tất cả đều do Tạ Thanh Nghiên quẹt thẻ. Ở nơi công cộng bên ngoài thế này, Lăng Vi đương nhiên sẽ không giành trả tiền với Tạ Thanh Nghiên làm anh mất mặt, nhưng sau khi xoay người đi ra khỏi cửa hàng, cô vẫn nhỏ giọng nói, “Quay về tôi sẽ chuyển khoản cho anh.”
Tạ Thanh Nghiên liếc mắt nhìn cô một cái, trên mặt tràn ngập vẻ không vui, nói: “Mấy cái này là trang bị để đi gặp mẹ tôi, nên để tôi ra tiền.”
Lăng Vi nghĩ nghĩ, cũng không cãi cọ với anh, tiếp tục chọn mua quà tặng, “Nhà anh có những ai? Bao gồm cả người làm luôn.”
“Mẹ tôi, Tử Du, em trai tôi Tạ Thanh Hoa, quản gia lão Nghiêm, những người khác cũng có năm, sáu người.”
Nghe qua thì thấy cũng đông người.
“Anh còn có em trai hả, cái tên Tạ Thanh Hoa này nghe rất có văn hóa.”
“Nó học tại Đại học Bắc Kinh.” Tạ Thanh Nghiên nói.
Lăng Vi:……
Tên là Thanh Hoa, lại đi học tại Đại học Bắc Kinh, các người có suy xét tới cảm nhận của Đại học Bắc Kinh hay không?
Cuối cùng Lăng Vi rất chu đáo chuẩn bị quà cho tất cả mọi người, đương nhiên, vẫn là Tạ Thanh Nghiên ra tiền.
Lúc đi dạo phố có người phụ trách trả tiền cầm đồ, thật sự là chuyện khiến người ta vui vẻ, hơn nữa người này còn là một anh đẹp trai vô cùng đẹp mắt, cái này cũng là một loại hưởng thụ.
Lăng Vi đã lâu không có loại cảm giác được che chở, được chiếu cố này rồi, mặc dù Tạ Thanh Nghiên là bạn trai giả, nhưng chuyện anh làm còn tốt hơn người đàn ông tên Diệp Tử Sở đời trước rất nhiều.
Lăng Vi đưa mắt nhìn người đàn ông ở bên cạnh, nghĩ thầm yêu đương với người đàn ông như vậy chắc sẽ rất hạnh phúc, anh có thể giống một quý ông phong độ nhẹ nhàng, cũng có thể giống một tên vô lại thích đùa giỡn nhưng không ảnh hưởng đến toàn cục, còn có thể bá đạo giống bọn sơn tặc, khiến tim gan người ta đều muốn run lên.
Nói tóm lại, anh là một người rất đặc biệt, là người đàn ông rất có mị lực, cũng là người đàn ông có thể dễ dàng hấp dẫn ánh mắt của phụ nữ.
Dạo phố xong, Tạ Thanh Nghiên đưa cô về khách sạn, cũng hẹn buổi tối sẽ đến đón cô đi tụ họp. Trước khi Lăng Vi đi quay 《 Cung Tường Liễu 》, đã bắt đầu gọi người sửa chữa phòng ở, lần này trở về hai ngày, cô cũng chỉ có thể tạm thời ở khách sạn.
Nghĩ đến chuyện sẽ đi gặp đám bạn chó mèo của Tạ Thanh Nghiên, trong lòng Lăng Vi ít nhiều gì cũng có chút áp lực, mặc dù quan hệ của hai người là giả, nhưng vừa gặp bạn bè vừa gặp phụ huynh, có cảm giác không khác gì những cặp đôi chân chính cùng làm với nhau cả.
Địa điểm cũ mà Tạ Thanh Nghiên nhắc đến là một câu lạc bộ giải trí tư nhân nổi tiếng ở thủ đô, đây là nơi để người giàu vui chơi, bên trong được trang bị đầy đủ và toàn diện, mọi hoạt động giải trí con người có thể nghĩ đến đều có thể tìm thấy ở đây.
Kiếp trước Lăng Vi đã tới vài lần, cũng không phải là hội viên cố định, lúc ấy cô đã hỏi thăm qua rồi, chi phí để trở thành hội viên cao đến quá đáng, ngay cả loại người tiêu tiền ăn xài phung phí như cô, sau khi nghe thấy giá cả xong cũng đều phải chùn bước.
Tạ Thanh Nghiên giàu như vậy, có là hội viên của nơi này cũng không hề kỳ quái.
Mặc dù hẹn tám giờ, nhưng chờ đến khi hai người chạy tới, thời gian đã là giờ rưỡi, có một nhóm lớn đầy đủ nam nữ đã tụ tập ở trong phòng bao, quần áo trang sức đều không tầm thường, xem ra đều là người trong giới giàu có.
Trường hợp ồn ào náo nhiệt như thế, Lăng Vi cũng không xa lạ, đời trước cô rất nổi tiếng, được mời tham gia các bữa tiệc tương tự như vậy nhiều không kể xiết, thỉnh thoảng cô cũng sẽ tổ chức các buổi họp mặt bạn bè, cho nên đối mặt với trường hợp thế này, cô cũng coi như thành thạo, huống chi bây giờ cô dùng thân phận bạn gái của Tạ Thanh Nghiên để tham dự, căn bản không cần cố tình đi theo người khác lôi kéo làm quen.
Tạ Thanh Nghiên nắm tay cô đi thẳng vào trong, Lăng Vi có thể cảm nhận một cách rõ ràng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đến từ bốn phía, có lẽ trong mắt người ngoài, cô chính là một tình nhân may mắn khiến người ta hâm mộ ghen tị, ai có thể đoán được, thật ra cô chỉ là một người ngụy trang mà thôi.
Mặc dù có rất nhiều người trong này, nhưng chân chính có giao tình với Tạ Thanh Nghiên cũng chỉ có vài người ít ỏi, ở trong phòng bida, có vài người đàn ông tuổi từ tuổi trở lên đang vừa chơi bóng vừa nói chuyện phiếm, trong đó có đầu trọc Chu Kiến mà Lăng Vi quen biết, nhìn thấy bọn họ xuất hiện, mấy người vội vàng xếp thành một hàng sau đó khom lưng cúi chào Lăng Vi, đồng thanh hét lên: “Chào chị dâu!!”
Lăng Vi:……
Trong lòng cô lại hoài nghi một lần nữa, Tạ Thanh Nghiên thật sự chỉ là một thương nhân đứng đắn sao? Vì sao lại thích diễn vai đại ca xã hội đen khiến người ta run bần bật quá vậy.
Mà Tạ Thanh Nghiên rõ ràng rất hưởng thụ, nhưng ngoài miệng lại quát lớn: “Được rồi, đừng dọa sợ bảo bảo nhà tôi.”
Mọi người cười vang một trận, Chu Kiến đứng ở đằng trước sờ sờ cái đầu trọc nói: “Đại ca, anh không yêu đương thì thôi, yêu đương rồi lại khiến cho toàn bộ dân chúng trên bảng tin đều lầm than, mỗi ngày anh đều ngược chó là rất không đạo đức, xin hãy buông tha đi mà!”
Bốn phía lại cười khẽ một trận, trên khóe môi của Tạ Thanh Nghiên treo lên một nụ cười, rất thiếu đòn nói: “Có bản lĩnh thì các người cũng có thể ngược tôi lại.”
Mọi người: “Không dám không dám……”
Trong lòng mọi người đều rõ ràng, có thể chơi mạng xã hội đến tốt như vậy, chuyên nghiệp như vậy, cũng chỉ có một mình đại ca Tạ, nghe nói lúc trước anh còn thành lập một đoàn đội, chuyên thu nạp các loại hàng xa xỉ, để cho anh có thể mỗi ngày khoe giàu trên bảng tin.
Thấy anh không muốn từ bỏ hành vi ngược chó, lại có người đề nghị: “Đại ca, anh vẫn nên tiếp tục khoe giàu đi, chúng tôi tình nguyện bị cay mắt, cũng không muốn bị ngược đâu!”
Đại ca Tạ vung tay lên, toàn bộ đề nghị đều bị bác bỏ, theo anh thấy, khoe ân ái còn khiến cho lòng người suиɠ sướиɠ hơn cả khoe giàu.
Sau khi Tạ Thanh Nghiên có mặt, mọi người cũng không chơi bida nữa, thay đổi phòng ngồi xuống uống rượu nói chuyện phiếm, làm quen với nhau, Chu Kiến vẫn bị đẩy ra làm người xung phong, anh cũng không từ chối, đứng ra giới thiệu những người khác cho Lăng Vi biết, “Đây là Lưu Khánh Niên, Đổng Đông, Triệu Hải Hoa, mấy người chúng tôi đều là đám bạn chó mèo cùng lớn lên bên nhau!”
Xem ra lần trước bị Tạ Thanh Nghiên giới thiệu là bạn chó mèo, đầu trọc vẫn rất mang thù, cho nên lần này có thế nào cũng phải kéo những người khác cùng xuống nước. Nhưng không khó để thấy, tình cảm của bọn họ thật sự rất tốt.
Làm bạn tốt của Tạ Thanh Nghiên, thân phận bối cảnh đương nhiên cũng sẽ không yếu, nhưng Lăng Vi vẫn bị dọa sợ, những người khác cô không biết, nhưng Đổng Đông thì cô có biết, anh chính là ông chủ lớn của công ty truyền thông giải trí GH lớn nhất trong nước! Chính là công ty giải trí mà người đại diện mới của cô, Lý Ý, sắp đầu quân qua.
Lúc trước cô vẫn chưa nghĩ ra vì sao trước khi Lý Ý đầu quân cho nơi khác còn tới nâng đỡ cô, hơn nữa vừa nhận việc đã tranh thủ cho cô tham gia chương trình thực tế tốt như vậy, bây giờ xem ra, phía sau mọi chuyện chắc là có liên quan tới Đổng Đông và Tạ Thanh Nghiên.
Nghĩ đến đây, Lăng Vi dựa gần Tạ Thanh Nghiên, ở bên tai anh nói: “Lý Ý trở thành người đại diện của tôi, có phải là ý của anh hay không?”
Tạ Thanh Nghiên cầm ly rượu trong tay, nghiêng mặt nhìn cô, “Sao em đoán được?”
“Ngài Đổng là bạn tốt của anh, chứng minh anh cũng có quan hệ trong giới giải trí, muốn giúp tôi đổi một người đại diện tốt một chút, không phải việc khó.”
“Thông minh!” Tạ Thanh Nghiên cười khen cô.
“Sao lại muốn gạt tôi việc này?”
“Thật ra mấy chuyện này đều là do Đỗ Minh đi làm, tình huống cụ thể tôi cũng không rõ lắm.”
Hai người dựa vào nhau nhỏ giọng nói chuyện, tư thế quá mức thân mật nhanh chóng khiến người xem phẫn nộ, nói bọn họ cố ý ở trước mặt mọi người khoe ân ái, nên phạt!
Tạ Thanh Nghiên sảng khoái hỏi phạt cái gì? Kết quả có người nói phạt rượu, có người nói phạt hít đất, còn có người nói phạt hôn môi.
Khi nghe thấy phạt hôn môi, Lăng Vi nhịn không được lén nhìn Tạ Thanh Nghiên một cái, thấy anh cũng cười tủm tỉm, tùy ý để mọi người cho ý kiến, sau đó còn dõng dạc nói: “Chỉ có thứ các người không thể nghĩ ra được, không có chuyện ba ba không làm được!”
Lăng Vi:……
Cuối cùng vẫn là do Chu Kiến bắt nhịp: “Vậy phạt đút khoai tây chiên đi!”
Những người khác ở bên cạnh vừa vỗ tay vừa ồn ào hét lên: “Đút khoai tây chiên! Đút khoai tây chiên!”
Tạ Thanh Nghiên giơ một ngón tay lên lắc lắc: “Quá trẻ con!”
Hành vi này thành công khơi mào lửa giận trong lòng mọi người, “Vậy anh nhanh lên đi nha!”
Mặc dù trước kia Lăng Vi chưa từng chơi trò chơi này, nhưng cũng biết chắc chắn không đơn giản như vậy. Quả nhiên, lúc Tạ Thanh Nghiên cầm cọng khoai tây chiên cho cô ngậm vào, cô đã lập tức đoán được kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.
Chỉ thấy Tạ Thanh Nghiên cúi đầu nghiêng người đối diện với cô, sau đó chậm rãi tới gần, tầm mắt của hai người giao nhau, có thể dễ dàng nhìn thấy ánh sáng ở trong mắt đối phương.
Lăng Vi chỉ cảm thấy trong đầu vang lên mấy tiếng ầm ầm, bên tai nóng lên, làn hơi nóng này còn chậm rãi lan ra mặt.
Chu Kiến còn ở bên cạnh chỉ đạo: “Không cho phép ăn quá nhanh! Chúng tôi muốn nhìn rõ ràng chi tiết!”
Lăng Vi cảm thấy Tạ Thanh Nghiên gọi anh ta là tiện nhân quả nhiên không sai, anh ta chính là một tiện nhân!
Cọng khoai không quá dài bị Lăng Vi ngậm một đầu, Tạ Thanh Nghiên không nhanh không chậm tới gần, thẳng đến khi miệng chạm vào một đầu khác của cọng khoai mới nhẹ nhàng cắn xuống, lúc này khoảng cách giữa hai người cùng lắm cũng chỉ hơn một nắm tay, gần như thế, cả hai đều có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của đối phương.
Tim Lăng Vi đập dồn dập, mặc dù cô đã từng nói hôn môi đối với một diễn viên mà nói không tính là gì, nhưng khi đối tượng đổi thành Tạ Thanh Nghiên, cô lại cảm thấy áp lực rất lớn, một nơi nào đó trong trái tim cô đang ngo ngoe rục rịch, âm thầm hét lên kêu cô phải làm gì đó, mới có thể giải tỏa được cảm xúc bối rối của cô.
Cọng khoai tây chiên bị ăn từng chút một và hai cánh môi từ từ tiến lại gần, hai tay của Lăng Vi nắm chặt thành nắm đấm, mới có thể kìm nén được sự run rẩy của cơ thể, cô không biết mình đang lo lắng hay là đang mong chờ, nhưng cô cũng rất rõ ràng, nếu Tạ Thanh Nghiên nhân cơ hội này hôn cô, cô cũng không thể cự tuyệt.
Trong tiếng hò hét huýt sáo, cọng khoai đáng thương rốt cuộc cũng đã bị ăn chỉ còn một đoạn nhỏ, Lăng Vi biết, chỉ cần anh tiếp tục ăn thêm một chút nữa, bọn họ sẽ chạm vào nhau, trong nháy mắt, cô không tự chủ được mà ngừng thở, kết quả không đợi cô hoàn hồn, Tạ Thanh Nghiên đã vươn tay ra, che mặt hai người lại.
Lăng Vi chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cọng khoai trong miệng nhân tiện bị anh lấy đi, cánh môi của hai người nhẹ nhàng chạm vào một cái, sau đó lại nhanh chóng tách ra, mặc dù chỉ tiếp xúc có một giây, nhưng Lăng Vi vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng độ ấm đến từ môi anh.
Bọn họ đã hôn môi?!!
Tạ Thanh Nghiên dừng ánh mắt thâm thúy ở trên mặt cô vài giây, sau đó mới buông bàn tay đang che mặt ra, xoay người đối mặt với mọi người, vô cùng đắc ý nói: “Ăn xong rồi.”
Ngay lúc anh che mặt hai người lại, người bên cạnh đã bắt đầu la hét, nói anh chơi xấu gian lận, bọn họ căn bản không nhìn thấy gì cả, lúc này lại thấy bộ dáng kiêu ngạo đắc ý kia của anh thì càng hận đến ngứa răng, “Không được không được, lần này không tính, đút một lần nữa!!”
Lần này Tạ Thanh Nghiên không làm, cười lạnh nói: “Trò chơi ấu trĩ như vậy, ba ba khinh thường làm, còn trò chơi tạo người, ba ba chờ về nhà mới làm!”
Lăng Vi không thể không thừa nhận, khả năng kéo thù hận này của ba Tạ tuyệt đối không ai đạt tới được!
Bị anh khiêu khích như vậy, toàn phòng lập tức tiến vào trạng thái hỗn loạn, cuối cùng vẫn là Chu Kiến ngăn mọi người lại, nói: “Tất cả mọi người hãy bình tĩnh một chút! Vừa rồi chính là bởi vì bọn họ khoe ân ái mới phạt bọn họ, bây giờ sao lại gấp gáp muốn nhìn bọn họ khoe nữa chứ? Đừng nói gì cả, các anh em, chuốc rượu!”
Lăng Vi cảm thấy mình rất vô tội, vì thế xê dịch mông, muốn cách Tạ Thanh Nghiên xa một chút, tránh cho lửa bén vào người, kết quả bị Tạ Thanh Nghiên liếc mắt một cái nhìn thấu, trực tiếp duỗi qua tay bế cô lên, sau đó đặt lên trên đùi anh, ôm chặt lại, ở bên tai cô hạ giọng uy hiếp: “Không cho chạy!”
Lăng Vi:……
Ba Tạ, cái này hình như có hơi quá đáng rồi ha!
Đêm nay quậy đến khuya, khi Lăng Vi được đưa về khách sạn thì đã gần giờ sáng, Tạ Thanh Nghiên đưa cô thẳng đến phòng, nhưng không có đi vào, chỉ đứng ở cửa tạm biệt cô, “Mau đi ngủ đi, buổi chiều ngày mai tôi tới đón em.”
Lăng Vi dựa vào khung cửa ngẩng đầu nhìn anh, lúc nãy ầm ĩ với đám bạn chó mèo một trận, kiểu tóc của Tạ Thanh Nghiên trở nên hỗn độn, có mấy cọng không nghe lời rơi xuống trên trán, làm anh trông thiếu đi vài phần giỏi giang, nhiều thêm một chút mềm mại, phảng phất như trẻ hơn vài tuổi, giống một sinh viên mới ra trường vậy.
Đè sự rung động trong lòng xuống, Lăng Vi hỏi anh: “Trên WeChat có rất nhiều người bạn của anh xin kết bạn, tôi có nên đồng ý không?” Vừa rồi trước khi đi, cô đã kết bạn với Chu Kiến trên WeChat, đoán chừng là anh ta lấy mã QR phân phát khắp nơi, cho nên một đám người mới có thể xin kết bạn với cô.
Tạ Thanh Nghiên đưa một tay ra chống lên trên khung cửa, cúi đầu nhìn cô, đêm nay anh uống hơi nhiều, ngay cả hơi thở cũng có thể ngửi thấy mùi rượu, “Tự em nhìn rồi làm đi, tên nào thuận mắt thì thêm vào, không thêm ai hết cũng được.”
“À.” Lăng Vi lên tiếng, cũng không biết nên nói cái gì, cuối cùng chỉ có thể vẫy vẫy tay với anh, “Vậy ngủ ngon nha.”
Tạ Thanh Nghiên vẫn giữ tư thế “tay chống khung cửa”, xoa xoa mắt, cười y như lưu manh, nói: “Không hôn chúc ngủ ngon sao?”
Anh vừa nói câu này xong, Lăng Vi lập tức nhớ tới nụ hôn như có như không của đêm nay, không nhịn được vừa thẹn vừa bực, “Tạm biệt!” Nói xong lui ra phía sau hai bước, duỗi tay ra nhanh chóng đóng cửa lại.
Ngây ngốc đứng ở phía sau cửa một hồi, cảm thấy vừa rồi phản ứng của mình có hơi kích động, hơn nữa đóng cửa lại ngay trước mặt anh, hình như quá không lễ phép, vì thế cô lại lặng lẽ mở cửa phòng ra, nhìn ra bên ngoài thì phát hiện trên hành lang đã không có bóng dáng của Tạ Thanh Nghiên, đi nhanh thật đó.
Buổi sáng ngày hôm sau, Lăng Vi ngủ đến gần giờ mới bị điện thoại của Lý Ý đánh thức, vốn dĩ đã nói hôm nay sẽ chạy về thành phố phim, nhưng đêm nay còn phải đi đối phó với lời mời của phu nhân Tạ, cũng chỉ có thể nhờ Lý Ý xin đoàn phim nghỉ thêm nửa ngày, buổi sáng ngày mai sẽ trở về.
Lý Ý cũng không có phản ứng gì nhiều đối với quan hệ của cô và Tạ Thanh Nghiên, chắc là trước đó đã được thông báo qua rồi, cho nên mới bình tĩnh như thế. Lăng Vi lén lút nghĩ, mình như vậy có tính là đã ôm được đùi to rồi không?
Không cần trở về đoàn phim, lại không có sắp xếp khác, Lăng Vi không có việc gì làm toàn thân đều nhẹ nhõm tiếp tục bám giường, nhưng cũng không phải ngủ nướng, mà là dựa vào trên giường chơi di động.
Click mở WeChat, bên trong có một đống thông tin chờ xử lý, có mười mấy người xin kết bạn, Lăng Vi cẩn thận nghiên cứu một hồi, mới thêm vào mấy người còn nhớ tên, nhìn sổ thông tin của mấy ông chủ lớn trong thương giới, cô cảm giác cái điện thoại nặng hơn rất nhiều.
Thêm bạn xong, cô liền click mở bảng tin, từ sau khi quen biết Tạ Thanh Nghiên, cô đã siêng lướt Weibo hơn, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi chơi di động, cô đều sẽ ấn vào xem, nếu Tạ Thanh Nghiên không cập nhật, cô sẽ xem bài đăng trước của anh, như vậy cũng có thể tìm được một chút vui vẻ.
Hôm nay ba Tạ cũng không có cập nhật, chắc là tối hôm qua uống quá nhiều.
Buổi chiều Tạ Thanh Nghiên tự mình lái xe tới đón cô, tâm tình của Lăng Vi trở nên thấp thỏm, vừa lên xe đã hỏi không ít vấn đề, đều là hỏi về phu nhân Tạ, Tạ Thanh Nghiên nén cười, kiên nhẫn giải đáp cho cô nghe, phút cuối cùng còn an ủi cô nói: “Đừng khẩn trương, cùng lắm thì chúng ta bỏ trốn.”
Lăng Vi:……
Cô cảm thấy Tạ Thanh Nghiên an ủi không chỉ không có tác dụng, ngược lại còn làm cô càng thêm khẩn trương!
Biệt thự của Tạ gia nằm trên sườn đồi của vùng ngoại ô, cách xa người dân, phong cảnh rất đẹp, trên đường xe hơi đi lên, bên lề đường có đầy đủ các loại hoa, khiến người ta nhìn mà trong lòng cảm thấy vui vẻ.
“Nơi này thật đẹp.” Cô tán thưởng từ tận đáy lòng.
Tạ Thanh Nghiên cười khẽ, “Đáng tiếc sâu muỗi quá nhiều.”
Lăng Vi:……
Anh có thể vui vẻ nói chuyện phiếm không?
Nhưng ba Tạ bỗng nhiên cảm thấy hưng phấn, tiếp tục nói: “Lúc tôi học cấp ba đã dọn ra ngoài sống, nơi này ra vào không tiện, vừa đến buổi tối liền y như rừng núi hoang vắng vậy.”
Có thể chừa cho cô một chút ảo tưởng xinh đẹp được không? Không phải biệt thự ở lưng chừng núi này là biểu tượng của địa vị giàu có sao? Vì sao vào trong miệng của ba Tạ lại trở nên khủng bố như vậy!
“Trước kia vào mùa hè, vừa đến buổi tối, tôi sẽ xách Thanh Hoa đi ra ngoài, hai người cầm đèn pin, tìm một nơi yên tĩnh……”
“Bắt ve hả?” Lăng Vi chen vào hỏi.
Tạ Thanh Nghiên cười khẽ, nói: “Không phải, là tìm một nơi yên tĩnh kể chuyện ma cho nó nghe.”
Lăng Vi:……
“Nó nhát gan, rất nhiều lần đều sẽ bị dọa khóc.”
“Tình cảm anh em hai người ‘thật tốt’!” Lăng Vi nhịn cười nói.
“Tôi cũng cảm thấy như vậy, nhưng bây giờ nhắc tới chuyện này, nó lập tức trở mặt với tôi.”
Trở mặt có lẽ còn nhẹ đó, đổi lại là cô, chắc chắn sẽ liều mạng với anh luôn! Xách người ta đến vùng hoang vu kể chuyện ma, người này thật sự là anh ruột sao?!
Sau khi nghe anh kể chuyện pha trò xong, Lăng Vi phát hiện tâm tình trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không nhịn được trộm liếc nhìn anh một cái, nghĩ thầm người này ngay cả dỗ dành người khác cũng âm thầm như vậy.
Nửa tiếng sau, Lăng Vi ngồi ngay ngắn ở trong phòng khách của Tạ, ánh mắt cũng không dám nhìn loạn.
Trong phòng khách lớn được trang trí sang trọng, hai nhóm người ngồi cách biệt rõ ràng, Lăng Vi và Tạ Thanh Nghiên ngồi ở một bên, phu nhân Tạ mang theo cháu trai nhỏ Tạ Tử Du và con trai nhỏ Tạ Thanh Hoa ngồi ở bên kia, bọn họ phía sau còn có lão Nghiêm quản gia đứng nghiêm mặt.
Tình huống căng thẳng như vậy, không khác gì cuộc đàm phán giữa các bang phái cả, có cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể tức nước vỡ bờ.
Mẹ Tạ mặc một bộ sườn xám thủ công sang trọng, búi tóc, đeo khuyên tai bằng trân châu phỉ thúy, trên cổ cũng đeo một chuỗi vòng ngọc trai trắng, bà trang điểm tinh tế, biểu cảm nghiêm túc, lúc đưa mắt nhìn qua, Lăng Vi cũng có thể cảm giác được có một lưỡi đao vô hình đang đâm vào người cô.
Cái này cũng quá khủng bố rồi! Cô chỉ là một diễn viên mà thôi, đâu phải thật sự phải làm con dâu của bà, vì sao lại phải chịu đựng sự dày vò này chứ!!!
Lăng Vi thầm mắng thì thầm mắng, nhưng diễn thì cũng phải diễn, trên mặt cô hiện lên vẻ trấn định, khẽ nâng cằm lên, ngồi thẳng lưng, trông khí thế cũng không sẽ bại dưới tay mẹ Tạ.
Mẹ Tạ cầm một ly hồng trà trên tay, sau khi nhấp một ngụm, mới mặt không cảm xúc mở miệng, “Cô chính là người lúc nào cũng quấn lấy con trai tôi?”
Quấn lấy con trai bà? Nhưng gần đây cô đều đóng phim, muốn bám người cũng không có thời gian nha!
Tạ Thanh Nghiên thoải mái thả lỏng người dựa vào sô pha, nghe xong lời này cũng cảm thấy quái lạ, mới hỏi một câu: “Mẹ thấy cô ấy quấn lấy con ở chỗ nào?”
Mẹ Tạ lạnh lùng liếc mắt nhìn anh một cái, nói: “Nhìn thấy trên bảng tin của con!”
Tạ Thanh Nghiên ha một tiếng, nói: “Mẹ lại lén xem số của con?!”
“Hừ!” Mẹ Tạ hắng giọng thật mạnh, không để ý tới lời anh nói, tiếp tục mặt không cảm xúc nói với Lăng Vi: “Cô cho rằng với thân phận của cô, tôi sẽ đồng ý cho cô tiến vào Tạ gia sao?”
Lăng Vi cảm thấy, nếu mình lại không mở miệng, thì có vẻ sẽ không lễ phép, vì thế thật thành khẩn nói: “Dì à, con và Thanh Nghiên là thật lòng yêu nhau, con cũng không để ý tới thân phận của anh ấy!”
Tạ Thanh Nghiên rất cảm động nhìn về phía Lăng Vi: “Cảm ơn em.”
Mẹ Tạ đặt cái ly thật mạnh xuống bàn, “Bối cảnh của cô tôi đã điều tra rõ ràng rồi, tôi sẽ không đồng ý cho con trai tôi kết giao với một con hát!”
Thật sự đã điều tra rồi sao?
Lúc này, Tạ Tử Du vẫn luôn ngoan ngoãn không hé răng, sau khi nghe được lời này thì liền ngẩng đầu lên nói với bà nội: “Những tư liệu đó không phải đều lấy từ chỗ của ba ba sao?”
Mẹ Tạ cúi đầu hung hăng giáo huấn cậu nhóc, “Con câm miệng!”
“Dì à, mặc dù con chỉ là một diễn viên nhỏ, nhưng cũng là một nghề nghiệp đứng đắn, con có mục tiêu có lý tưởng, cũng sẽ không bại bởi bất luận kẻ nào.”
“Tôi không đồng ý!” Mẹ Tạ lạnh giọng nói: “Nếu hai người nhất quyết ở bên nhau, vậy tôi sẽ thu hồi quyền quản lý công ty!”
Tạ Thanh Hoa ở bên cạnh nghe không nổi nữa, trợn trắng mắt nói: “Mẹ, trước nay mẹ cũng chưa từng quan tâm công ty, thu hồi quyền quản lý như thế nào đây?!”
Tạ Thanh Nghiên cũng đúng lúc thêm dầu vào lửa nói: “Con mặc kệ, con nhất định phải ở bên Tiểu Vi, các người muốn thu hồi công ty thì cứ thu hồi đi, vì tình yêu, cái gì con cũng có thể từ bỏ!”
Lăng Vi lập tức nổi da gà khắp người, nghĩ thầm đây rốt cuộc là cốt truyện Mary Sue trời đánh máu chó nghèo nàn đến mức nào! Lời kịch cũng quá xấu hổ rồi, sao bọn họ có thể mặt không đổi sắc nói ra được chứ?!
“Nhưng mà, sau khi thu hồi công ty mẹ sẽ cho ai quản lý?” Tạ Thanh Nghiên hỏi lại.
Mẹ Tạ ngẩn ra, “Đương nhiên là cho Thanh Hoa.”
Tạ Thanh Hoa lập tức bị sốc, vội vàng nói: “Con đang dạy học ở trường yên ổn, vì sao phải tiếp nhận công ty, con cũng không biết quản lý!”
Mọi người:……
Mẹ Tạ hấp hối giãy giụa nói: “Vậy để lão Nghiêm quản lý!”
Lão Nghiêm mặt không cảm xúc nói: “Bà chủ, tôi chỉ biết quản lý gia đình, không biết quản lý công ty.”
Mẹ Tạ nghiến răng nghiến lợi, đập một cái lên bàn, tức giận nói: “Được rồi! Cốt truyện này đều bị nát hết rồi, thật sự diễn không được nữa! Lão Nghiêm, kịch bản lần này của ông viết không tốt gì cả!”
Lão Nghiêm tiếp tục mặt không cảm xúc: “Bà chủ, là do bà không khống chế tốt tiết tấu thôi.”
“Sao tôi có thể không khống chế tốt chứ? Đều là do hai cái đứa quỷ sứ này cướp sân khấu của tôi!”
Lăng Vi:……
Mẹ Tạ nói xong liền đứng lên, vẻ mặt hiền hậu nói với Lăng Vi: “Diễn lâu như vậy, chắc con cũng đói bụng rồi, chúng ta tới phòng ăn ăn cơm đi.”
Đây đều là một nhà bệnh thần kinh sao?????