Editor: Hạ Tần
Reup: Mèo Tai Cụp
Lăng Vi cũng không phải người cuồng công việc, đời trước cô vẫn luôn nỗ lực cân bằng giữa sự nghiệp và cuộc sống, cô thích sự nghiệp này, cũng muốn cùng Diệp Tử Sở xây dựng tốt một gia đình.
Cô tự nhận bản thân làm rất tốt, mặc kệ là công việc hay cuộc sống, đều làm cô cảm thấy thỏa mãn, nhưng đáng tiếc, hạnh phúc của cô chỉ là cơn ác mộng được Diệp Tử Sở bện ra từ biểu hiện giả dối ở phía trên mà thôi.
Lăng Vi biết, bắt đầu từ khoảnh khắc mở mắt ra ở trong phòng cũ ngày đó, cô đã hoàn toàn tránh thoát được những thứ ở quá khứ kia rồi.
Hiện giờ cô có thanh xuân lại độc thân, không có trói buộc, tự do tự tại, muốn chơi thì cứ chơi muốn vui thì cứ vui, thật sự là chuyện vô cùng tốt đẹp.
Hơn nữa cô còn rất thông minh tự tìm cho mình một chỗ dựa lớn!
Tưởng tượng đến cái này, trong lòng Lăng Vi liền không nhịn được mà kích động.
Phải biết rằng, đối phương chính là Tạ Thanh Nghiên nha! Một người giàu có, có địa vị, quyền thế lại là thiên chi kiêu tử! Quan trọng nhất chính là, anh hoàn toàn phù hợp với một người có bệnh nhan khống có nhu cầu thẩm mỹ nặng như cô, bề ngoài xuất chúng, thân hình thon gầy, một đôi chân dài đáng ngưỡng mộ!
Không ngờ một người đàn ông như nam thần vậy, lại dễ dàng bị cô lừa tới tay, trở thành tình nhân trên danh nghĩa, ngẫm lại cũng cảm thấy giống như nằm mơ vậy!
Lăng Vi vội vàng lấy di động ra, mở WeChat ra nhìn số liên hệ của một người, lúc ấy khi Tạ Thanh Nghiên đưa cô về nhà, hai người đã thêm WeChat của nhau, cô phải xác nhận thử liên hệ này có tồn tại hay không, chờ đến khi nhìn thấy ba chữ Tạ Thanh Nghiên, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, xác định bản thân không có nằm mơ.
Đang chuẩn bị click mở tư liệu của Tạ Thanh Nghiên vào xem mục bạn bè của anh thì lại nghe thấy Trần Tiểu Nhược ở bên cạnh nói với cô: “Chị Vi xem kìa, chị Triệu mang bạch liên hoa tới rồi.”
Lăng Vi thu lại di động giương mắt nhìn ra phía ngoài cửa thì thấy Triệu Như Ý mặc đồ rực rỡ, mang theo Bạch Hiểu Liên bày ra vẻ mặt cao quý lạnh lùng từ đại sảnh đi tới, hai người vừa nói vừa cười, thoạt nhìn tâm tình không tồi, mà bạch liên hoa ở trong miệng Trần Tiểu Nhược, chính là nói Bạch Hiểu Liên.
Hôm nay là ngày đoàn phim《 Cung Tường Liễu 》 casting, Lăng Vi đã mang theo Trần Tiểu Nhược đi vào trường quay chờ từ sớm, bởi vì người tới casting khá đông, cho nên mới dành một căn phòng nghỉ lớn, để diễn viên đến thử vai nghỉ ngơi, Lăng Vi lén quan sát một vòng, phát hiện có vài diễn viên hạng ba bốn nổi tiếng cũng đến thử vai.
《 Cung Tường Liễu 》 là bản cải biên từ cuốn tiểu thuyết hàng đầu, được đạo diễn Quách Khải nổi tiếng trong số các đạo diễn, đầu tư gần hai trăm triệu, là đại chế tác tiêu chuẩn, nam nữ diễn viên chính trong đó cũng là chọn ngôi sao nổi tiếng hàng đầu, vẫn chưa bắt đầu quay diễn, mà bản thảo đã bị sửa đổi vài lần, các loại đề tài về nó cũng được PR rầm rộ bởi giới truyền thông, tuyệt đối là một bộ phim được dự báo trước là sẽ rất hot.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết bộ phim này sẽ nổi, cho nên đều tranh nhau bể đầu muốn góp mặt trong phim, hôm nay có tới vài nhân vật cần quay thử, đều không phải nhân vật quan trọng, nhưng cho dù như vậy, mọi người vẫn đến như lùa vịt.
Khi nhìn thấy Triệu Như Ý mang theo Bạch Hiểu Liên xuất hiện, Lăng Vi không hề bất ngờ chút nào.
Dưới tay Triệu Như Ý có vài nghệ sĩ, Bạch Hiểu Liên là người nổi nhất trong vài người này, miễn cưỡng cũng coi như hạng ba bốn, Triệu Như Ý vô cùng hài lòng với Bạch Hiểu Liên, đều tự tay nâng đỡ cô ta, mặc dù vẻ ngoài của Lăng Vi rất tốt, nhưng lại không nghe lời Triệu Như Ý, đặc biệt là về mặt xã giao, Lăng Vi luôn đối nghịch với Triệu Như Ý, vì thế, Triệu Như Ý không chỉ không có lòng nâng đỡ cô, mà bình thường còn hay chèn ép cô.
Lăng Vi đều tự mình nhờ người tìm quan hệ, mới có cơ hội đến đây phỏng vấn, mà Bạch Hiểu Liên lại là được Triệu Như Ý tranh thủ giúp cô ta, so sánh hai bên, đãi ngộ thật đúng là khác nhau như trời với đất.
Nếu đổi thành Lăng Vi của trước kia, có lẽ cô còn giữ sự không cam tâm trong lòng, sẽ hận thấu xương Triệu Như Ý, nhưng hiện tại, hai người này đã không thể tạo nên một chút gợn sóng nào ở trong lòng cô rồi, cô nhớ mang máng, cuối cùng Bạch Hiểu Liên cũng không thử vai thành công, nhưng chính cô lại thành công bắt được một nhân vật, chỉ là phần diễn của nhân vật này không nhiều lắm, cho dù sau này bộ phim truyền hình này rất hot thì cũng không có trợ giúp gì cho cô cả.
Triệu Như Ý đưa Bạch Hiểu Liên tới cửa phòng nghỉ thì lập tức xoay người đi đến một chỗ khác trong đại sảnh, hẳn là đi gặp người nào đó.
Bạch Hiểu Liên đứng ở cửa lơ đãng nhìn quanh phòng nghỉ, sau đó liền nhìn thấy Lăng Vi, đầu tiên cô ta cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh liền lộ ra vẻ mặt đắc ý đi tới chỗ Lăng Vi.
Trong lòng Lăng Vi rất phiền khi nhìn thấy Bạch Hiểu Liên, kiếp trước Bạch Hiểu Liên cố ý bôi đen cô, khiến cô khắc sâu trong đầu, cô thật sự rất khó tưởng tượng, một người chỉ dựa vào sự ghen ghét, là có thể tùy ý đi thương tổn người khác, đó không phải tùy hứng, mà là ác độc.
Trần Tiểu Nhược ở bên cạnh Lăng Vi nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Vẻ mặt thiếu đòn.”
Lăng Vi chụp lấy mu bàn tay của cô ấy, ý bảo tạm thời đừng nóng nảy.
Bạch Hiểu Liên đi đến trước mặt các cô, giả bộ đoan trang, nói: “Tại sao cô ở đây?”
Lăng Vi cảm thấy cô ta đang hỏi một câu quá vô nghĩa, “Đương nhiên là tới thử vai.”
“Chị Triệu kêu cô tới?”
“Cô cảm thấy có khả năng sao?”
“Vậy ra cô vẫn rất có bản lĩnh đó.” Bạch Hiểu Liên kỳ quái khen một câu.
Lăng Vi xua xua tay, rất khiêm tốn nói: “Cũng thường thôi, dù sao tôi đã quen tự lực cánh sinh rồi.”
“Cô diễn nhân vật nào?”
Lần này Lăng Vi không lập tức trả lời, mà hỏi lại một câu: “Cô thì sao? Diễn vai nào?”
Bạch Hiểu Liên nhíu mày, “Tôi hỏi cô trước.”
Lăng Vi đắc ý nói: “Tôi sợ nói ra sẽ dọa cô sợ, cho nên cô nói trước.”
Bạch Hiểu Liên nửa tin nửa ngờ, vẫn theo đúng sự thật nói: “Tôi diễn thử nhân vật Như phi.”
Lăng Vi:……
Đúng là oan gia ngõ hẹp, nhân vật Lăng Vi thử vai đúng lúc là nha hoàn của Như phi, một nhân vật nhỏ có ý đồ lấy sắc đẹp hấp dẫn sự chú ý của hoàng đế, cuối cùng bị Như phi gϊếŧ chết, đời trước cuối cùng cô cũng bắt được nhân vật này.
“Nhân vật Như phi này là thử vai hôm nay sao?” Lăng Vi nghi hoặc hỏi, suất diễn của Như phi không ít, hẳn đã sớm điều động nội bộ mới đúng.
“Đúng là thử vai hôm nay không sai, nhưng chỉ chỉ định ba người tới casting.” Bạch Hiểu Liên rất đắc ý nâng cằm lên, liếc mắt nhìn Lăng Vi.
Lăng Vi cảm thấy buồn cười, nghĩ thầm cô căn bản diễn không đạt, có cái gì đáng kiêu ngạo chứ.
Bạch Hiểu Liên lại hỏi cô, “Rốt cuộc cô diễn vai nào?”
Lăng Vi trả lời: “Nha hoàn của Như phi.”
Bạch Hiểu Liên trừng lớn đôi mắt, sau đó lập tức cười điên cuồng lên tiếng nói, “Ha ha, nhân vật này rất xứng với cô đó, hy vọng cô có thể thông qua thử vai, về sau mới có cơ hội hầu hạ tôi.”
Trần Tiểu Nhược ở bên cạnh nghe thấy không nhịn được, tức muốn hộc máu nói: “Có ai nói chuyện như chị không?”
Bạch Hiểu Liên trừng mắt nhìn Tiểu Nhược một cái, “Nơi này không chỗ cho cô xen mồm.”
Lăng Vi kéo Trần Tiểu Nhược ra phía sau, nói với Bạch Hiểu Liên: “Chị Bạch, lời nói ra cũng không thể nói quá sớm, không phải cô còn có hai người cạnh tranh sao? Lỡ như bị lật xe thì xấu hổ lắm nha.”
Bạch Hiểu Liên không cho là đúng nói: “Chúng ta cứ chờ xem.”
Triệu Như Ý xong xuôi chuyện bên kia liền trở về tìm Bạch Hiểu Liên, nhìn thấy Lăng Vi ở bên cạnh, cũng lắp bắp kinh hãi, “Tại sao cô cũng ở đây?”
Lăng Vi không muốn lý sự với cô ta, chỉ mất thân phận mà thôi, liền lên tiếng gọi “chị Triệu.”
Triệu Như Ý cũng không rảnh quan tâm cô, lôi kéo Bạch Hiểu Liên đi ra ngoài, vừa đi vừa nói chuyện: “Đạo diễn Quách đã sắp xếp cho em thử vai trước.”
Chờ hai người đi xa, lúc này Lăng Vi mới nhẹ nhàng thở ra, nói chuyện với loại người này thật mệt lòng.
Trần Tiểu Nhược khinh thường nói: “Bạch liên hoa này thật sự quá chán ghét, không quá nổi tiếng, nhưng cái bệ đỡ lại không nhỏ.”
Lăng Vi an ủi: “Về sau cách xa cô ta một chút là được rồi, cứ nhắm mắt làm ngơ.”
Hai người đang nhỏ giọng nói chuyện, thì nghe có người gọi ở cửa: “Cô Lăng, cô Lăng Vi.”
Lăng Vi cho rằng đến phiên cô đi thử vai, lập tức vội đứng lên đi ra ngoài, chờ đến khi cô nhìn thấy rõ ràng người đứng ngoài cửa người thì không khỏi sửng sốt, “Chú là……”
Người đàn ông trung niên nở nụ cười hiền hậu nói: “Cô Lăng, chào cô, tôi là tài xế của ngài Tạ, đã gặp cô hôm vũ hội.”
Lăng Vi lập tức nhớ ra, cười nói: “Là chú sao, thật trùng hợp, xin hỏi xưng hô như thế nào?”
“Cô Lăng khách sáo, gọi tôi là lão Trương được rồi, hôm nay tôi đến đây tìm cô.”
Đầu óc của Lăng Vi vẫn chưa rõ ràng, không nghĩ ra được tại sao người tài xế này lại xuất hiện ở đây, vì thế hỏi ông ta: “Lão Trương, có phải ngài Tạ tìm tôi hay không?”
Lão Trương lắc đầu, chỉ vào một người đàn ông khác bên cạnh nói: “Tôi mang thư ký Đỗ tới.”
Lăng Vi hoàn toàn ngốc luôn, nghĩ thầm thư ký Đỗ này lại là ai nữa? Khuôn mặt lạnh giống như tới đòi nợ vậy!
Lão Trương tiếp theo lại giải thích: “Ngày đó cô ở trên xe có đề cập đến chuyện thử vai, ngài Tạ sai thư ký Đỗ tới đây chuẩn bị một chút, vừa rồi thư ký Đỗ đã nói với đạo diễn rồi.”
“Nói cái gì?” Lăng Vi có chút phản ứng không kịp, bởi vì chuyện này phát triển có hơi nhanh.
Thư ký Đỗ tiến lên một bước, dùng giọng nói lạnh y như vẻ mặt của anh ta, nói: “Tôi đã thương lượng với đạo diễn nhân vật cô sẽ thử vai rồi.”
Nói xong anh đưa cho Lăng Vi hai trang giấy A , “Đây là đoạn kịch bản của nhân vật này, cô làm quen một chút trước đi, chỉ cần kỹ thuật diễn đừng quá tệ, nhân vật cơ bản sẽ là của cô.”
Lăng Vi tiếp nhận trang giấy, vừa nhìn thấy thiếu chút nữa đã cười ra tiếng, nhân vật thư ký Đỗ tranh thủ cho cô lại chính là Như phi, cái này thật đúng là phong thuỷ thay phiên chuyển đổi nha!
Lão Trương ở bên cạnh lại lên tiếng nói, “Cô Lăng, ngài Tạ nói, lần này cậu ấy giúp cô một chuyện lớn, muốn nói cho cô biết một tiếng, bằng không cô sẽ không biết.”
Lăng Vi:……
Dựa theo kịch bản bình thường, chẳng lẽ không phải là làm chuyện tốt không để lại tên sao? Cái giọng điệu tranh công này là chuyện như thế nào vậy? Hơn nữa, cô cũng không có nhờ anh tới giúp mà!!
Lăng Vi ở bên này vẫn chưa rối rắm xong, lão Trương và thư ký Đỗ đã chào tạm biệt cô, lão Trương vui tươi hớn hở nói: “Cô Lăng cố lên, ngài Tạ rất xem trọng cô đó ~”
Lăng Vi rất muốn hỏi lão Trương, ngài Tạ nghịch ngợm để người ta thuận tiện nhắn lại như vậy, thật sự là ngài Tạ đêm đó cô đã nhìn thấy sao? Có phải đã đổi thành người khác rồi hay không?
Nhưng lão Trương không đợi cô mở miệng, đã cùng với thư ký Đỗ vội vàng rời đi.
Trần Tiểu Nhược vừa rồi lặng lẽ tránh ở sau lưng Lăng Vi nghe thoáng qua xong, lúc này đã gấp không chờ nổi hỏi cô: “Ngài Tạ là ai?”
Lăng Vi quay đầu lại liếc nhìn cô một cái, không trả lời, tâm tình phức tạp mà vò vò hai tờ giấy, ở bên ngoài phòng nghỉ tìm một nơi yên tĩnh thật xa, nghiêm túc nghiên cứu nội dung trên giấy.
Mặc dù trong lòng Trần Tiểu Nhược rất tò mò, nhưng nhìn thấy cô chuyên chú như vậy, cũng không dám quấy rầy, chỉ có thể tự mình chơi di động.
Trần Tiểu Nhược thích chơi đấu địa chủ ( loại bài), nhưng vận khí của cô luôn luôn không tốt, thật vất vả mới làm địa chủ một lần, lại bị hai tên nông dân thay phiên oanh tạc, đang lúc cô sống không còn gì luyến tiếc rời khỏi trò chơi, vừa ngẩng đầu lên thì liền nhìn thấy Bạch Hiểu Liên xụ mặt đi ra từ căn phòng nào đó.
“Chị Vi, bạch liên hoa ra tới, hình như đang khóc.”
“Chắc là thử vai không qua.” Lăng Vi nói.
Trần Tiểu Nhược cười nhạo một tiếng, “Đáng đời!”
Bạch Hiểu Liên từ xa xa nhìn thấy Lăng Vi, nghĩ nghĩ một hồi lại bước nhanh tới chỗ của cô, sau khi đứng ở trước mặt cô, lạnh lùng nói: “Tôi không bắt được Như phi, có phải cô rất vui hay không?”
Lăng Vi sờ sờ cái mũi, ăn ngay nói thật nói: “Có chút.”
Bạch Hiểu Liên trợn trắng mắt nhìn cô một cái, “Tôi biết ngay là cô sẽ vui vẻ khi thấy người khác gặp họa mà, mặc dù tôi không bắt được Như phi, nhưng lại bắt được một nhân vật khác, cô có muốn biết là vai nào hay không?”
Lăng Vi biết nghe lời phải hỏi cô ta: “Vai nào?”
Bạch Hiểu Liên ha hả cười gượng vài tiếng, “Tôi bắt được nhân vật nha hoàn của Như phi, hoặc là nói, ngay cả cơ hội phỏng vấn cô cũng không có.”
Bạch Hiểu Liên nói xong, lẳng lặng chờ phản ứng của Lăng Vi, cô ta cho rằng sau khi Lăng Vi biết sẽ khiếp sợ khổ sở, tức muốn hộc máu, kết quả lại không xảy ra chuyện gì hết, Lăng Vi vẫn bày ra bộ dáng bình tĩnh thản nhiên như thường.
“Cô không kinh ngạc sao?” Bạch Hiểu Liên truy vấn cô.
Lăng Vi phụt một tiếng, cười nói: “Còn không phải chỉ là một nha hoàn thôi sao? Không có thì thôi, tôi không ngại đâu, dù sao tôi còn có thể diễn thử một nhân vật khá hơn.”
Bạch Hiểu Liên không ngờ cô còn có lựa chọn khác, chấn động nói: “Nhân vật nào?”
Lăng Vi hào phóng đưa tờ giấy A trên tay đến trước mặt cô ta cho cô ta nhìn: “À, nhân vật Như phi.”
Lời nói của cô tựa như sét đánh giữa trời quang, lập tức đánh Bạch Hiểu Liên đến hồn bay phách lạc, chỉ thấy cô ta run run môi, nói: “Không…… Không thể nào, tại sao lại là cô!”
Lăng Vi nhướng mày, trên mặt mang theo nụ cười mỉm ra một đòn ngay tim: “Tôi nhất định sẽ bắt được Như phi, chị Bạch, nhân vật nha hoàn này rất xứng với cô, về sau cần phải hầu hạ Như phi cho tốt nha!”
Lời Bạch Hiểu Liên nói lúc trước, Lăng Vi trả về toàn bộ.