“Ra là sư phụ ngươi”.
Vân Long hiện tại hiểu rõ lý do Diệp Thiên giúp đỡ Vân gia nhiều đến như vậy.
"Lúc đầu ta cũng không tin nhưng nếu suy nghĩ kĩ thì rất có thể như lời sư phụ ta nói, Vân gia ngươi cứu ta, Vân Ngọc thể chất nghịch thiên xuất hiện trong Vân gia ngươi, cũng chính vì thế Vân gia ngươi gặp rắc rối ta đã giải quyết, nếu Vân gia ngươi lúc đầu không cứu ta thì ta nghĩ sẽ không có nhiều chuyện đến như thế, nên ta nghĩ chữ Duyên này rất có thể đúng".
Diệp Thiên muốn Vân Long chắn chắc tin tưởng không nghi ngờ nên dùng những dữ liệu có sẵn để phân tích thêm.
"Ngươi cũng không cần phải nghi ngờ ta làm gì, dù sao chúng ta đã lập huyết ước nên ngươi có thế an tâm".
"Ta tin tưởng ngươi nhưng ta chỉ muốn biết câu trả lời của những câu hỏi trong lòng ta mà thôi".
Vân Long đáp.
"Vậy được rồi, thú triều sắp đến cũng nên chuẩn bị để phòng bất trắc, ta đi trước".
Diệp Thiên hóa thành bóng biến mất.
Diệp Thiên rời đi hoàng cung lúc trên đường trở về thì thấy không ít người đứng xung quanh bức tượng của Vân Long bàn tán khó hiểu.
Trong lúc thú triều sắp đến như thế này thì làm những chuyện như thế cũng không lạ tại sao mọi người khó hiểu.
Hơn nữa chưa từng có vị hoàng đế nào lại cho đúc tượng của bản thân để cho dân chúng bái lạy cả, quả thật có chút kì quái, không ít người bắt đầu điều tra mục đích của hoàng đế Vân Long là gì nhưng không ai biết là gì.
Cả những người được lệnh thực hiện việc đúc tượng cũng không hề biết chút gì vì họ chỉ đơn giản là đúc ra một bức tượng bằng đá đợn giản mà thôi còn bí mật bên trong nó chỉ có Diệp Thiên cùng cao tầng Vân gia mới biết được.
…
Trên đảo Thiên Nguyệt các.
"Hắn thực sự đúc tượng sao?".
Bạch Linh đứng bên mép đảo nhìn xuống đất cười hỏi.
"Ừm… lúc nãy ta có đến gần quan sát thử, ta chỉ phát hiện một chút khí tức kì lạ tử đôi mắt bức tượng tỏa ra còn lại không có gì kì lạ".
Trúc Ly nói.
"Oh, xem ra bức tượng này không tầm thường, mà dù sao cũng không quan trọng nếu có tác dụng chắc chắn bọn hắn sẽ dùng thôi".
Bạch Linh cười đẹp nói.
"Vậy còn Diệp Hàn thì sao?".
"Lúc nãy ta phát hiện hắn từ bên ngoài trở về đảo, hẳn là đến tìm Vân gia bàn bạc chiến thuật thôi".
Trúc Ly đáp.
"Vậy sao, haiz… chờ đợi thật là buồn chán".
Bạch Linh thở dài buồn chán nói.
"À đúng rồi, thú triều cũng sắp đến không biết Diệp Hàn hay tên tiểu tử Diệp Thiên kia sẽ ra trận nhỉ?".
"Diệp Hàn am hiểu trận pháp, mặc dù có đôi dị đồng kia nhưng lại bị hạn chế, chiến lực đến hiện tại chưa biết nên khả năng cao là sẽ không ra trận, còn tên tiểu tử Diệp Thiên thì rất có khả năng sẽ ra trận".
Trúc Ly nói.
"Haha… ta thật muốn nhìn tên tiểu tử này sẽ biểu hiện ra sao".
Bạch Linh cười nói.
…
Trên đảo của mình Diệp Thiên đang ngồi trong phòng tu luyện.
Những ngày này hắn không ngừng dùng huyền thạch gấp gút tu luyện, hiện tại đã đột phá Huyền Vân cảnh tầng , chiến lực lại tăng thêm vài phần.
Kiếm mang đã đạt đạo, uy lực lại tăng cao, lực lượng thân thể cũng tăng một cách đều đặng, hiện tại đã tiếp cận vạn nếu dùng Bát Môn Độn Giáp thì con số này sẽ tăng lên đến hơn vạn.
Hiện tại chỉ dùng thể chất để chiến đấu thì hắn vẫn có đủ lực để làm thịch một kẻ có tu vi Huyền Quang cảnh đỉnh phong, nếu thêm huyền lực cùng những chủ bài khác thì Huyền Ấn cảnh tầng đầu cũng không phải đối thủ của hắn, chiến lực của hắn hiện tại chỉ có thể dùng kinh khủng để hình dung.
Không chỉ như thế, kinh nghiệm có sẵn của hắn cũng là một món vũ khí không thể xem thường dù hắn vẫn chưa thể phát huy hết tất cả kinh nghiệm dó.
Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, ngày thú triều tiến đến rốt cuộc đến.
Binh lực của vương thành được trải rộng ra để có thể toàn lực đối kháng thú triều bảo hộ toàn diện mặt Tây tường thành.
"Tình hình thế nào?".
Vân Long mặc hoàng kim chiến giáp đứng trên tường thành hỏi.
"Huyền thú đã tiến đến vòng ngoài Vạn thú sơn mạch, tin chắc sẽ không bao lâu nữa thú triều sẽ kích phát".
Dương Tiêu chắp tay báo cáo.
"Số lượng ra sao?".
"Hiện tại ước tính khoảng vạn, chủ yếu huyền thú ở Huyền Vân cảnh trở xuống".
Dương Tiêu đáp.
"Ừm… vẫn còn bên trong phạm vi khống chế".
Vân Long cùng các vị trưởng lão gật đầu.
Mỗi lần thú triều xuất hiện ít nhất cũng - vạn và một con huyền thú Đan Linh cảnh cầm đầu, lần này chỉ vạn đã xem như ít đi rất nhiều nhưng lần này bọn hắn không chỉ đối kháng thú triều mà còn phải chiến với tên Đan Linh cảnh nên tình hình cũng không khá khẩm gì.
"Ngươi thấy thế nào?".
Vân Long nhìn qua Diệp Thiên đang trong hình hài trẻ con hỏi.
Nơi này chỉ có mình Vân Long cùng Dương Tiêu không có người ngoài nên hình ảnh kì lạ hoàng đế hỏi nhóc con không bị ai phát hiện.
"Việc có thể làm chúng ta đã làm hết, hiện tại chỉ có thể chờ đợi".
Diệp Thiên vác trên vai Ngân Trọng kiếm bình tĩnh nói.
Tư thế, hình dáng cùng lời nói của hắn hoàn toàn không ăn khớp gì với nhau khiến Dương Tiêu và cả Vân Long đều muốn há mồm cười nhưng do ý chí đủ mạnh nên đã kiềm nén lại được.