Khởi Nguyên Hệ Thống

chương 62: lý thông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Haha… ta là lần đầu tiên mới gặp một kẻ tự tin như ngươi, cái chết trước mặt mà vẫn có thể mạnh miệng”.

Lý Phi cười lạnh nói.

Đám người bao vây Diệp Thiên nghe hắn nói xong cũng cười lớn khinh bỉ.

“Haiz… lúc đầu bọn ta còn muốn đợi đến ngày cuối cùng mới đi xử lý các ngươi, nếu các ngươi đã không kịp đợi đến phiên mình chết thì ta cũng đành thành toàn các ngươi”.

Diệp Thiên thở dài lắc đầu.

“Bụt…bụt…bụt…”.

Từng tiếng nổ nhỏ vang lên xung quanh người Dương Trầm xuất hiện cái Diệp Thiên giống nhau như đúc.

“Chuyện gì?”.

Một người bao vậy bất ngờ hỏi.

“Hừ… chỉ là huyễn ảnh mà thôi, giết hắn”.

Lý Phi hừ lạnh ra lệnh.

“Lên…”.

Tiếng nói của Lý Phi vừa dứt tất cả người bao vậy Diệp Thiên lập tức vận lên huyền lực tấn công.

Từng loại màu sắc huyền lực với những hình dạng khác nhau lóe lên trong bóng tối bay về phía nhóm người Diệp Thiên.

“Đùng…đùng…”.

cái Diệp Thiên từ hướng khác nhau dùng ra Vân phong bộ không một tiếng động né tranh sau đó tiếp cận lấy kẻ địch rồi hai tay như lôi đình vung ra Thiểm lôi quyền lên thân thể từng người đang tấn công hắn.

“Phốc…ahh…”.

Chỉ trong nháy mắt đã có người bỏ mạng dưới quyền của hắn, những người xung quanh cũng bị lôi điện đánh trọng thương chỉ còn lại một nữa còn đứng vững.

Nhưng không cho những kẻ còn lại cơ hội, cái Diệp Thiên cùng lúc nhảy lên cao đánh ra Hỏa liên chưởng một lần phủ đầu hết những kẻ còn lại.

“Aaahh…”.

cái viêm hoa khổng lồ phân tán phía hình thành một cái viêm hải bao phủ hơn hai mươi kẻ thù, thiêu đốt thân thể đau đớn mà chết.

Một vài kẻ có huyền kỹ phòng ngực bao bọc xung quanh nên không chết nhưng vẫn không né tránh được viêm hải bị đốt đến thảm thiết la hét.

“Hơ…ư…”.

Viêm hải biến mất cả một mảnh rừng nhỏ bị đốt thành tro bụi, bên trong dần xuất hiện từng cái thi thể bị đốt đen như than, một vài kẻ vẫn còn sống nhưng chỉ có thể thở ra, rên rỉ khẽ vài tiếng, bọn hắn đã cách cái chết không xa.

“Khục khục…”.

Lý Phi từ dưới trò tàn bò lên ho ra máu, cả người tàn tạ, y phục đã bị đốt thành tro chỉ còn một cái áo giáp trên ngực.

Lý Phi lúc trước nhìn thấy Diệp Thiên nện ra một cái Thiêm lôi quyền đã thấy không ổn nên lùi ra xa nhưng vẫn bị Diệp Thiên phát hiện cho một cái Hỏa liên ngay vào người.

Nếu không phải hắn là con cháu của đại gia tộc có một ít đồ chơi dự phòng thì đã ngỏm từ lâu.

“Ngươi định đi đâu vậy?”.

Cả cái Diệp Thiên cười cợt đi lại gần.

“Ngươi… ngươi là quái vật, quái vật…khục khục…”.

Lý Phi thấy Diệp Thiên đi tới thì sơ đến mức té xuống đất miệng không ngừng la mắng.

“Các ngươi không phải gọi ta là Tiểu ma đầu hay sao?”.

Diệp Thiên không quan tâm cười nói.

“T…th…tha mạng, làm ơn tha m…ạng cho ta”.

Lý Phi nhìn thấy Diệp Thiên cười thì càng sợ lập tức gắng sức quỳ xuống cầu xin.

“Bạch…”.

“Ngươ…”.

Diệp Thiên mặt không cảm xúc đánh một chưởng lên trán Lý Phi giết hắn.

Lý Phi chết không nhắm mắt, hắn không hiểu tại sao lại có một tiểu tử nhỏ tiểu như thế nhưng chiến lực so với một thiên tài lại không khác gì trời và đất, muốn giết hắn liền giết.

“Tiểu tặc to gan, đám giết người của Lý gia”.

Vừa giết chết Lý Phi xung quanh liền vang lên một âm thanh cừu hận.

“Phựt…”.

Tiếp đó là một cái hỏa quyền to bằng một người bay đến Diệp Thiên.

“Ầm… bụt…”.

Hỏa quyền nện thẳng vào cái Diệp Thiên, cái Diệp Thiên liền biến mất hỏa quyền thuận thế nên xuống đất nổ thành một cái hố to.

“Hừ… không chết”.

Hỏa quyền biến mất một nam nhân xuất hiện hừ lạnh, không cần phải nói cũng biết hắn là kẻ vung ra hỏa quyền kia.

“Ta sao dễ chết thế được”.

Diệp Thiên đứng kế bên người Dương Trầm cưới cợt.

Hắn đã sớm cảm giác được sát ý từ xa nhắm đến nên khi dùng Hỏa liên chưởng xong, lợi dụng hoàn cảnh hắn lại phân ra thêm một cái phân thân còn mình thì chui vào bóng núp đi.

- Tên: Lý Thông

- Cấp: (Huyền Quang cảnh tầng )

“Lý gia các ngươi đúng là âm hồn bất tán”.

Diệp Thiên cười nói, phía sau dùng tay ra hiệu cho người Dương Trầm còn đang hoảng sợ rời đi chỗ khác.

Dương Trầm lập tức bình tĩnh lại dẫn theo người Dương Thúy Thúy rời đi, hiện tại nàng biết Diệp Thiên thực lực kinh khủng cỡ nào nếu hắn để nàng rời đi vì an toàn thì kẻ trước mặt thực lực không đơn giản.

Lý Thông nhìn thấy người rời đi cũng không động thủ, dù sao chỉ là Huyền Đan cảnh mà thôi nếu hắn muốn giết các nàng cũng chạy không thoát.

Điều hắn lo lắng hiện tại chính là Diệp Thiên, thiên phú cũng thực lực của Diệp Thiên hắn lúc nãy từ xa đã nhìn thấy rõ ràng, có thể nói là thiên phú nghịch thiên vạn năm không một, nếu để Diệp Thiên trưởng thành thì kẻ đắc tội hắn không có trái ngọt để ăn nên phải giết chết Diệp Thiên trước khi Diệp Thiên trưởng thành.

Hắn không động thủ ngay là vì huyền kĩ của Diệp Thiên quá kì quái nếu hắn mất cơ hội giết Diệp Thiên thì sau này hắn khó có ngày ngủ yên giấc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio